古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

答赠谷明府嗣兴

王世贞

蚤闻垂橐大江还,谢病春深薜荔关。zǎo wén chuí tuó dà jiāng hái,xiè bìng chūn shēn bì lì guān。
岂为避仇之海上,欲留题句满人间。qǐ wèi bì chóu zhī hǎi shàng,yù liú tí jù mǎn rén jiān。
樽前白苎空矜调,镜里黄金可驻颜。zūn qián bái zhù kōng jīn diào,jìng lǐ huáng jīn kě zhù yán。
我亦元龙无客礼,云门碧树许谁攀。wǒ yì yuán lóng wú kè lǐ,yún mén bì shù xǔ shuí pān。

春日同吴峻伯提学游云门分韵得门字

王世贞

莽苍关城指掌论,依微刻碣洗苔存。mǎng cāng guān chéng zhǐ zhǎng lùn,yī wēi kè jié xǐ tái cún。
千林雪尽俄全出,一柱云扶迥自尊。qiān lín xuě jǐn é quán chū,yī zhù yún fú jiǒng zì zūn。
歌罢君诗争海色,醉来吾屐乱春痕。gē bà jūn shī zhēng hǎi sè,zuì lái wú jī luàn chūn hén。
吴山鹿豕交游在,怕有藤萝闭石门。wú shān lù shǐ jiāo yóu zài,pà yǒu téng luó bì shí mén。

人日逢春

王世贞

胜花缯帜巧相宜,柏酒条风拂座迟。shèng huā zēng zhì qiǎo xiāng yí,bǎi jiǔ tiáo fēng fú zuò chí。
已遣王春新物色,重教人日起吾诗。yǐ qiǎn wáng chūn xīn wù sè,zhòng jiào rén rì qǐ wú shī。
狂看天地谁容汝,暖问冰霜更几时。kuáng kàn tiān dì shuí róng rǔ,nuǎn wèn bīng shuāng gèng jǐ shí。
朋旧只今零落尽,匣中流水但堪疑。péng jiù zhǐ jīn líng luò jǐn,xiá zhōng liú shuǐ dàn kān yí。

奉寄客部朱丈子价戏效其体

王世贞

白门啼鸟双垂杨,主人读书殊未央。bái mén tí niǎo shuāng chuí yáng,zhǔ rén dú shū shū wèi yāng。
经霜柿叶已满屋,过雨薜荔将窥床。jīng shuāng shì yè yǐ mǎn wū,guò yǔ bì lì jiāng kuī chuáng。
十年清梦飞天姥,几度新诗走夜郎。shí nián qīng mèng fēi tiān lǎo,jǐ dù xīn shī zǒu yè láng。
为闻青州使君态,胡缨小马绿沈枪。wèi wén qīng zhōu shǐ jūn tài,hú yīng xiǎo mǎ lǜ shěn qiāng。

于鳞寄余登华诸篇走笔奉答

王世贞

落日中原太华阴,客携秋色独登临。luò rì zhōng yuán tài huá yīn,kè xié qiū sè dú dēng lín。
俄添岳掌莲峰峻,忽入关头紫气深。é tiān yuè zhǎng lián fēng jùn,hū rù guān tóu zǐ qì shēn。
六箸仙人邀对博,三浆玉女醉还斟。liù zhù xiān rén yāo duì bó,sān jiāng yù nǚ zuì hái zhēn。
谁怜此地馀秦观,西望双悬万古心。shuí lián cǐ dì yú qín guān,xī wàng shuāng xuán wàn gǔ xīn。

送周侍御按督河中鹾政

王世贞

列柏台严頫大河,飞霜六月驭骢过。liè bǎi tái yán fǔ dà hé,fēi shuāng liù yuè yù cōng guò。
中条对耸青莲色,砥柱平回黑水波。zhōng tiáo duì sǒng qīng lián sè,dǐ zhù píng huí hēi shuǐ bō。
禹迹铭山谁并远,齐功煮海未堪多。yǔ jì míng shān shuí bìng yuǎn,qí gōng zhǔ hǎi wèi kān duō。
知君更有贤良议,好在明光白玉珂。zhī jūn gèng yǒu xián liáng yì,hǎo zài míng guāng bái yù kē。

清明雨中过穆陵关

王世贞

穆陵关头峰削悬,哀飔㶁㶁吹奔泉。mù líng guān tóu fēng xuē xuán,āi sī guó guó chuī bēn quán。
谁令冰雪暂成雨,岂为清明方禁烟。shuí lìng bīng xuě zàn chéng yǔ,qǐ wèi qīng míng fāng jìn yān。
桃花欲红不肯应,柳条即青犹未眠。táo huā yù hóng bù kěn yīng,liǔ tiáo jí qīng yóu wèi mián。
南人过此泪双落,耐可吴江十月天。nán rén guò cǐ lèi shuāng luò,nài kě wú jiāng shí yuè tiān。

过王烈妇祠祠有丘给事记

王世贞

径仄祠荒客倦看,乡人伏腊自衣冠。jìng zè cí huāng kè juàn kàn,xiāng rén fú là zì yī guān。
疏篁秃柏晚何意,伏雪淹霜春未寒。shū huáng tū bǎi wǎn hé yì,fú xuě yān shuāng chūn wèi hán。
尚有生刍堪荐玉,岂因黄绢却回鞍。shàng yǒu shēng chú kān jiàn yù,qǐ yīn huáng juàn què huí ān。
男儿七尺应无限,矫首风尘万事难。nán ér qī chǐ yīng wú xiàn,jiǎo shǒu fēng chén wàn shì nán。

奉寄少司马麻城刘公公繇山东迁某尝备属吏有知己之感云

王世贞

采药徵金几道看,兼逢飞檄募材官。cǎi yào zhēng jīn jǐ dào kàn,jiān féng fēi xí mù cái guān。
青灯夜湿封章雨,白发秋添露冕寒。qīng dēng yè shī fēng zhāng yǔ,bái fā qiū tiān lù miǎn hán。
恩在闾阎深涕泪,事新刀笔转艰难。ēn zài lǘ yán shēn tì lèi,shì xīn dāo bǐ zhuǎn jiān nán。
欲知国士平生感,齐铗商歌久罢弹。yù zhī guó shì píng shēng gǎn,qí jiá shāng gē jiǔ bà dàn。

奉寄少司马麻城刘公公繇山东迁某尝备属吏有知己之感云

王世贞

凤城山抱古时台,立马徐瞻紫气开。fèng chéng shān bào gǔ shí tái,lì mǎ xú zhān zǐ qì kāi。
东海暮云吴地共,大江春雪楚天来。dōng hǎi mù yún wú dì gòng,dà jiāng chūn xuě chǔ tiān lái。
安危锁钥真烦寄,转战楼船实未回。ān wēi suǒ yào zhēn fán jì,zhuǎn zhàn lóu chuán shí wèi huí。
倘问平原门下客,几人元是处囊才。tǎng wèn píng yuán mén xià kè,jǐ rén yuán shì chù náng cái。

兵后问讯华师学士山居

王世贞

十年供奉避晨鸡,西掖苔缘学士题。shí nián gōng fèng bì chén jī,xī yē tái yuán xué shì tí。
青径总输桃李在,碧山还妒凤凰栖。qīng jìng zǒng shū táo lǐ zài,bì shān hái dù fèng huáng qī。
书成日月私巾屦,业尽乾坤厌鼓鼙。shū chéng rì yuè sī jīn jù,yè jǐn qián kūn yàn gǔ pí。
闻道农耕诸稍复,可无兰蕙长春畦。wén dào nóng gēng zhū shāo fù,kě wú lán huì zhǎng chūn qí。

夜登城东角楼和峻伯得楼字

王世贞

横吹春登百尺楼,使君中宴解吴钩。héng chuī chūn dēng bǎi chǐ lóu,shǐ jūn zhōng yàn jiě wú gōu。
离宫月送双螭出,极浦烟催万雉收。lí gōng yuè sòng shuāng chī chū,jí pǔ yān cuī wàn zhì shōu。
尽履青天垂大岘,开尊碧海写渑流。jǐn lǚ qīng tiān chuí dà xiàn,kāi zūn bì hǎi xiě miǎn liú。
虚为赋客悲非土,何处风尘不壮游。xū wèi fù kè bēi fēi tǔ,hé chù fēng chén bù zhuàng yóu。

奉赠少司马麻城刘公统京营兵二首

王世贞

动色除书有大名,楚材谁复并干城。dòng sè chú shū yǒu dà míng,chǔ cái shuí fù bìng gàn chéng。
东征已尽诸侯履,左袒仍将太尉兵。dōng zhēng yǐ jǐn zhū hóu lǚ,zuǒ tǎn réng jiāng tài wèi bīng。
万马停鞭回夜啸,九关飞檄散秋声。wàn mǎ tíng biān huí yè xiào,jiǔ guān fēi xí sàn qiū shēng。
由来建信多奇策,肯为丐奴论舅甥。yóu lái jiàn xìn duō qí cè,kěn wèi gài nú lùn jiù shēng。

奉赠少司马麻城刘公统京营兵二首

王世贞

坛成车毂帝亲扶,匣里吴钩玉辘轳。tán chéng chē gǔ dì qīn fú,xiá lǐ wú gōu yù lù lú。
持节尽监诸校尉,请缨还系五单于。chí jié jǐn jiān zhū xiào wèi,qǐng yīng hái xì wǔ dān yú。
期门昼静团牙戟,画室秋严下虎符。qī mén zhòu jìng tuán yá jǐ,huà shì qiū yán xià hǔ fú。
却忆华容旧司马,孝皇频按九边图。què yì huá róng jiù sī mǎ,xiào huáng pín àn jiǔ biān tú。

得河中王丈宪副地震后书云未有出山之耗赋此促之

王世贞

秦关晋峡莽相冲,地转天摧妒禹踪。qín guān jìn xiá mǎng xiāng chōng,dì zhuǎn tiān cuī dù yǔ zōng。
不改黄河喷雪霰,犹存砥柱插芙蓉。bù gǎi huáng hé pēn xuě xiàn,yóu cún dǐ zhù chā fú róng。
中流岁晚回鸣犊,大壑春深起卧龙。zhōng liú suì wǎn huí míng dú,dà hè chūn shēn qǐ wò lóng。
膝抱缶歌虽足恋,请缨飞驭莫辞从。xī bào fǒu gē suī zú liàn,qǐng yīng fēi yù mò cí cóng。