古诗词

蜀道难

江源

莫高兮蜀山,莫险兮蜀水。mò gāo xī shǔ shān,mò xiǎn xī shǔ shuǐ。
千寻滟滪接锦江,万叠岷峨连玉垒。qiān xún yàn yù jiē jǐn jiāng,wàn dié mín é lián yù lěi。
巉岩石栈当中流,翻崖雪浪蛟龙愁。chán yán shí zhàn dāng zhōng liú,fān yá xuě làng jiāo lóng chóu。
纵横鸟道逼霄汉,号风老水阴云稠。zòng héng niǎo dào bī xiāo hàn,hào fēng lǎo shuǐ yīn yún chóu。
百丈危桥横铁索,咫尺颠崖悬剑阁。bǎi zhàng wēi qiáo héng tiě suǒ,zhǐ chǐ diān yá xuán jiàn gé。
行人负荷泪欲流,舟子未行胆先落。xíng rén fù hé lèi yù liú,zhōu zi wèi xíng dǎn xiān luò。
王尊策驭何壮哉,王阳回辙愁车摧。wáng zūn cè yù hé zhuàng zāi,wáng yáng huí zhé chóu chē cuī。
忠臣孝子各有见,坐令闻者徒悲哀。zhōng chén xiào zi gè yǒu jiàn,zuò lìng wén zhě tú bēi āi。
昔闻蜀道难,今历此地险。xī wén shǔ dào nán,jīn lì cǐ dì xiǎn。
辛苦曾备尝,恸哭恐未免。xīn kǔ céng bèi cháng,tòng kū kǒng wèi miǎn。
吁嗟,蜀道之险有形者,易若人心之险无形耶。xū jiē,shǔ dào zhī xiǎn yǒu xíng zhě,yì ruò rén xīn zhī xiǎn wú xíng yé。
有形之险力可防,无形之险能中伤。yǒu xíng zhī xiǎn lì kě fáng,wú xíng zhī xiǎn néng zhōng shāng。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

夜坐偶成

江源

旅馆稍宵独坐时,眼前谁是旧心知。lǚ guǎn shāo xiāo dú zuò shí,yǎn qián shuí shì jiù xīn zhī。
斜风细雨愁滋味,白水青山远别离。xié fēng xì yǔ chóu zī wèi,bái shuǐ qīng shān yuǎn bié lí。
边徼未寒西贼胆,乡关先动北风思。biān jiǎo wèi hán xī zéi dǎn,xiāng guān xiān dòng běi fēng sī。
尊前三酌茅柴酒,和得渊明几首诗。zūn qián sān zhuó máo chái jiǔ,hé dé yuān míng jǐ shǒu shī。

夜怀

江源

夜寒偏是苦更长,反侧不眠思故乡。yè hán piān shì kǔ gèng zhǎng,fǎn cè bù mián sī gù xiāng。
三唱早鸡孤馆月,数声残角满城霜。sān chàng zǎo jī gū guǎn yuè,shù shēng cán jiǎo mǎn chéng shuāng。
家书不到双鱼断,天地无情雨鬓苍。jiā shū bù dào shuāng yú duàn,tiān dì wú qíng yǔ bìn cāng。
松菊别来无恙否,想他应未主人忘。sōng jú bié lái wú yàng fǒu,xiǎng tā yīng wèi zhǔ rén wàng。

叠溪道中

江源

行尽维州旧日边,偏桥攲险朔风颠。xíng jǐn wéi zhōu jiù rì biān,piān qiáo qī xiǎn shuò fēng diān。
病躯自觉生寒粟,冻手时惊坠马鞭。bìng qū zì jué shēng hán sù,dòng shǒu shí jīng zhuì mǎ biān。
两鬓霜华犹故态,三边使节又频年。liǎng bìn shuāng huá yóu gù tài,sān biān shǐ jié yòu pín nián。
诸番今日安耕耨,闲杀将军十万弦。zhū fān jīn rì ān gēng nòu,xián shā jiāng jūn shí wàn xián。

春雪

江源

松州三月一尺雪,山城十日一日情。sōng zhōu sān yuè yī chǐ xuě,shān chéng shí rì yī rì qíng。
蜀人忍耐越人冷,北山惨淡南山明。shǔ rén rěn nài yuè rén lěng,běi shān cǎn dàn nán shān míng。
边兵每苦春衣薄,土俗先占秋麦成。biān bīng měi kǔ chūn yī báo,tǔ sú xiān zhàn qiū mài chéng。
此事可愁亦可喜,呼儿酌酒聊为情。cǐ shì kě chóu yì kě xǐ,hū ér zhuó jiǔ liáo wèi qíng。

松州分司遣怀

江源

人生随地可徜徉,莫道松州是异乡。rén shēng suí dì kě cháng yáng,mò dào sōng zhōu shì yì xiāng。
忙处不如闲处乐,老时方忆少时狂。máng chù bù rú xián chù lè,lǎo shí fāng yì shǎo shí kuáng。
壮观每喜青山近,高卧堪供白日长。zhuàng guān měi xǐ qīng shān jìn,gāo wò kān gōng bái rì zhǎng。
若得圣恩怜朽拙,归舟三峡趁秋凉。ruò dé shèng ēn lián xiǔ zhuō,guī zhōu sān xiá chèn qiū liáng。

大忠祠

江源

断港风烟驻帝舟,汴杭城阙隔中州。duàn gǎng fēng yān zhù dì zhōu,biàn háng chéng quē gé zhōng zhōu。
手扶赤日雄心在,血洒沧溟正气收。shǒu fú chì rì xióng xīn zài,xuè sǎ cāng míng zhèng qì shōu。
九死未消吞虏恨,千年不共戴天仇。jiǔ sǐ wèi xiāo tūn lǔ hèn,qiān nián bù gòng dài tiān chóu。
大忠祠下东流水,潮落潮生春复秋。dà zhōng cí xià dōng liú shuǐ,cháo luò cháo shēng chūn fù qiū。

婕妤怨

江源

甘随团扇弃,无复贯鱼同。gān suí tuán shàn qì,wú fù guàn yú tóng。
闻道阳阿燕,君王筑避风。wén dào yáng ā yàn,jūn wáng zhù bì fēng。

桑中曲

江源

五马骤从东,桑中无路通。wǔ mǎ zhòu cóng dōng,sāng zhōng wú lù tōng。
使君休调笑,君妇恐如侬。shǐ jūn xiū diào xiào,jūn fù kǒng rú nóng。

扇面山水二首

江源

秋水棹归船,风光兴杳然。qiū shuǐ zhào guī chuán,fēng guāng xīng yǎo rán。
两人相对语,语到伏羲前。liǎng rén xiāng duì yǔ,yǔ dào fú xī qián。

扇面山水二首

江源

野景年年在,山人日日闲。yě jǐng nián nián zài,shān rén rì rì xián。
过桥看活水,不是爱潺湲。guò qiáo kàn huó shuǐ,bù shì ài chán yuán。

江行杂咏十首

江源

长风送轻舸,晚山飞翠浮。zhǎng fēng sòng qīng gě,wǎn shān fēi cuì fú。
掀篷待月上,不减赤壁游。xiān péng dài yuè shàng,bù jiǎn chì bì yóu。

江行杂咏十首

江源

江上几日行,奈此跋涉苦。jiāng shàng jǐ rì xíng,nài cǐ bá shè kǔ。
云起先泊舟,恐有暴风雨。yún qǐ xiān pō zhōu,kǒng yǒu bào fēng yǔ。

江行杂咏十首

江源

山暝碧云合,秋初白雁征。shān míng bì yún hé,qiū chū bái yàn zhēng。
几多游宦客,徒有故园情。jǐ duō yóu huàn kè,tú yǒu gù yuán qíng。

江行杂咏十首

江源

凉风吹我衣,壮观倚楼橹。liáng fēng chuī wǒ yī,zhuàng guān yǐ lóu lǔ。
沙水鸥群浴,风樯燕双舞。shā shuǐ ōu qún yù,fēng qiáng yàn shuāng wǔ。

江行杂咏十首

江源

作客二十载,扁舟西复东。zuò kè èr shí zài,biǎn zhōu xī fù dōng。
不因俯仰累,谁肯任飘蓬。bù yīn fǔ yǎng lèi,shuí kěn rèn piāo péng。