古诗词

妾薄命集李

江源

妾本洛阳人,颜色桃花红。qiè běn luò yáng rén,yán sè táo huā hóng。
一叹倾城欢,朝入天苑中。yī tàn qīng chéng huān,cháo rù tiān yuàn zhōng。
龙颜惠殊渥,乘云驾轻鸿。lóng yán huì shū wò,chéng yún jià qīng hóng。
锦衾抱秋月,罗衣轻春风。jǐn qīn bào qiū yuè,luó yī qīng chūn fēng。
一辞玉阶下,山海几千重。yī cí yù jiē xià,shān hǎi jǐ qiān zhòng。
宝镜匣苍藓,舞衣罢雕笼。bǎo jìng xiá cāng xiǎn,wǔ yī bà diāo lóng。
春去复秋来,绿鬓成霜蓬。chūn qù fù qiū lái,lǜ bìn chéng shuāng péng。
秋风散杨柳,雪花照芙蓉。qiū fēng sàn yáng liǔ,xuě huā zhào fú róng。
望望不见君,吾心安所从。wàng wàng bù jiàn jūn,wú xīn ān suǒ cóng。
古来妾薄命,萧萧长门宫。gǔ lái qiè báo mìng,xiāo xiāo zhǎng mén gōng。
睹物知妾意,龙剑有雌雄。dǔ wù zhī qiè yì,lóng jiàn yǒu cí xióng。
雄剑藏玉匣,神物会当逢。xióng jiàn cáng yù xiá,shén wù huì dāng féng。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

送萧宗鲁赴任二首

江源

先生规范任从容,教历延安两郡中。xiān shēng guī fàn rèn cóng róng,jiào lì yán ān liǎng jùn zhōng。
坐见文风千里浃,不知吾道几人东。zuò jiàn wén fēng qiān lǐ jiā,bù zhī wú dào jǐ rén dōng。
蘼芜满院看生意,苜蓿堆盘胜晚菘。mí wú mǎn yuàn kàn shēng yì,mù xu duī pán shèng wǎn sōng。
料得杏花坛上讲,故交应有士希同。liào dé xìng huā tán shàng jiǎng,gù jiāo yīng yǒu shì xī tóng。

雨中感怀次前韵

江源

久雨都城泥没膝,不知行路可能忧。jiǔ yǔ dōu chéng ní méi xī,bù zhī xíng lù kě néng yōu。
有时潦水浸蜗舍,无限阴云碍凤楼。yǒu shí lǎo shuǐ jìn wō shě,wú xiàn yīn yún ài fèng lóu。
薄劣未能裨上德,莼鲈何敢忆南州。báo liè wèi néng bì shàng dé,chún lú hé gǎn yì nán zhōu。
闭门隐几成枯坐,空愧渊明任去留。bì mén yǐn jǐ chéng kū zuò,kōng kuì yuān míng rèn qù liú。

雨中感怀次前韵

江源

马蹄终日走尘容,世事都归感叹中。mǎ tí zhōng rì zǒu chén róng,shì shì dōu guī gǎn tàn zhōng。
谁学魏公归邺下,独教王子隐墙东。shuí xué wèi gōng guī yè xià,dú jiào wáng zi yǐn qiáng dōng。
十年征路徒悲梗,五亩何年更种菘。shí nián zhēng lù tú bēi gěng,wǔ mǔ hé nián gèng zhǒng sōng。
欲寄此身天地外,不知今古几人同。yù jì cǐ shēn tiān dì wài,bù zhī jīn gǔ jǐ rén tóng。

送林思绍尹莆田

江源

莆田县里初分宰,郭隗台前此送行。pú tián xiàn lǐ chū fēn zǎi,guō kuí tái qián cǐ sòng xíng。
落日离心催发轫,春风回首忆登瀛。luò rì lí xīn cuī fā rèn,chūn fēng huí shǒu yì dēng yíng。
豪门书札从今绝,原野莱芜趁雨耕。háo mén shū zhá cóng jīn jué,yuán yě lái wú chèn yǔ gēng。
莫道政成人不识,口啤传诵自分明。mò dào zhèng chéng rén bù shí,kǒu pí chuán sòng zì fēn míng。

送张邦兆归蜀省亲

江源

诏许宁亲蜀道归,路人争看此男儿。zhào xǔ níng qīn shǔ dào guī,lù rén zhēng kàn cǐ nán ér。
暂趋白发承颜地,正想金门待漏时。zàn qū bái fā chéng yán dì,zhèng xiǎng jīn mén dài lòu shí。
万里山川新彩服,百年忠孝旧家规。wàn lǐ shān chuān xīn cǎi fú,bǎi nián zhōng xiào jiù jiā guī。
如君此乐今能几,陟岵无烦更赋诗。rú jūn cǐ lè jīn néng jǐ,zhì hù wú fán gèng fù shī。

次邦兆乃尊方伯韵二首

江源

松菊苍苍石竹斑,阿翁归老此中闲。sōng jú cāng cāng shí zhú bān,ā wēng guī lǎo cǐ zhōng xián。
叹人趋走风尘里,输我从容水石间。tàn rén qū zǒu fēng chén lǐ,shū wǒ cóng róng shuǐ shí jiān。
勇退尚怀□主术,旬宣犹记济时艰。yǒng tuì shàng huái zhǔ shù,xún xuān yóu jì jì shí jiān。
箕裘有子能传业,燕乐挥金且莫悭。jī qiú yǒu zi néng chuán yè,yàn lè huī jīn qiě mò qiān。

次邦兆乃尊方伯韵二首

江源

卧看诸子舞衣斑,几个如公便得闲。wò kàn zhū zi wǔ yī bān,jǐ gè rú gōng biàn dé xián。
绿野心情绳检外,剑门山色有无间。lǜ yě xīn qíng shéng jiǎn wài,jiàn mén shān sè yǒu wú jiān。
千年幸际明良会,十载深知稼穑艰。qiān nián xìng jì míng liáng huì,shí zài shēn zhī jià sè jiān。
三径日开供叹咏,菊松无复诮诗悭。sān jìng rì kāi gōng tàn yǒng,jú sōng wú fù qiào shī qiān。

送姚应龙令新喻

江源

西江大邑称新喻,出宰多烦我辈人。xī jiāng dà yì chēng xīn yù,chū zǎi duō fán wǒ bèi rén。
黄甲旧承天上赐,碧桃新长县中春。huáng jiǎ jiù chéng tiān shàng cì,bì táo xīn zhǎng xiàn zhōng chūn。
青霄事业酬明主,赤子疮痍任此身。qīng xiāo shì yè chóu míng zhǔ,chì zi chuāng yí rèn cǐ shēn。
见说东洲居士在,日闻清论莫嫌频。jiàn shuō dōng zhōu jū shì zài,rì wén qīng lùn mò xián pín。

送梁惟敬省兄还五羊

江源

江南客子省兄归,正值长安二月时。jiāng nán kè zi shěng xiōng guī,zhèng zhí zhǎng ān èr yuè shí。
冰泮潞河春水阔,寒辞燕市日光迟。bīng pàn lù hé chūn shuǐ kuò,hán cí yàn shì rì guāng chí。
孤舟夜雨彭城梦,千里晴云瘴海思。gū zhōu yè yǔ péng chéng mèng,qiān lǐ qíng yún zhàng hǎi sī。
相送何须折杨柳,为君三诵渭城诗。xiāng sòng hé xū zhé yáng liǔ,wèi jūn sān sòng wèi chéng shī。

过徐州有感

江源

使旌又向彭城过,细柳薰风旧路蹊。shǐ jīng yòu xiàng péng chéng guò,xì liǔ xūn fēng jiù lù qī。
舟棹下洪湍水恶,仆夫牵缆和歌齐。zhōu zhào xià hóng tuān shuǐ è,pū fū qiān lǎn hé gē qí。
沐猴人去遗墟在,放鹤亭空落日低。mù hóu rén qù yí xū zài,fàng hè tíng kōng luò rì dī。
我欲凭高望京国,白云烟树眼中迷。wǒ yù píng gāo wàng jīng guó,bái yún yān shù yǎn zhōng mí。

吊萧伯铉太守

江源

义气何曾让古人,历扬中外廿年春。yì qì hé céng ràng gǔ rén,lì yáng zhōng wài niàn nián chūn。
度支财赋轻刘晏,刺史循良共信臣。dù zhī cái fù qīng liú yàn,cì shǐ xún liáng gòng xìn chén。
镌石有文彰令德,传家无子拜荒坟。juān shí yǒu wén zhāng lìng dé,chuán jiā wú zi bài huāng fén。
仁人寿矣成虚语,我恐皇天亦不仁。rén rén shòu yǐ chéng xū yǔ,wǒ kǒng huáng tiān yì bù rén。

送黄玄璧下第归江南

江源

京华灯火三年业,岭海风波几日还。jīng huá dēng huǒ sān nián yè,lǐng hǎi fēng bō jǐ rì hái。
不为功名浑落魄,只缘亲舍久违颜。bù wèi gōng míng hún luò pò,zhǐ yuán qīn shě jiǔ wéi yán。
八千里外归莱采,一寸心先到庾关。bā qiān lǐ wài guī lái cǎi,yī cùn xīn xiān dào yǔ guān。
回首杏园春更好,看君骑马曲江干。huí shǒu xìng yuán chūn gèng hǎo,kàn jūn qí mǎ qū jiāng gàn。

次江太守留别韵二首

江源

五马翩翩出帝京,马头红日万山明。wǔ mǎ piān piān chū dì jīng,mǎ tóu hóng rì wàn shān míng。
才攀杨柳何边别,便忆梅花岭外情。cái pān yáng liǔ hé biān bié,biàn yì méi huā lǐng wài qíng。
赵抃素琴随处好,江淹别赋向人鸣。zhào biàn sù qín suí chù hǎo,jiāng yān bié fù xiàng rén míng。
诗成我后怜才涩,和得阳关第几声。shī chéng wǒ hòu lián cái sè,hé dé yáng guān dì jǐ shēng。

次江太守留别韵二首

江源

使君惜别醉瑶京,三尺吴钩照胆明。shǐ jūn xī bié zuì yáo jīng,sān chǐ wú gōu zhào dǎn míng。
归马想应谙旧路,淩江今已忆高情。guī mǎ xiǎng yīng ān jiù lù,líng jiāng jīn yǐ yì gāo qíng。
心悬魏阙瞻齐政,道便乡关见自鸣。xīn xuán wèi quē zhān qí zhèng,dào biàn xiāng guān jiàn zì míng。
回首庾关逢北使,折梅千里寄新声。huí shǒu yǔ guān féng běi shǐ,zhé méi qiān lǐ jì xīn shēng。

挽懒斋处士

江源

俯仰无惭乃大佳,山中泉石老形骸。fǔ yǎng wú cán nǎi dà jiā,shān zhōng quán shí lǎo xíng hái。
年逾七十颇称意,儿亦英奇不挂怀。nián yú qī shí pǒ chēng yì,ér yì yīng qí bù guà huái。
芳草池边春梦短,少微天上夜光埋。fāng cǎo chí biān chūn mèng duǎn,shǎo wēi tiān shàng yè guāng mái。
耆英会里盟诗社,唱和于今少懒斋。qí yīng huì lǐ méng shī shè,chàng hé yú jīn shǎo lǎn zhāi。