古诗词

题梁都堂太夫人哀挽

江源

叔人懿德媲关睢,名家毓秀敦诗书。shū rén yì dé pì guān suī,míng jiā yù xiù dūn shī shū。
伉俪如宾互相敬,倡随高节双璠玙。kàng lì rú bīn hù xiāng jìng,chàng suí gāo jié shuāng fán yú。
儿已明时作台辅,合□之心今不孤。ér yǐ míng shí zuò tái fǔ,hé zhī xīn jīn bù gū。
母仪妇道两足法,又何愧为女中之丈夫。mǔ yí fù dào liǎng zú fǎ,yòu hé kuì wèi nǚ zhōng zhī zhàng fū。
光生梓里重封诰,君恩真足酬勤劬。guāng shēng zǐ lǐ zhòng fēng gào,jūn ēn zhēn zú chóu qín qú。
鱼轩遽赴瑶池宴,坐令闺壸失□模。yú xuān jù fù yáo chí yàn,zuò lìng guī kǔn shī mó。
萱谢北堂晚,蘋荒南涧初。xuān xiè běi táng wǎn,píng huāng nán jiàn chū。
断机旧织空,悬。duàn jī jiù zhī kōng,xuán。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

君子有所思行

江源

肃驾来京畿,纵观何巍巍。sù jià lái jīng jī,zòng guān hé wēi wēi。
甲第逼云汉,青楼敞朱扉。jiǎ dì bī yún hàn,qīng lóu chǎng zhū fēi。
公卿耀金紫,游侠夸轻肥。gōng qīng yào jīn zǐ,yóu xiá kuā qīng féi。
铜台贮歌舞,金谷富台池。tóng tái zhù gē wǔ,jīn gǔ fù tái chí。
千金易骏马,百斛买名姬。qiān jīn yì jùn mǎ,bǎi hú mǎi míng jī。
欢乐靡纪极,准拟千龄期。huān lè mí jì jí,zhǔn nǐ qiān líng qī。
年貌岂长在,白日亦易驰。nián mào qǐ zhǎng zài,bái rì yì yì chí。
荣华会当歌,零落归山陂。róng huá huì dāng gē,líng luò guī shān bēi。
前日歌舞地,今日生蒺藜。qián rì gē wǔ dì,jīn rì shēng jí lí。
运固有崇替,谁当监兴衰。yùn gù yǒu chóng tì,shuí dāng jiān xīng shuāi。
卓哉君子徒,三思固其宜。zhuó zāi jūn zi tú,sān sī gù qí yí。
持满慎倾覆,居丰思谯卑。chí mǎn shèn qīng fù,jū fēng sī qiáo bēi。

江南行

江源

郎居柳波水,妾住荔子湾。láng jū liǔ bō shuǐ,qiè zhù lì zi wān。
从前不相识,偶不□花间。cóng qián bù xiāng shí,ǒu bù huā jiān。
问妾何所之,不答低双鬟。wèn qiè hé suǒ zhī,bù dá dī shuāng huán。
知郎虽有意,未敢强开颜。zhī láng suī yǒu yì,wèi gǎn qiáng kāi yán。

江南行

江源

郎从何处贩鲜来,妾亦采菱溪上归。láng cóng hé chù fàn xiān lái,qiè yì cǎi líng xī shàng guī。
相并船头打两桨,莫教溅浪湿侬衣。xiāng bìng chuán tóu dǎ liǎng jiǎng,mò jiào jiàn làng shī nóng yī。

断肠曲

江源

去年春去花已摧,今年春至花仍开。qù nián chūn qù huā yǐ cuī,jīn nián chūn zhì huā réng kāi。
花开花谢春长在,镜里红颜那复回。huā kāi huā xiè chūn zhǎng zài,jìng lǐ hóng yán nà fù huí。
对此怆怀抱,所思在远道。duì cǐ chuàng huái bào,suǒ sī zài yuǎn dào。
望君君不归,其雨日杲杲。wàng jūn jūn bù guī,qí yǔ rì gǎo gǎo。
膏沐不复施,蛾眉为谁扫。gāo mù bù fù shī,é méi wèi shuí sǎo。
容色不如花,忧伤以终老。róng sè bù rú huā,yōu shāng yǐ zhōng lǎo。

艾而张

江源

载张我罗,载晕我网。zài zhāng wǒ luó,zài yūn wǒ wǎng。
嗟尔燕雀,来止下上。jiē ěr yàn què,lái zhǐ xià shàng。
惟我鸾凤,百禽君长。wéi wǒ luán fèng,bǎi qín jūn zhǎng。
九仞共仪,天下共仰。jiǔ rèn gòng yí,tiān xià gòng yǎng。
苟不来下,我心怅怏。gǒu bù lái xià,wǒ xīn chàng yàng。
孰能致之,文明之象。shú néng zhì zhī,wén míng zhī xiàng。
致贤亦如此,稽首祝君相。zhì xián yì rú cǐ,jī shǒu zhù jūn xiāng。

乌夜啼

江源

老树当前除,夜夜栖啼乌。lǎo shù dāng qián chú,yè yè qī tí wū。
哑哑声未歇,霜重月模糊。yǎ yǎ shēng wèi xiē,shuāng zhòng yuè mó hú。
汝啼有赦书,此事知有无。rǔ tí yǒu shè shū,cǐ shì zhī yǒu wú。
主人何所爱,爱汝能反哺。zhǔ rén hé suǒ ài,ài rǔ néng fǎn bǔ。
乌中有曾参,愧死鸱鸮雏。wū zhōng yǒu céng cān,kuì sǐ chī xiāo chú。
儿童不汝弹,谁忍更弯弧。ér tóng bù rǔ dàn,shuí rěn gèng wān hú。
愿汝长生八九子,愿汝常栖庭树株。yuàn rǔ zhǎng shēng bā jiǔ zi,yuàn rǔ cháng qī tíng shù zhū。

去妇词

江源

忆初嫁君时,两情誓不易。yì chū jià jūn shí,liǎng qíng shì bù yì。
女训宁暂违,蘋蘩亦极力。nǚ xùn níng zàn wéi,píng fán yì jí lì。
云何异初志,遂成参商隔。yún hé yì chū zhì,suì chéng cān shāng gé。
新欢似桃李,旧爱变荆棘。xīn huān shì táo lǐ,jiù ài biàn jīng jí。
令德鲜不亏,妾身固不惜。lìng dé xiān bù kuī,qiè shēn gù bù xī。
去去从此辞,出门泪横臆。qù qù cóng cǐ cí,chū mén lèi héng yì。
行路正迟迟,怕逢旧亲戚。xíng lù zhèng chí chí,pà féng jiù qīn qī。
不辨东与西,一去复何适。bù biàn dōng yǔ xī,yī qù fù hé shì。
羞作水上凫,宁化山头石。xiū zuò shuǐ shàng fú,níng huà shān tóu shí。
中心君岂知,百年誓贞白。zhōng xīn jūn qǐ zhī,bǎi nián shì zhēn bái。

结袜子

江源

君不见周公大圣人,吐哺礼贤情复真。jūn bù jiàn zhōu gōng dà shèng rén,tǔ bǔ lǐ xián qíng fù zhēn。
君不见信陵亦大贤,折节下士意愈坚。jūn bù jiàn xìn líng yì dà xián,zhé jié xià shì yì yù jiān。
二人既下世,屈指今千年。èr rén jì xià shì,qū zhǐ jīn qiān nián。
寥寥久不闻,士风亦摧迁。liáo liáo jiǔ bù wén,shì fēng yì cuī qiān。
岂无平津阁,亦有孟尝门。qǐ wú píng jīn gé,yì yǒu mèng cháng mén。
待士特虚名,焉有实意存。dài shì tè xū míng,yān yǒu shí yì cún。
势位巍巍自尊大,奔竞纷纷望尘拜。shì wèi wēi wēi zì zūn dà,bēn jìng fēn fēn wàng chén bài。
上书光范亦可怜,梁指垂泪又何怪。shàng shū guāng fàn yì kě lián,liáng zhǐ chuí lèi yòu hé guài。
嘉会今逢五百春,坐令风俗浇还淳。jiā huì jīn féng wǔ bǎi chūn,zuò lìng fēng sú jiāo hái chún。
见说公卿能下士,眼前结袜宁无人。jiàn shuō gōng qīng néng xià shì,yǎn qián jié wà níng wú rén。

古意

江源

明月不长满,好花不再红。míng yuè bù zhǎng mǎn,hǎo huā bù zài hóng。
妾颜岂长在,君恩亦无终。qiè yán qǐ zhǎng zài,jūn ēn yì wú zhōng。
君情与妾意,如水东西流。jūn qíng yǔ qiè yì,rú shuǐ dōng xī liú。
物态有如此,妾心谁怨尤。wù tài yǒu rú cǐ,qiè xīn shuí yuàn yóu。

照镜词

江源

青铜铸作镜,朝临复暮临。qīng tóng zhù zuò jìng,cháo lín fù mù lín。
但能照妾貌,不能照妾心。dàn néng zhào qiè mào,bù néng zhào qiè xīn。
妾心清如冰,问郎知未曾。qiè xīn qīng rú bīng,wèn láng zhī wèi céng。
无以貌盛衰,一旦变爱憎。wú yǐ mào shèng shuāi,yī dàn biàn ài zēng。

忆远曲

江源

凄凄复凄凄,洞房鸣沙鸡。qī qī fù qī qī,dòng fáng míng shā jī。
秋风动孤帏,落月照空闺。qiū fēng dòng gū wéi,luò yuè zhào kōng guī。
念君非征役,五岁游梁齐。niàn jūn fēi zhēng yì,wǔ suì yóu liáng qí。
十书九不到,万里徒封题。shí shū jiǔ bù dào,wàn lǐ tú fēng tí。
独宿累长夜,不敢向人啼。dú sù lèi zhǎng yè,bù gǎn xiàng rén tí。
妾身甘弃置,何敢怨睽违。qiè shēn gān qì zhì,hé gǎn yuàn kuí wéi。
独不念倚庐,盻望到日西。dú bù niàn yǐ lú,xì wàng dào rì xī。
凭谁道此意,愿君早旋归。píng shuí dào cǐ yì,yuàn jūn zǎo xuán guī。

公子曲

江源

风流贵公子,罗绮娇青春。fēng liú guì gōng zi,luó qǐ jiāo qīng chūn。
防身有长剑,吐辞亦成文。fáng shēn yǒu zhǎng jiàn,tǔ cí yì chéng wén。
斗鸡遍九陌,跃马游三秦。dòu jī biàn jiǔ mò,yuè mǎ yóu sān qín。
时宿邯郸倡,或作诸侯宾。shí sù hán dān chàng,huò zuò zhū hóu bīn。
不避金吾贵,不怕丞相嗔。bù bì jīn wú guì,bù pà chéng xiāng chēn。
慷慨薄时俗,豪宕凌秋旻。kāng kǎi báo shí sú,háo dàng líng qiū mín。
莫言少英俊,中有信陵君。mò yán shǎo yīng jùn,zhōng yǒu xìn líng jūn。

雉子斑

江源

雉子斑,文采何离离。zhì zi bān,wén cǎi hé lí lí。
秋风黍苗短,啄啄雄鸣雌。qiū fēng shǔ miáo duǎn,zhuó zhuó xióng míng cí。
低飞不能去,蔽身浅草陂。dī fēi bù néng qù,bì shēn qiǎn cǎo bēi。
良媒勿勾引,离群宁诡随。liáng méi wù gōu yǐn,lí qún níng guǐ suí。
鼓翼张勇气,斗死不复疑。gǔ yì zhāng yǒng qì,dòu sǐ bù fù yí。
耿介固其性,禽中有要离。gěng jiè gù qí xìng,qín zhōng yǒu yào lí。

幼女词

江源

恋恋阿母慈,出门索新衣。liàn liàn ā mǔ cí,chū mén suǒ xīn yī。
时时偷照镜,学人画双眉。shí shí tōu zhào jìng,xué rén huà shuāng méi。
有时阿姊见,两手障娇面。yǒu shí ā zǐ jiàn,liǎng shǒu zhàng jiāo miàn。

宕妇怨

江源

春来万物荣,风暖双鸟鸣。chūn lái wàn wù róng,fēng nuǎn shuāng niǎo míng。
物各有所适,宕子不住行。wù gè yǒu suǒ shì,dàng zi bù zhù xíng。
去年章台路,今年襄阳城。qù nián zhāng tái lù,jīn nián xiāng yáng chéng。
十载不一书,临别徒丁宁。shí zài bù yī shū,lín bié tú dīng níng。
千金结新爱,一旦捐旧盟。qiān jīn jié xīn ài,yī dàn juān jiù méng。
青镜暗流尘,绿绮停芳声。qīng jìng àn liú chén,lǜ qǐ tíng fāng shēng。
冰白谅自爱,敢怨君薄情。bīng bái liàng zì ài,gǎn yuàn jūn báo qíng。