古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

游摄山栖霞寺颇得泉石之胜因访明征君僧绍故址读江令诸篇遂效其体

王世贞

宿雨敛西昏,翔阳舒东白。sù yǔ liǎn xī hūn,xiáng yáng shū dōng bái。
松涧纷相悦,溪喧若趋敌。sōng jiàn fēn xiāng yuè,xī xuān ruò qū dí。
迤逦叩山椒,熹微露榜额。yí lǐ kòu shān jiāo,xī wēi lù bǎng é。
焚香礼空王,问饭得香积。fén xiāng lǐ kōng wáng,wèn fàn dé xiāng jī。
灵骨吐双图,佛螺现千碧。líng gǔ tǔ shuāng tú,fú luó xiàn qiān bì。
兴来不虚返,缘源渐有获。xīng lái bù xū fǎn,yuán yuán jiàn yǒu huò。
飞泉激冰雪,余韵铿金石。fēi quán jī bīng xuě,yú yùn kēng jīn shí。
一线脂蚁通,双崖巨灵劈。yī xiàn zhī yǐ tōng,shuāng yá jù líng pī。
如闻大士音,恍作海潮色。rú wén dà shì yīn,huǎng zuò hǎi cháo sè。
征君毕世栖,冥心自乐国。zhēng jūn bì shì qī,míng xīn zì lè guó。
江令终宵憩,返念仍焰宅。jiāng lìng zhōng xiāo qì,fǎn niàn réng yàn zhái。
伊余迷晚径,一壑乖定力。yī yú mí wǎn jìng,yī hè guāi dìng lì。
已惭战胜肥,虚恋嚣中寂。yǐ cán zhàn shèng féi,xū liàn xiāo zhōng jì。
逝言涤无明,将从度公析。shì yán dí wú míng,jiāng cóng dù gōng xī。

纵步摄山颇穷名胜有作

王世贞

兹山实灵秀,茀郁如团伞。zī shān shí líng xiù,fú yù rú tuán sǎn。
窈窕隙日穿,芊眠泄云散。yǎo tiǎo xì rì chuān,qiān mián xiè yún sàn。
忍草屐不妨,名药囊堪满。rěn cǎo jī bù fáng,míng yào náng kān mǎn。
涌瀵胜垂乳,迭石疑丛卵。yǒng fèn shèng chuí rǔ,dié shí yí cóng luǎn。
易窥法王像,难迹征君馆。yì kuī fǎ wáng xiàng,nán jì zhēng jūn guǎn。
忽有岩梅发,如逢胜流款。hū yǒu yán méi fā,rú féng shèng liú kuǎn。
酌水当醴觞,抚松韵清管。zhuó shuǐ dāng lǐ shāng,fǔ sōng yùn qīng guǎn。
日昃不知归,焉顾足力短。rì zè bù zhī guī,yān gù zú lì duǎn。
明发望台城,戒徒心更缓。míng fā wàng tái chéng,jiè tú xīn gèng huǎn。

追和江令静卧栖霞山房望徐祭酒作有怀赵祭酒

王世贞

夜静绝梵呗,地幽宿岚阴。yè jìng jué fàn bei,dì yōu sù lán yīn。
警鹘振栖羽,飞泉来远音。jǐng gǔ zhèn qī yǔ,fēi quán lái yuǎn yīn。
因探作者咏,时搅故人心。yīn tàn zuò zhě yǒng,shí jiǎo gù rén xīn。
讲席鳣初俎,经坛杏欲林。jiǎng xí zhān chū zǔ,jīng tán xìng yù lín。
西方既中返,北面敢希钦。xī fāng jì zhōng fǎn,běi miàn gǎn xī qīn。
幸以衰迟感,毋复望臣深。xìng yǐ shuāi chí gǎn,wú fù wàng chén shēn。

古意寄伯玉司马

王世贞

古道邈以乖,雅尚人自疑。gǔ dào miǎo yǐ guāi,yǎ shàng rén zì yí。
日余与君子,结发媚清时。rì yú yǔ jūn zi,jié fā mèi qīng shí。
弃置何足言,千秋以为期。qì zhì hé zú yán,qiān qiū yǐ wèi qī。
邹律嘘春阳,被者尚参差。zōu lǜ xū chūn yáng,bèi zhě shàng cān chà。
见龙虽在田,文明光四垂。jiàn lóng suī zài tián,wén míng guāng sì chuí。
凤衰将何道,六融犹未摧。fèng shuāi jiāng hé dào,liù róng yóu wèi cuī。
逝将因风往,消摇于咸池。shì jiāng yīn fēng wǎng,xiāo yáo yú xián chí。

古意寄伯玉司马

王世贞

金陵富英彦,甲第亘中逵。jīn líng fù yīng yàn,jiǎ dì gèn zhōng kuí。
短刺日夕驰,迹往神不偕。duǎn cì rì xī chí,jì wǎng shén bù xié。
宁知尘中尚,乃在黄山陲。níng zhī chén zhōng shàng,nǎi zài huáng shān chuí。
容城既璧陨,济南复兰摧。róng chéng jì bì yǔn,jì nán fù lán cuī。
俯仰宇宙间,知已日以稀。fǔ yǎng yǔ zhòu jiān,zhī yǐ rì yǐ xī。
纫袖双郁金,三枯芬渐衰。rèn xiù shuāng yù jīn,sān kū fēn jiàn shuāi。
幸其未为莸,持用表心期。xìng qí wèi wèi yóu,chí yòng biǎo xīn qī。

答汪仲淹

王世贞

日余栖崆峒,九阳坐晞发。rì yú qī kōng dòng,jiǔ yáng zuò xī fā。
承子问道言,词组不能答。chéng zi wèn dào yán,cí zǔ bù néng dá。
今者游金陵,双驺日喧喝。jīn zhě yóu jīn líng,shuāng zōu rì xuān hē。
过耳了不停,当机时自发。guò ěr le bù tíng,dāng jī shí zì fā。
真宰失玄珠,宁为罔象设。zhēn zǎi shī xuán zhū,níng wèi wǎng xiàng shè。
顶生慕帝释,举念成一蹶。dǐng shēng mù dì shì,jǔ niàn chéng yī jué。
有身亦何患,无生宁待说。yǒu shēn yì hé huàn,wú shēng níng dài shuō。
摆脱有无关,悠然得真诀。bǎi tuō yǒu wú guān,yōu rán dé zhēn jué。

承大宗伯姜公少司寇李公邀同大司寇陆公少司徒方公陟牛首山有述

王世贞

金陵信佳地,兹山仍丽观。jīn líng xìn jiā dì,zī shān réng lì guān。
标形自牛首,遥势应龙盘。biāo xíng zì niú shǒu,yáo shì yīng lóng pán。
丛楸入昼暝,长松当夏寒。cóng qiū rù zhòu míng,zhǎng sōng dāng xià hán。
云梯界危汉,梵宇绘层峦。yún tī jiè wēi hàn,fàn yǔ huì céng luán。
仰窥象纬逼,俯觉尘世宽。yǎng kuī xiàng wěi bī,fǔ jué chén shì kuān。
江拖万里练,岩横千仞丹。jiāng tuō wàn lǐ liàn,yán héng qiān rèn dān。
追昔始兴议,聊深冶城叹。zhuī xī shǐ xīng yì,liáo shēn yě chéng tàn。
胡云表双阙,毋乃文偏安。hú yún biǎo shuāng quē,wú nǎi wén piān ān。
巨明一开辟,奕世乃胜残。jù míng yī kāi pì,yì shì nǎi shèng cán。
文祖时驻跸,神孙此回銮。wén zǔ shí zhù bì,shén sūn cǐ huí luán。
天子自有真,奸萌焉得干。tiān zi zì yǒu zhēn,jiān méng yān dé gàn。
雍雍凤游圃,衎衎鸿渐盘。yōng yōng fèng yóu pǔ,kàn kàn hóng jiàn pán。
朱衫杂缁素,白社容簪冠。zhū shān zá zī sù,bái shè róng zān guān。
方藉禹功大,况值尧世难。fāng jí yǔ gōng dà,kuàng zhí yáo shì nán。

将至祖堂过岭返望牛首

王世贞

脉从牛首来,胜自兹岭始。mài cóng niú shǒu lái,shèng zì zī lǐng shǐ。
足力虽小疲,目境殊未已。zú lì suī xiǎo pí,mù jìng shū wèi yǐ。
午照苍松巅,千崖被红紫。wǔ zhào cāng sōng diān,qiān yá bèi hóng zǐ。
恍如帝释天,镕金饰睥睨。huǎng rú dì shì tiān,róng jīn shì pì nì。
色相故以空,羡心何缘起。sè xiāng gù yǐ kōng,xiàn xīn hé yuán qǐ。

祖堂

王世贞

大道本无统,兹统乃融师。dà dào běn wú tǒng,zī tǒng nǎi róng shī。
智岩敷五叶,鹤林横一枝。zhì yán fū wǔ yè,hè lín héng yī zhī。
任尔黄梅发,差强未熟时。rèn ěr huáng méi fā,chà qiáng wèi shú shí。

泰和萧京兆感异梦得地构楼甫成而拜敕命之锡俾余以诗纪之

王世贞

梁德一何长,照灼光来裔。liáng dé yī hé zhǎng,zhào zhuó guāng lái yì。
八叶秉台衡,余休犹未替。bā yè bǐng tái héng,yú xiū yóu wèi tì。
侯其名家子,通显身自致。hóu qí míng jiā zi,tōng xiǎn shēn zì zhì。
杰构入幽梦,奇征协雄思。jié gòu rù yōu mèng,qí zhēng xié xióng sī。
武姥当倚栏,淇塘曲环砌。wǔ lǎo dāng yǐ lán,qí táng qū huán qì。
云霞郁缭绕,竹柏献葱翠。yún xiá yù liáo rào,zhú bǎi xiàn cōng cuì。
燕贺客席初,凤衔王纶至。yàn hè kè xí chū,fèng xián wáng lún zhì。
臣冈百稽首,奉之逾六瑞。chén gāng bǎi jī shǒu,fèng zhī yú liù ruì。
山君日来朝,斗使夕相媚。shān jūn rì lái cháo,dòu shǐ xī xiāng mèi。
非由地灵藉,讵表天文丽。fēi yóu dì líng jí,jù biǎo tiān wén lì。
赫赫萧京兆,食息衔恩赐。hè hè xiāo jīng zhào,shí xī xián ēn cì。

右司马私署之兑隅有轩三楹前列数石若冈阜植以时卉一命觞觞之系以长语

王世贞

昔余圃离薋,垒石当轩牖。xī yú pǔ lí cí,lěi shí dāng xuān yǒu。
间借凝霰崇,暂收停云黝。jiān jiè níng xiàn chóng,zàn shōu tíng yún yǒu。
麋鹿性所便,鹪鹩愿毋负。mí lù xìng suǒ biàn,jiāo liáo yuàn wú fù。
不谓志转奢,遂辟弇中亩。bù wèi zhì zhuǎn shē,suì pì yǎn zhōng mǔ。
莽苍跨陇植,历落排空阜。mǎng cāng kuà lǒng zhí,lì luò pái kōng fù。
却顾旧所栖,旷若吞八九。què gù jiù suǒ qī,kuàng ruò tūn bā jiǔ。
昼泛穷渊源,宵游堕参斗。zhòu fàn qióng yuān yuán,xiāo yóu duò cān dòu。
主席或不冠,客衣从短后。zhǔ xí huò bù guān,kè yī cóng duǎn hòu。
易世非所论,此生毕吾有。yì shì fēi suǒ lùn,cǐ shēng bì wú yǒu。
何意咫尺书,遂夺匹夫守。hé yì zhǐ chǐ shū,suì duó pǐ fū shǒu。
问我官何署,叨从司马右。wèn wǒ guān hé shǔ,dāo cóng sī mǎ yòu。
问我居何所,尚书巷西口。wèn wǒ jū hé suǒ,shàng shū xiàng xī kǒu。
既鲜履道竹,亦阙彭泽柳。jì xiān lǚ dào zhú,yì quē péng zé liǔ。
造物或见怜,谓我癖如旧。zào wù huò jiàn lián,wèi wǒ pǐ rú jiù。
石颇余数拳,地仅盈十肘。shí pǒ yú shù quán,dì jǐn yíng shí zhǒu。
敢烦离薋较,宛尔一培塿。gǎn fán lí cí jiào,wǎn ěr yī péi lǒu。
植以朝荣花,听杂野生莠。zhí yǐ cháo róng huā,tīng zá yě shēng yǒu。
亭午初散衙,欣然缓其绶。tíng wǔ chū sàn yá,xīn rán huǎn qí shòu。
尚儿致盘飧,海儿捧卮酒。shàng ér zhì pán sūn,hǎi ér pěng zhī jiǔ。
何必高轩过,傀俄自称寿。hé bì gāo xuān guò,guī é zì chēng shòu。
人生百年内,所值皆归偶。rén shēng bǎi nián nèi,suǒ zhí jiē guī ǒu。
安能歌五侯,且复艳三妇。ān néng gē wǔ hóu,qiě fù yàn sān fù。
却问洛城南,金谷今在否。què wèn luò chéng nán,jīn gǔ jīn zài fǒu。

酬屠长卿谈道

王世贞

汉武招炎柄,神威鞭八荒。hàn wǔ zhāo yán bǐng,shén wēi biān bā huāng。
贵富无终极,欢娱焉得长。guì fù wú zhōng jí,huān yú yān dé zhǎng。
上感西母精,譬说将万方。shàng gǎn xī mǔ jīng,pì shuō jiāng wàn fāng。
灵药点行尸,非腐仅成僵。líng yào diǎn xíng shī,fēi fǔ jǐn chéng jiāng。
太白宦不达,蓬累因风翔。tài bái huàn bù dá,péng lèi yīn fēng xiáng。
自云大还就,毛骨皆灵香。zì yún dà hái jiù,máo gǔ jiē líng xiāng。
逍遥竟八极,婉姱凋三光。xiāo yáo jìng bā jí,wǎn kuā diāo sān guāng。
采石一醉归,鲸背天茫茫。cǎi shí yī zuì guī,jīng bèi tiān máng máng。
得意失意人,于道皆有妨。dé yì shī yì rén,yú dào jiē yǒu fáng。
其言快人耳,其事令心伤。qí yán kuài rén ěr,qí shì lìng xīn shāng。
云■下璇霄,绛节丽朝霜。yún xià xuán xiāo,jiàng jié lì cháo shuāng。
下迎扫除者,不问陶华阳。xià yíng sǎo chú zhě,bù wèn táo huá yáng。
柏叶瞿仙童,远胜其师黄。bǎi yè qú xiān tóng,yuǎn shèng qí shī huáng。
罔象获玄珠,智者空遑遑。wǎng xiàng huò xuán zhū,zhì zhě kōng huáng huáng。
窍为聪明凿,羊用岐路亡。qiào wèi cōng míng záo,yáng yòng qí lù wáng。
才鬼与顽仙,其究安得当。cái guǐ yǔ wán xiān,qí jiū ān dé dāng。
仙成故不顽,才鬼沦披猖。xiān chéng gù bù wán,cái guǐ lún pī chāng。
余计业已失,谋君安得臧。yú jì yè yǐ shī,móu jūn ān dé zāng。
不睹襄城辙,大雾迷康庄。bù dǔ xiāng chéng zhé,dà wù mí kāng zhuāng。
自非小儿言,七圣俱彷徨。zì fēi xiǎo ér yán,qī shèng jù páng huáng。

古体寿钱澹庵翁八十

王世贞

昔人颜子渊,于道实心冥。xī rén yán zi yuān,yú dào shí xīn míng。
一窥太山练,遂尔销神形。yī kuī tài shān liàn,suì ěr xiāo shén xíng。
乃知元气钟,厚薄良径庭。nǎi zhī yuán qì zhōng,hòu báo liáng jìng tíng。
钱翁志圣学,仰钻无时停。qián wēng zhì shèng xué,yǎng zuān wú shí tíng。
苦行类攻玉,雄谈如建瓴。kǔ xíng lèi gōng yù,xióng tán rú jiàn líng。
頖宫何煌煌,三十荐明经。pàn gōng hé huáng huáng,sān shí jiàn míng jīng。
四十歌鹿鸣,五十对虞廷。sì shí gē lù míng,wǔ shí duì yú tíng。
彳亍郎署间,拮据不遑宁。chì chù láng shǔ jiān,jié jù bù huáng níng。
真宰欲佚之,为汝匣青萍。zhēn zǎi yù yì zhī,wèi rǔ xiá qīng píng。
闲放霅溪棹,或酺若下醽。xián fàng zhà xī zhào,huò pú ruò xià líng。
有时深玄观,有时称独醒。yǒu shí shēn xuán guān,yǒu shí chēng dú xǐng。
七帙古已稀,况乃加十龄。qī zhì gǔ yǐ xī,kuàng nǎi jiā shí líng。
宛然两颧红,上映双眉青。wǎn rán liǎng quán hóng,shàng yìng shuāng méi qīng。
劲翮凌秋空,修鳞纵大溟。jìn hé líng qiū kōng,xiū lín zòng dà míng。
翁曰毋云尔,我欲固吾扃。wēng yuē wú yún ěr,wǒ yù gù wú jiōng。
不见卫武公,大耋勤箴铭。bù jiàn wèi wǔ gōng,dà dié qín zhēn míng。
逸宕散真我,多思凿性灵。yì dàng sàn zhēn wǒ,duō sī záo xìng líng。
余有天一浆,湛然殊清泠。yú yǒu tiān yī jiāng,zhàn rán shū qīng líng。
当此陶唐世,为翁灌千蓂。dāng cǐ táo táng shì,wèi wēng guàn qiān míng。

沈银台大朴园

王世贞

隐侯赋郊居,有圃非远而。yǐn hóu fù jiāo jū,yǒu pǔ fēi yuǎn ér。
春至百卉芬,珍木郁参差。chūn zhì bǎi huì fēn,zhēn mù yù cān chà。
畴为当心者,名朴了不奇。chóu wèi dāng xīn zhě,míng pǔ le bù qí。
直上三百尺,旁樛千万枝。zhí shàng sān bǎi chǐ,páng jiū qiān wàn zhī。
雨雪避弥漫,日月为蔽亏。yǔ xuě bì mí màn,rì yuè wèi bì kuī。
上覆柴桑庐,下荫中散池。shàng fù chái sāng lú,xià yīn zhōng sàn chí。
微风荡浮萍,莹作青琉璃。wēi fēng dàng fú píng,yíng zuò qīng liú lí。
时时手一编,骄旸我何知。shí shí shǒu yī biān,jiāo yáng wǒ hé zhī。
返照自西来,胡床与俱移。fǎn zhào zì xī lái,hú chuáng yǔ jù yí。
柽柳不盈把,樵采来相欺。chēng liǔ bù yíng bǎ,qiáo cǎi lái xiāng qī。
豫章甫蔽牛,匠石已见窥。yù zhāng fǔ bì niú,jiàng shí yǐ jiàn kuī。
人命故匪长,巧者复凿之。rén mìng gù fěi zhǎng,qiǎo zhě fù záo zhī。
请以庄生社,咏为大朴辞。qǐng yǐ zhuāng shēng shè,yǒng wèi dà pǔ cí。

余老乞骸而汝师大司成亦在告聊成一章问之

王世贞

称疾太学师,真衰右司马。chēng jí tài xué shī,zhēn shuāi yòu sī mǎ。
俱露乞骸章,言寻故园社。jù lù qǐ hái zhāng,yán xún gù yuán shè。
天听如许卑,方舟问吴下。tiān tīng rú xǔ bēi,fāng zhōu wèn wú xià。
桑榆我荏苒,松桂君潇洒。sāng yú wǒ rěn rǎn,sōng guì jūn xiāo sǎ。
君以道不行,我岂行道者。jūn yǐ dào bù xíng,wǒ qǐ xíng dào zhě。
所念各杜门,浊醪难独把。suǒ niàn gè dù mén,zhuó láo nán dú bǎ。
非繇惠德音,何以征风雅。fēi yáo huì dé yīn,hé yǐ zhēng fēng yǎ。