古诗词

张山人话旧联句二十八韵

江源

一别廿年馀,烦君问起居。yī bié niàn nián yú,fán jūn wèn qǐ jū。
疏慵甘弃置,陵厉半消除。shū yōng gān qì zhì,líng lì bàn xiāo chú。
燕蓟传书数,山林奉札疏。yàn jì chuán shū shù,shān lín fèng zhá shū。
鹿门随去任,狗监借吹嘘。lù mén suí qù rèn,gǒu jiān jiè chuī xū。
旷日叨兰省,何心梦石渠。kuàng rì dāo lán shěng,hé xīn mèng shí qú。
君方致尧舜,子特寄樵渔。jūn fāng zhì yáo shùn,zi tè jì qiáo yú。
贤矣疑王霸,狂哉匪接舆。xián yǐ yí wáng bà,kuáng zāi fěi jiē yú。
年华谢衰朽,日月惜居诸。nián huá xiè shuāi xiǔ,rì yuè xī jū zhū。
性懒惭陶侃,儿痴似阿舒。xìng lǎn cán táo kǎn,ér chī shì ā shū。
谠言真药石,经术乃菑畬。dǎng yán zhēn yào shí,jīng shù nǎi zāi shē。
忧国须怜贾,知非每愧蘧。yōu guó xū lián jiǎ,zhī fēi měi kuì qú。
上林羞献赋,光范不投书。shàng lín xiū xiàn fù,guāng fàn bù tóu shū。
音耗母金玉,行藏任毁誉。yīn hào mǔ jīn yù,xíng cáng rèn huǐ yù。
飘零君别后,辛苦我生初。piāo líng jūn bié hòu,xīn kǔ wǒ shēng chū。
旷达诗千首,英雄土一墟。kuàng dá shī qiān shǒu,yīng xióng tǔ yī xū。
酒杯乐贤圣,文字爱琼琚。jiǔ bēi lè xián shèng,wén zì ài qióng jū。
汗漫书慵寄,耽吟发懒梳。hàn màn shū yōng jì,dān yín fā lǎn shū。
归栖惭倦鸟,闲散羡游鱼。guī qī cán juàn niǎo,xián sàn xiàn yóu yú。
湖海双蓬鬓,乾坤一散樗。hú hǎi shuāng péng bìn,qián kūn yī sàn chū。
更怜新执法,仍忆旧传胪。gèng lián xīn zhí fǎ,réng yì jiù chuán lú。
日下望京国,云边指故庐。rì xià wàng jīng guó,yún biān zhǐ gù lú。
晚塘号络纬,秋水落芙蕖。wǎn táng hào luò wěi,qiū shuǐ luò fú qú。
慷慨歌铜斗,留连泛玉蛆。kāng kǎi gē tóng dòu,liú lián fàn yù qū。
只愁尊已罄,不问认何如。zhǐ chóu zūn yǐ qìng,bù wèn rèn hé rú。
高兴长投牵,雄谈数起予。gāo xīng zhǎng tóu qiān,xióng tán shù qǐ yǔ。
醉还招五柳,醒合起三闾。zuì hái zhāo wǔ liǔ,xǐng hé qǐ sān lǘ。
舟子催鸣橹,奚奴促命车。zhōu zi cuī míng lǔ,xī nú cù mìng chē。
相逢又相别,分手莫踟蹰。xiāng féng yòu xiāng bié,fēn shǒu mò chí chú。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

咏古五首夷齐

江源

嗟来何足吝,饥食首阳薇。jiē lái hé zú lìn,jī shí shǒu yáng wēi。
竟抱固穷节,千载非所知。jìng bào gù qióng jié,qiān zài fēi suǒ zhī。

咏古五首夷齐

江源

君子死知己,哀哉亦可伤。jūn zi sǐ zhī jǐ,āi zāi yì kě shāng。
问君何能尔,厚恩固难忘。wèn jūn hé néng ěr,hòu ēn gù nán wàng。

咏古五首夷齐

江源

渴饮易水流,猖狂独长悲。kě yǐn yì shuǐ liú,chāng kuáng dú zhǎng bēi。
惜哉剑术疏,奄去靡归期。xī zāi jiàn shù shū,yǎn qù mí guī qī。

咏古五首夷齐

江源

嬴氏乱天纪,闲居三十载。yíng shì luàn tiān jì,xián jū sān shí zài。
平原独茫茫,紫芝复谁采。píng yuán dú máng máng,zǐ zhī fù shuí cǎi。

咏古五首夷齐

江源

大象转四时,始觉止为善。dà xiàng zhuǎn sì shí,shǐ jué zhǐ wèi shàn。
不为好爵縻,翱翔令人羡。bù wèi hǎo jué mí,áo xiáng lìng rén xiàn。

题画四首

江源

岩上白云岩下泉,树阴浓罩小桥边。yán shàng bái yún yán xià quán,shù yīn nóng zhào xiǎo qiáo biān。
虽然眼底无多景,不换王家上辋川。suī rán yǎn dǐ wú duō jǐng,bù huàn wáng jiā shàng wǎng chuān。

题画四首

江源

云依草屋青山里,水绕孤村绿树边。yún yī cǎo wū qīng shān lǐ,shuǐ rào gū cūn lǜ shù biān。
我爱此中风物好,几人投笏作神仙。wǒ ài cǐ zhōng fēng wù hǎo,jǐ rén tóu hù zuò shén xiān。

题画四首

江源

面面青山晚翠稠,萧萧落木暮江流。miàn miàn qīng shān wǎn cuì chóu,xiāo xiāo luò mù mù jiāng liú。
山人独爱秋来景,翻叹当年宋玉愁。shān rén dú ài qiū lái jǐng,fān tàn dāng nián sòng yù chóu。

题画四首

江源

商于风景此依稀,下尽仙翁一局棋。shāng yú fēng jǐng cǐ yī xī,xià jǐn xiān wēng yī jú qí。
今日大明天子圣,山中休讶是秦时。jīn rì dà míng tiān zi shèng,shān zhōng xiū yà shì qín shí。

寄娄一斋病中

江源

一别先生一月馀,高斋卧病近何如。yī bié xiān shēng yī yuè yú,gāo zhāi wò bìng jìn hé rú。
青囊不用参苓味,自有中和养太虚。qīng náng bù yòng cān líng wèi,zì yǒu zhōng hé yǎng tài xū。

太公钓渭图

江源

屠钓归来两鬓霜,逢人无复问行藏。tú diào guī lái liǎng bìn shuāng,féng rén wú fù wèn xíng cáng。
非熊不入周王卜,只是终身老渭阳。fēi xióng bù rù zhōu wáng bo,zhǐ shì zhōng shēn lǎo wèi yáng。

送祁郎中致和出使朝鲜

江源

九重圣化今无外,万里梯航讵有涯。jiǔ zhòng shèng huà jīn wú wài,wàn lǐ tī háng jù yǒu yá。
一自东周雅亡后,使君今日继皇华。yī zì dōng zhōu yǎ wáng hòu,shǐ jūn jīn rì jì huáng huá。

庆寿图为东莞黄先生赋

江源

画堂戏彩春风暖,海屋添筹爱日长。huà táng xì cǎi chūn fēng nuǎn,hǎi wū tiān chóu ài rì zhǎng。
而母而翁跻仁寿,不知尧舜在虞唐。ér mǔ ér wēng jī rén shòu,bù zhī yáo shùn zài yú táng。

代毛延寿辨

江源

忍把蛾眉逐虏行,嫌他一叹解倾城。rěn bǎ é méi zhú lǔ xíng,xián tā yī tàn jiě qīng chéng。
君王莫怨丹青手,不见吴娃生越兵。jūn wáng mò yuàn dān qīng shǒu,bù jiàn wú wá shēng yuè bīng。

题扇面

江源

黄鸟翩翩春日斜,野棠枝上占年华。huáng niǎo piān piān chūn rì xié,yě táng zhī shàng zhàn nián huá。
秦宫花木俱零落,犹向东风唤子车。qín gōng huā mù jù líng luò,yóu xiàng dōng fēng huàn zi chē。