古诗词

拟古四首

江源

兔丝附朴樕,栖鸟云枯枝。tù sī fù pǔ sù,qī niǎo yún kū zhī。
物情有如此,贱妾当何依。wù qíng yǒu rú cǐ,jiàn qiè dāng hé yī。
君子恩已毕,膏沐为谁施。jūn zi ēn yǐ bì,gāo mù wèi shuí shī。
衰贱焉足纪,乐哉新相知。shuāi jiàn yān zú jì,lè zāi xīn xiāng zhī。
迟迟白日晚,百年谁能持。chí chí bái rì wǎn,bǎi nián shuí néng chí。
弃捐勿复道,有酒斟酌之。qì juān wù fù dào,yǒu jiǔ zhēn zhuó zhī。
韬光日沈饮,忘此孤生悲。tāo guāng rì shěn yǐn,wàng cǐ gū shēng bēi。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

侠客词二首

江源

瓶中无脱粟,袖里有豪曹。píng zhōng wú tuō sù,xiù lǐ yǒu háo cáo。
意气齐山岳,欲诛秦赵高。yì qì qí shān yuè,yù zhū qín zhào gāo。

侠客词二首

江源

力排扛鼎夫,智比蹑足子。lì pái káng dǐng fū,zhì bǐ niè zú zi。
高堂有白头,未许知己死。gāo táng yǒu bái tóu,wèi xǔ zhī jǐ sǐ。

相逢行

江源

君非秋胡子,妾非采桑妇。jūn fēi qiū hú zi,qiè fēi cǎi sāng fù。
莫捐囊中金,白头倚门久。mò juān náng zhōng jīn,bái tóu yǐ mén jiǔ。

秋何曲

江源

廿载嫁萧郎,三年远何娘。niàn zài jià xiāo láng,sān nián yuǎn hé niáng。
欲归归未得,秋水没河梁。yù guī guī wèi dé,qiū shuǐ méi hé liáng。

筑城词

江源

祖龙一何愚,筑城防胡虏。zǔ lóng yī hé yú,zhù chéng fáng hú lǔ。
骊山十万徒,白骨没黄土。lí shān shí wàn tú,bái gǔ méi huáng tǔ。
宁知逐秦鹿,乃在汉与楚。níng zhī zhú qín lù,nǎi zài hàn yǔ chǔ。
寄语后世人,君国念头苦。jì yǔ hòu shì rén,jūn guó niàn tóu kǔ。

弃妇词

江源

弃置复弃置,出门泪双落。qì zhì fù qì zhì,chū mén lèi shuāng luò。
误结此同心,忍看真珠络。wù jié cǐ tóng xīn,rěn kàn zhēn zhū luò。
阿姑本爱慈,夫婿非轻薄。ā gū běn ài cí,fū xù fēi qīng báo。
缘妾孝敬弛,中心自渐怍。yuán qiè xiào jìng chí,zhōng xīn zì jiàn zuò。
寄语如花人,燕尔新婚乐。jì yǔ rú huā rén,yàn ěr xīn hūn lè。
善事夫与姑,终身可永托。shàn shì fū yǔ gū,zhōng shēn kě yǒng tuō。
慎勿效妾为,中路复沦落。shèn wù xiào qiè wèi,zhōng lù fù lún luò。
去去勿复疑,思君尚如昨。qù qù wù fù yí,sī jūn shàng rú zuó。
归来骨肉依,兄嫂谅不恶。guī lái gǔ ròu yī,xiōng sǎo liàng bù è。
世事亦如此,悠悠付冥漠。shì shì yì rú cǐ,yōu yōu fù míng mò。

商妇怨

江源

良人射利事远涂,朝商西浙暮东吴。liáng rén shè lì shì yuǎn tú,cháo shāng xī zhè mù dōng wú。
看君亦不甚贫贱,况乃负郭多膏畬。kàn jūn yì bù shén pín jiàn,kuàng nǎi fù guō duō gāo shē。
昨日书回向燕赵,燕赵自古多名姝。zuó rì shū huí xiàng yàn zhào,yàn zhào zì gǔ duō míng shū。
此姝重钱不重德,明日无钱情郎疏。cǐ shū zhòng qián bù zhòng dé,míng rì wú qián qíng láng shū。
忆妾嫁君未十载,如何一别成忧虞。yì qiè jià jūn wèi shí zài,rú hé yī bié chéng yōu yú。
去时门前柳初种,如今合抱未回车。qù shí mén qián liǔ chū zhǒng,rú jīn hé bào wèi huí chē。
寒灯自照见孤影,秋釭坐对羞双凫。hán dēng zì zhào jiàn gū yǐng,qiū gāng zuò duì xiū shuāng fú。
妾身微贱任抛弃,堂上白头君念无。qiè shēn wēi jiàn rèn pāo qì,táng shàng bái tóu jūn niàn wú。

征妇怨

江源

汉家天子征北戎,甲兵耀日旌旗红。hàn jiā tiān zi zhēng běi róng,jiǎ bīng yào rì jīng qí hóng。
千车万马咸阳道,金鼓喧阗尘蔽空。qiān chē wàn mǎ xián yáng dào,jīn gǔ xuān tián chén bì kōng。
儿夫本是良家子,应募仗剑思掳忠。ér fū běn shì liáng jiā zi,yīng mù zhàng jiàn sī lǔ zhōng。
去年相送都门外,死生决别何时逢。qù nián xiāng sòng dōu mén wài,sǐ shēng jué bié hé shí féng。
音书欲寄鸿雁绝,梦魂欲到关山重。yīn shū yù jì hóng yàn jué,mèng hún yù dào guān shān zhòng。
风霜万里黄龙塞,战伐三年青海东。fēng shuāng wàn lǐ huáng lóng sāi,zhàn fá sān nián qīng hǎi dōng。
少时岁月急如箭,镜中绿鬓成霜蓬。shǎo shí suì yuè jí rú jiàn,jìng zhōng lǜ bìn chéng shuāng péng。
纵图麟阁丹青像,其奈深闺憔悴容。zòng tú lín gé dān qīng xiàng,qí nài shēn guī qiáo cuì róng。
官家且下轮台诏,将军休勒燕然功。guān jiā qiě xià lún tái zhào,jiāng jūn xiū lēi yàn rán gōng。
旋车不独儿夫愿,六军更喜归三农。xuán chē bù dú ér fū yuàn,liù jūn gèng xǐ guī sān nóng。

老女怨

江源

妾颜十五面如霜,生来不省出洞房。qiè yán shí wǔ miàn rú shuāng,shēng lái bù shěng chū dòng fáng。
豪家子弟争纳聘,冰人月老复满堂。háo jiā zi dì zhēng nà pìn,bīng rén yuè lǎo fù mǎn táng。
父母择婿才与俊,高门阀阅仍相当。fù mǔ zé xù cái yǔ jùn,gāo mén fá yuè réng xiāng dāng。
岂知岁月不我与,寒来暑往催年光。qǐ zhī suì yuè bù wǒ yǔ,hán lái shǔ wǎng cuī nián guāng。
三十已去四十来,春花秋月生悲凉。sān shí yǐ qù sì shí lái,chūn huā qiū yuè shēng bēi liáng。
蹇修不来将奈何,蛾眉衰飒双鬟苍。jiǎn xiū bù lái jiāng nài hé,é méi shuāi sà shuāng huán cāng。
敢怨当初父和母,但嗟薄命徒心伤。gǎn yuàn dāng chū fù hé mǔ,dàn jiē báo mìng tú xīn shāng。
绣衾怕刺鸳鸯对,宝钗羞插凤凰双。xiù qīn pà cì yuān yāng duì,bǎo chāi xiū chā fèng huáng shuāng。
不羡东邻结缡女,不嗔西家许嫁娘。bù xiàn dōng lín jié lí nǚ,bù chēn xī jiā xǔ jià niáng。
闭门闲读周南诗,三复摽梅空断肠。bì mén xián dú zhōu nán shī,sān fù biāo méi kōng duàn cháng。
狂夫荡子肯轻许,纵令老死庸何妨。kuáng fū dàng zi kěn qīng xǔ,zòng lìng lǎo sǐ yōng hé fáng。
百年会合谅有时,安知坦腹无王郎。bǎi nián huì hé liàng yǒu shí,ān zhī tǎn fù wú wáng láng。

丑女怨

江源

妾闻天地大父母,古今万物均陶镕。qiè wén tiān dì dà fù mǔ,gǔ jīn wàn wù jūn táo róng。
如何美恶似有私,妾欲大叫闻天公。rú hé měi è shì yǒu sī,qiè yù dà jiào wén tiān gōng。
人皆晰白我黑色,昆仑之号谁形容。rén jiē xī bái wǒ hēi sè,kūn lún zhī hào shuí xíng róng。
人皆娉婷我敦给,嫫母之比将无同。rén jiē pīng tíng wǒ dūn gěi,mó mǔ zhī bǐ jiāng wú tóng。
誓不效颦恐惊俗,朱铅久谢梳妆慵。shì bù xiào pín kǒng jīng sú,zhū qiān jiǔ xiè shū zhuāng yōng。
东邻子弟绝聘问,西家媒约无书通。dōng lín zi dì jué pìn wèn,xī jiā méi yuē wú shū tōng。
世人好色不好德,争慕西子如花红。shì rén hǎo sè bù hǎo dé,zhēng mù xī zi rú huā hóng。
不知甚美中有恶,牝鸡司农多祸凶。bù zhī shén měi zhōng yǒu è,pìn jī sī nóng duō huò xiōng。
我思古人亦遭此,忧心何必恒忡忡。wǒ sī gǔ rén yì zāo cǐ,yōu xīn hé bì héng chōng chōng。
孟光终作梁鸿配,无盐亦入齐宣宫。mèng guāng zhōng zuò liáng hóng pèi,wú yán yì rù qí xuān gōng。
闲愁闲闷甘寂寞,闭门春尽梨花空。xián chóu xián mèn gān jì mò,bì mén chūn jǐn lí huā kōng。
梁鸿之徒世岂无,或妾时至终当逢。liáng hóng zhī tú shì qǐ wú,huò qiè shí zhì zhōng dāng féng。

毛女词

江源

芒砀龙起嬴秦亡,咸阳鹿走子婴降。máng dàng lóng qǐ yíng qín wáng,xián yáng lù zǒu zi yīng jiàng。
秦宫美人何所之,华阴深处双鱼藏。qín gōng měi rén hé suǒ zhī,huá yīn shēn chù shuāng yú cáng。
风骨本是麻姑侣,两肩槲叶无寒暑。fēng gǔ běn shì má gū lǚ,liǎng jiān hú yè wú hán shǔ。
回望长安忆旧君,那知汉晋更新主。huí wàng zhǎng ān yì jiù jūn,nà zhī hàn jìn gèng xīn zhǔ。
丹崖碧水皆行踪,梦魂不到阿房宫。dān yá bì shuǐ jiē xíng zōng,mèng hún bù dào ā fáng gōng。
千年颜色驻流景,万山芝草摇春风。qiān nián yán sè zhù liú jǐng,wàn shān zhī cǎo yáo chūn fēng。
独不见同时美人逐降虏,朝为秦宫姬,暮作楚人妇。dú bù jiàn tóng shí měi rén zhú jiàng lǔ,cháo wèi qín gōng jī,mù zuò chǔ rén fù。
辱身流落长辛苦,何如物外恣逍遥,上天下天跨鹤随王母。rǔ shēn liú luò zhǎng xīn kǔ,hé rú wù wài zì xiāo yáo,shàng tiān xià tiān kuà hè suí wáng mǔ。

次前韵

江源

易嬴为吕秦已亡,不待肉袒军门降。yì yíng wèi lǚ qín yǐ wáng,bù dài ròu tǎn jūn mén jiàng。
避世不但桃源人,秦宫女子华山藏。bì shì bù dàn táo yuán rén,qín gōng nǚ zi huá shān cáng。
草衣木食猿鹤侣,花开叶脱惊寒暑。cǎo yī mù shí yuán hè lǚ,huā kāi yè tuō jīng hán shǔ。
咸阳回首楚炬红,百二山河谁是主。xián yáng huí shǒu chǔ jù hóng,bǎi èr shān hé shuí shì zhǔ。
忆昔同随玉辇踪,承恩直入阿房宫。yì xī tóng suí yù niǎn zōng,chéng ēn zhí rù ā fáng gōng。
屈指于今几人在,白杨冢上生悲风。qū zhǐ yú jīn jǐ rén zài,bái yáng zhǒng shàng shēng bēi fēng。
蛾眉羞见秦为虏,宁化山头石,不作降王妇。é méi xiū jiàn qín wèi lǔ,níng huà shān tóu shí,bù zuò jiàng wáng fù。
谁道人生妇人苦,秦宫莫叹成劫灰,君不见当时骊山哭妖母。shuí dào rén shēng fù rén kǔ,qín gōng mò tàn chéng jié huī,jūn bù jiàn dāng shí lí shān kū yāo mǔ。

芸阁秋灯为郑绣衣从俭赋

江源

芸阁藏古书,经岁无蠹鱼。yún gé cáng gǔ shū,jīng suì wú dù yú。
大火忽西流,新凉来郊墟。dà huǒ hū xī liú,xīn liáng lái jiāo xū。
箫灯阅编简,清光照吾庐。xiāo dēng yuè biān jiǎn,qīng guāng zhào wú lú。
研精六籍义,身心与道俱。yán jīng liù jí yì,shēn xīn yǔ dào jù。
经纶胥此出,诵说徒区区。jīng lún xū cǐ chū,sòng shuō tú qū qū。
青藜夜相访,匪直天禄儒。qīng lí yè xiāng fǎng,fěi zhí tiān lù rú。

题毛侍御哀挽

江源

卓哉柱术史,清风凛水玉。zhuó zāi zhù shù shǐ,qīng fēng lǐn shuǐ yù。
忆昨峨豸冠,直气撼山岳。yì zuó é zhì guān,zhí qì hàn shān yuè。
群邪一以屏,百僚一□肃。qún xié yī yǐ píng,bǎi liáo yī sù。
钧轴辄拟之,胡为遽不禄。jūn zhóu zhé nǐ zhī,hú wèi jù bù lù。
有子犹不死,况能绍芳躅。yǒu zi yóu bù sǐ,kuàng néng shào fāng zhú。
吁嗟九原中,知公亦瞑目。xū jiē jiǔ yuán zhōng,zhī gōng yì míng mù。

赠同年邵文敬

江源

忆别杏园时,南北各命驾。yì bié xìng yuán shí,nán běi gè mìng jià。
屈指将十年,偶得一慰籍。qū zhǐ jiāng shí nián,ǒu dé yī wèi jí。
示我珠玉篇,一气无漏罅。shì wǒ zhū yù piān,yī qì wú lòu xià。
胸中小溟渤,笔底夺造化。xiōng zhōng xiǎo míng bó,bǐ dǐ duó zào huà。
譬之桓文师,节制雄五霸。pì zhī huán wén shī,jié zhì xióng wǔ bà。
又如养由基,百中仰神射。yòu rú yǎng yóu jī,bǎi zhōng yǎng shén shè。
纸价贵洛阳,谁能不脍炙。zhǐ jià guì luò yáng,shuí néng bù kuài zhì。
君才出天然,我辈风斯下。jūn cái chū tiān rán,wǒ bèi fēng sī xià。
三复不释手,秉烛到深夜。sān fù bù shì shǒu,bǐng zhú dào shēn yè。
细嚼有馀味,何啻倒餐蔗。xì jué yǒu yú wèi,hé chì dào cān zhè。
愿言继三百,袖然陋鲍谢。yuàn yán jì sān bǎi,xiù rán lòu bào xiè。