古诗词

闻京师诏下志喜

王世贞

闻道将军第,荆榛车马稀。wén dào jiāng jūn dì,jīng zhēn chē mǎ xī。
交游愁姓字,部曲掩光辉。jiāo yóu chóu xìng zì,bù qū yǎn guāng huī。
日月明何损,君亲计总非。rì yuè míng hé sǔn,jūn qīn jì zǒng fēi。
陇西羞李氏,敢道汉恩微。lǒng xī xiū lǐ shì,gǎn dào hàn ēn wēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

好游歌赠游子宗谦

王世贞

游生哉,子好游乎?吾语子,游子游,慎莫游诸侯,戟门叱咤风飕飗。yóu shēng zāi,zi hǎo yóu hū?wú yǔ zi,yóu zi yóu,shèn mò yóu zhū hóu,jǐ mén chì zhà fēng sōu liú。
鸡鸣上坐所未论,马食堂下能无羞。jī míng shàng zuò suǒ wèi lùn,mǎ shí táng xià néng wú xiū。
慎莫游酒人,酒杯往往成戈矛。shèn mò yóu jiǔ rén,jiǔ bēi wǎng wǎng chéng gē máo。
青眼无多白眼出,片言抶汝埋糟丘。qīng yǎn wú duō bái yǎn chū,piàn yán chì rǔ mái zāo qiū。
慎莫游吴儿,脱粟三斛压汝头。shèn mò yóu wú ér,tuō sù sān hú yā rǔ tóu。
日高无觅主人处,饥肠欲饭空啾啾。rì gāo wú mì zhǔ rén chù,jī cháng yù fàn kōng jiū jiū。
慎莫游侠邪,诗成可买乡温柔。shèn mò yóu xiá xié,shī chéng kě mǎi xiāng wēn róu。
东家少年袖金至,顷刻双睛如秃鹙。dōng jiā shǎo nián xiù jīn zhì,qǐng kè shuāng jīng rú tū qiū。
世间游客自暖肚,那容诉尽穷途愁。shì jiān yóu kè zì nuǎn dù,nà róng sù jǐn qióng tú chóu。
毋论解竿不解瑟,解瑟者可使曲曲黄金酬。wú lùn jiě gān bù jiě sè,jiě sè zhě kě shǐ qū qū huáng jīn chóu。
游生哉,子好游乎?yóu shēng zāi,zi hǎo yóu hū?
吾语子,游子游,何不游十洲,所少八骏扶双辀。wú yǔ zi,yóu zi yóu,hé bù yóu shí zhōu,suǒ shǎo bā jùn fú shuāng zhōu。
试学陶靖节,山海图经读再过,沧溟一勺昆仑土一抔。shì xué táo jìng jié,shān hǎi tú jīng dú zài guò,cāng míng yī sháo kūn lún tǔ yī póu。
又何不游万古,即无巫咸非汝忧。yòu hé bù yóu wàn gǔ,jí wú wū xián fēi rǔ yōu。
案头数卷汝自抽,谁为屈宋谁为列御及庄周。àn tóu shù juǎn rǔ zì chōu,shuí wèi qū sòng shuí wèi liè yù jí zhuāng zhōu。
游生对我诧武夷,亦复栩栩夸罗浮。yóu shēng duì wǒ chà wǔ yí,yì fù xǔ xǔ kuā luó fú。
纵令苍翠射眉睫,安能倒写入汝喉。zòng lìng cāng cuì shè méi jié,ān néng dào xiě rù rǔ hóu。
劝汝酒,为我且暂留。quàn rǔ jiǔ,wèi wǒ qiě zàn liú。
丈夫足底有八埏,笔底有千秋。zhàng fū zú dǐ yǒu bā shān,bǐ dǐ yǒu qiān qiū。
出何必流苏络幰之轻车,车前何必开八驺。chū hé bì liú sū luò xiǎn zhī qīng chē,chē qián hé bì kāi bā zōu。
处何必雕甍却月之层楼,楼中何必扬清讴。chù hé bì diāo méng què yuè zhī céng lóu,lóu zhōng hé bì yáng qīng ōu。
仰面看屋梁,造物恣雕锼。yǎng miàn kàn wū liáng,zào wù zì diāo sōu。
老妇炊藜小儿汲,人生得饱万事休。lǎo fù chuī lí xiǎo ér jí,rén shēng dé bǎo wàn shì xiū。
游生意沾沾,自言虚往实归为得游弇州。yóu shēng yì zhān zhān,zì yán xū wǎng shí guī wèi dé yóu yǎn zhōu。
噫吁嘻,戒汝勿复言弇州。yī xū xī,jiè rǔ wù fù yán yǎn zhōu。
其人倦游亦已甚,日跨黄犊行春畴。qí rén juàn yóu yì yǐ shén,rì kuà huáng dú xíng chūn chóu。
岂有齿牙余羡足世求。qǐ yǒu chǐ yá yú xiàn zú shì qiú。

金莲花草之贱者也产钱翁悬磬室前遂获图之而余戏题焉

王世贞

我佛不肯跏趺坐,玉儿不肯婀娜步。wǒ fú bù kěn jiā fū zuò,yù ér bù kěn ē nà bù。
有根难入卫军池,有蒂难收少陵句。yǒu gēn nán rù wèi jūn chí,yǒu dì nán shōu shǎo líng jù。
作君悬磬室前花,要使穷儿暴成富。zuò jūn xuán qìng shì qián huā,yào shǐ qióng ér bào chéng fù。

顾节母封孺人挽章

王世贞

顾家之妇由来美,玉映清心澹于水。gù jiā zhī fù yóu lái měi,yù yìng qīng xīn dàn yú shuǐ。
笄年已重士衡诗,闺日难轻道韫比。jī nián yǐ zhòng shì héng shī,guī rì nán qīng dào yùn bǐ。
忽移琴调是离鸾,从此青灯夜影寒。hū yí qín diào shì lí luán,cóng cǐ qīng dēng yè yǐng hán。
鬓似严霜缘蜾祝,胆如黄蘖为熊丸。bìn shì yán shuāng yuán guǒ zhù,dǎn rú huáng niè wèi xióng wán。
老不愿中郎荐轩服,亦不愿大官供粱肉。lǎo bù yuàn zhōng láng jiàn xuān fú,yì bù yuàn dà guān gōng liáng ròu。
唯将一片立孤心,报取泉台万事足。wéi jiāng yī piàn lì gū xīn,bào qǔ quán tái wàn shì zú。

陆汝陈兄七十作长句寿之

王世贞

陆翁少年颇读书,赤手那敢攀公车。lù wēng shǎo nián pǒ dú shū,chì shǒu nà gǎn pān gōng chē。
曾妇炊梨不解熟,陶儿觅栗安其愚。céng fù chuī lí bù jiě shú,táo ér mì lì ān qí yú。
自谓东吴一男子,长贫不合为徂使。zì wèi dōng wú yī nán zi,zhǎng pín bù hé wèi cú shǐ。
酒肠欲斗灌将军,心计宁论桑御史。jiǔ cháng yù dòu guàn jiāng jūn,xīn jì níng lùn sāng yù shǐ。
偶然策棰游燕京,词组悬河坐上惊。ǒu rán cè chuí yóu yàn jīng,cí zǔ xuán hé zuò shàng jīng。
后阁初开王处仲,青娥解赠韩君平。hòu gé chū kāi wáng chù zhòng,qīng é jiě zèng hán jūn píng。
此娥不独称国色,又是西来马肝石。cǐ é bù dú chēng guó sè,yòu shì xī lái mǎ gān shí。
一拂能令颜渥丹,再拂能令鬓丝黑。yī fú néng lìng yán wò dān,zài fú néng lìng bìn sī hēi。
小槽压得真珠红,金丝玉鲙玳瑁雄。xiǎo cáo yā dé zhēn zhū hóng,jīn sī yù kuài dài mào xióng。
谁能放箸无言好,若个行杯肯放空。shuí néng fàng zhù wú yán hǎo,ruò gè xíng bēi kěn fàng kōng。
以兹陆翁殊意气,箕踞掀髯少流辈。yǐ zī lù wēng shū yì qì,jī jù xiān rán shǎo liú bèi。
谈锋让我秃麈毛,眼色从它落牛背。tán fēng ràng wǒ tū zhǔ máo,yǎn sè cóng tā luò niú bèi。
有时高诵人相经,指点顾盻纷纵横。yǒu shí gāo sòng rén xiāng jīng,zhǐ diǎn gù xì fēn zòng héng。
但令一事作唐举,何妨百客皆刚成。dàn lìng yī shì zuò táng jǔ,hé fáng bǎi kè jiē gāng chéng。
陆翁陆翁今七十,犊力驹心才十七。lù wēng lù wēng jīn qī shí,dú lì jū xīn cái shí qī。
从今烂醉一万场,扪虱桑榆看斜日。cóng jīn làn zuì yī wàn chǎng,mén shī sāng yú kàn xié rì。

寿嘉定唐道述六十

王世贞

杏绣董氏林,橘盖苏公井。xìng xiù dǒng shì lín,jú gài sū gōng jǐng。
何如此君室,花竹秀而整。hé rú cǐ jūn shì,huā zhú xiù ér zhěng。
唐勒不爱兰台篇,唐举不爱人相编。táng lēi bù ài lán tái piān,táng jǔ bù ài rén xiāng biān。
唯爱龙宫秘藏三千首,一一留将施练川。wéi ài lóng gōng mì cáng sān qiān shǒu,yī yī liú jiāng shī liàn chuān。
练川十万家,家家尽活唐君手。liàn chuān shí wàn jiā,jiā jiā jǐn huó táng jūn shǒu。
酌君叵罗为君寿,得意何必二千石,但愿为医岁长久。zhuó jūn pǒ luó wèi jūn shòu,dé yì hé bì èr qiān shí,dàn yuàn wèi yī suì zhǎng jiǔ。

奇石歌和穆少春宪副

王世贞

女娲补天炼不尽,错落五色堆人寰。nǚ wā bǔ tiān liàn bù jǐn,cuò luò wǔ sè duī rén huán。
尧波九载涤磊块,秀出神骨争巉颜。yáo bō jiǔ zài dí lěi kuài,xiù chū shén gǔ zhēng chán yán。
昆山太巧灵壁顽,么么琐屑几案间。kūn shān tài qiǎo líng bì wán,me me suǒ xiè jǐ àn jiān。
不见洞庭高峰一百尺,万古长含太虚碧。bù jiàn dòng tíng gāo fēng yī bǎi chǐ,wàn gǔ zhǎng hán tài xū bì。
谁令壮士掷天外,添汝迟鸿台畔色。shuí lìng zhuàng shì zhì tiān wài,tiān rǔ chí hóng tái pàn sè。
萦云欱雾作变态,障日撑空饶定力。yíng yún hē wù zuò biàn tài,zhàng rì chēng kōng ráo dìng lì。
穆子振奇者拜之,不肯遽草草磬折。mù zi zhèn qí zhě bài zhī,bù kěn jù cǎo cǎo qìng zhé。
簪笏拖朝绅自言,生平石交唯石君。zān hù tuō cháo shēn zì yán,shēng píng shí jiāo wéi shí jūn。
今复得此石,丈成三人拜。jīn fù dé cǐ shí,zhàng chéng sān rén bài。
起呼石丈汝总崚,角裂缺吾不嗔爱。qǐ hū shí zhàng rǔ zǒng léng,jiǎo liè quē wú bù chēn ài。
汝苍苍貌殊久,何似生人老少成好丑。rǔ cāng cāng mào shū jiǔ,hé shì shēng rén lǎo shǎo chéng hǎo chǒu。
爱汝冰雪长相守,何似百卉春荣见霜朽。ài rǔ bīng xuě zhǎng xiāng shǒu,hé shì bǎi huì chūn róng jiàn shuāng xiǔ。
爱汝不笑复不言,何似当面输心背面诟。ài rǔ bù xiào fù bù yán,hé shì dāng miàn shū xīn bèi miàn gòu。
爱汝不倾复不仄,何似狂飙靡草波立走。ài rǔ bù qīng fù bù zè,hé shì kuáng biāo mí cǎo bō lì zǒu。
石丈不肯答,王子为代之。shí zhàng bù kěn dá,wáng zi wèi dài zhī。
昔在长庆时,牛家李家大参差。xī zài zhǎng qìng shí,niú jiā lǐ jiā dà cān chà。
我独称上客,傀俄其间不见疑。wǒ dú chēng shàng kè,guī é qí jiān bù jiàn yí。
王生谓石丈,当时楼护亦如是,却怪平泉汝曹一小弟。wáng shēng wèi shí zhàng,dāng shí lóu hù yì rú shì,què guài píng quán rǔ cáo yī xiǎo dì。
今年酒价亦太贵,奈何醒我使我不得醉。jīn nián jiǔ jià yì tài guì,nài hé xǐng wǒ shǐ wǒ bù dé zuì。
穆子戛拊歌乌乌,汝能出声一和无。mù zi jiá fǔ gē wū wū,rǔ néng chū shēng yī hé wú。
毋论穆子癖且孤,王生亦有愚公愚。wú lùn mù zi pǐ qiě gū,wáng shēng yì yǒu yú gōng yú。

愁雨叹

王世贞

花径才干三尺地,又闻雨师将雨至。huā jìng cái gàn sān chǐ dì,yòu wén yǔ shī jiāng yǔ zhì。
漫呼酒客醒后愁,先滴农夫眼前泪。màn hū jiǔ kè xǐng hòu chóu,xiān dī nóng fū yǎn qián lèi。
两胫敲扑疮未平,一锸蹒跚滑难致。liǎng jìng qiāo pū chuāng wèi píng,yī chā pán shān huá nán zhì。
河身甫低水势高,瓶粟垂空麦苗痹。hé shēn fǔ dī shuǐ shì gāo,píng sù chuí kōng mài miáo bì。
中金转贵百物贱,卖儿可了公私事。zhōng jīn zhuǎn guì bǎi wù jiàn,mài ér kě le gōng sī shì。
司农缓征征不止,司空兴利利无几。sī nóng huǎn zhēng zhēng bù zhǐ,sī kōng xīng lì lì wú jǐ。
举头是天天漠然,何况君门逾万里。jǔ tóu shì tiān tiān mò rán,hé kuàng jūn mén yú wàn lǐ。

郁母邓令人八十

王世贞

母年八十枕儿股,儿股当年啖儿母。mǔ nián bā shí zhěn ér gǔ,ér gǔ dāng nián dàn ér mǔ。
至今母子尚一身,君王孝养慈宁春,树坊赐帛更何人。zhì jīn mǔ zi shàng yī shēn,jūn wáng xiào yǎng cí níng chūn,shù fāng cì bó gèng hé rén。

济川舟楫图歌赠陈侍御

王世贞

万历天子坐明堂,列公百辟何皇皇。wàn lì tiān zi zuò míng táng,liè gōng bǎi pì hé huáng huáng。
潞河伐鼓云千樯,三吴粳稻色夺霜。lù hé fá gǔ yún qiān qiáng,sān wú jīng dào sè duó shuāng。
六师饱食欢未央,距跃曲踊唱拍张。liù shī bǎo shí huān wèi yāng,jù yuè qū yǒng chàng pāi zhāng。
天子不复虞太仓,前何后晏声相望。tiān zi bù fù yú tài cāng,qián hé hòu yàn shēng xiāng wàng。
谁者衣绣衡漕纲,内台所选陈侯良。shuí zhě yī xiù héng cáo gāng,nèi tái suǒ xuǎn chén hóu liáng。
侯材卓荦不可量,一苇可以凌扶桑。hóu cái zhuó luò bù kě liàng,yī wěi kě yǐ líng fú sāng。
七藩之长来效长,舟师十万无跳踉。qī fān zhī zhǎng lái xiào zhǎng,zhōu shī shí wàn wú tiào liáng。
如林畚锸纷河防,词组挟纩回寒芒。rú lín běn chā fēn hé fáng,cí zǔ xié kuàng huí hán máng。
陈侯三载不过乡,冯夷受职岁献祥。chén hóu sān zài bù guò xiāng,féng yí shòu zhí suì xiàn xiáng。
无烦塞决歌宣房,潘公得侯意殊强。wú fán sāi jué gē xuān fáng,pān gōng dé hóu yì shū qiáng。
谓侯作舟行相商,爰图惟肖志不忘。wèi hóu zuò zhōu xíng xiāng shāng,yuán tú wéi xiào zhì bù wàng。
而我短歌重慨慷,侯其旦夕登庙廊。ér wǒ duǎn gē zhòng kǎi kāng,hóu qí dàn xī dēng miào láng。
莫疑欲渡河无梁,野塘尽日横孤航。mò yí yù dù hé wú liáng,yě táng jǐn rì héng gū háng。

题望云卷

王世贞

昔时望白云,亲当在其处。xī shí wàng bái yún,qīn dāng zài qí chù。
今日问而亲已乘白云去。jīn rì wèn ér qīn yǐ chéng bái yún qù。
云去云来无古今,丹青难写忆亲心。yún qù yún lái wú gǔ jīn,dān qīng nán xiě yì qīn xīn。
巫山不是为云所,只向孤儿一寸寻。wū shān bù shì wèi yún suǒ,zhǐ xiàng gū ér yī cùn xún。

管将军懋光以诖误失官其少也尝手擒舶酋麻叶壮而赠之

王世贞

虎躯七尺腰十围,明光铁铠裼锦衣。hǔ qū qī chǐ yāo shí wéi,míng guāng tiě kǎi tì jǐn yī。
铎槊攒刺捷若飞,手挟南蕃舶王归。duó shuò zǎn cì jié ruò fēi,shǒu xié nán fān bó wáng guī。
中军主帅正歌舞,玉带金鱼胙茅土。zhōng jūn zhǔ shuài zhèng gē wǔ,yù dài jīn yú zuò máo tǔ。
十年功高心独苦,犹自低眉趋幕府。shí nián gōng gāo xīn dú kǔ,yóu zì dī méi qū mù fǔ。
纵令东海不扬波,其若睢盱㧙挡何。zòng lìng dōng hǎi bù yáng bō,qí ruò suī xū bì dǎng hé。
一言不合文吏诃,无事抚髀思廉颇。yī yán bù hé wén lì hē,wú shì fǔ bì sī lián pǒ。
莫斩长矛作耕耒,男儿可老新都里。mò zhǎn zhǎng máo zuò gēng lěi,nán ér kě lǎo xīn dōu lǐ。
区区小酋那挂齿,须缚单于报天子。qū qū xiǎo qiú nà guà chǐ,xū fù dān yú bào tiān zi。
蓟台万驷求空群,尚书尺一论旧勋。jì tái wàn sì qiú kōng qún,shàng shū chǐ yī lùn jiù xūn。
灞陵醉尉闻不闻,辕门大旗李将军。bà líng zuì wèi wén bù wén,yuán mén dà qí lǐ jiāng jūn。

梅竹双清卷歌题所藏王冕元章吴镇仲画也

王世贞

野夫策杖村南复村北,处处东君吝消息。yě fū cè zhàng cūn nán fù cūn běi,chù chù dōng jūn lìn xiāo xī。
瞥然缟素一枝横,又见琳琅数竿碧。piē rán gǎo sù yī zhī héng,yòu jiàn lín láng shù gān bì。
一枝春之先,数竿冬之后。yī zhī chūn zhī xiān,shù gān dōng zhī hòu。
俯仰天地间,与尔成三友。fǔ yǎng tiān dì jiān,yǔ ěr chéng sān yǒu。
衡门掩卧不一旬,淇园大庾无精神。héng mén yǎn wò bù yī xún,qí yuán dà yǔ wú jīng shén。
樵青已侵翠凤尾,?母吹散玉龙鳞。qiáo qīng yǐ qīn cuì fèng wěi,mǔ chuī sàn yù lóng lín。
赖得吴镇及王冕,前与二友传其真。lài dé wú zhèn jí wáng miǎn,qián yǔ èr yǒu chuán qí zhēn。
虚堂展看仅盈尺,二友居然侍吾侧。xū táng zhǎn kàn jǐn yíng chǐ,èr yǒu jū rán shì wú cè。
问之不言对以臆,眉宇萧萧吐佳色。wèn zhī bù yán duì yǐ yì,méi yǔ xiāo xiāo tǔ jiā sè。
吾不能学范詹事,西遣关中使,却寄江南春,消芳悴粉何足论。wú bù néng xué fàn zhān shì,xī qiǎn guān zhōng shǐ,què jì jiāng nán chūn,xiāo fāng cuì fěn hé zú lùn。
吾不能学家骑曹,不可一日无,所至植此君,封篱护箨何纷纭。wú bù néng xué jiā qí cáo,bù kě yī rì wú,suǒ zhì zhí cǐ jūn,fēng lí hù tuò hé fēn yún。
二友寓我簏,俨若洛下东西两头屋。èr yǒu yù wǒ lù,yǎn ruò luò xià dōng xī liǎng tóu wū。
一头剪得潇湘云,一头小贮罗浮玉。yī tóu jiǎn dé xiāo xiāng yún,yī tóu xiǎo zhù luó fú yù。
镇也九咽吐吸天浆腴,冕亦磊砢节目非凡夫。zhèn yě jiǔ yàn tǔ xī tiān jiāng yú,miǎn yì lěi kē jié mù fēi fán fū。
扶舆清气合此图,快矣乎快矣乎,此图此友吾不孤。fú yú qīng qì hé cǐ tú,kuài yǐ hū kuài yǐ hū,cǐ tú cǐ yǒu wú bù gū。

为喻邦相作容膝轩歌

王世贞

喻郎一室苦竹里,南浦流云润湘几。yù láng yī shì kǔ zhú lǐ,nán pǔ liú yún rùn xiāng jǐ。
图书以外无长物,仅堪容膝而已矣。tú shū yǐ wài wú zhǎng wù,jǐn kān róng xī ér yǐ yǐ。
此膝一屈不复伸,无论其下无黄金。cǐ xī yī qū bù fù shēn,wú lùn qí xià wú huáng jīn。
坐处须穿幼安榻,抱时但咏梁甫吟。zuò chù xū chuān yòu ān tà,bào shí dàn yǒng liáng fǔ yín。
羡尔尚有腹便便,坦之不肯作杯桊。xiàn ěr shàng yǒu fù biàn biàn,tǎn zhī bù kěn zuò bēi juàn。
羡尔双肱力翘关,曲之可诣羲皇前。xiàn ěr shuāng gōng lì qiào guān,qū zhī kě yì xī huáng qián。
但令此肱此腹安此膝,劝尔百年长一室。dàn lìng cǐ gōng cǐ fù ān cǐ xī,quàn ěr bǎi nián zhǎng yī shì。
不见净名居士方丈间,千坐莲花千佛日。bù jiàn jìng míng jū shì fāng zhàng jiān,qiān zuò lián huā qiān fú rì。

沈君五十时其子乡进士昌期与余善

王世贞

沈君不作黄头郎,行年五十鬓未苍。shěn jūn bù zuò huáng tóu láng,xíng nián wǔ shí bìn wèi cāng。
有子器业如东阳,贤书姓名标大桁。yǒu zi qì yè rú dōng yáng,xián shū xìng míng biāo dà héng。
归来拜进南山觞,守令羔雁罗中堂。guī lái bài jìn nán shān shāng,shǒu lìng gāo yàn luó zhōng táng。
里门大旗当风扬,摐金伐鼓奏丝簧。lǐ mén dà qí dāng fēng yáng,chuāng jīn fá gǔ zòu sī huáng。
客称既醉主未央,但令玉液盈银缸,明年之乐不可方。kè chēng jì zuì zhǔ wèi yāng,dàn lìng yù yè yíng yín gāng,míng nián zhī lè bù kě fāng。

寿濮翁七十以翁子部将张云翼请也

王世贞

将军剑术世稀有,出匣风霜吼晴昼。jiāng jūn jiàn shù shì xī yǒu,chū xiá fēng shuāng hǒu qíng zhòu。
十年不试成地仙,有髯绝群继其后。shí nián bù shì chéng dì xiān,yǒu rán jué qún jì qí hòu。
智何必挂阴符口,贵何必悬金印肘。zhì hé bì guà yīn fú kǒu,guì hé bì xuán jīn yìn zhǒu。
健何必搴狼头纛,猛何必取虎牙首。jiàn hé bì qiān láng tóu dào,měng hé bì qǔ hǔ yá shǒu。
试登铃阁看浮云,欲指沧溟变春酒。shì dēng líng gé kàn fú yún,yù zhǐ cāng míng biàn chūn jiǔ。
我有一言聊戏翁,更二十载鹰扬否。wǒ yǒu yī yán liáo xì wēng,gèng èr shí zài yīng yáng fǒu。