古诗词

李辰州黑首白身名马歌

梁寅

李侯名马姿相别,赤骝紫燕俱下列。lǐ hóu míng mǎ zī xiāng bié,chì liú zǐ yàn jù xià liè。
头纯黑色身遍白,一片阴云兼积雪。tóu chún hēi sè shēn biàn bái,yī piàn yīn yún jiān jī xuě。
自言辰州初买时,城门走试惊飙驰。zì yán chén zhōu chū mǎi shí,chéng mén zǒu shì jīng biāo chí。
少年旁观皆叹息,前者未闻今见之。shǎo nián páng guān jiē tàn xī,qián zhě wèi wén jīn jiàn zhī。
矫如玄龙跃春水,巨浪掀腾玉鳞起。jiǎo rú xuán lóng yuè chūn shuǐ,jù làng xiān téng yù lín qǐ。
夜将金络光可睹,昼鞲银鞍色相似。yè jiāng jīn luò guāng kě dǔ,zhòu gōu yín ān sè xiāng shì。
东还豫章今几载,黄金可市当十倍。dōng hái yù zhāng jīn jǐ zài,huáng jīn kě shì dāng shí bèi。
长鸣冀北群已空,出猎阴山意常在。zhǎng míng jì běi qún yǐ kōng,chū liè yīn shān yì cháng zài。
吁嗟李侯才更贤,虬须燕颔神凛然。xū jiē lǐ hóu cái gèng xián,qiú xū yàn hàn shén lǐn rán。
明年踏雪趋幽燕,青霄飞鞚朝九天。míng nián tà xuě qū yōu yàn,qīng xiāo fēi kòng cháo jiǔ tiān。
九重诏拜大都护,此马愿逐双旌去。jiǔ zhòng zhào bài dà dōu hù,cǐ mǎ yuàn zhú shuāng jīng qù。

梁寅

梁寅,字孟敬,新喻(今江西省新余市下村镇)人。明初学者。元末累举不第,后征召为集庆路(治所在今江苏南京市,当时辖境相当今南京市及江宁、句容、溧水、溧阳、高淳等县地)儒学训导,晚年结庐石门山,四方士多从学,称其为“梁五经”,著有《石门词》。《明史》有传。 梁寅的作品>>

猜您喜欢

赠安福州尹王义方归平阳

梁寅

安成使君廊庙器,六年琴鹤寄山城。ān chéng shǐ jūn láng miào qì,liù nián qín hè jì shān chéng。
草生斋閤少人迹,花映讼堂闻鸟鸣。cǎo shēng zhāi gé shǎo rén jì,huā yìng sòng táng wén niǎo míng。
劝农已报江南政,柱史当驰天上名。quàn nóng yǐ bào jiāng nán zhèng,zhù shǐ dāng chí tiān shàng míng。
一舸秋风暂归去,太行千仞翠峥嵘。yī gě qiū fēng zàn guī qù,tài xíng qiān rèn cuì zhēng róng。

题湛溪黄氏引翠楼

梁寅

徵君结楼湛溪上,日日钩帘看翠微。zhēng jūn jié lóu zhàn xī shàng,rì rì gōu lián kàn cuì wēi。
长松云际蛟龙起,叠嶂天边鸾鹤飞。zhǎng sōng yún jì jiāo lóng qǐ,dié zhàng tiān biān luán hè fēi。
巫峡锦屏增秀色,仙人瑶瑟带清晖。wū xiá jǐn píng zēng xiù sè,xiān rén yáo sè dài qīng huī。
把书更觉秋意早,冉冉浮岚飘夕霏。bǎ shū gèng jué qiū yì zǎo,rǎn rǎn fú lán piāo xī fēi。

初夏十绝

梁寅

夜雨响幽涧,晓云归远山。yè yǔ xiǎng yōu jiàn,xiǎo yún guī yuǎn shān。
阴晴识天意,一为破愁颜。yīn qíng shí tiān yì,yī wèi pò chóu yán。

初夏十绝

梁寅

踏沙逢断径,坐石看浮槎。tà shā féng duàn jìng,zuò shí kàn fú chá。
鱼逐新生水,蜂寻未落花。yú zhú xīn shēng shuǐ,fēng xún wèi luò huā。

初夏十绝

梁寅

水稻苗初绿,畦桑叶渐稠。shuǐ dào miáo chū lǜ,qí sāng yè jiàn chóu。
羡人耕凿好,宽我乱离忧。xiàn rén gēng záo hǎo,kuān wǒ luàn lí yōu。

初夏十绝

梁寅

树暗云更深,鸟啼春已去。shù àn yún gèng shēn,niǎo tí chūn yǐ qù。
多谢桃源人,能留远人住。duō xiè táo yuán rén,néng liú yuǎn rén zhù。

初夏十绝

梁寅

传闻渝水上,蔽日甲兵尘。chuán wén yú shuǐ shàng,bì rì jiǎ bīng chén。
野战哀田叟,山行泣妇人。yě zhàn āi tián sǒu,shān xíng qì fù rén。

初夏十绝

梁寅

风藤摇曲巷,烟柳暗长渠。fēng téng yáo qū xiàng,yān liǔ àn zhǎng qú。
饥鹘无时下,浮鸥却自如。jī gǔ wú shí xià,fú ōu què zì rú。

初夏十绝

梁寅

莫年生计违,头白独如期。mò nián shēng jì wéi,tóu bái dú rú qī。
争似儿童日,渔樵逐队嬉。zhēng shì ér tóng rì,yú qiáo zhú duì xī。

初夏十绝

梁寅

久客疏慵惯,浑忘世俗嘲。jiǔ kè shū yōng guàn,hún wàng shì sú cháo。
诗因临水就,书为看云抛。shī yīn lín shuǐ jiù,shū wèi kàn yún pāo。

初夏十绝

梁寅

经岁离故园,青林思飞绕。jīng suì lí gù yuán,qīng lín sī fēi rào。
旧松长更高,新竹生渐小。jiù sōng zhǎng gèng gāo,xīn zhú shēng jiàn xiǎo。

初夏十绝

梁寅

薜荔岩前老,蘼芜江上多。bì lì yán qián lǎo,mí wú jiāng shàng duō。
吴船拟重泛,闲听越人歌。wú chuán nǐ zhòng fàn,xián tīng yuè rén gē。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

琪树方壶秀,芝草玄洲春。qí shù fāng hú xiù,zhī cǎo xuán zhōu chūn。
羽人爱林卧,不管海扬尘。yǔ rén ài lín wò,bù guǎn hǎi yáng chén。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

昔闻云中仙,遁迹人间世。xī wén yún zhōng xiān,dùn jì rén jiān shì。
青松将十围,苍鹿亦千岁。qīng sōng jiāng shí wéi,cāng lù yì qiān suì。

赵伯友姜叔谦同游紫霄观见示佳咏因属和

梁寅

餐霞固有术,烹石谅非难。cān xiá gù yǒu shù,pēng shí liàng fēi nán。
何如坎离媾,方寸成金丹。hé rú kǎn lí gòu,fāng cùn chéng jīn dān。