古诗词

海珠燕别联句并序

江源

南粤珠江寺,吾侪此饯行。nán yuè zhū jiāng sì,wú chái cǐ jiàn xíng。
江心片石出,地下六鳌擎。jiāng xīn piàn shí chū,dì xià liù áo qíng。
殿爽疑清暑,宫寒讶水晶。diàn shuǎng yí qīng shǔ,gōng hán yà shuǐ jīng。
灵洲堪伯仲,甘露让峥嵘。líng zhōu kān bó zhòng,gān lù ràng zhēng róng。
处远亭非古,涵虚阁已更。chù yuǎn tíng fēi gǔ,hán xū gé yǐ gèng。
风铃喧殿角,蛛网挂帘楹。fēng líng xuān diàn jiǎo,zhū wǎng guà lián yíng。
午砌翻红药,春缸汲碧泓。wǔ qì fān hóng yào,chūn gāng jí bì hóng。
潜龙听佛法,巢燕污禅裎。qián lóng tīng fú fǎ,cháo yàn wū chán chéng。
海气连云气,潮声杂吹声。hǎi qì lián yún qì,cháo shēng zá chuī shēng。
抱旗青似染,洗米掌如平。bào qí qīng shì rǎn,xǐ mǐ zhǎng rú píng。
野树周遭绿,江流映带清。yě shù zhōu zāo lǜ,jiāng liú yìng dài qīng。
鸟飞江浦晚,帆挂海天晴。niǎo fēi jiāng pǔ wǎn,fān guà hǎi tiān qíng。
饥雀帘端语,残霞海角明。jī què lián duān yǔ,cán xiá hǎi jiǎo míng。
惊涛那溅佛,急濑似闻筝。jīng tāo nà jiàn fú,jí lài shì wén zhēng。
双鹭芳洲立,孤舟野水横。shuāng lù fāng zhōu lì,gū zhōu yě shuǐ héng。
旌旗开毒蜃,笳鼓骇奔鲸。jīng qí kāi dú shèn,jiā gǔ hài bēn jīng。
岁德方临乙,炎威尚伏庚。suì dé fāng lín yǐ,yán wēi shàng fú gēng。
踝身岩石坐,露顶海风迎。huái shēn yán shí zuò,lù dǐng hǎi fēng yíng。
语梵都忘俗,临清且濯缨。yǔ fàn dōu wàng sú,lín qīng qiě zhuó yīng。
乘凉移竹坞,荫日爱松棚。chéng liáng yí zhú wù,yīn rì ài sōng péng。
隔水僧呼渡,对江人卖饧。gé shuǐ sēng hū dù,duì jiāng rén mài táng。
清冰思玉井,凉露慕金茎。qīng bīng sī yù jǐng,liáng lù mù jīn jīng。
天地开清泰,江山过战争。tiān dì kāi qīng tài,jiāng shān guò zhàn zhēng。
德敷来慎肃,奎聚退搀抢。dé fū lái shèn sù,kuí jù tuì chān qiǎng。
夔契真元气,芝泉岂国祯。kuí qì zhēn yuán qì,zhī quán qǐ guó zhēn。
直须歌既醉,何必话无生。zhí xū gē jì zuì,hé bì huà wú shēng。
聚首速诸旧,论文集众英。jù shǒu sù zhū jiù,lùn wén jí zhòng yīng。
杯兮安用覆,盖矣底须倾。bēi xī ān yòng fù,gài yǐ dǐ xū qīng。
十载此佳会,三生是旧盟。shí zài cǐ jiā huì,sān shēng shì jiù méng。
宾筵张盛馔,僧供煮香粳。bīn yán zhāng shèng zhuàn,sēng gōng zhǔ xiāng jīng。
灿烂花连席,芬芳酒满觥。càn làn huā lián xí,fēn fāng jiǔ mǎn gōng。
击鲜聊作脍,剥芋旋为羹。jī xiān liáo zuò kuài,bō yù xuán wèi gēng。
水调歌童子,回风舞从伶。shuǐ diào gē tóng zi,huí fēng wǔ cóng líng。
山蔬供稚笋,海错炙鲜蛏。shān shū gōng zhì sǔn,hǎi cuò zhì xiān chēng。
鹿脯厨人炮,龙团老衲烹。lù pú chú rén pào,lóng tuán lǎo nà pēng。
我厌南海荔,不羡洞庭橙。wǒ yàn nán hǎi lì,bù xiàn dòng tíng chéng。
善谑如方朔,沉酣叹步兵。shàn xuè rú fāng shuò,chén hān tàn bù bīng。
青萍金灼灼,雄辩玉琤琤。qīng píng jīn zhuó zhuó,xióng biàn yù chēng chēng。
兴为高情发,诗多险韵成。xīng wèi gāo qíng fā,shī duō xiǎn yùn chéng。
正须追雅颂,何事学阴铿。zhèng xū zhuī yǎ sòng,hé shì xué yīn kēng。
笔势驱溟渤,词锋压华衡。bǐ shì qū míng bó,cí fēng yā huá héng。
独嫌居易浅,欲起大苏赓。dú xián jū yì qiǎn,yù qǐ dà sū gēng。
投我唯桃李,酬君缺玖琼。tóu wǒ wéi táo lǐ,chóu jūn quē jiǔ qióng。
倚栏穷日力,恋阙急心旌。yǐ lán qióng rì lì,liàn quē jí xīn jīng。
衲子思留带,君门忆赐樱。nà zi sī liú dài,jūn mén yì cì yīng。
省台新政令,泉石旧膏盲。shěng tái xīn zhèng lìng,quán shí jiù gāo máng。
独羡斑生棹,休夸子晋笙。dú xiàn bān shēng zhào,xiū kuā zi jìn shēng。
厚颜惭我辈,刮目待吾兄。hòu yán cán wǒ bèi,guā mù dài wú xiōng。
眷恋谁投牵,疏狂我负荆。juàn liàn shuí tóu qiān,shū kuáng wǒ fù jīng。
投壶更赏罚,对奕竞输赢。tóu hú gèng shǎng fá,duì yì jìng shū yíng。
叹我文为戏,看君禄代耕。tàn wǒ wén wèi xì,kàn jūn lù dài gēng。
谦哉真受益,慎也可持盈。qiān zāi zhēn shòu yì,shèn yě kě chí yíng。
宦况三秋迥,征涂万里亨。huàn kuàng sān qiū jiǒng,zhēng tú wàn lǐ hēng。
欢娱方浃洽,离合又交并。huān yú fāng jiā qià,lí hé yòu jiāo bìng。
桑梓逢人问,音书寄雁征。sāng zǐ féng rén wèn,yīn shū jì yàn zhēng。
秋风江右路,残月庾关程。qiū fēng jiāng yòu lù,cán yuè yǔ guān chéng。
淫溢虔州水,饥疲吉郡氓。yín yì qián zhōu shuǐ,jī pí jí jùn máng。
古人刑弼教,今日法原情。gǔ rén xíng bì jiào,jīn rì fǎ yuán qíng。
须畜三年艾,还期百度贞。xū chù sān nián ài,hái qī bǎi dù zhēn。
事君须后食,布德必先茕。shì jūn xū hòu shí,bù dé bì xiān qióng。
当道悬清议,涂人有善评。dāng dào xuán qīng yì,tú rén yǒu shàn píng。
期君公辅上,我辈拭双睛。qī jūn gōng fǔ shàng,wǒ bèi shì shuāng jīng。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

宫词

江源

风雨深宫即杜门,寻思时事百千端。fēng yǔ shēn gōng jí dù mén,xún sī shí shì bǎi qiān duān。
朝阳只恐无鸣凤,不是君王薄谏官。cháo yáng zhǐ kǒng wú míng fèng,bù shì jūn wáng báo jiàn guān。

宫词

江源

君恩自是如天阔,妾命生来似叶轻。jūn ēn zì shì rú tiān kuò,qiè mìng shēng lái shì yè qīng。
暑去寒来颜色改,谩题纨扇寄幽情。shǔ qù hán lái yán sè gǎi,mán tí wán shàn jì yōu qíng。

宫词

江源

蹴罢秋千鬓脚垂,一春心事竟差池。cù bà qiū qiān bìn jiǎo chuí,yī chūn xīn shì jìng chà chí。
玉肌近日浑偷瘦,倩得中官唤女医。yù jī jìn rì hún tōu shòu,qiàn dé zhōng guān huàn nǚ yī。

宫词

江源

宫娃白发两盘桓,共说先朝事几般。gōng wá bái fā liǎng pán huán,gòng shuō xiān cháo shì jǐ bān。
记得相公杨绾在,太平民物似真观。jì dé xiāng gōng yáng wǎn zài,tài píng mín wù shì zhēn guān。

宫词

江源

银汉迢迢夜未央,清光不照合欢床。yín hàn tiáo tiáo yè wèi yāng,qīng guāng bù zhào hé huān chuáng。
昭阳殿里嫌更短,长信宫中苦漏长。zhāo yáng diàn lǐ xián gèng duǎn,zhǎng xìn gōng zhōng kǔ lòu zhǎng。

宫词

江源

自知妾貌殊今昔,不是君心有爱憎。zì zhī qiè mào shū jīn xī,bù shì jūn xīn yǒu ài zēng。
尚想年时恩幸倍,内园同辇妾亲曾。shàng xiǎng nián shí ēn xìng bèi,nèi yuán tóng niǎn qiè qīn céng。

宫词

江源

金屋珠帘翡翠屏,此生不道娱娉婷。jīn wū zhū lián fěi cuì píng,cǐ shēng bù dào yú pīng tíng。
君恩下及谁之赐,欲效周人咏小星。jūn ēn xià jí shuí zhī cì,yù xiào zhōu rén yǒng xiǎo xīng。

宫词

江源

不见乘舆幸集灵,未央前殿敝云屏。bù jiàn chéng yú xìng jí líng,wèi yāng qián diàn bì yún píng。
中官传得君王旨,竟召儒臣讲六经。zhōng guān chuán dé jūn wáng zhǐ,jìng zhào rú chén jiǎng liù jīng。

宫词

江源

梨云梦里听喧呼,急起苍忙问女奴。lí yún mèng lǐ tīng xuān hū,jí qǐ cāng máng wèn nǚ nú。
今日昭阳呈戏剧,君王曾怒偃师无。jīn rì zhāo yáng chéng xì jù,jūn wáng céng nù yǎn shī wú。

宫词

江源

不出深宫半月馀,苔痕将绿上阶除。bù chū shēn gōng bàn yuè yú,tái hén jiāng lǜ shàng jiē chú。
呼奴分付休轻践,留得青青殿属车。hū nú fēn fù xiū qīng jiàn,liú dé qīng qīng diàn shǔ chē。

宫词

江源

忆昨朱颜入汉宫,曾将弦管侍重瞳。yì zuó zhū yán rù hàn gōng,céng jiāng xián guǎn shì zhòng tóng。
如今抛掷长门里,细雨寒灯泣夜虫。rú jīn pāo zhì zhǎng mén lǐ,xì yǔ hán dēng qì yè chóng。

宫词

江源

永巷秋风老妾容,主恩何处着人浓。yǒng xiàng qiū fēng lǎo qiè róng,zhǔ ēn hé chù zhe rén nóng。
明妃莫恨龙沙远,对面宫墙即万重。míng fēi mò hèn lóng shā yuǎn,duì miàn gōng qiáng jí wàn zhòng。

宫词

江源

心绪纷纭懒出门,出门何处望金根。xīn xù fēn yún lǎn chū mén,chū mén hé chù wàng jīn gēn。
鹍弦欲拨无愁曲,只恐愁多更断魂。kūn xián yù bō wú chóu qū,zhǐ kǒng chóu duō gèng duàn hún。

宫词

江源

忆得年时二七春,金宫一日岁华深。yì dé nián shí èr qī chūn,jīn gōng yī rì suì huá shēn。
妾身元是杭州女,曾把中官寄饼金。qiè shēn yuán shì háng zhōu nǚ,céng bǎ zhōng guān jì bǐng jīn。

宫词

江源

一饭深宫为主忧,秋风时节献功裘。yī fàn shēn gōng wèi zhǔ yōu,qiū fēng shí jié xiàn gōng qiú。
如何近日承恩者,阿姊封秦弟拜侯。rú hé jìn rì chéng ēn zhě,ā zǐ fēng qín dì bài hóu。