古诗词

夜会联句

江源

虚堂对酌酒如江,细语山妻破腊缸。xū táng duì zhuó jiǔ rú jiāng,xì yǔ shān qī pò là gāng。
盘出冰蔬兼海错,茶供冬笋忆溪淙。pán chū bīng shū jiān hǎi cuò,chá gōng dōng sǔn yì xī cóng。
层城漏转添寒水,小榻花开满夜缸。céng chéng lòu zhuǎn tiān hán shuǐ,xiǎo tà huā kāi mǎn yè gāng。
寺近老僧禅已定,衙深逻吏柝频枞。sì jìn lǎo sēng chán yǐ dìng,yá shēn luó lì tuò pín cōng。
更前待月仍移席,至后看云谩倚矼。gèng qián dài yuè réng yí xí,zhì hòu kàn yún mán yǐ gāng。
松露乍零惊宿鸟,竹风初动吠眠厖。sōng lù zhà líng jīng sù niǎo,zhú fēng chū dòng fèi mián páng。
倦来执烛更新仆,欢极题诗换别腔。juàn lái zhí zhú gèng xīn pū,huān jí tí shī huàn bié qiāng。
坐我春风心欲醉,看君霄汉气难降。zuò wǒ chūn fēng xīn yù zuì,kàn jūn xiāo hàn qì nán jiàng。
清才不博黄金百,美誉犹惭白璧双。qīng cái bù bó huáng jīn bǎi,měi yù yóu cán bái bì shuāng。
敢谓冯唐成潦倒,却输陶令避喧哤。gǎn wèi féng táng chéng lǎo dào,què shū táo lìng bì xuān máng。
十年台省徒纡绶,五道风霜叹拥幢。shí nián tái shěng tú yū shòu,wǔ dào fēng shuāng tàn yōng chuáng。
跨鹤朗吟过左蠡,乘骢周度下南泷。kuà hè lǎng yín guò zuǒ lí,chéng cōng zhōu dù xià nán lóng。
叠山景谢心如铁,庐阜怀欧笔似杠。dié shān jǐng xiè xīn rú tiě,lú fù huái ōu bǐ shì gāng。
一派剑江收浩瀚,千秋铁柱压鸿庞。yī pài jiàn jiāng shōu hào hàn,qiān qiū tiě zhù yā hóng páng。
斯文感慨鹅湖院,高兴登临快阁窗。sī wén gǎn kǎi é hú yuàn,gāo xīng dēng lín kuài gé chuāng。
独念吉州罹暑疫,更悲虔地没秋洚。dú niàn jí zhōu lí shǔ yì,gèng bēi qián dì méi qiū jiàng。
恨无蓄积三年艾,幸有提防百丈桩。hèn wú xù jī sān nián ài,xìng yǒu tí fáng bǎi zhàng zhuāng。
回禄几番伤白屋,潢池何日静金鏦。huí lù jǐ fān shāng bái wū,huáng chí hé rì jìng jīn cōng。
鴳飞远汉羞鸾凤,驽步康庄愧骏駹。yàn fēi yuǎn hàn xiū luán fèng,nú bù kāng zhuāng kuì jùn máng。
心想旧游星落落,梦驰东观鼓逄逄。xīn xiǎng jiù yóu xīng luò luò,mèng chí dōng guān gǔ páng páng。
阁中元老天能补,阃外将军鼎独扛。gé zhōng yuán lǎo tiān néng bǔ,kǔn wài jiāng jūn dǐng dú káng。
俊伟更闻江表谢,清高休羡鹿门庞。jùn wěi gèng wén jiāng biǎo xiè,qīng gāo xiū xiàn lù mén páng。
赓歌且庆唐虞世,桑梓能忘父母邦。gēng gē qiě qìng táng yú shì,sāng zǐ néng wàng fù mǔ bāng。
越楮数行看北雁,禹粮千斛想南艭。yuè chǔ shù xíng kàn běi yàn,yǔ liáng qiān hú xiǎng nán shuāng。
一宵清话情何限,不觉疏钟报晓撞。yī xiāo qīng huà qíng hé xiàn,bù jué shū zhōng bào xiǎo zhuàng。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

次丘太守韵留别高良佐郎中

江源

揖别行行马首东,望穷燕冀入提封。yī bié xíng xíng mǎ shǒu dōng,wàng qióng yàn jì rù tí fēng。
云山落日恐行客,霖雨保时起卧龙。yún shān luò rì kǒng xíng kè,lín yǔ bǎo shí qǐ wò lóng。
汉戍月明人出塞,胡天云净雁横峰。hàn shù yuè míng rén chū sāi,hú tiān yún jìng yàn héng fēng。
离群且莫生新恨,人世何尝有定踪。lí qún qiě mò shēng xīn hèn,rén shì hé cháng yǒu dìng zōng。

次山阴分司题壁韵

江源

疋马西风暮景悲,皇华心壮不知疲。pǐ mǎ xī fēng mù jǐng bēi,huáng huá xīn zhuàng bù zhī pí。
消愁不恨瓶无酒,排闷应怜箧有诗。xiāo chóu bù hèn píng wú jiǔ,pái mèn yīng lián qiè yǒu shī。
千室闾阎多冻馁,万家村落半流移。qiān shì lǘ yán duō dòng něi,wàn jiā cūn luò bàn liú yí。
退思亦是观风责,且问监司与有司。tuì sī yì shì guān fēng zé,qiě wèn jiān sī yǔ yǒu sī。

山阴道中

江源

使节山阴县里来,马前风急起浮埃。shǐ jié shān yīn xiàn lǐ lái,mǎ qián fēng jí qǐ fú āi。
千山雪暗时飞雹,九月秋深尚疾雷。qiān shān xuě àn shí fēi báo,jiǔ yuè qiū shēn shàng jí léi。
边塞经营颇牧老,庙堂燮理富欧才。biān sāi jīng yíng pǒ mù lǎo,miào táng xiè lǐ fù ōu cái。
先忧后乐吾儒事,一寸丹心未忍灰。xiān yōu hòu lè wú rú shì,yī cùn dān xīn wèi rěn huī。

广武驿和壁上韵时九月六日也

江源

宦辙东西到处家,故园秋雨老桑麻。huàn zhé dōng xī dào chù jiā,gù yuán qiū yǔ lǎo sāng má。
路长万里无音耗,节近重阳负菊花。lù zhǎng wàn lǐ wú yīn hào,jié jìn zhòng yáng fù jú huā。
广武夜寒号冻雀,雁门风急扬惊沙。guǎng wǔ yè hán hào dòng què,yàn mén fēng jí yáng jīng shā。
使车未断红尘迹,徒羡知还几个鸦。shǐ chē wèi duàn hóng chén jì,tú xiàn zhī hái jǐ gè yā。

过雁门关次林孟仁侍御韵

江源

此关独立据山隈,限隔华夷亦壮哉。cǐ guān dú lì jù shān wēi,xiàn gé huá yí yì zhuàng zāi。
北控幽州南控代,一夫当险万夫回。běi kòng yōu zhōu nán kòng dài,yī fū dāng xiǎn wàn fū huí。
千峰如削云边出,二水潜通地底来。qiān fēng rú xuē yún biān chū,èr shuǐ qián tōng dì dǐ lái。
试问英雄守关者,宁无李牧出群才。shì wèn yīng xióng shǒu guān zhě,níng wú lǐ mù chū qún cái。

次张邦兆留别韵

江源

云中聚首才三日,匹马仍从代郡行。yún zhōng jù shǒu cái sān rì,pǐ mǎ réng cóng dài jùn xíng。
仙棹不须嗟郭泰,使星何必卜君平。xiān zhào bù xū jiē guō tài,shǐ xīng hé bì bo jūn píng。
王程不计三关远,旅宿时看一剑横。wáng chéng bù jì sān guān yuǎn,lǚ sù shí kàn yī jiàn héng。
再拟春风兰省约,莫教寒却旧诗盟。zài nǐ chūn fēng lán shěng yuē,mò jiào hán què jiù shī méng。

次周太仆韵兼赠支总兵时在支公席上

江源

使节南行代郡来,相逢文武尽奇才。shǐ jié nán xíng dài jùn lái,xiāng féng wén wǔ jǐn qí cái。
将军韬略雄诸将,太仆文章照上台。jiāng jūn tāo lüè xióng zhū jiāng,tài pū wén zhāng zhào shàng tái。
万里旌幢新节制,六经根本旧滋培。wàn lǐ jīng chuáng xīn jié zhì,liù jīng gēn běn jiù zī péi。
岂知萍水逢嘉会,倾倒尊前未似回。qǐ zhī píng shuǐ féng jiā huì,qīng dào zūn qián wèi shì huí。

支总兵索题剑次周太仆韵

江源

龙泉三尺镇相随,出匣光芒照斗箕。lóng quán sān chǐ zhèn xiāng suí,chū xiá guāng máng zhào dòu jī。
新淬鸊鹈愁魍魉,旧埋冤狱泣雄雌。xīn cuì pì tí chóu wǎng liǎng,jiù mái yuān yù qì xióng cí。
尚方欲请诛奸佞,帐下曾经斩艳姬。shàng fāng yù qǐng zhū jiān nìng,zhàng xià céng jīng zhǎn yàn jī。
见说三边烽火息,将军持此莫忘危。jiàn shuō sān biān fēng huǒ xī,jiāng jūn chí cǐ mò wàng wēi。

代州九日感怀

江源

节近重阳未到家,登高何处落乌纱。jié jìn zhòng yáng wèi dào jiā,dēng gāo hé chù luò wū shā。
半生宦达樊笼鸟,百岁光阴赴壑蛇。bàn shēng huàn dá fán lóng niǎo,bǎi suì guāng yīn fù hè shé。
谩把愁肠浇紫酒,羞将吟鬓插黄花。mán bǎ chóu cháng jiāo zǐ jiǔ,xiū jiāng yín bìn chā huáng huā。
萧条不似龙山乐,空对西风忆孟嘉。xiāo tiáo bù shì lóng shān lè,kōng duì xī fēng yì mèng jiā。

遣怀

江源

九日招邀太仆家,不知身世在天涯。jiǔ rì zhāo yāo tài pū jiā,bù zhī shēn shì zài tiān yá。
敢将恶况悲蓬梗,且酌芳尊泛菊花。gǎn jiāng è kuàng bēi péng gěng,qiě zhuó fāng zūn fàn jú huā。
东野桑田成碧海,北邙枯骨委黄沙。dōng yě sāng tián chéng bì hǎi,běi máng kū gǔ wěi huáng shā。
人生到处皆堪乐,得失何须更叹嗟。rén shēng dào chù jiē kān lè,dé shī hé xū gèng tàn jiē。

次周太仆客中九日韵

江源

去年重九长安第,儿女团栾酒一尊。qù nián zhòng jiǔ zhǎng ān dì,ér nǚ tuán luán jiǔ yī zūn。
今日偶逢萍水会,故人邀赏菊花根。jīn rì ǒu féng píng shuǐ huì,gù rén yāo shǎng jú huā gēn。
苦吟倦去诗应涩,纵饮狂来海欲吞。kǔ yín juàn qù shī yīng sè,zòng yǐn kuáng lái hǎi yù tūn。
佳节与君须抚掌,百年光景一黄昏。jiā jié yǔ jūn xū fǔ zhǎng,bǎi nián guāng jǐng yī huáng hūn。

次赏菊

江源

今日重阳始肃霜,客边佳菊为谁芳。jīn rì zhòng yáng shǐ sù shuāng,kè biān jiā jú wèi shuí fāng。
离骚经里花曾落,靖节篱边酒正香。lí sāo jīng lǐ huā céng luò,jìng jié lí biān jiǔ zhèng xiāng。
观赏且酬宾主乐,清歌何用管弦长。guān shǎng qiě chóu bīn zhǔ lè,qīng gē hé yòng guǎn xián zhǎng。
明年此会知谁在,劝饮须乾百十觞。míng nián cǐ huì zhī shuí zài,quàn yǐn xū qián bǎi shí shāng。

次九日遣兴韵

江源

九日芳尊须共酌,十年宦辙未能回。jiǔ rì fāng zūn xū gòng zhuó,shí nián huàn zhé wèi néng huí。
醉来易撼愁城破,谁道难逢叹口开。zuì lái yì hàn chóu chéng pò,shuí dào nán féng tàn kǒu kāi。
身世但教如栗里,功名何必上云台。shēn shì dàn jiào rú lì lǐ,gōng míng hé bì shàng yún tái。
秦皇汉武今安在,五祚阿房一劫灰。qín huáng hàn wǔ jīn ān zài,wǔ zuò ā fáng yī jié huī。

留别陈德章

江源

上谷迢迢我复过,深情无奈故人何。shàng gǔ tiáo tiáo wǒ fù guò,shēn qíng wú nài gù rén hé。
凄凉夜烛十年话,萧飒秋风两鬓皤。qī liáng yè zhú shí nián huà,xiāo sà qiū fēng liǎng bìn pó。
萍水不堪重判袂,阳关何必更高歌。píng shuǐ bù kān zhòng pàn mèi,yáng guān hé bì gèng gāo gē。
浮名勘破皆身外,但保吾心养太和。fú míng kān pò jiē shēn wài,dàn bǎo wú xīn yǎng tài hé。

复为杨绣衣题春阳卷

江源

九重衔命按三边,衣绣神羊照日鲜。jiǔ zhòng xián mìng àn sān biān,yī xiù shén yáng zhào rì xiān。
两地山川分节钺,百年冤狱赖生全。liǎng dì shān chuān fēn jié yuè,bǎi nián yuān yù lài shēng quán。
胸中生意回天地,笔底阳和遍冀燕。xiōng zhōng shēng yì huí tiān dì,bǐ dǐ yáng hé biàn jì yàn。
见说此春原有脚,更施天下泽元元。jiàn shuō cǐ chūn yuán yǒu jiǎo,gèng shī tiān xià zé yuán yuán。