古诗词

下第

江源

败将难言勇,迂儒敢论文。bài jiāng nán yán yǒng,yū rú gǎn lùn wén。
高堂垂白发,蹇足阻青云。gāo táng chuí bái fā,jiǎn zú zǔ qīng yún。
僮仆厌贫父,文章叹命迍。tóng pū yàn pín fù,wén zhāng tàn mìng zhūn。
授衣时节近,灯火又相亲。shòu yī shí jié jìn,dēng huǒ yòu xiāng qīn。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

偶成

江源

春半江南尚北风,宦情离思两相攻。chūn bàn jiāng nán shàng běi fēng,huàn qíng lí sī liǎng xiāng gōng。
鱼沉碧海乡书杳,鸟没青天楚望空。yú chén bì hǎi xiāng shū yǎo,niǎo méi qīng tiān chǔ wàng kōng。
万里关河劳跋涉,百年身世信穷通。wàn lǐ guān hé láo bá shè,bǎi nián shēn shì xìn qióng tōng。
狂来欲饮无多量,三酌茅柴也面红。kuáng lái yù yǐn wú duō liàng,sān zhuó máo chái yě miàn hóng。

夜泊横石矶

江源

横石矶头系短蓬,数家村落寂□中。héng shí jī tóu xì duǎn péng,shù jiā cūn luò jì zhōng。
江云作暝千山暗,墅火连冈几处红。jiāng yún zuò míng qiān shān àn,shù huǒ lián gāng jǐ chù hóng。
客况膝边怜阿子,乡音灯下语家童。kè kuàng xī biān lián ā zi,xiāng yīn dēng xià yǔ jiā tóng。
愁来谩拥青绫坐,看取囊中宝剑雄。chóu lái mán yōng qīng líng zuò,kàn qǔ náng zhōng bǎo jiàn xióng。

夜宿黄塘舟中言怀

江源

一宿黄塘值雨天,坐披绒褐爱轻便。yī sù huáng táng zhí yǔ tiān,zuò pī róng hè ài qīng biàn。
眼前喜我有诗料,囊里从他无酒钱。yǎn qián xǐ wǒ yǒu shī liào,náng lǐ cóng tā wú jiǔ qián。
故国莺花牵客梦,异乡春色恼人眠。gù guó yīng huā qiān kè mèng,yì xiāng chūn sè nǎo rén mián。
更将底事消长夜,剪烛闲看抱朴篇。gèng jiāng dǐ shì xiāo zhǎng yè,jiǎn zhú xián kàn bào pǔ piān。

次洪宪副宣之夜坐联句韵四首

江源

画省同官不偶逢,晚衙初散一尊同。huà shěng tóng guān bù ǒu féng,wǎn yá chū sàn yī zūn tóng。
韭芽入馔宁无肉,鹅掌供餐也胜熊。jiǔ yá rù zhuàn níng wú ròu,é zhǎng gōng cān yě shèng xióng。
锒烛送阄来隔座,玉壶传漏出深宫。láng zhú sòng jiū lái gé zuò,yù hú chuán lòu chū shēn gōng。
丈夫四海从来志,莫笑扶桑谩挂弓。zhàng fū sì hǎi cóng lái zhì,mò xiào fú sāng mán guà gōng。

次洪宪副宣之夜坐联句韵四首

江源

剪烛西堂共倚扛,骚坛今久仰麾幢。jiǎn zhú xī táng gòng yǐ káng,sāo tán jīn jiǔ yǎng huī chuáng。
雨寒苑树争号鹊,风坠檐花起吠尨。yǔ hán yuàn shù zhēng hào què,fēng zhuì yán huā qǐ fèi máng。
石鼎新联裁蜡纸,金盘旧酿出银缸。shí dǐng xīn lián cái là zhǐ,jīn pán jiù niàng chū yín gāng。
宦途未拟归休计,徒梦溪山步小矼。huàn tú wèi nǐ guī xiū jì,tú mèng xī shān bù xiǎo gāng。

次洪宪副宣之夜坐联句韵四首

江源

笑口偶开能几逢,坐谈今古过宵钟。xiào kǒu ǒu kāi néng jǐ féng,zuò tán jīn gǔ guò xiāo zhōng。
寒风飒飒声依树,凉月娟娟影在松。hán fēng sà sà shēng yī shù,liáng yuè juān juān yǐng zài sōng。
老我诗篇浑潦草,看君才调岂凡庸。lǎo wǒ shī piān hún lǎo cǎo,kàn jūn cái diào qǐ fán yōng。
青尊共酌无馀沥,安得酒泉重请封。qīng zūn gòng zhuó wú yú lì,ān dé jiǔ quán zhòng qǐng fēng。

次洪宪副宣之夜坐联句韵四首

江源

诗囊羞涩酒为媒,十酌催诗亦乐哉。shī náng xiū sè jiǔ wèi méi,shí zhuó cuī shī yì lè zāi。
五夜秦城闻奏角,十年燕市梦寻梅。wǔ yè qín chéng wén zòu jiǎo,shí nián yàn shì mèng xún méi。
新知阙下联官署,旧宅山中长雨苔。xīn zhī quē xià lián guān shǔ,jiù zhái shān zhōng zhǎng yǔ tái。
公暇便趍文字饮,我生何必访天台。gōng xiá biàn chí wén zì yǐn,wǒ shēng hé bì fǎng tiān tái。

再次按察司题壁韵

江源

楚水孤舟蜀道车,忽惊枪鸟又春馀。chǔ shuǐ gū zhōu shǔ dào chē,hū jīng qiāng niǎo yòu chūn yú。
十年骨肉长抛别,半纸功名任卷舒。shí nián gǔ ròu zhǎng pāo bié,bàn zhǐ gōng míng rèn juǎn shū。
几昧变通方学易,耻随流俗幸知书。jǐ mèi biàn tōng fāng xué yì,chǐ suí liú sú xìng zhī shū。
等闲爱杀江门老,竹杖生吟信所如。děng xián ài shā jiāng mén lǎo,zhú zhàng shēng yín xìn suǒ rú。

过大庾岭

江源

大庾经行谩记春,眼看花柳几番新。dà yǔ jīng xíng mán jì chūn,yǎn kàn huā liǔ jǐ fān xīn。
不辞白发犹为客,只恐青山也叹人。bù cí bái fā yóu wèi kè,zhǐ kǒng qīng shān yě tàn rén。
去马来牛南北路,风餐路宿利名身。qù mǎ lái niú nán běi lù,fēng cān lù sù lì míng shēn。
霎时便是西江境,横浦桥头又问津。shà shí biàn shì xī jiāng jìng,héng pǔ qiáo tóu yòu wèn jīn。

醴陵道中

江源

行尽萍乡是醴陵,地分吴楚控蛮荆。xíng jǐn píng xiāng shì lǐ líng,dì fēn wú chǔ kòng mán jīng。
观风到处长留眼,着意看山每问名。guān fēng dào chù zhǎng liú yǎn,zhe yì kàn shān měi wèn míng。
夹道野花红间白,触人诗思景无情。jiā dào yě huā hóng jiān bái,chù rén shī sī jǐng wú qíng。
明朝又过三湘路,茅店山桥送客程。míng cháo yòu guò sān xiāng lù,máo diàn shān qiáo sòng kè chéng。

客途漫兴寄黄汝章贰守

江源

客里光阴属莫春,乡书朝报两无闻。kè lǐ guāng yīn shǔ mò chūn,xiāng shū cháo bào liǎng wú wén。
千山寂寂鸠啼雨,万壑阴阴树拂云。qiān shān jì jì jiū tí yǔ,wàn hè yīn yīn shù fú yún。
今日吊湘还有赋,他时谕蜀岂无文。jīn rì diào xiāng hái yǒu fù,tā shí yù shǔ qǐ wú wén。
长沙馆里逢知己,剪烛论心到夜分。zhǎng shā guǎn lǐ féng zhī jǐ,jiǎn zhú lùn xīn dào yè fēn。

桃源分司次沈仲律先生题壁三首

江源

骢马行行盻蜀都,王尊高兴可能无。cōng mǎ xíng xíng xì shǔ dōu,wáng zūn gāo xīng kě néng wú。
路经全楚吟怀壮,书绝三春望眼枯。lù jīng quán chǔ yín huái zhuàng,shū jué sān chūn wàng yǎn kū。
忤世也知缘性僻,病身端不为诗癯。wǔ shì yě zhī yuán xìng pì,bìng shēn duān bù wèi shī qú。
且看一派湘沅水,没尽春江百尺芦。qiě kàn yī pài xiāng yuán shuǐ,méi jǐn chūn jiāng bǎi chǐ lú。

桃源分司次沈仲律先生题壁三首

江源

登山临水兴悠然,安得闲行作地仙。dēng shān lín shuǐ xīng yōu rán,ān dé xián xíng zuò dì xiān。
千室歌谣堪我采,十年逋税肯民蠲。qiān shì gē yáo kān wǒ cǎi,shí nián bū shuì kěn mín juān。
长途几月劳筋骨,重担何人任背肩。zhǎng tú jǐ yuè láo jīn gǔ,zhòng dān hé rén rèn bèi jiān。
去去不须檐尹卜,殆将行止付苍天。qù qù bù xū yán yǐn bo,dài jiāng xíng zhǐ fù cāng tiān。

桃源分司次沈仲律先生题壁三首

江源

十里肩舆又渡江,江晴沙暖燕飞双。shí lǐ jiān yú yòu dù jiāng,jiāng qíng shā nuǎn yàn fēi shuāng。
楚山花果诗堪写,蜀道风波志欲降。chǔ shān huā guǒ shī kān xiě,shǔ dào fēng bō zhì yù jiàng。
野哭村舂闻北里,凉天高枕忆南窗。yě kū cūn chōng wén běi lǐ,liáng tiān gāo zhěn yì nán chuāng。
桃源馆里停车晚,坦腹藤床足抵杠。táo yuán guǎn lǐ tíng chē wǎn,tǎn fù téng chuáng zú dǐ gāng。

过桃源次沈仲律韵

江源

桃洞风烟惨不开,昔人可是避秦来。táo dòng fēng yān cǎn bù kāi,xī rén kě shì bì qín lái。
萧条桑竹无鸡犬,荏苒岩扉但草莱。xiāo tiáo sāng zhú wú jī quǎn,rěn rǎn yán fēi dàn cǎo lái。
江边渔父不重到,世上神仙莫浪猜。jiāng biān yú fù bù zhòng dào,shì shàng shén xiān mò làng cāi。
人事兴亡今又古,夕阳立马重徘徊。rén shì xīng wáng jīn yòu gǔ,xī yáng lì mǎ zhòng pái huái。