古诗词

巫山高

江源

昔闻巫山高,今见巫山来。xī wén wū shān gāo,jīn jiàn wū shān lái。
巫山高兮高莫比,金削面面芙蓉开。wū shān gāo xī gāo mò bǐ,jīn xuē miàn miàn fú róng kāi。
峡中可望不可即,万变云烟自朝夕。xiá zhōng kě wàng bù kě jí,wàn biàn yún yān zì cháo xī。
十二奇峰天造成,我欲从之无羽翼。shí èr qí fēng tiān zào chéng,wǒ yù cóng zhī wú yǔ yì。
见此名山真大观,且留双眼恣盘桓。jiàn cǐ míng shān zhēn dà guān,qiě liú shuāng yǎn zì pán huán。
闻猿不下思乡泪,见月徒伤去国魂。wén yuán bù xià sī xiāng lèi,jiàn yuè tú shāng qù guó hún。
谁诬此山下神女,为雨为云总虚语。shuí wū cǐ shān xià shén nǚ,wèi yǔ wèi yún zǒng xū yǔ。
我为山灵一洗羞,更荐江蘋酹芳醑。wǒ wèi shān líng yī xǐ xiū,gèng jiàn jiāng píng lèi fāng xǔ。

江源

明广东番禺人,字一原。成化五年进士。任上饶知县,清讼狱,百姓感服。迁户部主事,历郎中,清慎自持,且有文誉。以忤权贵出为江西按察佥事。综理屯田水利,烛奸刷弊,不动声色。擢四川副使,乞休归,优游泉石,以诗自娱。卒年七十二。有《桂轩集》。 江源的作品>>

猜您喜欢

湄潭驿遣兴十首

江源

泉石怜初志,功名属杜年。quán shí lián chū zhì,gōng míng shǔ dù nián。
柏台叨执法。bǎi tái dāo zhí fǎ。
花县忆鸣弦,梦里看松桂。huā xiàn yì míng xián,mèng lǐ kàn sōng guì。
山中怨鹤猿,行藏须自识,何敢负前贤。shān zhōng yuàn hè yuán,xíng cáng xū zì shí,hé gǎn fù qián xián。

湄潭驿遣兴十首

江源

只道为官好,焉知行路难。zhǐ dào wèi guān hǎo,yān zhī xíng lù nán。
乱山排画戟,危涧泻惊湍。luàn shān pái huà jǐ,wēi jiàn xiè jīng tuān。
泥渣疲征骑,尘埃暗法冠。ní zhā pí zhēng qí,chén āi àn fǎ guān。
明当解簪组,归卧粤江干。míng dāng jiě zān zǔ,guī wò yuè jiāng gàn。

湄潭驿遣兴十首

江源

虚馆何萧爽,奇观未寂寥。xū guǎn hé xiāo shuǎng,qí guān wèi jì liáo。
砍楠刳小艇,跨涧驾危桥。kǎn nán kū xiǎo tǐng,kuà jiàn jià wēi qiáo。
溪味鱼虾少,山肴笋蕨饶。xī wèi yú xiā shǎo,shān yáo sǔn jué ráo。
公家犹在念,此兴属刍荛。gōng jiā yóu zài niàn,cǐ xīng shǔ chú ráo。

湄潭驿遣兴十首

江源

持节饬边戍,停车问蜀风。chí jié chì biān shù,tíng chē wèn shǔ fēng。
山川三峡险,文范万方同。shān chuān sān xiá xiǎn,wén fàn wàn fāng tóng。
身懒常思退,才凡但效忠。shēn lǎn cháng sī tuì,cái fán dàn xiào zhōng。
愁来须仗酒,一醉倚崆峒。chóu lái xū zhàng jiǔ,yī zuì yǐ kōng dòng。

湄潭驿遣兴十首

江源

客路何多雨,泥途不可行。kè lù hé duō yǔ,ní tú bù kě xíng。
野花愁褪色,山鹊湿无声。yě huā chóu tuì sè,shān què shī wú shēng。
布谷催春种,斜阳报晚晴。bù gǔ cuī chūn zhǒng,xié yáng bào wǎn qíng。
明朝复何处,身世一浮萍。míng cháo fù hé chù,shēn shì yī fú píng。

湄潭驿遣兴十首

江源

道路九千里,市朝三十年。dào lù jiǔ qiān lǐ,shì cháo sān shí nián。
不堪心力倦,都被利名牵。bù kān xīn lì juàn,dōu bèi lì míng qiān。
归鸟投高树,游鱼恋故渊。guī niǎo tóu gāo shù,yóu yú liàn gù yuān。
人生不如物,垂老未归田。rén shēng bù rú wù,chuí lǎo wèi guī tián。

搂山坡

江源

上下此坡难,石多荆棘殷。shàng xià cǐ pō nán,shí duō jīng jí yīn。
几经来往客,真是利名关。jǐ jīng lái wǎng kè,zhēn shì lì míng guān。
风俗非吾土,莺花似故山。fēng sú fēi wú tǔ,yīng huā shì gù shān。
山灵休我叹,王事未应闲。shān líng xiū wǒ tàn,wáng shì wèi yīng xián。

播川驿闲坐

江源

宦情愁独客,光景过三春。huàn qíng chóu dú kè,guāng jǐng guò sān chūn。
白发不私我,青山常对人。bái fā bù sī wǒ,qīng shān cháng duì rén。
地偏尘鞅少,日落鹊声频。dì piān chén yāng shǎo,rì luò què shēng pín。
人坐能忘此,真成物外身。rén zuò néng wàng cǐ,zhēn chéng wù wài shēn。

次前韵

江源

官职何须热,繁华独厌春。guān zhí hé xū rè,fán huá dú yàn chūn。
十年淹俗吏,何日作闲人。shí nián yān sú lì,hé rì zuò xián rén。
山水贻情远,松筠入梦频。shān shuǐ yí qíng yuǎn,sōng yún rù mèng pín。
红尘徒扰扰,老却百年身。hóng chén tú rǎo rǎo,lǎo què bǎi nián shēn。

九龙坡

江源

独客心何壮,九龙坡自高。dú kè xīn hé zhuàng,jiǔ lóng pō zì gāo。
风颠猿抱树,人过雉藏蒿。fēng diān yuán bào shù,rén guò zhì cáng hāo。
我喜诗怀阔,谁怜仆从劳。wǒ xǐ shī huái kuò,shuí lián pū cóng láo。
今朝持节过,题石托吾曹。jīn cháo chí jié guò,tí shí tuō wú cáo。

驿舍偶成六首

江源

驿对青山近,门临绿树重。yì duì qīng shān jìn,mén lín lǜ shù zhòng。
萧条堪昼卧,幽敞足诗供。xiāo tiáo kān zhòu wò,yōu chǎng zú shī gōng。
溪静水偏响,天阴蝶也慵。xī jìng shuǐ piān xiǎng,tiān yīn dié yě yōng。
我来聊托迹,犹未定行踪。wǒ lái liáo tuō jì,yóu wèi dìng xíng zōng。

驿舍偶成六首

江源

蜀国山河丽,吾人跋涉遥。shǔ guó shān hé lì,wú rén bá shè yáo。
树深啼杜宁,林暝啸山魈。shù shēn tí dù níng,lín míng xiào shān xiāo。
野趣凭诗画,愁肠籍酒浇。yě qù píng shī huà,chóu cháng jí jiǔ jiāo。
谁能会吾意,吟眺一相邀。shuí néng huì wú yì,yín tiào yī xiāng yāo。

驿舍偶成六首

江源

半岁无书寄,三春少雁来。bàn suì wú shū jì,sān chūn shǎo yàn lái。
恨无千里目,看到五仙台。hèn wú qiān lǐ mù,kàn dào wǔ xiān tái。
鬓发缘愁白,家山籍梦回。bìn fā yuán chóu bái,jiā shān jí mèng huí。
宦途如此耳,杯酒且徘徊。huàn tú rú cǐ ěr,bēi jiǔ qiě pái huái。

驿舍偶成六首

江源

落日照林坰,昏鸦集远汀。luò rì zhào lín jiōng,hūn yā jí yuǎn tīng。
关河夷险路,风雨短长亭。guān hé yí xiǎn lù,fēng yǔ duǎn zhǎng tíng。
辛苦罹寒暑,光阴换荚蓂。xīn kǔ lí hán shǔ,guāng yīn huàn jiá míng。
粗酬身事了,归看□山青。cū chóu shēn shì le,guī kàn shān qīng。

驿舍偶成六首

江源

绕舍山千叠,当庭柏七株。rào shě shān qiān dié,dāng tíng bǎi qī zhū。
四时松坎景,一幅辋川图。sì shí sōng kǎn jǐng,yī fú wǎng chuān tú。
此地堪留客,高情颇惬吾。cǐ dì kān liú kè,gāo qíng pǒ qiè wú。
几多游宦者,不识有诗无。jǐ duō yóu huàn zhě,bù shí yǒu shī wú。