古诗词

金人校猎图为韦同知润题

梁寅

韦侯示我《校猎图》,五马迅若云中凫。wéi hóu shì wǒ xiào liè tú,wǔ mǎ xùn ruò yún zhōng fú。
远青撤幕山露嵎,坡陀突起霜草枯。yuǎn qīng chè mù shān lù yú,pō tuó tū qǐ shuāng cǎo kū。
黄如旌旆森葭芦,马上短衣虬髯胡。huáng rú jīng pèi sēn jiā lú,mǎ shàng duǎn yī qiú rán hú。
金环贯耳大秦珠,腰插羽箭弦檿弧。jīn huán guàn ěr dà qín zhū,yāo chā yǔ jiàn xián yǎn hú。
三马回走忘崎岖,二马傍出斗疾徐。sān mǎ huí zǒu wàng qí qū,èr mǎ bàng chū dòu jí xú。
东来鴐鹅苍间雏,才四五六噤不呼。dōng lái gē é cāng jiān chú,cái sì wǔ liù jìn bù hū。
海青一点劲气殊,勇士趫捷坚劲无。hǎi qīng yī diǎn jìn qì shū,yǒng shì qiáo jié jiān jìn wú。
骇兽何由避於菟,华峰秋隼胡为乎。hài shòu hé yóu bì yú tú,huá fēng qiū sǔn hú wèi hū。
岱北豪鹰直厮奴,耎毛堕絮血洒芜。dài běi háo yīng zhí sī nú,ruǎn máo duò xù xuè sǎ wú。
胡乃仰笑马竞趋,何劳千骑万骑俱。hú nǎi yǎng xiào mǎ jìng qū,hé láo qiān qí wàn qí jù。
楼烦射杀心胆粗,寒沙兼云认归途。lóu fán shè shā xīn dǎn cū,hán shā jiān yún rèn guī tú。
卸鞍营门月模糊,向夕行乐朝驰驱。xiè ān yíng mén yuè mó hú,xiàng xī xíng lè cháo chí qū。
拜官那羡执金吾,肉充糇粮席氍毹。bài guān nà xiàn zhí jīn wú,ròu chōng hóu liáng xí qú shū。
饮醪啜酪多欢娱,君侯玩图日怡愉。yǐn láo chuài lào duō huān yú,jūn hóu wán tú rì yí yú。
树勋明时真壮夫,明年五马守名都。shù xūn míng shí zhēn zhuàng fū,míng nián wǔ mǎ shǒu míng dōu。
不独海青夸健躯,麒麟在郊凤出笯,飘飘快意天之衢。bù dú hǎi qīng kuā jiàn qū,qí lín zài jiāo fèng chū nú,piāo piāo kuài yì tiān zhī qú。

梁寅

梁寅,字孟敬,新喻(今江西省新余市下村镇)人。明初学者。元末累举不第,后征召为集庆路(治所在今江苏南京市,当时辖境相当今南京市及江宁、句容、溧水、溧阳、高淳等县地)儒学训导,晚年结庐石门山,四方士多从学,称其为“梁五经”,著有《石门词》。《明史》有传。 梁寅的作品>>

猜您喜欢

赠安福州尹王义方归平阳

梁寅

安成使君廊庙器,六年琴鹤寄山城。ān chéng shǐ jūn láng miào qì,liù nián qín hè jì shān chéng。
草生斋閤少人迹,花映讼堂闻鸟鸣。cǎo shēng zhāi gé shǎo rén jì,huā yìng sòng táng wén niǎo míng。
劝农已报江南政,柱史当驰天上名。quàn nóng yǐ bào jiāng nán zhèng,zhù shǐ dāng chí tiān shàng míng。
一舸秋风暂归去,太行千仞翠峥嵘。yī gě qiū fēng zàn guī qù,tài xíng qiān rèn cuì zhēng róng。

题湛溪黄氏引翠楼

梁寅

徵君结楼湛溪上,日日钩帘看翠微。zhēng jūn jié lóu zhàn xī shàng,rì rì gōu lián kàn cuì wēi。
长松云际蛟龙起,叠嶂天边鸾鹤飞。zhǎng sōng yún jì jiāo lóng qǐ,dié zhàng tiān biān luán hè fēi。
巫峡锦屏增秀色,仙人瑶瑟带清晖。wū xiá jǐn píng zēng xiù sè,xiān rén yáo sè dài qīng huī。
把书更觉秋意早,冉冉浮岚飘夕霏。bǎ shū gèng jué qiū yì zǎo,rǎn rǎn fú lán piāo xī fēi。

初夏十绝

梁寅

夜雨响幽涧,晓云归远山。yè yǔ xiǎng yōu jiàn,xiǎo yún guī yuǎn shān。
阴晴识天意,一为破愁颜。yīn qíng shí tiān yì,yī wèi pò chóu yán。

初夏十绝

梁寅

踏沙逢断径,坐石看浮槎。tà shā féng duàn jìng,zuò shí kàn fú chá。
鱼逐新生水,蜂寻未落花。yú zhú xīn shēng shuǐ,fēng xún wèi luò huā。

初夏十绝

梁寅

水稻苗初绿,畦桑叶渐稠。shuǐ dào miáo chū lǜ,qí sāng yè jiàn chóu。
羡人耕凿好,宽我乱离忧。xiàn rén gēng záo hǎo,kuān wǒ luàn lí yōu。

初夏十绝

梁寅

树暗云更深,鸟啼春已去。shù àn yún gèng shēn,niǎo tí chūn yǐ qù。
多谢桃源人,能留远人住。duō xiè táo yuán rén,néng liú yuǎn rén zhù。

初夏十绝

梁寅

传闻渝水上,蔽日甲兵尘。chuán wén yú shuǐ shàng,bì rì jiǎ bīng chén。
野战哀田叟,山行泣妇人。yě zhàn āi tián sǒu,shān xíng qì fù rén。

初夏十绝

梁寅

风藤摇曲巷,烟柳暗长渠。fēng téng yáo qū xiàng,yān liǔ àn zhǎng qú。
饥鹘无时下,浮鸥却自如。jī gǔ wú shí xià,fú ōu què zì rú。

初夏十绝

梁寅

莫年生计违,头白独如期。mò nián shēng jì wéi,tóu bái dú rú qī。
争似儿童日,渔樵逐队嬉。zhēng shì ér tóng rì,yú qiáo zhú duì xī。

初夏十绝

梁寅

久客疏慵惯,浑忘世俗嘲。jiǔ kè shū yōng guàn,hún wàng shì sú cháo。
诗因临水就,书为看云抛。shī yīn lín shuǐ jiù,shū wèi kàn yún pāo。

初夏十绝

梁寅

经岁离故园,青林思飞绕。jīng suì lí gù yuán,qīng lín sī fēi rào。
旧松长更高,新竹生渐小。jiù sōng zhǎng gèng gāo,xīn zhú shēng jiàn xiǎo。

初夏十绝

梁寅

薜荔岩前老,蘼芜江上多。bì lì yán qián lǎo,mí wú jiāng shàng duō。
吴船拟重泛,闲听越人歌。wú chuán nǐ zhòng fàn,xián tīng yuè rén gē。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

琪树方壶秀,芝草玄洲春。qí shù fāng hú xiù,zhī cǎo xuán zhōu chūn。
羽人爱林卧,不管海扬尘。yǔ rén ài lín wò,bù guǎn hǎi yáng chén。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

昔闻云中仙,遁迹人间世。xī wén yún zhōng xiān,dùn jì rén jiān shì。
青松将十围,苍鹿亦千岁。qīng sōng jiāng shí wéi,cāng lù yì qiān suì。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

餐霞固有术,烹石谅非难。cān xiá gù yǒu shù,pēng shí liàng fēi nán。
何如坎离媾,方寸成金丹。hé rú kǎn lí gòu,fāng cùn chéng jīn dān。