古诗词

大堤曲

梁寅

大堤女儿颜如花,秾妆绮服踏江沙。dà dī nǚ ér yán rú huā,nóng zhuāng qǐ fú tà jiāng shā。
折花斗草归来倦,小楼闲坐弹琵琶。zhé huā dòu cǎo guī lái juàn,xiǎo lóu xián zuò dàn pí pá。
玉钗金蝉云鬟整,江水照见花枝影。yù chāi jīn chán yún huán zhěng,jiāng shuǐ zhào jiàn huā zhī yǐng。
舟中少年久凝望,如饮春醪昏不醒。zhōu zhōng shǎo nián jiǔ níng wàng,rú yǐn chūn láo hūn bù xǐng。
焉知美人心,险若阱与机,令尔黄金一朝挥。yān zhī měi rén xīn,xiǎn ruò jǐng yǔ jī,lìng ěr huáng jīn yī cháo huī。
鱼向深渊藏,鸟逐层云飞。yú xiàng shēn yuān cáng,niǎo zhú céng yún fēi。
劝尔慎勿痴且惑,纵有多金不如归。quàn ěr shèn wù chī qiě huò,zòng yǒu duō jīn bù rú guī。

梁寅

梁寅,字孟敬,新喻(今江西省新余市下村镇)人。明初学者。元末累举不第,后征召为集庆路(治所在今江苏南京市,当时辖境相当今南京市及江宁、句容、溧水、溧阳、高淳等县地)儒学训导,晚年结庐石门山,四方士多从学,称其为“梁五经”,著有《石门词》。《明史》有传。 梁寅的作品>>

猜您喜欢

公莫舞

梁寅

东兵西来入秦关,薄天雄气摧南山。dōng bīng xī lái rù qín guān,báo tiān xióng qì cuī nán shān。
秦民夹道观隆准,降王俯首戈尘间。qín mín jiā dào guān lóng zhǔn,jiàng wáng fǔ shǒu gē chén jiān。
戈如林,士如虎,黄河倒流沃焦土。gē rú lín,shì rú hǔ,huáng hé dào liú wò jiāo tǔ。
秦宫白昼千门开,关兵夜严势连堵。qín gōng bái zhòu qiān mén kāi,guān bīng yè yán shì lián dǔ。
月落千骑惊,萧萧闻楚兵。yuè luò qiān qí jīng,xiāo xiāo wén chǔ bīng。
鸣镝交驰天狗坠,重瞳怒叱天柱倾。míng dī jiāo chí tiān gǒu zhuì,zhòng tóng nù chì tiān zhù qīng。
平明驻关中,旌旗耀日舒长虹。píng míng zhù guān zhōng,jīng qí yào rì shū zhǎng hóng。
置酒交驩,谁其雌雄。zhì jiǔ jiāo huān,shuí qí cí xióng。
胡为拔剑以决起,使一夫睥聣而相攻。hú wèi bá jiàn yǐ jué qǐ,shǐ yī fū pì ní ér xiāng gōng。
剑光灿兮秋霜横,袖展翮兮阴风生。jiàn guāng càn xī qiū shuāng héng,xiù zhǎn hé xī yīn fēng shēng。
孤㹠咋虎不自量,徒以意气相凭陵。gū tún zǎ hǔ bù zì liàng,tú yǐ yì qì xiāng píng líng。
相凭陵,一何愚。xiāng píng líng,yī hé yú。
空中奇气成五采,但见云龙矫矫行天衢。kōng zhōng qí qì chéng wǔ cǎi,dàn jiàn yún lóng jiǎo jiǎo xíng tiān qú。

飞龙篇

梁寅

西登崆峒,如观五城。xī dēng kōng dòng,rú guān wǔ chéng。
云霞垂彩,日月互明。yún xiá chuí cǎi,rì yuè hù míng。
玄鹤绕树,青鹿长生。xuán hè rào shù,qīng lù zhǎng shēng。
翘慕轩皇,问道广成。qiào mù xuān huáng,wèn dào guǎng chéng。
至人不私,灵符亲授。zhì rén bù sī,líng fú qīn shòu。
熟尔心田,窒尔情窦。shú ěr xīn tián,zhì ěr qíng dòu。
驾风乘霓,八表腾骤。jià fēng chéng ní,bā biǎo téng zhòu。
人寰秕糠,长乐玄囿。rén huán bǐ kāng,zhǎng lè xuán yòu。
197«891011121314