古诗词

咏龙眼

江源

荔枝龙眼真并驱,大乔小乔两名姝。lì zhī lóng yǎn zhēn bìng qū,dà qiáo xiǎo qiáo liǎng míng shū。
先生后生伯仲耳,胡为呼汝荔枝奴。xiān shēng hòu shēng bó zhòng ěr,hú wèi hū rǔ lì zhī nú。
魏文珍异特有诏,君谟遗落不作图。wèi wén zhēn yì tè yǒu zhào,jūn mó yí luò bù zuò tú。
秋风弱弱吹正熟,枝头万颗骊龙珠。qiū fēng ruò ruò chuī zhèng shú,zhī tóu wàn kē lí lóng zhū。
黄金包子乍擘破,容色莹洁滑腻肤。huáng jīn bāo zi zhà bāi pò,róng sè yíng jié huá nì fū。
百果羞缩不敢前,玉液入口风味孤。bǎi guǒ xiū suō bù gǎn qián,yù yè rù kǒu fēng wèi gū。
我欲荐之九重备玉食,又恐如汉十里一置,五里一堠,人马俱毙长安衢。wǒ yù jiàn zhī jiǔ zhòng bèi yù shí,yòu kǒng rú hàn shí lǐ yī zhì,wǔ lǐ yī hòu,rén mǎ jù bì zhǎng ān qú。
宁教置身炎州幽侧地,不与杨梅庐橘争献承明庐。níng jiào zhì shēn yán zhōu yōu cè dì,bù yǔ yáng méi lú jú zhēng xiàn chéng míng lú。
独不闻苏子当年有至论,蛮荒非汝辱,幸免妃子污。dú bù wén sū zi dāng nián yǒu zhì lùn,mán huāng fēi rǔ rǔ,xìng miǎn fēi zi wū。
至今为汝数传诵,千载一洗旁挺诬。zhì jīn wèi rǔ shù chuán sòng,qiān zài yī xǐ páng tǐng wū。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

宫词四首

江源

病来颜色半泥沙,绛缕犹封系臂纱。bìng lái yán sè bàn ní shā,jiàng lǚ yóu fēng xì bì shā。
凤辇不来春欲暮,黄鹂飞上野棠花。fèng niǎn bù lái chūn yù mù,huáng lí fēi shàng yě táng huā。

宫词四首

江源

泪沿红粉湿罗巾,争奈君恩别处新。lèi yán hóng fěn shī luó jīn,zhēng nài jūn ēn bié chù xīn。
惆怅近来消瘦尽,隔帘教唤妇医人。chóu chàng jìn lái xiāo shòu jǐn,gé lián jiào huàn fù yī rén。

客中感怀十首

江源

自怜羁客尚飘蓬,故国荆扉在梦中。zì lián jī kè shàng piāo péng,gù guó jīng fēi zài mèng zhōng。
直北关山时极目,独依秋色数飞鸿。zhí běi guān shān shí jí mù,dú yī qiū sè shù fēi hóng。

客中感怀十首

江源

江南江北望烟波,岁岁无如老去何。jiāng nán jiāng běi wàng yān bō,suì suì wú rú lǎo qù hé。
蝴蝶梦中家万里,几时回首一高歌。hú dié mèng zhōng jiā wàn lǐ,jǐ shí huí shǒu yī gāo gē。

客中感怀十首

江源

关山迢递古交州,消息真传解我忧。guān shān tiáo dì gǔ jiāo zhōu,xiāo xī zhēn chuán jiě wǒ yōu。
独在异乡为异客,莫因鲈鲙涉空秋。dú zài yì xiāng wèi yì kè,mò yīn lú kuài shè kōng qiū。

客中感怀十首

江源

三年踏尽化衣尘,燕子衔泥两度新。sān nián tà jǐn huà yī chén,yàn zi xián ní liǎng dù xīn。
南北相望千万里,世情谁是旧雷陈。nán běi xiāng wàng qiān wàn lǐ,shì qíng shuí shì jiù léi chén。

客中感怀十首

江源

兴尽南游卒未回,云山多处忽登台。xīng jǐn nán yóu zú wèi huí,yún shān duō chù hū dēng tái。
故园书动经年绝,欲问平安无使来。gù yuán shū dòng jīng nián jué,yù wèn píng ān wú shǐ lái。

客中感怀十首

江源

夜深搔首叹飞蓬,十载长安似梦中。yè shēn sāo shǒu tàn fēi péng,shí zài zhǎng ān shì mèng zhōng。
山上有山归未得,南随越鸟北燕鸿。shān shàng yǒu shān guī wèi dé,nán suí yuè niǎo běi yàn hóng。

客中感怀十首

江源

天明骑马走红尘,蓬梗何年是住身。tiān míng qí mǎ zǒu hóng chén,péng gěng hé nián shì zhù shēn。
回望长安五千里,朔云燕雁不堪闻。huí wàng zhǎng ān wǔ qiān lǐ,shuò yún yàn yàn bù kān wén。

客中感怀十首

江源

客路秋风又几年,中间消息两忘然。kè lù qiū fēng yòu jǐ nián,zhōng jiān xiāo xī liǎng wàng rán。
不堪肠断思乡处,雨歇空山噪暮蝉。bù kān cháng duàn sī xiāng chù,yǔ xiē kōng shān zào mù chán。

客中感怀十首

江源

百粤山连翼轸来,临岐终日独徘徊。bǎi yuè shān lián yì zhěn lái,lín qí zhōng rì dú pái huái。
欲登高处肠先断,风急天高猿叹哀。yù dēng gāo chù cháng xiān duàn,fēng jí tiān gāo yuán tàn āi。

客中感怀十首

江源

风雨前程马足劳,青云不似白云高。fēng yǔ qián chéng mǎ zú láo,qīng yún bù shì bái yún gāo。
霸陵原上高回首,百越风烟接巨鳌。bà líng yuán shàng gāo huí shǒu,bǎi yuè fēng yān jiē jù áo。

闺情代八首

江源

西风吹雨滴寒更,泪满罗巾梦不成。xī fēng chuī yǔ dī hán gèng,lèi mǎn luó jīn mèng bù chéng。
不独凄凉眼前事,更堪江上鼓鼙声。bù dú qī liáng yǎn qián shì,gèng kān jiāng shàng gǔ pí shēng。

闺情代八首

江源

家在寒塘半掩扉,年年相望两依依。jiā zài hán táng bàn yǎn fēi,nián nián xiāng wàng liǎng yī yī。
玉关此去三千里,迢递无因寄远衣。yù guān cǐ qù sān qiān lǐ,tiáo dì wú yīn jì yuǎn yī。

闺情代八首

江源

倚阑愁立独徘徊,旅梦天涯相见回。yǐ lán chóu lì dú pái huái,lǚ mèng tiān yá xiāng jiàn huí。
芳草又衰还不至,寸心争忍不成灰。fāng cǎo yòu shuāi hái bù zhì,cùn xīn zhēng rěn bù chéng huī。