古诗词

遣怀次杜工部送校书二十六韵

江源

览镜觉发变,饮酒病目赤。lǎn jìng jué fā biàn,yǐn jiǔ bìng mù chì。
四十更七年,老瘦见骨脊。sì shí gèng qī nián,lǎo shòu jiàn gǔ jí。
读书才数行,孤寡愧文伯。dú shū cái shù xíng,gū guǎ kuì wén bó。
素无浴沂资,何以学曾晰。sù wú yù yí zī,hé yǐ xué céng xī。
仕岂不为贫,廿年强为客。shì qǐ bù wèi pín,niàn nián qiáng wèi kè。
守俸如井泉,虚名颇烜赫。shǒu fèng rú jǐng quán,xū míng pǒ xuǎn hè。
不似无官轻,江湖任落魄。bù shì wú guān qīng,jiāng hú rèn luò pò。
乏此盖代功,万钟亦何益。fá cǐ gài dài gōng,wàn zhōng yì hé yì。
萦绊未得归,荒此山中宅。yíng bàn wèi dé guī,huāng cǐ shān zhōng zhái。
成化甲辰秋,将命江浙适。chéng huà jiǎ chén qiū,jiāng mìng jiāng zhè shì。
食我者其谁,安得辞此役。shí wǒ zhě qí shuí,ān dé cí cǐ yì。
北瞻太华高,南顾匡庐碧。běi zhān tài huá gāo,nán gù kuāng lú bì。
何处是帝京,使我愁日积。hé chù shì dì jīng,shǐ wǒ chóu rì jī。
未毕出使功,何敢念疏戚。wèi bì chū shǐ gōng,hé gǎn niàn shū qī。
每恨四牡迟,苍忙不暖席。měi hèn sì mǔ chí,cāng máng bù nuǎn xí。
相君正崇忧,小臣亦奋激。xiāng jūn zhèng chóng yōu,xiǎo chén yì fèn jī。
西北谁劳来,流移未占籍。xī běi shuí láo lái,liú yí wèi zhàn jí。
更闻棘门军,秋屯若戏剧。gèng wén jí mén jūn,qiū tún ruò xì jù。
捐生固其宜,君恩亦岂窄。juān shēng gù qí yí,jūn ēn yì qǐ zhǎi。
时事每如此,终夜恒怵惕。shí shì měi rú cǐ,zhōng yè héng chù tì。
况值催督劳,对食未遑吃。kuàng zhí cuī dū láo,duì shí wèi huáng chī。
奔走当北风,面垢无润泽。bēn zǒu dāng běi fēng,miàn gòu wú rùn zé。
曰米敢厌粗,幽并已无麦。yuē mǐ gǎn yàn cū,yōu bìng yǐ wú mài。
欲共实鸿翔,嗟哉少六翮。yù gòng shí hóng xiáng,jiē zāi shǎo liù hé。
吾徒将何如,始终保金石。wú tú jiāng hé rú,shǐ zhōng bǎo jīn shí。
誓不随颓波,但恐负曩昔。shì bù suí tuí bō,dàn kǒng fù nǎng xī。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

过桃源次沈仲律韵

江源

桃洞风烟惨不开,昔人可是避秦来。táo dòng fēng yān cǎn bù kāi,xī rén kě shì bì qín lái。
萧条桑竹无鸡犬,荏苒岩扉但草莱。xiāo tiáo sāng zhú wú jī quǎn,rěn rǎn yán fēi dàn cǎo lái。
江边渔父不重到,世上神仙莫浪猜。jiāng biān yú fù bù zhòng dào,shì shàng shén xiān mò làng cāi。
人事兴亡今又古,夕阳立马重徘徊。rén shì xīng wáng jīn yòu gǔ,xī yáng lì mǎ zhòng pái huái。

宿山塘次题壁韵

江源

驿馆寥寥半壁灯,可堪独坐想平生。yì guǎn liáo liáo bàn bì dēng,kě kān dú zuò xiǎng píng shēng。
恼人无赖狂风雨,羁我不闲虚利名。nǎo rén wú lài kuáng fēng yǔ,jī wǒ bù xián xū lì míng。
旧事十年孤枕梦,新愁一种百虫声。jiù shì shí nián gū zhěn mèng,xīn chóu yī zhǒng bǎi chóng shēng。
客怀展转不成寐,又听边楼杀五更。kè huái zhǎn zhuǎn bù chéng mèi,yòu tīng biān lóu shā wǔ gèng。

龙阳道中

江源

终日山行入品题,万峰壁立与天齐。zhōng rì shān xíng rù pǐn tí,wàn fēng bì lì yǔ tiān qí。
白云冉冉生衣袂,乱石崚崚割马蹄。bái yún rǎn rǎn shēng yī mèi,luàn shí léng léng gē mǎ tí。
古渡桥梁春涨没,深林风雨画猿啼。gǔ dù qiáo liáng chūn zhǎng méi,shēn lín fēng yǔ huà yuán tí。
此情此景堪图画,何日重过信伏藜。cǐ qíng cǐ jǐng kān tú huà,hé rì zhòng guò xìn fú lí。

次简宗敬题邮亭壁韵

江源

朝来舴艋渡江沱,翘首辰州路尚赊。cháo lái zé měng dù jiāng tuó,qiào shǒu chén zhōu lù shàng shē。
送雨溪云千骑合,舞风江柳几株斜。sòng yǔ xī yún qiān qí hé,wǔ fēng jiāng liǔ jǐ zhū xié。
时时望阙心何壮,处处看山眼欲花。shí shí wàng quē xīn hé zhuàng,chù chù kàn shān yǎn yù huā。
沽酒邮亭拼一醉,不知身在楚天涯。gū jiǔ yóu tíng pīn yī zuì,bù zhī shēn zài chǔ tiān yá。

偶成

江源

作客天涯长苦辛,子规声里催残春。zuò kè tiān yá zhǎng kǔ xīn,zi guī shēng lǐ cuī cán chūn。
溪花欲放苦遭雨,山雉乍飞长避人。xī huā yù fàng kǔ zāo yǔ,shān zhì zhà fēi zhǎng bì rén。
才高也被造化忌,诗恶不为吾辈嗔。cái gāo yě bèi zào huà jì,shī è bù wèi wú bèi chēn。
世事须知乃如此,风波丛里先抽身。shì shì xū zhī nǎi rú cǐ,fēng bō cóng lǐ xiān chōu shēn。

过马鞍山

江源

昨过牛栏今马鞍,崚嶒石磴费攀援。zuó guò niú lán jīn mǎ ān,léng céng shí dèng fèi pān yuán。
深林蔽日晴犹湿,古木生风夏亦寒。shēn lín bì rì qíng yóu shī,gǔ mù shēng fēng xià yì hán。
击揖长淮如昨梦,登山全楚是奇观。jī yī zhǎng huái rú zuó mèng,dēng shān quán chǔ shì qí guān。
岩前少憩停车看,爱杀松阴五里村。yán qián shǎo qì tíng chē kàn,ài shā sōng yīn wǔ lǐ cūn。

栗子岭在沅州四十里

江源

栗岭嵯峨千万寻,肩车乘我快登临。lì lǐng cuó é qiān wàn xún,jiān chē chéng wǒ kuài dēng lín。
眼前数点青山小,足侧千岩碧树深。yǎn qián shù diǎn qīng shān xiǎo,zú cè qiān yán bì shù shēn。
奇怪可能摩诘画,形容须倩谪仙吟。qí guài kě néng mó jí huà,xíng róng xū qiàn zhé xiān yín。
啼鹃催得残春去,又听疏林变夏禽。tí juān cuī dé cán chūn qù,yòu tīng shū lín biàn xià qín。

宿晃州驿

江源

风透疏棂雨洒灯,孤怀只合醉腾腾。fēng tòu shū líng yǔ sǎ dēng,gū huái zhǐ hé zuì téng téng。
廿年有病长为客,万里无家亦似僧。niàn nián yǒu bìng zhǎng wèi kè,wàn lǐ wú jiā yì shì sēng。
离别未忘儿女恋,疏慵深负宠恩承。lí bié wèi wàng ér nǚ liàn,shū yōng shēn fù chǒng ēn chéng。
分明一枕还家梦,苦被邻鸡又唤醒。fēn míng yī zhěn hái jiā mèng,kǔ bèi lín jī yòu huàn xǐng。

相见坡去镇远三十里

江源

上尽高坡复下坡,下扶青竹上扪萝。shàng jǐn gāo pō fù xià pō,xià fú qīng zhú shàng mén luó。
乍看世上坦途少,便觉人间险路多。zhà kàn shì shàng tǎn tú shǎo,biàn jué rén jiān xiǎn lù duō。
游子可堪行靡靡,鹧鸪休更唤哥哥。yóu zi kě kān xíng mí mí,zhè gū xiū gèng huàn gē gē。
经过此地名相见,其奈乡关不见何。jīng guò cǐ dì míng xiāng jiàn,qí nài xiāng guān bù jiàn hé。

望城坡去偏桥十里

江源

望城坡上望偏桥,城郭差参物色饶。wàng chéng pō shàng wàng piān qiáo,chéng guō chà cān wù sè ráo。
千涧浮花春水碧,万山推翠晓烟消。qiān jiàn fú huā chūn shuǐ bì,wàn shān tuī cuì xiǎo yān xiāo。
利名客子来还去,风雨鸡声莫复朝。lì míng kè zi lái hái qù,fēng yǔ jī shēng mò fù cháo。
今日登临重回首,乡关迢递雁书遥。jīn rì dēng lín zhòng huí shǒu,xiāng guān tiáo dì yàn shū yáo。

宿偏桥驿

江源

两宿偏桥刚雨夜,异乡孤烛合魂消。liǎng sù piān qiáo gāng yǔ yè,yì xiāng gū zhú hé hún xiāo。
阿儿颇解宽离索,婢子犹能慰寂寥。ā ér pǒ jiě kuān lí suǒ,bì zi yóu néng wèi jì liáo。
边戍此时频击柝,山城何处更吹箫。biān shù cǐ shí pín jī tuò,shān chéng hé chù gèng chuī xiāo。
跏趺久坐浑忘睡,安得绕愁酒百瓢。jiā fū jiǔ zuò hún wàng shuì,ān dé rào chóu jiǔ bǎi piáo。

小腮坡

江源

小腮坡长谁尺寻,我趍全蜀此登临。xiǎo sāi pō zhǎng shuí chǐ xún,wǒ chí quán shǔ cǐ dēng lín。
鸟啼白日千岩静,人度青林十里阴。niǎo tí bái rì qiān yán jìng,rén dù qīng lín shí lǐ yīn。
泉声汩汩自朝暮,山色年年无古今。quán shēng gǔ gǔ zì cháo mù,shān sè nián nián wú gǔ jīn。
词客不知曾几过,天教留与助清吟。cí kè bù zhī céng jǐ guò,tiān jiào liú yǔ zhù qīng yín。

跌驴坡

江源

持节侵农度此坡,长林丰草险偏赊。chí jié qīn nóng dù cǐ pō,zhǎng lín fēng cǎo xiǎn piān shē。
老松倚壁盘龙爪,乱石当途列虎牙。lǎo sōng yǐ bì pán lóng zhǎo,luàn shí dāng tú liè hǔ yá。
崖蜜采晴花作食,山禽投暝树为家。yá mì cǎi qíng huā zuò shí,shān qín tóu míng shù wèi jiā。
跌驴客子今何在,瘦马蹉跎我复过。diē lǘ kè zi jīn hé zài,shòu mǎ cuō tuó wǒ fù guò。

厓门坡

江源

小腮过尽度厓门,万木参天白日昏。xiǎo sāi guò jǐn dù yá mén,wàn mù cān tiān bái rì hūn。
石磴嶙峋春雨滑,碧岩迢递湿云屯。shí dèng lín xún chūn yǔ huá,bì yán tiáo dì shī yún tún。
当年孝子应回辄,今日孤臣合断魂。dāng nián xiào zi yīng huí zhé,jīn rì gū chén hé duàn hún。
何事区区不归去,消埃曾未答君恩。hé shì qū qū bù guī qù,xiāo āi céng wèi dá jūn ēn。

宿湄潭驿

江源

我来古驿悬灯坐,谁与芳尊对酒歌。wǒ lái gǔ yì xuán dēng zuò,shuí yǔ fāng zūn duì jiǔ gē。
未许孤臣归岭海,且留双眼看岷峨。wèi xǔ gū chén guī lǐng hǎi,qiě liú shuāng yǎn kàn mín é。
英雄几曲少年子,富贵一场春梦婆。yīng xióng jǐ qū shǎo nián zi,fù guì yī chǎng chūn mèng pó。
谩想平生弹不寐,茗杯时醒睡中魔。mán xiǎng píng shēng dàn bù mèi,míng bēi shí xǐng shuì zhōng mó。