古诗词

荣感卷为文尊道题

江源

忆我生六期,颇识人事时。yì wǒ shēng liù qī,pǒ shí rén shì shí。
父母鞠育深,出入恒相随。fù mǔ jū yù shēn,chū rù héng xiāng suí。
抚背恐我寒,摩腹恐我饥。fǔ bèi kǒng wǒ hán,mó fù kǒng wǒ jī。
七岁教识字,八岁教诵诗。qī suì jiào shí zì,bā suì jiào sòng shī。
九岁教习礼,十岁遣从师。jiǔ suì jiào xí lǐ,shí suì qiǎn cóng shī。
愿我学大贤,望我光门楣。yuàn wǒ xué dà xián,wàng wǒ guāng mén méi。
此德何所以,天地辄拟之。cǐ dé hé suǒ yǐ,tiān dì zhé nǐ zhī。
思欲甘旨奉,贫贱难为资。sī yù gān zhǐ fèng,pín jiàn nán wèi zī。
幸叨禄养日,双亲久暌离。xìng dāo lù yǎng rì,shuāng qīn jiǔ kuí lí。
冢木已合抱,二十年于兹。zhǒng mù yǐ hé bào,èr shí nián yú zī。
徒然五鼎富,不及□粥糜。tú rán wǔ dǐng fù,bù jí zhōu mí。
金紫纵被体,安得如斑衣。jīn zǐ zòng bèi tǐ,ān dé rú bān yī。
风木鼓长恨,蓼莪有馀悲。fēng mù gǔ zhǎng hèn,liǎo é yǒu yú bēi。
文君我好友,兹事同襟期。wén jūn wǒ hǎo yǒu,zī shì tóng jīn qī。
督赋互庾岭,持卷索我诗。dū fù hù yǔ lǐng,chí juǎn suǒ wǒ shī。
荣感触寸心,涕泗双交颐。róng gǎn chù cùn xīn,tì sì shuāng jiāo yí。
援笔欲中止,勉强赋此词。yuán bǐ yù zhōng zhǐ,miǎn qiáng fù cǐ cí。
君方百里寄,循良恒见推。jūn fāng bǎi lǐ jì,xún liáng héng jiàn tuī。
扬名以亲显,亦足申吾私。yáng míng yǐ qīn xiǎn,yì zú shēn wú sī。
寄言共努力,忠孝长相思。jì yán gòng nǔ lì,zhōng xiào zhǎng xiāng sī。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

拟唐人四时宫词二十首次官汝清韵春词

江源

枫叶凝丹瓣瓣秋,西风吹送满宫愁。fēng yè níng dān bàn bàn qiū,xī fēng chuī sòng mǎn gōng chóu。
御□不禁东流水,好附题红作蹇修。yù bù jìn dōng liú shuǐ,hǎo fù tí hóng zuò jiǎn xiū。

拟唐人四时宫词二十首次官汝清韵春词

江源

满地霜风雁半沉,上阳宫里杳无音。mǎn dì shuāng fēng yàn bàn chén,shàng yáng gōng lǐ yǎo wú yīn。
词臣纵有相如在,那得囊中换赋金。cí chén zòng yǒu xiāng rú zài,nà dé náng zhōng huàn fù jīn。

拟唐人四时宫词二十首次官汝清韵春词

江源

冬至阳生暖尚迟,且烧沉火熨罗帷。dōng zhì yáng shēng nuǎn shàng chí,qiě shāo chén huǒ yùn luó wéi。
欲题团扇慵呵笔,袖手沉吟谁得知。yù tí tuán shàn yōng hē bǐ,xiù shǒu chén yín shuí dé zhī。

拟唐人四时宫词二十首次官汝清韵春词

江源

金屋寒多恋锦衾,别来长忆宠恩深。jīn wū hán duō liàn jǐn qīn,bié lái zhǎng yì chǒng ēn shēn。
从头试看双钗股,犹是君王旧赐金。cóng tóu shì kàn shuāng chāi gǔ,yóu shì jūn wáng jiù cì jīn。

拟唐人四时宫词二十首次官汝清韵春词

江源

冬来初赐辟寒香,更向君王觅绣囊。dōng lái chū cì pì hán xiāng,gèng xiàng jūn wáng mì xiù náng。
昨夜宫前深尺雪,梅花谁试寿阳妆。zuó yè gōng qián shēn chǐ xuě,méi huā shuí shì shòu yáng zhuāng。

拟唐人四时宫词二十首次官汝清韵春词

江源

细骨轻躯不耐寒,阳回天上渐冬阑。xì gǔ qīng qū bù nài hán,yáng huí tiān shàng jiàn dōng lán。
椒房旧日流苏暖,不道于今翠被单。jiāo fáng jiù rì liú sū nuǎn,bù dào yú jīn cuì bèi dān。

拟唐人四时宫词二十首次官汝清韵春词

江源

长信宫前暮雪封,罗帷密护锦重重。zhǎng xìn gōng qián mù xuě fēng,luó wéi mì hù jǐn zhòng zhòng。
梦中忽见君王面,惊觉一声长乐钟。mèng zhōng hū jiàn jūn wáng miàn,jīng jué yī shēng zhǎng lè zhōng。

复次前韵

江源

秋风二十四回过,和得班家旧扇歌。qiū fēng èr shí sì huí guò,hé dé bān jiā jiù shàn gē。
倚柱寻思真薄命,长门无赋复如何。yǐ zhù xún sī zhēn báo mìng,zhǎng mén wú fù fù rú hé。

复次前韵

江源

夜长烧尽百蕴香,谩听钟声出景阳。yè zhǎng shāo jǐn bǎi yùn xiāng,mán tīng zhōng shēng chū jǐng yáng。
侍女莫谈天上事,有人属耳在萧墙。shì nǚ mò tán tiān shàng shì,yǒu rén shǔ ěr zài xiāo qiáng。

复次前韵

江源

隐隐车声度苑墙,官家何处谩寻芳。yǐn yǐn chē shēng dù yuàn qiáng,guān jiā hé chù mán xún fāng。
离宫三十都游遍,又拟明朝幸寿阳。lí gōng sān shí dōu yóu biàn,yòu nǐ míng cháo xìng shòu yáng。

复次前韵

江源

争得东风病骨肥,带围初减不胜衣。zhēng dé dōng fēng bìng gǔ féi,dài wéi chū jiǎn bù shèng yī。
身轻不及衔泥燕,时向昭阳殿里飞。shēn qīng bù jí xián ní yàn,shí xiàng zhāo yáng diàn lǐ fēi。

复次前韵

江源

风透交疏午梦凉,君王何事不分香。fēng tòu jiāo shū wǔ mèng liáng,jūn wáng hé shì bù fēn xiāng。
庙堂别有非熊卜,昨日龙旗猎渭阳。miào táng bié yǒu fēi xióng bo,zuó rì lóng qí liè wèi yáng。

复次前韵

江源

玉臂锋封旧守宫,鸾舆消息一番空。yù bì fēng fēng jiù shǒu gōng,luán yú xiāo xī yī fān kōng。
绣床徙倚无寥赖,强刺花枝几线工。xiù chuáng xǐ yǐ wú liáo lài,qiáng cì huā zhī jǐ xiàn gōng。

复次前韵

江源

宝髻慵簪石竹花,温泉分得洗铅华。bǎo jì yōng zān shí zhú huā,wēn quán fēn dé xǐ qiān huá。
舞衫歌扇都抛却,拟向君前请出家。wǔ shān gē shàn dōu pāo què,nǐ xiàng jūn qián qǐng chū jiā。

复次前韵

江源

西风无地不伤秋,谖草翻阶不疗愁。xī fēng wú dì bù shāng qiū,xuān cǎo fān jiē bù liáo chóu。
欲籍鳞鸿通尺素,可能今夕见灵修。yù jí lín hóng tōng chǐ sù,kě néng jīn xī jiàn líng xiū。