古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

考绩至淮闻有大司寇之命便道抵家即事有感

王世贞

文犀为带鹤为衣,共诧尚书天上归。wén xī wèi dài hè wèi yī,gòng chà shàng shū tiān shàng guī。
华发镜中差自狎,故人杯底骤成非。huá fā jìng zhōng chà zì xiá,gù rén bēi dǐ zhòu chéng fēi。
贤昆玉树枯来久,病妇钗荆长亦微。xián kūn yù shù kū lái jiǔ,bìng fù chāi jīng zhǎng yì wēi。
最悔靖庐三五步,蒲团恰好让蛜蝛。zuì huǐ jìng lú sān wǔ bù,pú tuán qià hǎo ràng yī wēi。

明卿自楚驰信相问云秋后当访我金陵以一诗贺儿骐豋第以六诗苦旱答之

王世贞

楚波如黛泻潺湲,美有双鱼尾更殷。chǔ bō rú dài xiè chán yuán,měi yǒu shuāng yú wěi gèng yīn。
中散已申秋后驾,巨卿从破别时颜。zhōng sàn yǐ shēn qiū hòu jià,jù qīng cóng pò bié shí yán。
乍悲云汉黎民咏,忽羡星辰父子班。zhà bēi yún hàn lí mín yǒng,hū xiàn xīng chén fù zi bān。
解道起然无物念,人间忧乐也相关。jiě dào qǐ rán wú wù niàn,rén jiān yōu lè yě xiāng guān。

送凌金吾护潞王之国便道归觐大司马公还朝

王世贞

躬随朱芾之千乘,手捧金符下九霄。gōng suí zhū fèi zhī qiān chéng,shǒu pěng jīn fú xià jiǔ xiāo。
舞彩真娱大司马,赐冠新插侍中貂。wǔ cǎi zhēn yú dà sī mǎ,cì guān xīn chā shì zhōng diāo。
由来礼乐堪元帅,别有韬钤卫圣朝。yóu lái lǐ lè kān yuán shuài,bié yǒu tāo qián wèi shèng cháo。
倘问同时休汝客,为言衰朽爱渔樵。tǎng wèn tóng shí xiū rǔ kè,wèi yán shuāi xiǔ ài yú qiáo。

过大宗伯徐公留饮山池出所欢明童佐酒

王世贞

轻榕小舫受凉飔,正及东山行乐时。qīng róng xiǎo fǎng shòu liáng sī,zhèng jí dōng shān xíng lè shí。
杨柳腰新宫傅宅,芙蓉客满卫军池。yáng liǔ yāo xīn gōng fù zhái,fú róng kè mǎn wèi jūn chí。
朱颜不待餐云母,白苎亲调付雪儿。zhū yán bù dài cān yún mǔ,bái zhù qīn diào fù xuě ér。
欢剧翻追少年事,射阳帆底对弹棋。huān jù fān zhuī shǎo nián shì,shè yáng fān dǐ duì dàn qí。

饮徐公归有园后旋过乃婿张伯隅园小坐有作

王世贞

徐邈飞觞故不悭,仍过玉润许舒颜。xú miǎo fēi shāng gù bù qiān,réng guò yù rùn xǔ shū yán。
穿池巧博回环水,构宇能承向背山。chuān chí qiǎo bó huí huán shuǐ,gòu yǔ néng chéng xiàng bèi shān。
客至琴樽欣得所,坐深花鸟乐相关。kè zhì qín zūn xīn dé suǒ,zuò shēn huā niǎo lè xiāng guān。
与君试问峰头石,若个中丞压载还。yǔ jūn shì wèn fēng tóu shí,ruò gè zhōng chéng yā zài hái。

送邹彦吉学宪移杭嘉兵备使者

王世贞

离得东山三舍无,高牙红旆拥前途。lí dé dōng shān sān shě wú,gāo yá hóng pèi yōng qián tú。
津头候吏犹乡语,腰下悬鱼是旧符。jīn tóu hòu lì yóu xiāng yǔ,yāo xià xuán yú shì jiù fú。
尺檄可能收大海,奚囊恰好贮西湖。chǐ xí kě néng shōu dà hǎi,xī náng qià hǎo zhù xī hú。
中朝文武如公少,莫讶麒麟着竖儒。zhōng cháo wén wǔ rú gōng shǎo,mò yà qí lín zhe shù rú。

奉赠盛原济国医

王世贞

大似颜家少父狂,箕裘籍籍有辉光。dà shì yán jiā shǎo fù kuáng,jī qiú jí jí yǒu huī guāng。
青囊不博书生篚,白帢能分御史床。qīng náng bù bó shū shēng fěi,bái qià néng fēn yù shǐ chuáng。
任是医和通国脉,可烦臣意对师方。rèn shì yī hé tōng guó mài,kě fán chén yì duì shī fāng。
生平怪杀儿曹懒,拥彗争先礼药王。shēng píng guài shā ér cáo lǎn,yōng huì zhēng xiān lǐ yào wáng。

承明卿大参以诗见贺司寇之迁且订修真之约而所托似非其人聊以奉酬且示微风

王世贞

秋风忽下楚天翰,似为浮荣动古欢。qiū fēng hū xià chǔ tiān hàn,shì wèi fú róng dòng gǔ huān。
任使白门宽吏傲,却妨丹灶背人寒。rèn shǐ bái mén kuān lì ào,què fáng dān zào bèi rén hán。
新春实买鸱夷楫,异日虚留司寇冠。xīn chūn shí mǎi chī yí jí,yì rì xū liú sī kòu guān。
莫笑鲰生城旦对,由来黄老近申韩。mò xiào zōu shēng chéng dàn duì,yóu lái huáng lǎo jìn shēn hán。

承明卿大参以诗见贺司寇之迁且订修真之约而所托似非其人聊以奉酬且示微风

王世贞

才名飨尽复谈玄,天下英雄让尔先。cái míng xiǎng jǐn fù tán xuán,tiān xià yīng xióng ràng ěr xiān。
老子也知离世网,前身错解悟真篇。lǎo zi yě zhī lí shì wǎng,qián shēn cuò jiě wù zhēn piān。
马肝时见文成死,鸿宝难容子政传。mǎ gān shí jiàn wén chéng sǐ,hóng bǎo nán róng zi zhèng chuán。
曾读汉时方技传,北邙高冢葬神仙。céng dú hàn shí fāng jì chuán,běi máng gāo zhǒng zàng shén xiān。

秋日发黄浦朱氏三子与张长舆顾仲韩拿舟送别书此纪事

王世贞

倾城冠盖拥沙洲,俊少将无厌白头。qīng chéng guān gài yōng shā zhōu,jùn shǎo jiāng wú yàn bái tóu。
晴日好停黄歇浦,秋风追并李膺舟。qíng rì hǎo tíng huáng xiē pǔ,qiū fēng zhuī bìng lǐ yīng zhōu。
雕盘欲选俱名味,玉麈难挥遇胜流。diāo pán yù xuǎn jù míng wèi,yù zhǔ nán huī yù shèng liú。
不是西州有余恸,此行何异五湖游。bù shì xī zhōu yǒu yú tòng,cǐ xíng hé yì wǔ hú yóu。

丹阳道中承宫保大宗伯姜翁出会因赠一律

王世贞

宣发方瞳冰雪颜,才闻报政即投闲。xuān fā fāng tóng bīng xuě yán,cái wén bào zhèng jí tóu xián。
久参白下夔龙席,新冠青宫羽翼班。jiǔ cān bái xià kuí lóng xí,xīn guān qīng gōng yǔ yì bān。
荣似二疏辞汉阙,高如四皓返商山。róng shì èr shū cí hàn quē,gāo rú sì hào fǎn shāng shān。
莫疑下客多尘思,今日叨陪紫气间。mò yí xià kè duō chén sī,jīn rì dāo péi zǐ qì jiān。

徐大宗伯同唐张娄三子见饯至新洋江始别

王世贞

新洋江口好停舟,淡月笼烟破暝愁。xīn yáng jiāng kǒu hǎo tíng zhōu,dàn yuè lóng yān pò míng chóu。
君卧可能忘象阙,予行终拟问菟裘。jūn wò kě néng wàng xiàng quē,yǔ xíng zhōng nǐ wèn tú qiú。
娇歌易作双青眼,别酒难禁两白头。jiāo gē yì zuò shuāng qīng yǎn,bié jiǔ nán jìn liǎng bái tóu。
总是秣陵多胜地,却惭人唤凤凰游。zǒng shì mò líng duō shèng dì,què cán rén huàn fèng huáng yóu。

过浒墅关李启鉴司农要张毛钱吴诸名士饯送分韵得连字

王世贞

枫桥暝色隐楼船,文彩风流尽此筵。fēng qiáo míng sè yǐn lóu chuán,wén cǎi fēng liú jǐn cǐ yán。
诸友但能河朔饮,使君宁惜水衡钱。zhū yǒu dàn néng hé shuò yǐn,shǐ jūn níng xī shuǐ héng qián。
已将归思寻张翰,若个逃名似鲁连。yǐ jiāng guī sī xún zhāng hàn,ruò gè táo míng shì lǔ lián。
乘兴偶然成别语,相期不必众人传。chéng xīng ǒu rán chéng bié yǔ,xiāng qī bù bì zhòng rén chuán。

九日家忌掩关同年兄袁相国履善以三诗见督尊酒聊尔倚答

王世贞

萧条九日散宾俦,裁及豋高泪暗流。xiāo tiáo jiǔ rì sàn bīn chóu,cái jí dēng gāo lèi àn liú。
总为蓼莪捐令节,敢将萸菊破牢愁。zǒng wèi liǎo é juān lìng jié,gǎn jiāng yú jú pò láo chóu。
霜严故国无鸿雁,气肃高林有鹴鸠。shuāng yán gù guó wú hóng yàn,qì sù gāo lín yǒu shuāng jiū。
惭愧寓公袁相国,却缘尊酒费诗邮。cán kuì yù gōng yuán xiāng guó,què yuán zūn jiǔ fèi shī yóu。

新乐大王明德懿亲肩美齐献被礼服义趾称河间耳顺已逾国储未立迩者熊梦奕奕麟趾振振凡在同声俱廑称庆敬成七言律以弁卷端

王世贞

阿监传呼银钥开,分明玉树主君栽。ā jiān chuán hū yín yào kāi,fēn míng yù shù zhǔ jūn zāi。
渥洼马出真龙种,东海珠生老蚌胎。wò wā mǎ chū zhēn lóng zhǒng,dōng hǎi zhū shēng lǎo bàng tāi。
春暖雪宫添滃郁,地尊青社吐崔巍。chūn nuǎn xuě gōng tiān wēng yù,dì zūn qīng shè tǔ cuī wēi。
即看同姓诸王表,琬琰镌名上帝台。jí kàn tóng xìng zhū wáng biǎo,wǎn yǎn juān míng shàng dì tái。