古诗词

松州即事四十韵

江源

松潘何崎岖,藩屏我全蜀。sōng pān hé qí qū,fān píng wǒ quán shǔ。
城郭半据山,山椒戍兵屋。chéng guō bàn jù shān,shān jiāo shù bīng wū。
王垒入望遥,金蓬插天绿。wáng lěi rù wàng yáo,jīn péng chā tiān lǜ。
时候绝氛祲,天气颇清淑。shí hòu jué fēn jìn,tiān qì pǒ qīng shū。
风洞迤逦来,雪栏似堆玉。fēng dòng yí lǐ lái,xuě lán shì duī yù。
偏桥起冰崖,险径傍山麓。piān qiáo qǐ bīng yá,xiǎn jìng bàng shān lù。
分水灌两河,如雷震坤轴。fēn shuǐ guàn liǎng hé,rú léi zhèn kūn zhóu。
孤城限番汉,谙羌别生熟。gū chéng xiàn fān hàn,ān qiāng bié shēng shú。
闾阎列蜂房,郊野屯蓄牧。lǘ yán liè fēng fáng,jiāo yě tún xù mù。
秋冬重雪霰,春夏少温燠。qiū dōng zhòng xuě xiàn,chūn xià shǎo wēn yù。
水寒无嘉鱼,地冻乏美谷。shuǐ hán wú jiā yú,dì dòng fá měi gǔ。
小麦但芃芃,青科亦彧彧。xiǎo mài dàn péng péng,qīng kē yì yù yù。
粉团岂奇葩,圆根当嘉蔌。fěn tuán qǐ qí pā,yuán gēn dāng jiā sù。
号风饶长松,辟俗鲜修竹。hào fēng ráo zhǎng sōng,pì sú xiān xiū zhú。
春到不闻鹃,秋来亦无菊。chūn dào bù wén juān,qiū lái yì wú jú。
犏牛日鬻市,甘松气披馥。piān niú rì yù shì,gān sōng qì pī fù。
男女乏礼度,颇似郑卫俗。nán nǚ fá lǐ dù,pǒ shì zhèng wèi sú。
不识耕织劳,但美食与服。bù shí gēng zhī láo,dàn měi shí yǔ fú。
胡为出纳地,玩法纷驰逐。hú wèi chū nà dì,wán fǎ fēn chí zhú。
观风费督责,中心亦惭恧。guān fēng fèi dū zé,zhōng xīn yì cán nǜ。
谁为哀寡妻,我复念茕独。shuí wèi āi guǎ qī,wǒ fù niàn qióng dú。
东西南北人,百货此辏辐。dōng xī nán běi rén,bǎi huò cǐ còu fú。
兹土虽靡产,肥鲜足水陆。zī tǔ suī mí chǎn,féi xiān zú shuǐ lù。
守戍十卫兵,输挽列郡粟。shǒu shù shí wèi bīng,shū wǎn liè jùn sù。
奔走日夕劳,能不起怨讟。bēn zǒu rì xī láo,néng bù qǐ yuàn dú。
羌妇出负薪,羌儿亦贩犊。qiāng fù chū fù xīn,qiāng ér yì fàn dú。
砗磲饰辫发,铜镯喜妆束。chē qú shì biàn fā,tóng zhuó xǐ zhuāng shù。
毡被长覆硕,桶裙不掩足。zhān bèi zhǎng fù shuò,tǒng qún bù yǎn zú。
碉房散以居,羊膀灸而卜。diāo fáng sàn yǐ jū,yáng bǎng jiǔ ér bo。
御寒布撚毛,交易契刻木。yù hán bù niǎn máo,jiāo yì qì kè mù。
乳酪供茶汤,馓巴代饘粥。rǔ lào gōng chá tāng,sǎn bā dài zhān zhōu。
闻此惕我心,见此眩我目。wén cǐ tì wǒ xīn,jiàn cǐ xuàn wǒ mù。
筹边经年废,镇松倚云矗。chóu biān jīng nián fèi,zhèn sōng yǐ yún chù。
韦李远千载,孰可继芳躅。wéi lǐ yuǎn qiān zài,shú kě jì fāng zhú。
恩威仗明主,纪纲赖吾属。ēn wēi zhàng míng zhǔ,jì gāng lài wú shǔ。
大将号令明,偏裨亦整肃。dà jiāng hào lìng míng,piān bì yì zhěng sù。
无数胸中甲,岂但十万镞。wú shù xiōng zhōng jiǎ,qǐ dàn shí wàn zú。
如日丽中天,传语十五□。rú rì lì zhōng tiān,chuán yǔ shí wǔ。
我行且抚绥,不忍致穷黩。wǒ xíng qiě fǔ suí,bù rěn zhì qióng dú。
毋□大羊性,毋肆虎狼毒。wú dà yáng xìng,wú sì hǔ láng dú。
从此须革心,享兹太平福。cóng cǐ xū gé xīn,xiǎng zī tài píng fú。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

闺情复次前韵

江源

悄悄轻寒未减衣,梨花庭院雨霏霏。qiāo qiāo qīng hán wèi jiǎn yī,lí huā tíng yuàn yǔ fēi fēi。
落红满地春将暮,人在天涯尚未归。luò hóng mǎn dì chūn jiāng mù,rén zài tiān yá shàng wèi guī。

闺情复次前韵

江源

万花时节恨弥漫,况是孤衾怯夜寒。wàn huā shí jié hèn mí màn,kuàng shì gū qīn qiè yè hán。
独对银灯谁是伴,更嫌罗帐绣双鸾。dú duì yín dēng shuí shì bàn,gèng xián luó zhàng xiù shuāng luán。

闺情复次前韵

江源

春困无心拨玉筝,纵然强拨调难成。chūn kùn wú xīn bō yù zhēng,zòng rán qiáng bō diào nán chéng。
朝来旦托催归鸟,好向游人啼一声。cháo lái dàn tuō cuī guī niǎo,hǎo xiàng yóu rén tí yī shēng。

闺情复次前韵

江源

郎如江水不回流,妾似贞松却耐秋。láng rú jiāng shuǐ bù huí liú,qiè shì zhēn sōng què nài qiū。
万里关山悬妾念,十年飘泊为郎愁。wàn lǐ guān shān xuán qiè niàn,shí nián piāo pō wèi láng chóu。

闺情复次前韵

江源

象床鸳被郁金香,人去天涯妾梦长。xiàng chuáng yuān bèi yù jīn xiāng,rén qù tiān yá qiè mèng zhǎng。
闻说狂夫有书信,起来颠倒着衣裳。wén shuō kuáng fū yǒu shū xìn,qǐ lái diān dào zhe yī shang。

闺情复次前韵

江源

见说良人靖虏尘,宝刀犹带血痕新。jiàn shuō liáng rén jìng lǔ chén,bǎo dāo yóu dài xuè hén xīn。
归来定佩封侯印,免妾长颦复短颦。guī lái dìng pèi fēng hóu yìn,miǎn qiè zhǎng pín fù duǎn pín。

闺情复次前韵

江源

束发年时不解愁,学人拜月上帘钩。shù fā nián shí bù jiě chóu,xué rén bài yuè shàng lián gōu。
如今始识相思苦,几度伤心看斗牛。rú jīn shǐ shí xiāng sī kǔ,jǐ dù shāng xīn kàn dòu niú。

闺情复次前韵

江源

别君长久忆君频,锦字封题与恨新。bié jūn zhǎng jiǔ yì jūn pín,jǐn zì fēng tí yǔ hèn xīn。
万里开缄如见妾,料君不是薄情人。wàn lǐ kāi jiān rú jiàn qiè,liào jūn bù shì báo qíng rén。

寄妻父蒋先生四首

江源

鹤亭老子真堪乐,屈指明年又古稀。hè tíng lǎo zi zhēn kān lè,qū zhǐ míng nián yòu gǔ xī。
百事不求温饱外,诸孙调叹日牵衣。bǎi shì bù qiú wēn bǎo wài,zhū sūn diào tàn rì qiān yī。

寄妻父蒋先生四首

江源

养鹤亭前醉复醒,鬓毛都白眼青青。yǎng hè tíng qián zuì fù xǐng,bìn máo dōu bái yǎn qīng qīng。
喜公万事从来足,何事区区半子情。xǐ gōng wàn shì cóng lái zú,hé shì qū qū bàn zi qíng。

寄妻父蒋先生四首

江源

十霜不见好容颜,知是年来服大还。shí shuāng bù jiàn hǎo róng yán,zhī shì nián lái fú dà hái。
更喜凤毛归日下,俱存堂上舞斓斑。gèng xǐ fèng máo guī rì xià,jù cún táng shàng wǔ lán bān。

寄妻父蒋先生四首

江源

千里频烦尺素来,灯前儿女好怀开。qiān lǐ pín fán chǐ sù lái,dēng qián ér nǚ hǎo huái kāi。
明年预报归时候,匹马冲寒正放梅。míng nián yù bào guī shí hòu,pǐ mǎ chōng hán zhèng fàng méi。

扇面山水

江源

白云长护碧崆峒,石上忘情坐两翁。bái yún zhǎng hù bì kōng dòng,shí shàng wàng qíng zuò liǎng wēng。
看到沧桑今几变,不知人世有夔龙。kàn dào cāng sāng jīn jǐ biàn,bù zhī rén shì yǒu kuí lóng。

吉守顾天锡乃兄会于吉贰守柳邦用以宁知风雨夜复此对床眠一联为题送之余亦赋十绝以见意

江源

难弟难兄喜合并,一门清白两专城。nán dì nán xiōng xǐ hé bìng,yī mén qīng bái liǎng zhuān chéng。
功名端不饶王霸,萧散何曾让管宁。gōng míng duān bù ráo wáng bà,xiāo sàn hé céng ràng guǎn níng。

吉守顾天锡乃兄会于吉贰守柳邦用以宁知风雨夜复此对床眠一联为题送之余亦赋十绝以见意

江源

生憎煮豆歌声苦,谁信分荆骨肉离。shēng zēng zhǔ dòu gē shēng kǔ,shuí xìn fēn jīng gǔ ròu lí。
不似君家贤伯仲,百年友爱几人知。bù shì jūn jiā xián bó zhòng,bǎi nián yǒu ài jǐ rén zhī。