古诗词

游宝陀寺十四韵

江源

昔名宝陀寺,今扁小金山。xī míng bǎo tuó sì,jīn biǎn xiǎo jīn shān。
我辈曾三到,东坡不再还。wǒ bèi céng sān dào,dōng pō bù zài hái。
楼台张锦绣,松竹列屏藩。lóu tái zhāng jǐn xiù,sōng zhú liè píng fān。
天地浮孤岛,风烟尽百蛮。tiān dì fú gū dǎo,fēng yān jǐn bǎi mán。
幻身疑水木,佛相镂沉檀。huàn shēn yí shuǐ mù,fú xiāng lòu chén tán。
何处逢圆泽,闲云伴懒残。hé chù féng yuán zé,xián yún bàn lǎn cán。
粉墙藤蔓合,画壁土花斑。fěn qiáng téng màn hé,huà bì tǔ huā bān。
去鸟春帆外,孤村夕照间。qù niǎo chūn fān wài,gū cūn xī zhào jiān。
野僧忘俗扮,佳境在人寰。yě sēng wàng sú bàn,jiā jìng zài rén huán。
素乏三生约,聊偷半日闲。sù fá sān shēng yuē,liáo tōu bàn rì xián。
谁寻白莲社,我爱绿萝关。shuí xún bái lián shè,wǒ ài lǜ luó guān。
尽日穷幽讨,何年拟再攀。jǐn rì qióng yōu tǎo,hé nián nǐ zài pān。
昔贤留景待,而我叹才悭。xī xián liú jǐng dài,ér wǒ tàn cái qiān。
草草题诗去,深惭句未安。cǎo cǎo tí shī qù,shēn cán jù wèi ān。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

闺情复次前韵

江源

悄悄轻寒未减衣,梨花庭院雨霏霏。qiāo qiāo qīng hán wèi jiǎn yī,lí huā tíng yuàn yǔ fēi fēi。
落红满地春将暮,人在天涯尚未归。luò hóng mǎn dì chūn jiāng mù,rén zài tiān yá shàng wèi guī。

闺情复次前韵

江源

万花时节恨弥漫,况是孤衾怯夜寒。wàn huā shí jié hèn mí màn,kuàng shì gū qīn qiè yè hán。
独对银灯谁是伴,更嫌罗帐绣双鸾。dú duì yín dēng shuí shì bàn,gèng xián luó zhàng xiù shuāng luán。

闺情复次前韵

江源

春困无心拨玉筝,纵然强拨调难成。chūn kùn wú xīn bō yù zhēng,zòng rán qiáng bō diào nán chéng。
朝来旦托催归鸟,好向游人啼一声。cháo lái dàn tuō cuī guī niǎo,hǎo xiàng yóu rén tí yī shēng。

闺情复次前韵

江源

郎如江水不回流,妾似贞松却耐秋。láng rú jiāng shuǐ bù huí liú,qiè shì zhēn sōng què nài qiū。
万里关山悬妾念,十年飘泊为郎愁。wàn lǐ guān shān xuán qiè niàn,shí nián piāo pō wèi láng chóu。

闺情复次前韵

江源

象床鸳被郁金香,人去天涯妾梦长。xiàng chuáng yuān bèi yù jīn xiāng,rén qù tiān yá qiè mèng zhǎng。
闻说狂夫有书信,起来颠倒着衣裳。wén shuō kuáng fū yǒu shū xìn,qǐ lái diān dào zhe yī shang。

闺情复次前韵

江源

见说良人靖虏尘,宝刀犹带血痕新。jiàn shuō liáng rén jìng lǔ chén,bǎo dāo yóu dài xuè hén xīn。
归来定佩封侯印,免妾长颦复短颦。guī lái dìng pèi fēng hóu yìn,miǎn qiè zhǎng pín fù duǎn pín。

闺情复次前韵

江源

束发年时不解愁,学人拜月上帘钩。shù fā nián shí bù jiě chóu,xué rén bài yuè shàng lián gōu。
如今始识相思苦,几度伤心看斗牛。rú jīn shǐ shí xiāng sī kǔ,jǐ dù shāng xīn kàn dòu niú。

闺情复次前韵

江源

别君长久忆君频,锦字封题与恨新。bié jūn zhǎng jiǔ yì jūn pín,jǐn zì fēng tí yǔ hèn xīn。
万里开缄如见妾,料君不是薄情人。wàn lǐ kāi jiān rú jiàn qiè,liào jūn bù shì báo qíng rén。

寄妻父蒋先生四首

江源

鹤亭老子真堪乐,屈指明年又古稀。hè tíng lǎo zi zhēn kān lè,qū zhǐ míng nián yòu gǔ xī。
百事不求温饱外,诸孙调叹日牵衣。bǎi shì bù qiú wēn bǎo wài,zhū sūn diào tàn rì qiān yī。

寄妻父蒋先生四首

江源

养鹤亭前醉复醒,鬓毛都白眼青青。yǎng hè tíng qián zuì fù xǐng,bìn máo dōu bái yǎn qīng qīng。
喜公万事从来足,何事区区半子情。xǐ gōng wàn shì cóng lái zú,hé shì qū qū bàn zi qíng。

寄妻父蒋先生四首

江源

十霜不见好容颜,知是年来服大还。shí shuāng bù jiàn hǎo róng yán,zhī shì nián lái fú dà hái。
更喜凤毛归日下,俱存堂上舞斓斑。gèng xǐ fèng máo guī rì xià,jù cún táng shàng wǔ lán bān。

寄妻父蒋先生四首

江源

千里频烦尺素来,灯前儿女好怀开。qiān lǐ pín fán chǐ sù lái,dēng qián ér nǚ hǎo huái kāi。
明年预报归时候,匹马冲寒正放梅。míng nián yù bào guī shí hòu,pǐ mǎ chōng hán zhèng fàng méi。

扇面山水

江源

白云长护碧崆峒,石上忘情坐两翁。bái yún zhǎng hù bì kōng dòng,shí shàng wàng qíng zuò liǎng wēng。
看到沧桑今几变,不知人世有夔龙。kàn dào cāng sāng jīn jǐ biàn,bù zhī rén shì yǒu kuí lóng。

吉守顾天锡乃兄会于吉贰守柳邦用以宁知风雨夜复此对床眠一联为题送之余亦赋十绝以见意

江源

难弟难兄喜合并,一门清白两专城。nán dì nán xiōng xǐ hé bìng,yī mén qīng bái liǎng zhuān chéng。
功名端不饶王霸,萧散何曾让管宁。gōng míng duān bù ráo wáng bà,xiāo sàn hé céng ràng guǎn níng。

吉守顾天锡乃兄会于吉贰守柳邦用以宁知风雨夜复此对床眠一联为题送之余亦赋十绝以见意

江源

生憎煮豆歌声苦,谁信分荆骨肉离。shēng zēng zhǔ dòu gē shēng kǔ,shuí xìn fēn jīng gǔ ròu lí。
不似君家贤伯仲,百年友爱几人知。bù shì jūn jiā xián bó zhòng,bǎi nián yǒu ài jǐ rén zhī。