古诗词

宝泽卷为陈司训题

江源

考亭夫子小学书,岂非大学之权舆。kǎo tíng fū zi xiǎo xué shū,qǐ fēi dà xué zhī quán yú。
修齐治平不出此,欲我小子佩服身心与之俱。xiū qí zhì píng bù chū cǐ,yù wǒ xiǎo zi pèi fú shēn xīn yǔ zhī jù。
守拙老翁默契此,手抄教子真良图。shǒu zhuō lǎo wēng mò qì cǐ,shǒu chāo jiào zi zhēn liáng tú。
日用常行有根本,后来二子皆名儒。rì yòng cháng xíng yǒu gēn běn,hòu lái èr zi jiē míng rú。
此翁既没不可见,见此手泽当何如。cǐ wēng jì méi bù kě jiàn,jiàn cǐ shǒu zé dāng hé rú。
朝焉展之如当时之面命,暮焉展之似前日之庭趋。cháo yān zhǎn zhī rú dāng shí zhī miàn mìng,mù yān zhǎn zhī shì qián rì zhī tíng qū。
羹墙之见亦若此,寒暑与具无斯须。gēng qiáng zhī jiàn yì ruò cǐ,hán shǔ yǔ jù wú sī xū。
百年自我敢废坠,芸香裹里无蠹鱼。bǎi nián zì wǒ gǎn fèi zhuì,yún xiāng guǒ lǐ wú dù yú。
宝此手泽得所宝,不宝明月与璠玙。bǎo cǐ shǒu zé dé suǒ bǎo,bù bǎo míng yuè yǔ fán yú。
斯人即此见至孝,无乃大舜之徒欤。sī rén jí cǐ jiàn zhì xiào,wú nǎi dà shùn zhī tú yú。
吁噫,古人陈迹弗复道,且看今人积金万万与子何其愚。xū yī,gǔ rén chén jì fú fù dào,qiě kàn jīn rén jī jīn wàn wàn yǔ zi hé qí yú。
奈何身后肉未冷,遭此不肖荡折而无馀。nài hé shēn hòu ròu wèi lěng,zāo cǐ bù xiào dàng zhé ér wú yú。
何如此翁善遗子,子亦体亲诚不孤。hé rú cǐ wēng shàn yí zi,zi yì tǐ qīn chéng bù gū。
父慈子孝两相得,足为后世后学之楷模。fù cí zi xiào liǎng xiāng dé,zú wèi hòu shì hòu xué zhī kǎi mó。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

饮马长城窟行

江源

驱车登边隅,四牡寒风呼。qū chē dēng biān yú,sì mǔ hán fēng hū。
云是古长城,坚永凝川涂。yún shì gǔ zhǎng chéng,jiān yǒng níng chuān tú。
举首见阴山,落日悬穹庐。jǔ shǒu jiàn yīn shān,luò rì xuán qióng lú。
汉兵数饮马,秦人曾备胡。hàn bīng shù yǐn mǎ,qín rén céng bèi hú。
长天绝飞鸟,荒堠鸣妖狐。zhǎng tiān jué fēi niǎo,huāng hòu míng yāo hú。
髑髅枕草根,恐是筑城徒。dú lóu zhěn cǎo gēn,kǒng shì zhù chéng tú。
往事不暇问,吾将吊扶苏。wǎng shì bù xiá wèn,wú jiāng diào fú sū。
故国岂不思,犹未平匈奴。gù guó qǐ bù sī,yóu wèi píng xiōng nú。
将遵充国讣,献上金城图。jiāng zūn chōng guó fù,xiàn shàng jīn chéng tú。
功成受薄赏,拂衣归闲居。gōng chéng shòu báo shǎng,fú yī guī xián jū。

出塞曲八首

江源

一出玉关道,风尘暗使车。yī chū yù guān dào,fēng chén àn shǐ chē。
孤军穷黠虏,万幕列平沙。gū jūn qióng xiá lǔ,wàn mù liè píng shā。
落日摇旌旆,悲风杂鼓笳。luò rì yáo jīng pèi,bēi fēng zá gǔ jiā。
此身归未得,四海暂为家。cǐ shēn guī wèi dé,sì hǎi zàn wèi jiā。

出塞曲八首

江源

往岁戍河阳,今年出定襄。wǎng suì shù hé yáng,jīn nián chū dìng xiāng。
暂随祭征虏,誓斩左贤王。zàn suí jì zhēng lǔ,shì zhǎn zuǒ xián wáng。
铁甲凌寒雾,毡重积夜霜。tiě jiǎ líng hán wù,zhān zhòng jī yè shuāng。
防秋今正急,壮士莫思乡。fáng qiū jīn zhèng jí,zhuàng shì mò sī xiāng。

出塞曲八首

江源

少小去防边,十年犹未旋。shǎo xiǎo qù fáng biān,shí nián yóu wèi xuán。
心旌悬汉月,身世老胡天。xīn jīng xuán hàn yuè,shēn shì lǎo hú tiān。
骁勇胸中甲,奇谋圯上篇。xiāo yǒng xiōng zhōng jiǎ,qí móu yí shàng piān。
功多天子录,他日尽凌烟。gōng duō tiān zi lù,tā rì jǐn líng yān。

出塞曲八首

江源

圣主方推毂,沙场欲报恩。shèng zhǔ fāng tuī gǔ,shā chǎng yù bào ēn。
宁为全胜算,且莫战功论。níng wèi quán shèng suàn,qiě mò zhàn gōng lùn。
坚壁防骄虏,扬旌止太原。jiān bì fáng jiāo lǔ,yáng jīng zhǐ tài yuán。
笑他窦车骑,徒尔勒燕然。xiào tā dòu chē qí,tú ěr lēi yàn rán。

出塞曲八首

江源

出塞笳三叠,横行卒五千。chū sāi jiā sān dié,héng xíng zú wǔ qiān。
功期三箭定,勇冠万人先。gōng qī sān jiàn dìng,yǒng guān wàn rén xiān。
渴则餐胡雪,饥来食弩弦。kě zé cān hú xuě,jī lái shí nǔ xián。
封候事竟寝,燕颔亦徒然。fēng hòu shì jìng qǐn,yàn hàn yì tú rán。

出塞曲八首

江源

边庭新应募,胡虏旧知名。biān tíng xīn yīng mù,hú lǔ jiù zhī míng。
耻作千夫长,身为万里城。chǐ zuò qiān fū zhǎng,shēn wèi wàn lǐ chéng。
晓趋青海战,夜度黑山兵。xiǎo qū qīng hǎi zhàn,yè dù hēi shān bīng。
誓肘黄金郎,蹉跎竟不成。shì zhǒu huáng jīn láng,cuō tuó jìng bù chéng。

出塞曲八首

江源

岁岁戍河源,天寒衣不完。suì suì shù hé yuán,tiān hán yī bù wán。
始觉边兵苦,谁为天子言。shǐ jué biān bīng kǔ,shuí wèi tiān zi yán。
将军奏战绩,中国竭财源。jiāng jūn zòu zhàn jì,zhōng guó jié cái yuán。
请下轮台诏,馀生入玉门。qǐng xià lún tái zhào,yú shēng rù yù mén。

出塞曲八首

江源

惨悽辞故里,迢递赴居延。cǎn qī cí gù lǐ,tiáo dì fù jū yán。
六月多冰雪,孤城乏水泉。liù yuè duō bīng xuě,gū chéng fá shuǐ quán。
汉儿频挽粟,胡地不堪田。hàn ér pín wǎn sù,hú dì bù kān tián。
弃绝妻拿爱,年年长戍边。qì jué qī ná ài,nián nián zhǎng shù biān。

长安道

江源

幽燕自古天下雄,千年王气此地钟。yōu yàn zì gǔ tiān xià xióng,qiān nián wáng qì cǐ dì zhōng。
长安大道坦如掌,关中洛阳俱下风。zhǎng ān dà dào tǎn rú zhǎng,guān zhōng luò yáng jù xià fēng。
百二山河势差别,四面金汤固如铁。bǎi èr shān hé shì chà bié,sì miàn jīn tāng gù rú tiě。
居庸山海来重关,无乃天造与地设。jū yōng shān hǎi lái zhòng guān,wú nǎi tiān zào yǔ dì shè。
皇图巩固据全燕,帝居壮丽古无前。huáng tú gǒng gù jù quán yàn,dì jū zhuàng lì gǔ wú qián。
双龙阙声云霄外,五凤楼高日月边。shuāng lóng quē shēng yún xiāo wài,wǔ fèng lóu gāo rì yuè biān。
南城宫殿媲花萼,大内亭台过铜雀。nán chéng gōng diàn pì huā è,dà nèi tíng tái guò tóng què。
九衢驰道荫青槐,五侯甲第施珠箔。jiǔ qú chí dào yīn qīng huái,wǔ hóu jiǎ dì shī zhū bó。
轩盖云屯戚里门,桃李花开公主园。xuān gài yún tún qī lǐ mén,táo lǐ huā kāi gōng zhǔ yuán。
六曹馆阁文书静,五府官僚车马喧。liù cáo guǎn gé wén shū jìng,wǔ fǔ guān liáo chē mǎ xuān。
天子金台不重筑,俊彦登庸贤梦卜。tiān zi jīn tái bù zhòng zhù,jùn yàn dēng yōng xián mèng bo。
百万铁甲羽林儿,亿秭军储太仓粟。bǎi wàn tiě jiǎ yǔ lín ér,yì zǐ jūn chǔ tài cāng sù。
郊畿千里歌时雍,玉帛万国皆来同。jiāo jī qiān lǐ gē shí yōng,yù bó wàn guó jiē lái tóng。
四时八节烟烽息,五风十雨禾黍丰。sì shí bā jié yān fēng xī,wǔ fēng shí yǔ hé shǔ fēng。
越裳白雉来中夏,盛世苍麟在郊野。yuè shang bái zhì lái zhōng xià,shèng shì cāng lín zài jiāo yě。
折岳延评尽释之,摛文史馆皆班马。zhé yuè yán píng jǐn shì zhī,chī wén shǐ guǎn jiē bān mǎ。
垂杨新水白玉河,香尘滚滚春风和。chuí yáng xīn shuǐ bái yù hé,xiāng chén gǔn gǔn chūn fēng hé。
夜巡司隶摇金镫,晓直将军散玉珂。yè xún sī lì yáo jīn dèng,xiǎo zhí jiāng jūn sàn yù kē。
两两中官耀金紫,双双游女娇罗绮。liǎng liǎng zhōng guān yào jīn zǐ,shuāng shuāng yóu nǚ jiāo luó qǐ。
征商宝货积如山,冶游冠盖浓于蚁。zhēng shāng bǎo huò jī rú shān,yě yóu guān gài nóng yú yǐ。
吾民乐利恣所如,岂知尧舜在唐虞。wú mín lè lì zì suǒ rú,qǐ zhī yáo shùn zài táng yú。
去年有诏罢贡献,今年再诏蠲民租。qù nián yǒu zhào bà gòng xiàn,jīn nián zài zhào juān mín zū。
身先恭俭古莫匹,更赐经筵讲无逸。shēn xiān gōng jiǎn gǔ mò pǐ,gèng cì jīng yán jiǎng wú yì。
爱民轸念关陕逋,安边复罢轮台卒。ài mín zhěn niàn guān shǎn bū,ān biān fù bà lún tái zú。
我生幸际圣明朝,谁道冯唐不见招。wǒ shēng xìng jì shèng míng cháo,shuí dào féng táng bù jiàn zhāo。
河清底用词人颂,康衢但听儿童谣。hé qīng dǐ yòng cí rén sòng,kāng qú dàn tīng ér tóng yáo。
外台一别长安久,岁月蹉跎成老丑。wài tái yī bié zhǎng ān jiǔ,suì yuè cuō tuó chéng lǎo chǒu。
君恩恋恋遽敢忌,江湖疏远重回首。jūn ēn liàn liàn jù gǎn jì,jiāng hú shū yuǎn zhòng huí shǒu。

雨雪曲三首

江源

边戍同云黑,胡天雨雪浓。biān shù tóng yún hēi,hú tiān yǔ xuě nóng。
望迷青冢路,坐失白狼峰。wàng mí qīng zhǒng lù,zuò shī bái láng fēng。
光夺临关月,寒添刮地风。guāng duó lín guān yuè,hán tiān guā dì fēng。
冬衣蒙宠赐,天子念边戎。dōng yī méng chǒng cì,tiān zi niàn biān róng。

雨雪曲三首

江源

雨雪连青海,隆寒袭铁衣。yǔ xuě lián qīng hǎi,lóng hán xí tiě yī。
白迷番部落,光照汉旌旗。bái mí fān bù luò,guāng zhào hàn jīng qí。
使者供餐日,边兵堕指时。shǐ zhě gōng cān rì,biān bīng duò zhǐ shí。
皑皑染双鬓,不道老边陲。ái ái rǎn shuāng bìn,bù dào lǎo biān chuí。

雨雪曲三首

江源

雨雪肆凭陵,霏微暗白登。yǔ xuě sì píng líng,fēi wēi àn bái dēng。
玉龙翻旆重,素练覆沙层。yù lóng fān pèi zhòng,sù liàn fù shā céng。
冻合阴山道,寒凝瀚海冰。dòng hé yīn shān dào,hán níng hàn hǎi bīng。
铁衣重不暖,谁复念西征。tiě yī zhòng bù nuǎn,shuí fù niàn xī zhēng。

游女曲

江源

汉江有游女,一叹便生春。hàn jiāng yǒu yóu nǚ,yī tàn biàn shēng chūn。
冰白凝娇面,猩红妒舞裙。bīng bái níng jiāo miàn,xīng hóng dù wǔ qún。
阳台非昨梦,苏小是侬邻。yáng tái fēi zuó mèng,sū xiǎo shì nóng lín。
不学浔阳妇,白头犹嫁人。bù xué xún yáng fù,bái tóu yóu jià rén。

寄衣曲四首

江源

边城七月雪,六月已成衣。biān chéng qī yuè xuě,liù yuè yǐ chéng yī。
殷勤杔边使,只恐到来迟。yīn qín tuō biān shǐ,zhǐ kǒng dào lái chí。