古诗词

古长门怨

江源

昔有佳人公孙氏,婵娟花艳无人及。xī yǒu jiā rén gōng sūn shì,chán juān huā yàn wú rén jí。
□□□绽牡丹□,猩红带露海棠湿。zhàn mǔ dān,xīng hóng dài lù hǎi táng shī。
才可颜容十五馀,枇杷花下闭门居。cái kě yán róng shí wǔ yú,pí pá huā xià bì mén jū。
低鬟缓视抱明月,风骨自是倾城姝。dī huán huǎn shì bào míng yuè,fēng gǔ zì shì qīng chéng shū。
一朝选在君王侧,天子非常赏颜色。yī cháo xuǎn zài jūn wáng cè,tiān zi fēi cháng shǎng yán sè。
黄金作身双飞龙,更有红颜生羽翼。huáng jīn zuò shēn shuāng fēi lóng,gèng yǒu hóng yán shēng yǔ yì。
仙台蛾眉秦镜明,黄金阁上晚妆成。xiān tái é méi qín jìng míng,huáng jīn gé shàng wǎn zhuāng chéng。
罗襦宝带为君解,犹自君王说小名。luó rú bǎo dài wèi jūn jiě,yóu zì jūn wáng shuō xiǎo míng。
姊妹弟兄皆列上,百事胜人健如虎。zǐ mèi dì xiōng jiē liè shàng,bǎi shì shèng rén jiàn rú hǔ。
朝弄琼箫下彩云,催弦急管为君舞。cháo nòng qióng xiāo xià cǎi yún,cuī xián jí guǎn wèi jūn wǔ。
燕赵美女三千人,三千宠爱在一身。yàn zhào měi nǚ sān qiān rén,sān qiān chǒng ài zài yī shēn。
横垂宝幄同心结,生死自谓长随君。héng chuí bǎo wò tóng xīn jié,shēng sǐ zì wèi zhǎng suí jūn。
何言中路遭弃捐,东飞百劳西飞燕。hé yán zhōng lù zāo qì juān,dōng fēi bǎi láo xī fēi yàn。
苍蝇苍蝇奈尔何,黄金销烁素丝变。cāng yíng cāng yíng nài ěr hé,huáng jīn xiāo shuò sù sī biàn。
几许幽情欲话难,讵随中妇凤楼寒。jǐ xǔ yōu qíng yù huà nán,jù suí zhōng fù fèng lóu hán。
相思相见知何日,抱得秦筝不忍弹。xiāng sī xiāng jiàn zhī hé rì,bào dé qín zhēng bù rěn dàn。
翻手作云覆作雨,君恩反复谁能数。fān shǒu zuò yún fù zuò yǔ,jūn ēn fǎn fù shuí néng shù。
二十三春长信宫,谁人不忘此离苦。èr shí sān chūn zhǎng xìn gōng,shuí rén bù wàng cǐ lí kǔ。
夜如何其夜未央,独眠人起合欢床。yè rú hé qí yè wèi yāng,dú mián rén qǐ hé huān chuáng。
泪痕不与君恩断,共滴长门一夜长。lèi hén bù yǔ jūn ēn duàn,gòng dī zhǎng mén yī yè zhǎng。
珠帘粉泽无人顾,吊影徘徊独愁暮。zhū lián fěn zé wú rén gù,diào yǐng pái huái dú chóu mù。
古来万事皆由命,错把黄金买词赋。gǔ lái wàn shì jiē yóu mìng,cuò bǎ huáng jīn mǎi cí fù。
奉帚平明金殿开,昭阳歌吹风送来。fèng zhǒu píng míng jīn diàn kāi,zhāo yáng gē chuī fēng sòng lái。
须吏宫女传来信,飞燕昭阳侍寝回。xū lì gōng nǚ chuán lái xìn,fēi yàn zhāo yáng shì qǐn huí。
劝君且莫夸头角,自古佳人多命薄。quàn jūn qiě mò kuā tóu jiǎo,zì gǔ jiā rén duō mìng báo。
高山成谷沧海填,木槿朝看暮还落。gāo shān chéng gǔ cāng hǎi tián,mù jǐn cháo kàn mù hái luò。
世俗宁知伪与真,还同弃妾逐新人。shì sú níng zhī wěi yǔ zhēn,hái tóng qì qiè zhú xīn rén。
但看古来盛名下,屈膝铜铺锁阿甄。dàn kàn gǔ lái shèng míng xià,qū xī tóng pù suǒ ā zhēn。
蓬首不梳心历乱,玉枕夜寒鱼信断。péng shǒu bù shū xīn lì luàn,yù zhěn yè hán yú xìn duàn。
岁暮云矣增离忧,不道流年暗中换。suì mù yún yǐ zēng lí yōu,bù dào liú nián àn zhōng huàn。
冬至阳生春又来,百花辇路为苍苔。dōng zhì yáng shēng chūn yòu lái,bǎi huā niǎn lù wèi cāng tái。
无因并写春风恨,一寸相思一寸灰。wú yīn bìng xiě chūn fēng hèn,yī cùn xiāng sī yī cùn huī。
兰闱琼芳积烟露,草色年年旧宫路。lán wéi qióng fāng jī yān lù,cǎo sè nián nián jiù gōng lù。
梨花满地不开门,凤辇不来春又暮。lí huā mǎn dì bù kāi mén,fèng niǎn bù lái chūn yòu mù。
伤春未已复悲秋,海色西风十二楼。shāng chūn wèi yǐ fù bēi qiū,hǎi sè xī fēng shí èr lóu。
思牵今夜肠应直,河汉三更看斗牛。sī qiān jīn yè cháng yīng zhí,hé hàn sān gèng kàn dòu niú。
秋去秋来几恩怨,天上人间不想见。qiū qù qiū lái jǐ ēn yuàn,tiān shàng rén jiān bù xiǎng jiàn。
班姬饮恨长信宫,却恨含情掩秋扇。bān jī yǐn hèn zhǎng xìn gōng,què hèn hán qíng yǎn qiū shàn。
白日寻思夜梦频,梦来何处更为云。bái rì xún sī yè mèng pín,mèng lái hé chù gèng wèi yún。
传闻纨扇恩未歇,万一君王起旧人。chuán wén wán shàn ēn wèi xiē,wàn yī jūn wáng qǐ jiù rén。
春秋四气更回换,鸳被相思双带缓。chūn qiū sì qì gèng huí huàn,yuān bèi xiāng sī shuāng dài huǎn。
功名宝贵若长在,菖蒲花开月长满。gōng míng bǎo guì ruò zhǎng zài,chāng pú huā kāi yuè zhǎng mǎn。
宛转蛾眉能几时,无盐何用妒西施。wǎn zhuǎn é méi néng jǐ shí,wú yán hé yòng dù xī shī。
世情都付东流水,为君起唱长相思。shì qíng dōu fù dōng liú shuǐ,wèi jūn qǐ chàng zhǎng xiāng sī。
不独凄凉眼前事,近代君臣亦如此。bù dú qī liáng yǎn qián shì,jìn dài jūn chén yì rú cǐ。
屈原憔悴滞江潭,萧何下狱淮阴死。qū yuán qiáo cuì zhì jiāng tán,xiāo hé xià yù huái yīn sǐ。
世间反复不易陈,金杯且酌休辞频。shì jiān fǎn fù bù yì chén,jīn bēi qiě zhuó xiū cí pín。
但看古来歌舞地,柏梁铜雀生黄尘。dàn kàn gǔ lái gē wǔ dì,bǎi liáng tóng què shēng huáng chén。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

门有车马客行

江源

客从故乡来,车马憩门柳。kè cóng gù xiāng lái,chē mǎ qì mén liǔ。
延客入我堂,少坐且抖擞。yán kè rù wǒ táng,shǎo zuò qiě dǒu sǒu。
须臾问从来,故乡有书否。xū yú wèn cóng lái,gù xiāng yǒu shū fǒu。
客答即欠身,封缄乃相授。kè dá jí qiàn shēn,fēng jiān nǎi xiāng shòu。
书中何云云,道我别离久。shū zhōng hé yún yún,dào wǒ bié lí jiǔ。
大儿能读书,幼子亦学走。dà ér néng dú shū,yòu zi yì xué zǒu。
田园未荒芜,年谷屡丰阜。tián yuán wèi huāng wú,nián gǔ lǚ fēng fù。
读罢心始降,离忧复句有。dú bà xīn shǐ jiàng,lí yōu fù jù yǒu。
张筵具嘉殽,饮客进斗酒。zhāng yán jù jiā xiáo,yǐn kè jìn dòu jiǔ。
君其少尽欢,明日复分手。jūn qí shǎo jǐn huān,míng rì fù fēn shǒu。

长安有狭邪行

江源

大都有捷径,轩盖众若云。dà dōu yǒu jié jìng,xuān gài zhòng ruò yún。
佩玉摇玲珑,罗绮相鲜新。pèi yù yáo líng lóng,luó qǐ xiāng xiān xīn。
为问过者谁,云是诸贵人。wèi wèn guò zhě shuí,yún shì zhū guì rén。
杨李皆近臣,韩虢皆近亲。yáng lǐ jiē jìn chén,hán guó jiē jìn qīn。
金吾避驰道,御史回车轮。jīn wú bì chí dào,yù shǐ huí chē lún。
侯门闹如市,气势薰秋旻。hóu mén nào rú shì,qì shì xūn qiū mín。
岂知终南隐,朴素先秦民。qǐ zhī zhōng nán yǐn,pǔ sù xiān qín mín。
衡门足栖迟,义路良可遵。héng mén zú qī chí,yì lù liáng kě zūn。
荣辱了不知,理乱亦不闻。róng rǔ le bù zhī,lǐ luàn yì bù wén。
穷居三十载,高卧南山春。qióng jū sān shí zài,gāo wò nán shān chūn。

关山月

江源

胡天云净无纤瑕,一轮明月关山赊。hú tiān yún jìng wú xiān xiá,yī lún míng yuè guān shān shē。
青海城边笼白骨,黄龙塞上照寒沙。qīng hǎi chéng biān lóng bái gǔ,huáng lóng sāi shàng zhào hán shā。
举头处处看圆缺,低头默默伤离别。jǔ tóu chù chù kàn yuán quē,dī tóu mò mò shāng lí bié。
铁骑宵征岭雾深,毡房野宿边风烈。tiě qí xiāo zhēng lǐng wù shēn,zhān fáng yě sù biān fēng liè。
一回见月一思归,故乡迢递音书违。yī huí jiàn yuè yī sī guī,gù xiāng tiáo dì yīn shū wéi。
家人见月亦思我,道我归期定几时。jiā rén jiàn yuè yì sī wǒ,dào wǒ guī qī dìng jǐ shí。

秋夜长

江源

碧天如水河汉流,洞房蟋蟀鸣高秋。bì tiān rú shuǐ hé hàn liú,dòng fáng xī shuài míng gāo qiū。
百尺枯桐挂西月,一声孤雁度南楼。bǎi chǐ kū tóng guà xī yuè,yī shēng gū yàn dù nán lóu。
徘徊独步愁长夜,孤妾空闺谁与俦。pái huái dú bù chóu zhǎng yè,gū qiè kōng guī shuí yǔ chóu。
悠悠闲却双鸳枕,飕飕不暖孤衾裯。yōu yōu xián què shuāng yuān zhěn,sōu sōu bù nuǎn gū qīn chóu。
手寒灯下裁书札,目断天涯无便邮。shǒu hán dēng xià cái shū zhá,mù duàn tiān yá wú biàn yóu。
念君万里隔胡越,我欲从之河无舟。niàn jūn wàn lǐ gé hú yuè,wǒ yù cóng zhī hé wú zhōu。
河无舟,将奈何,为君一曲弹空篌。hé wú zhōu,jiāng nài hé,wèi jūn yī qū dàn kōng hóu。
鹍弦转拨相思调,不道相思更起愁。kūn xián zhuǎn bō xiāng sī diào,bù dào xiāng sī gèng qǐ chóu。
相思一夜头欲白,我姑酌酒聊销忧。xiāng sī yī yè tóu yù bái,wǒ gū zhuó jiǔ liáo xiāo yōu。

车遥遥

江源

晓鸡啼彻满屋霜,征夫促装何太忙。xiǎo jī tí chè mǎn wū shuāng,zhēng fū cù zhuāng hé tài máng。
车儿载脂午驾轭,关山满目阻且长。chē ér zài zhī wǔ jià è,guān shān mǎn mù zǔ qiě zhǎng。
出门即是天涯路,教妾那能不回顾。chū mén jí shì tiān yá lù,jiào qiè nà néng bù huí gù。
空闺未必伤别离,远道唯忧事辛苦。kōng guī wèi bì shāng bié lí,yuǎn dào wéi yōu shì xīn kǔ。
车轮声远渐不闻,东西去住从此分。chē lún shēng yuǎn jiàn bù wén,dōng xī qù zhù cóng cǐ fēn。
妇人自古不出门,妾身安得随车尘。fù rén zì gǔ bù chū mén,qiè shēn ān dé suí chē chén。
音书寂寞谁相问,两毂那知行远近。yīn shū jì mò shuí xiāng wèn,liǎng gǔ nà zhī xíng yuǎn jìn。
愿君一去早回车,莫使青铜泣霜鬓。yuàn jūn yī qù zǎo huí chē,mò shǐ qīng tóng qì shuāng bìn。

临高台

江源

临高台,山河逶迤何壮哉。lín gāo tái,shān hé wēi yí hé zhuàng zāi。
下窥海子万倾之洋溢,上耸楼观千尺之崔嵬。xià kuī hǎi zi wàn qīng zhī yáng yì,shàng sǒng lóu guān qiān chǐ zhī cuī wéi。
笙歌杂沓,鱼鸟徘徊。shēng gē zá dá,yú niǎo pái huái。
四时风雨调,万国梯航来。sì shí fēng yǔ diào,wàn guó tī háng lái。
冶游富登览,轮蹄起尘埃。yě yóu fù dēng lǎn,lún tí qǐ chén āi。
天子金台曾再筑,相公东阁又重开。tiān zi jīn tái céng zài zhù,xiāng gōng dōng gé yòu zhòng kāi。
愿我主寿千万年,乐哉长与吾民偕。yuàn wǒ zhǔ shòu qiān wàn nián,lè zāi zhǎng yǔ wú mín xié。

战城南

江源

战城南,扬义旗。zhàn chéng nán,yáng yì qí。
大小百馀战,劲气不少衰。dà xiǎo bǎi yú zhàn,jìn qì bù shǎo shuāi。
一朝赴敌先士卒,为臣死忠心不疑。yī cháo fù dí xiān shì zú,wèi chén sǐ zhōng xīn bù yí。
丈夫徇义贵得所,马革裹尸何足悲。zhàng fū xùn yì guì dé suǒ,mǎ gé guǒ shī hé zú bēi。
古人一战宁爱生,野死不葬乌死之。gǔ rén yī zhàn níng ài shēng,yě sǐ bù zàng wū sǐ zhī。
问渠兹事胡乃尔,食君之禄分所宜。wèn qú zī shì hú nǎi ěr,shí jūn zhī lù fēn suǒ yí。
君不见李陵降虏污青史,张巡骂贼真男儿。jūn bù jiàn lǐ líng jiàng lǔ wū qīng shǐ,zhāng xún mà zéi zhēn nán ér。
谁云薰莸莫别白,董狐褒贬千年垂。shuí yún xūn yóu mò bié bái,dǒng hú bāo biǎn qiān nián chuí。

君马黄

江源

君马黄,我马赤,精神肯把千金易。jūn mǎ huáng,wǒ mǎ chì,jīng shén kěn bǎ qiān jīn yì。
一朝君马先着鞭,康庄高步如登天。yī cháo jūn mǎ xiān zhe biān,kāng zhuāng gāo bù rú dēng tiān。
青丝结辔玉为勒,天闲十二随周旋。qīng sī jié pèi yù wèi lēi,tiān xián shí èr suí zhōu xuán。
嗟哉我马时不利,瘦骨崚嶒人共弃。jiē zāi wǒ mǎ shí bù lì,shòu gǔ léng céng rén gòng qì。
安知不遇伯乐徒,价重飞龙空比冀。ān zhī bù yù bó lè tú,jià zhòng fēi lóng kōng bǐ jì。

行路难

江源

人情满眼多翻覆,世路崎岖难着足。rén qíng mǎn yǎn duō fān fù,shì lù qí qū nán zhe zú。
狭邪况复荆棘殷,往往令人成恸哭。xiá xié kuàng fù jīng jí yīn,wǎng wǎng lìng rén chéng tòng kū。
行路难,仔细陈,杯羹分我忘所亲。xíng lù nán,zǎi xì chén,bēi gēng fēn wǒ wàng suǒ qīn。
鸟尽弓藏长太息,尺布之谣那可闻。niǎo jǐn gōng cáng zhǎng tài xī,chǐ bù zhī yáo nà kě wén。
耳馀之交何足数,糟糠之妻弃如土。ěr yú zhī jiāo hé zú shù,zāo kāng zhī qī qì rú tǔ。
世间万事无不然,蜜口笑刀毒于虎。shì jiān wàn shì wú bù rán,mì kǒu xiào dāo dú yú hǔ。
太行九折尚可轮,瞿塘三峡险足云。tài xíng jiǔ zhé shàng kě lún,qú táng sān xiá xiǎn zú yún。
人心谲诈千万变,行路之难应莫伦。rén xīn jué zhà qiān wàn biàn,xíng lù zhī nán yīng mò lún。

蜀道难

江源

莫高兮蜀山,莫险兮蜀水。mò gāo xī shǔ shān,mò xiǎn xī shǔ shuǐ。
千寻滟滪接锦江,万叠岷峨连玉垒。qiān xún yàn yù jiē jǐn jiāng,wàn dié mín é lián yù lěi。
巉岩石栈当中流,翻崖雪浪蛟龙愁。chán yán shí zhàn dāng zhōng liú,fān yá xuě làng jiāo lóng chóu。
纵横鸟道逼霄汉,号风老水阴云稠。zòng héng niǎo dào bī xiāo hàn,hào fēng lǎo shuǐ yīn yún chóu。
百丈危桥横铁索,咫尺颠崖悬剑阁。bǎi zhàng wēi qiáo héng tiě suǒ,zhǐ chǐ diān yá xuán jiàn gé。
行人负荷泪欲流,舟子未行胆先落。xíng rén fù hé lèi yù liú,zhōu zi wèi xíng dǎn xiān luò。
王尊策驭何壮哉,王阳回辙愁车摧。wáng zūn cè yù hé zhuàng zāi,wáng yáng huí zhé chóu chē cuī。
忠臣孝子各有见,坐令闻者徒悲哀。zhōng chén xiào zi gè yǒu jiàn,zuò lìng wén zhě tú bēi āi。
昔闻蜀道难,今历此地险。xī wén shǔ dào nán,jīn lì cǐ dì xiǎn。
辛苦曾备尝,恸哭恐未免。xīn kǔ céng bèi cháng,tòng kū kǒng wèi miǎn。
吁嗟,蜀道之险有形者,易若人心之险无形耶。xū jiē,shǔ dào zhī xiǎn yǒu xíng zhě,yì ruò rén xīn zhī xiǎn wú xíng yé。
有形之险力可防,无形之险能中伤。yǒu xíng zhī xiǎn lì kě fáng,wú xíng zhī xiǎn néng zhōng shāng。

巫山高

江源

昔闻巫山高,今见巫山来。xī wén wū shān gāo,jīn jiàn wū shān lái。
巫山高兮高莫比,金削面面芙蓉开。wū shān gāo xī gāo mò bǐ,jīn xuē miàn miàn fú róng kāi。
峡中可望不可即,万变云烟自朝夕。xiá zhōng kě wàng bù kě jí,wàn biàn yún yān zì cháo xī。
十二奇峰天造成,我欲从之无羽翼。shí èr qí fēng tiān zào chéng,wǒ yù cóng zhī wú yǔ yì。
见此名山真大观,且留双眼恣盘桓。jiàn cǐ míng shān zhēn dà guān,qiě liú shuāng yǎn zì pán huán。
闻猿不下思乡泪,见月徒伤去国魂。wén yuán bù xià sī xiāng lèi,jiàn yuè tú shāng qù guó hún。
谁诬此山下神女,为雨为云总虚语。shuí wū cǐ shān xià shén nǚ,wèi yǔ wèi yún zǒng xū yǔ。
我为山灵一洗羞,更荐江蘋酹芳醑。wǒ wèi shān líng yī xǐ xiū,gèng jiàn jiāng píng lèi fāng xǔ。

结客少年场行

江源

结客不必皆吾徒,结客未可轻游侠。jié kè bù bì jiē wú tú,jié kè wèi kě qīng yóu xiá。
吾徒或恐窃虚名,行不掩言徒喋喋。wú tú huò kǒng qiè xū míng,xíng bù yǎn yán tú dié dié。
平居杯酒称缙绅,趋炎附势何殷勤。píng jū bēi jiǔ chēng jìn shēn,qū yán fù shì hé yīn qín。
一朝失势谁复在,肝胆披宣能几人。yī cháo shī shì shuí fù zài,gān dǎn pī xuān néng jǐ rén。
不如游侠少年子,邂逅相逢重高义。bù rú yóu xiá shǎo nián zi,xiè hòu xiāng féng zhòng gāo yì。
虽然不读古人书,誓死酬恩心不二。suī rán bù dú gǔ rén shū,shì sǐ chóu ēn xīn bù èr。
临危一旦即捐躯,前日谁知是丈夫。lín wēi yī dàn jí juān qū,qián rì shuí zhī shì zhàng fū。
朱亥胡为脱季布,公孙一死存赵孤。zhū hài hú wèi tuō jì bù,gōng sūn yī sǐ cún zhào gū。
始知结客良不易,劝君莫轻着贩徒。shǐ zhī jié kè liáng bù yì,quàn jūn mò qīng zhe fàn tú。
酬恩往往有如此,食君之禄将何如。chóu ēn wǎng wǎng yǒu rú cǐ,shí jūn zhī lù jiāng hé rú。

野田黄雀行

江源

啾啾野田雀,丘隅遂成窠。jiū jiū yě tián què,qiū yú suì chéng kē。
夏日陇麦熟,秋风木黍多。xià rì lǒng mài shú,qiū fēng mù shǔ duō。
饱食日靡厌,翩翩集高柯。bǎo shí rì mí yàn,piān piān jí gāo kē。
地僻少弹射,山深无网罗。dì pì shǎo dàn shè,shān shēn wú wǎng luó。
岂知田家苦,未获先催科。qǐ zhī tián jiā kǔ,wèi huò xiān cuī kē。
若比桑扈鸟,窃脂不窃禾。ruò bǐ sāng hù niǎo,qiè zhī bù qiè hé。
我本欲诛汝,群飞将奈何。wǒ běn yù zhū rǔ,qún fēi jiāng nài hé。
愿汝化为蛤,去去随汪波。yuàn rǔ huà wèi há,qù qù suí wāng bō。

杨白花

江源

杨白花,太轻薄。yáng bái huā,tài qīng báo。
飞出宫墙何所之,上下随风恣飘泊。fēi chū gōng qiáng hé suǒ zhī,shàng xià suí fēng zì piāo pō。
恼此风花不恋枝,佳人金屋颦蛾眉。nǎo cǐ fēng huā bù liàn zhī,jiā rén jīn wū pín é méi。
渡江一去不再返,哀歌声里徒相思。dù jiāng yī qù bù zài fǎn,āi gē shēng lǐ tú xiāng sī。

独不见

江源

天子肆北征,夫婿去应募。tiān zi sì běi zhēng,fū xù qù yīng mù。
白马黄金羁,翩翩玉门戍。bái mǎ huáng jīn jī,piān piān yù mén shù。
握手与君别,去往东西路。wò shǒu yǔ jūn bié,qù wǎng dōng xī lù。
十步一徘徊,五步一反顾。shí bù yī pái huái,wǔ bù yī fǎn gù。
忆妾别君时,杨柳摇金缕。yì qiè bié jūn shí,yáng liǔ yáo jīn lǚ。
今年妾忆君,芙蓉委秋露。jīn nián qiè yì jūn,fú róng wěi qiū lù。
底事无回期,衷情复谁托。dǐ shì wú huí qī,zhōng qíng fù shuí tuō。
搴帷独不见,默然伤迟暮。qiān wéi dú bù jiàn,mò rán shāng chí mù。