古诗词

妾薄命集李

江源

妾本洛阳人,颜色桃花红。qiè běn luò yáng rén,yán sè táo huā hóng。
一叹倾城欢,朝入天苑中。yī tàn qīng chéng huān,cháo rù tiān yuàn zhōng。
龙颜惠殊渥,乘云驾轻鸿。lóng yán huì shū wò,chéng yún jià qīng hóng。
锦衾抱秋月,罗衣轻春风。jǐn qīn bào qiū yuè,luó yī qīng chūn fēng。
一辞玉阶下,山海几千重。yī cí yù jiē xià,shān hǎi jǐ qiān zhòng。
宝镜匣苍藓,舞衣罢雕笼。bǎo jìng xiá cāng xiǎn,wǔ yī bà diāo lóng。
春去复秋来,绿鬓成霜蓬。chūn qù fù qiū lái,lǜ bìn chéng shuāng péng。
秋风散杨柳,雪花照芙蓉。qiū fēng sàn yáng liǔ,xuě huā zhào fú róng。
望望不见君,吾心安所从。wàng wàng bù jiàn jūn,wú xīn ān suǒ cóng。
古来妾薄命,萧萧长门宫。gǔ lái qiè báo mìng,xiāo xiāo zhǎng mén gōng。
睹物知妾意,龙剑有雌雄。dǔ wù zhī qiè yì,lóng jiàn yǒu cí xióng。
雄剑藏玉匣,神物会当逢。xióng jiàn cáng yù xiá,shén wù huì dāng féng。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

怀来道中值雨

江源

驰车直北走怀来,细雨霏霏隐隐雷。chí chē zhí běi zǒu huái lái,xì yǔ fēi fēi yǐn yǐn léi。
我仆莫愁征旆湿,天公应为此诗催。wǒ pū mò chóu zhēng pèi shī,tiān gōng yīng wèi cǐ shī cuī。
黑云欲压边城堕,险路长防驿骑颓。hēi yún yù yā biān chéng duò,xiǎn lù zhǎng fáng yì qí tuí。
安得天晴如昨日,大陀山上望蓬莱。ān dé tiān qíng rú zuó rì,dà tuó shān shàng wàng péng lái。

望怀来城柬吴水部

江源

少时见说怀来卫,今日怀来在眼中。shǎo shí jiàn shuō huái lái wèi,jīn rì huái lái zài yǎn zhōng。
禾忝高低连汉土,边垣缭绕障腥风。hé tiǎn gāo dī lián hàn tǔ,biān yuán liáo rào zhàng xīng fēng。
军麾整饬元戎老,王事贤劳水部同。jūn huī zhěng chì yuán róng lǎo,wáng shì xián láo shuǐ bù tóng。
千里前驱多负弩,相如使节未为雄。qiān lǐ qián qū duō fù nǔ,xiāng rú shǐ jié wèi wèi xióng。

次榆林驿壁韵

江源

奔走十年名利场,云萍踪迹底须伤。bēn zǒu shí nián míng lì chǎng,yún píng zōng jì dǐ xū shāng。
谩怜西域张骞老,不效穷涂阮籍狂。mán lián xī yù zhāng qiān lǎo,bù xiào qióng tú ruǎn jí kuáng。
日落榆林堪驻马,曙分枫陛忆含香。rì luò yú lín kān zhù mǎ,shǔ fēn fēng bì yì hán xiāng。
吾儒事业随穷达,谁谓留侯独善藏。wú rú shì yè suí qióng dá,shuí wèi liú hóu dú shàn cáng。

复次前韵

江源

夜枕邯郸梦一场,荣枯安用重悲伤。yè zhěn hán dān mèng yī chǎng,róng kū ān yòng zhòng bēi shāng。
掀髯览镜从□白,扫壁题诗叹我狂。xiān rán lǎn jìng cóng bái,sǎo bì tí shī tàn wǒ kuáng。
尘世可能身事了,竹书何用姓名香。chén shì kě néng shēn shì le,zhú shū hé yòng xìng míng xiāng。
边城归橐无馀物,点检青萍旧所藏。biān chéng guī tuó wú yú wù,diǎn jiǎn qīng píng jiù suǒ cáng。

宿怀来公馆

江源

戴笠披毡冒雨行,怀来公馆驻双旌。dài lì pī zhān mào yǔ xíng,huái lái gōng guǎn zhù shuāng jīng。
庖人具忝炊烟湿,逻卒知更抱柝鸣。páo rén jù tiǎn chuī yān shī,luó zú zhī gèng bào tuò míng。
今夕土床聊展足,明朝羸马莫兼程。jīn xī tǔ chuáng liáo zhǎn zú,míng cháo léi mǎ mò jiān chéng。
水曹视我如兄弟,共话青灯直到明。shuǐ cáo shì wǒ rú xiōng dì,gòng huà qīng dēng zhí dào míng。

土木驿感兴和壁上诗

江源

客边怀抱未全宽,下马官亭暂解鞍。kè biān huái bào wèi quán kuān,xià mǎ guān tíng zàn jiě ān。
食肉岂知中野饿,拥貂谁念外边寒。shí ròu qǐ zhī zhōng yě è,yōng diāo shuí niàn wài biān hán。
先皇幸虏金根远,壮士捐生铁骑单。xiān huáng xìng lǔ jīn gēn yuǎn,zhuàng shì juān shēng tiě qí dān。
回首不堪成俯仰,况逢摇落又秋残。huí shǒu bù kān chéng fǔ yǎng,kuàng féng yáo luò yòu qiū cán。

保安道中

江源

白草黄沙没使车,保安城郭望中赊。bái cǎo huáng shā méi shǐ chē,bǎo ān chéng guō wàng zhōng shē。
牛羊垄上西风紧,鸟雀林边落日斜。niú yáng lǒng shàng xī fēng jǐn,niǎo què lín biān luò rì xié。
家信浮沉南度雁,乡心寥落北城笳。jiā xìn fú chén nán dù yàn,xiāng xīn liáo luò běi chéng jiā。
东西奔走浑无定,敢望金台即是家。dōng xī bēn zǒu hún wú dìng,gǎn wàng jīn tái jí shì jiā。

次鸡鸣驿题壁

江源

鸡鸣山畔鸡鸣驿,驻节邮亭一憩之。jī míng shān pàn jī míng yì,zhù jié yóu tíng yī qì zhī。
且抱衾绸幪冻足,更将衫袖拂尘髭。qiě bào qīn chóu méng dòng zú,gèng jiāng shān xiù fú chén zī。
谁询赵女磨笄处,颇忆唐王驻驿时。shuí xún zhào nǚ mó jī chù,pǒ yì táng wáng zhù yì shí。
歇马不须寻故事,且从闾里问羁疲。xiē mǎ bù xū xún gù shì,qiě cóng lǘ lǐ wèn jī pí。

宣府公馆偶书

江源

圣朝偃武重修文,何事开边数上闻。shèng cháo yǎn wǔ zhòng xiū wén,hé shì kāi biān shù shàng wén。
独石不传清海箭,万全闲杀黑缨军。dú shí bù chuán qīng hǎi jiàn,wàn quán xián shā hēi yīng jūn。
我思李牧真成算,谁罪陈汤幸策勋。wǒ sī lǐ mù zhēn chéng suàn,shuí zuì chén tāng xìng cè xūn。
欲进封章二三策,叫开阊阖献吾君。yù jìn fēng zhāng èr sān cè,jiào kāi chāng hé xiàn wú jūn。

出宣府口号

江源

晓来疋马度洋河,飒飒秋风起白波。xiǎo lái pǐ mǎ dù yáng hé,sà sà qiū fēng qǐ bái bō。
普度桥倾人病涉,西望碑古我摩挲。pǔ dù qiáo qīng rén bìng shè,xī wàng bēi gǔ wǒ mó sā。
风沙不动思乡念,道路长怀遣使歌。fēng shā bù dòng sī xiāng niàn,dào lù zhǎng huái qiǎn shǐ gē。
行过边城无一警,只闻边将欲投戈。xíng guò biān chéng wú yī jǐng,zhǐ wén biān jiāng yù tóu gē。

抵云中

江源

行行匹马到云中,未及深秋便朔风。xíng xíng pǐ mǎ dào yún zhōng,wèi jí shēn qiū biàn shuò fēng。
镜里形容怕憔悴,客边衣服恐蒙戎。jìng lǐ xíng róng pà qiáo cuì,kè biān yī fú kǒng méng róng。
不闻关塞有烽火,莫怪将军无战功。bù wén guān sāi yǒu fēng huǒ,mò guài jiāng jūn wú zhàn gōng。
目睹太平何以报,但歌既醉颂重瞳。mù dǔ tài píng hé yǐ bào,dàn gē jì zuì sòng zhòng tóng。

按山西通志程婴公孙杵臼皆晋人其墓在忻州夷考其行真古义士也三复景仰偶成此诗

江源

义烈长垂汗简光,遗编三复仰馀芳。yì liè zhǎng chuí hàn jiǎn guāng,yí biān sān fù yǎng yú fāng。
捐躯易矣争先死,存赵难兮忍后亡。juān qū yì yǐ zhēng xiān sǐ,cún zhào nán xī rěn hòu wáng。
豫让一生徒慷慨,荆轲千载足凄凉。yù ràng yī shēng tú kāng kǎi,jīng kē qiān zài zú qī liáng。
他时骑马经遗墓,定把椒浆奠一觞。tā shí qí mǎ jīng yí mù,dìng bǎ jiāo jiāng diàn yī shāng。

按昭君墓在大同城西三百里即古丰州地因援笔书此

江源

汉策御戎何大拙,却令红粉事和亲。hàn cè yù róng hé dà zhuō,què lìng hóng fěn shì hé qīn。
婵娟一去不复返,卫霍空惭作虎臣。chán juān yī qù bù fù fǎn,wèi huò kōng cán zuò hǔ chén。
环佩归魂随汉月,琵琶弹泪湿胡尘。huán pèi guī hún suí hàn yuè,pí pá dàn lèi shī hú chén。
曲中不怨毛延寿,千载哀音怨奉春。qū zhōng bù yuàn máo yán shòu,qiān zài āi yīn yuàn fèng chūn。

大同上郭都堂子声

江源

唐室汾阳第一功,今看孙子有馀风。táng shì fén yáng dì yī gōng,jīn kàn sūn zi yǒu yú fēng。
激扬千里冰霜肃,坐镇三边节钺雄。jī yáng qiān lǐ bīng shuāng sù,zuò zhèn sān biān jié yuè xióng。
胡虏破除谈叹里,谟谋出入庙堂中。hú lǔ pò chú tán tàn lǐ,mó móu chū rù miào táng zhōng。
圣明有待虚东阁,谁谓姬公久在东。shèng míng yǒu dài xū dōng gé,shuí wèi jī gōng jiǔ zài dōng。

登大同北门城楼有感

江源

闲上高楼第一层,千秋遗恨望中增。xián shàng gāo lóu dì yī céng,qiān qiū yí hèn wàng zhōng zēng。
玉颜底事埋青冢,隆准何年困白登。yù yán dǐ shì mái qīng zhǒng,lóng zhǔn hé nián kùn bái dēng。
御水尚遗金帅碣,方山犹有魏家陵。yù shuǐ shàng yí jīn shuài jié,fāng shān yóu yǒu wèi jiā líng。
登临吊古凭谁和,呼起坡仙次第赓。dēng lín diào gǔ píng shuí hé,hū qǐ pō xiān cì dì gēng。