古诗词

闻彰德寇起志感

王世贞

此际潢池警,横行自豫方。cǐ jì huáng chí jǐng,héng xíng zì yù fāng。
孤城压晕黑,千骑宿霾黄。gū chéng yā yūn hēi,qiān qí sù mái huáng。
衷甲谋非拙,横行势可当。zhōng jiǎ móu fēi zhuō,héng xíng shì kě dāng。
如闻天下险,或恐向敖仓。rú wén tiān xià xiǎn,huò kǒng xiàng áo cāng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

歌送董佥事之大同

王世贞

盘雕锦袍铁䯀骢,绣旗双飐桃花红。pán diāo jǐn páo tiě niè cōng,xiù qí shuāng zhǎn táo huā hóng。
董家南塘聊一出,万舸不敢乘春风。dǒng jiā nán táng liáo yī chū,wàn gě bù gǎn chéng chūn fēng。
健儿百战髓力尽,天子高卧咸阳宫。jiàn ér bǎi zhàn suǐ lì jǐn,tiān zi gāo wò xián yáng gōng。
抚髀之对何匆匆,谁夺我公向云中。fǔ bì zhī duì hé cōng cōng,shuí duó wǒ gōng xiàng yún zhōng。
南粤王头阙下矣,六裸北首穹庐空。nán yuè wáng tóu quē xià yǐ,liù luǒ běi shǒu qióng lú kōng。
代人巷贺吴人哭,安得分身来救侬。dài rén xiàng hè wú rén kū,ān dé fēn shēn lái jiù nóng。
剑歌大白须满饮,天下健者唯董公,呜呼天下健者唯董公。jiàn gē dà bái xū mǎn yǐn,tiān xià jiàn zhě wéi dǒng gōng,wū hū tiān xià jiàn zhě wéi dǒng gōng。

即事有感寄故张职方

王世贞

燕中冰雪正磊砢,行人马头日駊騀。yàn zhōng bīng xuě zhèng lěi kē,xíng rén mǎ tóu rì pǒ ě。
别驾那辞广柳车,中丞且进琅珰锁。bié jià nà cí guǎng liǔ chē,zhōng chéng qiě jìn láng dāng suǒ。
牙旗甲帐少辉光,玉箸红颜泣数行。yá qí jiǎ zhàng shǎo huī guāng,yù zhù hóng yán qì shù xíng。
如渑酒在不得醉,悔不潦倒尚书郎。rú miǎn jiǔ zài bù dé zuì,huǐ bù lǎo dào shàng shū láng。

夜过前中丞翟廷献饮醉作

王世贞

翟公之门雀可罗,五马焉用长经过。dí gōng zhī mén què kě luó,wǔ mǎ yān yòng zhǎng jīng guò。
丈夫意气偶相许,不惜葡萄千石多。zhàng fū yì qì ǒu xiāng xǔ,bù xī pú táo qiān shí duō。
君家食单况无敌,蒸饼能为十字坼。jūn jiā shí dān kuàng wú dí,zhēng bǐng néng wèi shí zì chè。
凫臇金缕压鹅黄,蟹擘霜螯胜熊白。fú juǎn jīn lǚ yā é huáng,xiè bāi shuāng áo shèng xióng bái。
洛城可数饮乳豚,安定虚传噎鸠麦。luò chéng kě shù yǐn rǔ tún,ān dìng xū chuán yē jiū mài。
问君行年七十强,红颜绿鬓双瞳方。wèn jūn xíng nián qī shí qiáng,hóng yán lǜ bìn shuāng tóng fāng。
手谈意彄尽奇品,高歌激尘飞绕梁。shǒu tán yì kōu jǐn qí pǐn,gāo gē jī chén fēi rào liáng。
一杯一曲殊未已,残月千门夜如水。yī bēi yī qū shū wèi yǐ,cán yuè qiān mén yè rú shuǐ。
欲别无劳问姓名,其人高阳酒徒耳。yù bié wú láo wèn xìng míng,qí rén gāo yáng jiǔ tú ěr。

翁中丞南巡歌

王世贞

自公之昔除烦苛,规调如山刍粟多。zì gōng zhī xī chú fán kē,guī diào rú shān chú sù duō。
居人渐徙虎豹穴,大海欲戢鲸鲵波。jū rén jiàn xǐ hǔ bào xué,dà hǎi yù jí jīng ní bō。
片言龃龉辄投劾,安石不出苍生何。piàn yán jǔ yǔ zhé tóu hé,ān shí bù chū cāng shēng hé。
归来束书四壁立,岂有蜡屐双青蛾。guī lái shù shū sì bì lì,qǐ yǒu là jī shuāng qīng é。
若耶若镜不足钓,抱膝时时闻啸歌。ruò yé ruò jìng bù zú diào,bào xī shí shí wén xiào gē。
夷德虽轻犹未厌,以兹颇晚山公荐。yí dé suī qīng yóu wèi yàn,yǐ zī pǒ wǎn shān gōng jiàn。
西泛三江奏春雪,南驰五岭开炎霰。xī fàn sān jiāng zòu chūn xuě,nán chí wǔ lǐng kāi yán xiàn。
汉筴恒馀圮上编,齐书尚郁聊成箭。hàn cè héng yú pǐ shàng biān,qí shū shàng yù liáo chéng jiàn。
今年五月天山定,圣主推轮飞六传。jīn nián wǔ yuè tiān shān dìng,shèng zhǔ tuī lún fēi liù chuán。
中丞獬廌铁作冠,宣室麒麟玉为殿。zhōng chéng xiè zhì tiě zuò guān,xuān shì qí lín yù wèi diàn。
轻裘缓带来东吴,妖氛却扫旄头孤。qīng qiú huǎn dài lái dōng wú,yāo fēn què sǎo máo tóu gū。
星辰莽动铁如意,风雨长鸣金仆姑。xīng chén mǎng dòng tiě rú yì,fēng yǔ zhǎng míng jīn pū gū。
拊循三军挟貉纩,惕息诸将昂虬须。fǔ xún sān jūn xié háo kuàng,tì xī zhū jiāng áng qiú xū。
馀皇万艘?驱叶,组练千重霜剪芜。yú huáng wàn sōu qū yè,zǔ liàn qiān zhòng shuāng jiǎn wú。
南越王头挂大白,马蹄扑簌累夷俘。nán yuè wáng tóu guà dà bái,mǎ tí pū sù lèi yí fú。
儿童抛弃竹马拜,父老不用藜杖扶。ér tóng pāo qì zhú mǎ bài,fù lǎo bù yòng lí zhàng fú。
我公五载犹一夕,鬓发全无半茎白。wǒ gōng wǔ zài yóu yī xī,bìn fā quán wú bàn jīng bái。
寇恂谁借留河内,李晟天生为社稷。kòu xún shuí jiè liú hé nèi,lǐ chéng tiān shēng wèi shè jì。
露章日夜走长安,竹宫祠釐动颜色。lù zhāng rì yè zǒu zhǎng ān,zhú gōng cí lí dòng yán sè。
御史趣刻蟠螭印,丞相且画交龙敕。yù shǐ qù kè pán chī yìn,chéng xiāng qiě huà jiāo lóng chì。
若若双垂绶青紫,万户侯兼二千石。ruò ruò shuāng chuí shòu qīng zǐ,wàn hù hóu jiān èr qiān shí。
牙璋不动画戟横,朱幡映夺沧浪清。yá zhāng bù dòng huà jǐ héng,zhū fān yìng duó cāng làng qīng。
此时王生一游客,步入辕门人尽惊。cǐ shí wáng shēng yī yóu kè,bù rù yuán mén rén jǐn jīng。
愿为十日布衣饮,客星倒据三台明。yuàn wèi shí rì bù yī yǐn,kè xīng dào jù sān tái míng。
何人可当虚左席,扪腹无逾于此生。hé rén kě dāng xū zuǒ xí,mén fù wú yú yú cǐ shēng。
孟坚好推勒石颂,仲宣愧杀从军行。mèng jiān hǎo tuī lēi shí sòng,zhòng xuān kuì shā cóng jūn xíng。
公犹未发我未去,丈夫有志事竟成。gōng yóu wèi fā wǒ wèi qù,zhàng fū yǒu zhì shì jìng chéng。
大鹏尺鴳各有适,不废万古俱垂名。dà péng chǐ yàn gè yǒu shì,bù fèi wàn gǔ jù chuí míng。

歌赠邢先辈

王世贞

邢郎眼如紫石棱,自云昔者师神僧。xíng láng yǎn rú zǐ shí léng,zì yún xī zhě shī shén sēng。
胡床踞坐铁如意,一一空青指玉绳。hú chuáng jù zuò tiě rú yì,yī yī kōng qīng zhǐ yù shéng。
紫微坐中金不收,荧惑莽动心为愁。zǐ wēi zuò zhōng jīn bù shōu,yíng huò mǎng dòng xīn wèi chóu。
天公瞆瞆双眼合,天上星辰俱倒流。tiān gōng kuì kuì shuāng yǎn hé,tiān shàng xīng chén jù dào liú。
安得叱长虹,化银桥与君上。ān dé chì zhǎng hóng,huà yín qiáo yǔ jūn shàng。
?取璚波灌白榆,业风千岁无排荡。qǔ qióng bō guàn bái yú,yè fēng qiān suì wú pái dàng。
归来北斗挹神浆,更有匏瓜可摘尝。guī lái běi dòu yì shén jiāng,gèng yǒu páo guā kě zhāi cháng。
莫槌河鼓惊阊阖,只向机头请七襄。mò chuí hé gǔ jīng chāng hé,zhǐ xiàng jī tóu qǐng qī xiāng。

即事书怀二章

王世贞

四十不足三十馀,如何辄拥连城居。sì shí bù zú sān shí yú,rú hé zhé yōng lián chéng jū。
以兹但饮淄流水,不敢时通政府书。yǐ zī dàn yǐn zī liú shuǐ,bù gǎn shí tōng zhèng fǔ shū。
旦暮移文如湿束,东西手板同驱逐。dàn mù yí wén rú shī shù,dōng xī shǒu bǎn tóng qū zhú。
何武公然欲露章,山涛久矣忘除目。hé wǔ gōng rán yù lù zhāng,shān tāo jiǔ yǐ wàng chú mù。
宁使鲛龙困蝼蚁,岂容燕雀知鸿鹄。níng shǐ jiāo lóng kùn lóu yǐ,qǐ róng yàn què zhī hóng gǔ。
任他牙爪日纷纷,难向青山攫白云。rèn tā yá zhǎo rì fēn fēn,nán xiàng qīng shān jué bái yún。
我自安排容足处,裁诗先属太茅君。wǒ zì ān pái róng zú chù,cái shī xiān shǔ tài máo jūn。

即事书怀二章

王世贞

十年对客归去来,往往坐被商山咍。shí nián duì kè guī qù lái,wǎng wǎng zuò bèi shāng shān hāi。
使君嚄唶不自了,知我者谁御史哉。shǐ jūn huō zé bù zì le,zhī wǒ zhě shuí yù shǐ zāi。
吴中风土殊不恶,葑田虽微给衣药。wú zhōng fēng tǔ shū bù è,fēng tián suī wēi gěi yī yào。
那能请急淹岁时,便可逃荣老丘壑。nà néng qǐng jí yān suì shí,biàn kě táo róng lǎo qiū hè。
骠骑终输第五名,仆射难胜酒杯乐。biāo qí zhōng shū dì wǔ míng,pū shè nán shèng jiǔ bēi lè。
躬耕手钓骄未能,学书学剑慵无成。gōng gēng shǒu diào jiāo wèi néng,xué shū xué jiàn yōng wú chéng。
唯应侍膳春朝后,饱看云霞弄太清。wéi yīng shì shàn chūn cháo hòu,bǎo kàn yún xiá nòng tài qīng。

荆玉篇

王世贞

君不见道傍石精,光自缭绕。jūn bù jiàn dào bàng shí jīng,guāng zì liáo rào。
夜夜天中属白虹,时时海上来丹鸟。yè yè tiān zhōng shǔ bái hóng,shí shí hǎi shàng lái dān niǎo。
卞生持抱入昭关,愿学虞廷一献环。biàn shēng chí bào rù zhāo guān,yuàn xué yú tíng yī xiàn huán。
沂水未应输若水,昆山不敢傲荆山。yí shuǐ wèi yīng shū ruò shuǐ,kūn shān bù gǎn ào jīng shān。
祝宗虚闻夸祭饰,太史那能上占式。zhù zōng xū wén kuā jì shì,tài shǐ nà néng shàng zhàn shì。
未必君廷俱宋相,其奈工师有周客。wèi bì jūn tíng jù sòng xiāng,qí nài gōng shī yǒu zhōu kè。
回首群灵尽黯然,龙文欲吐咽苍烟。huí shǒu qún líng jǐn àn rán,lóng wén yù tǔ yàn cāng yān。
璠䃉首列乌绨几,对此云何不可怜。fán mín shǒu liè wū tí jǐ,duì cǐ yún hé bù kě lián。
智矣如葵能卫足,问君泣足还泣玉。zhì yǐ rú kuí néng wèi zú,wèn jūn qì zú hái qì yù。
窃比东门独角麟,宁言使者空笼鹄。qiè bǐ dōng mén dú jiǎo lín,níng yán shǐ zhě kōng lóng gǔ。
君王三听未为劳,好向昆吾问宝刀。jūn wáng sān tīng wèi wèi láo,hǎo xiàng kūn wú wèn bǎo dāo。
煜煜阳乌升碧汉,亭亭魄兔浴银涛。yù yù yáng wū shēng bì hàn,tíng tíng pò tù yù yín tāo。
捧出倾城动颜色,隋珠越镠咸辟易。pěng chū qīng chéng dòng yán sè,suí zhū yuè liú xián pì yì。
共道应偿十五城,何须更爱二千石。gòng dào yīng cháng shí wǔ chéng,hé xū gèng ài èr qiān shí。
膝行向前中自伤,野人焉敢食陵阳。xī xíng xiàng qián zhōng zì shāng,yě rén yān gǎn shí líng yáng。
唯凭寄语乐正子,三月胡为不下堂。wéi píng jì yǔ lè zhèng zi,sān yuè hú wèi bù xià táng。

题十八学士春宴图

王世贞

梁园碧筠潇湘玉,小山丛枝缀金粟。liáng yuán bì yún xiāo xiāng yù,xiǎo shān cóng zhī zhuì jīn sù。
天公驱龙耨秦土,移入秦王天策府。tiān gōng qū lóng nòu qín tǔ,yí rù qín wáng tiān cè fǔ。
虬髯主人马上客,手掴中原血华赤。qiú rán zhǔ rén mǎ shàng kè,shǒu guāi zhōng yuán xuè huá chì。
芸氛霏霏讲初罢,狮子骢头散鞭喏。yún fēn fēi fēi jiǎng chū bà,shī zi cōng tóu sàn biān nuò。
软罗半臂春风偏,十八奚驹嘶紫烟。ruǎn luó bàn bì chūn fēng piān,shí bā xī jū sī zǐ yān。
玉酥宫痕纤月甲,银瓮戈书小黄押。yù sū gōng hén xiān yuè jiǎ,yín wèng gē shū xiǎo huáng yā。
大槽乱拍真珠流,葡萄就暖沉香虬。dà cáo luàn pāi zhēn zhū liú,pú táo jiù nuǎn chén xiāng qiú。
琵琶掩瑰鹍鸡促,声声破阵秦王曲。pí pá yǎn guī kūn jī cù,shēng shēng pò zhèn qín wáng qū。
羲轮半舂启明曜,莱公起舞密公笑。xī lún bàn chōng qǐ míng yào,lái gōng qǐ wǔ mì gōng xiào。
就中小薛醉隗俄,龙门老师奈若何。jiù zhōng xiǎo xuē zuì kuí é,lóng mén lǎo shī nài ruò hé。
太子宫前演鸡戟,铜马时时啮荆棘。tài zi gōng qián yǎn jī jǐ,tóng mǎ shí shí niè jīng jí。
诸君诘朝且虚左,隽州流人来上坐。zhū jūn jí cháo qiě xū zuǒ,juàn zhōu liú rén lái shàng zuò。

怅怅行闻吴明卿至遗之

王世贞

忆昔弹冠事明主,奕奕轩车走环堵。yì xī dàn guān shì míng zhǔ,yì yì xuān chē zǒu huán dǔ。
雄白那能守一身,雌黄直是论千古。xióng bái nà néng shǒu yī shēn,cí huáng zhí shì lùn qiān gǔ。
当时意气迥堪怜,家难飘零燕市边。dāng shí yì qì jiǒng kān lián,jiā nán piāo líng yàn shì biān。
乞食监河无羡粟,橐饘深室不论钱。qǐ shí jiān hé wú xiàn sù,tuó zhān shēn shì bù lùn qián。
骠骑沉沉似九阍,低头抢地欲销魂。biāo qí chén chén shì jiǔ hūn,dī tóu qiǎng dì yù xiāo hún。
生男未免仓公辱,失势方知狱吏尊。shēng nán wèi miǎn cāng gōng rǔ,shī shì fāng zhī yù lì zūn。
吞声馀息还如死,削迹何人是知已。tūn shēng yú xī hái rú sǐ,xuē jì hé rén shì zhī yǐ。
挂剑空馀落日心,援琴几废高山指。guà jiàn kōng yú luò rì xīn,yuán qín jǐ fèi gāo shān zhǐ。
生平国士定谁如,消息经年恨有馀。shēng píng guó shì dìng shuí rú,xiāo xī jīng nián hèn yǒu yú。
千回杜曲杯前梦,一字衡阳雁外书。qiān huí dù qū bēi qián mèng,yī zì héng yáng yàn wài shū。
野夫昨夜惊耳热,闻有金明雨中辙。yě fū zuó yè jīng ěr rè,wén yǒu jīn míng yǔ zhōng zhé。
青镜婵娟欲奋飞,掩泪沉吟更愁绝。qīng jìng chán juān yù fèn fēi,yǎn lèi chén yín gèng chóu jué。

承大司马濮阳苏公惠览诗集率尔有酬

王世贞

青门耕烟一老臣,黄石赤松先后身。qīng mén gēng yān yī lǎo chén,huáng shí chì sōng xiān hòu shēn。
天书姓名隶琬琰,何足道哉汉麒麟。tiān shū xìng míng lì wǎn yǎn,hé zú dào zāi hàn qí lín。
自谱游仙度红玉,凤笙云璈宛相属。zì pǔ yóu xiān dù hóng yù,fèng shēng yún áo wǎn xiāng shǔ。
犹有军中突厥盐,污他半部清商曲。yóu yǒu jūn zhōng tū jué yán,wū tā bàn bù qīng shāng qū。

承大司马濮阳苏公惠览诗集率尔有酬

王世贞

苏家五言李少卿,半割汉语归王庭。sū jiā wǔ yán lǐ shǎo qīng,bàn gē hàn yǔ guī wáng tíng。
昨扫祁连并收得,奚珠错落珊瑚明。zuó sǎo qí lián bìng shōu dé,xī zhū cuò luò shān hú míng。
焉支山头湛卢紫,仰划天河赤璚水。yān zhī shān tóu zhàn lú zǐ,yǎng huà tiān hé chì qióng shuǐ。
写作人间龙凤鸣,一洗千秋濮中耳。xiě zuò rén jiān lóng fèng míng,yī xǐ qiān qiū pú zhōng ěr。

明佐游梁无资作歌见援聊此奉复

王世贞

北风吹汉银涛颠,客星夜簸不得悬。běi fēng chuī hàn yín tāo diān,kè xīng yè bǒ bù dé xuán。
自从幞被青州出,陶令囊空无一钱。zì cóng fú bèi qīng zhōu chū,táo lìng náng kōng wú yī qián。
陨涕仓皇诀妻子,行乞佯狂燕市里。yǔn tì cāng huáng jué qī zi,xíng qǐ yáng kuáng yàn shì lǐ。
落日谁怜故貌非,青云久信雄心死。luò rì shuí lián gù mào fēi,qīng yún jiǔ xìn xióng xīn sǐ。
吾家弱弟惭小陆,洛下东西两间屋。wú jiā ruò dì cán xiǎo lù,luò xià dōng xī liǎng jiān wū。
披肝未拟阊阖回,洒泪如添海波续。pī gān wèi nǐ chāng hé huí,sǎ lèi rú tiān hǎi bō xù。
门前春雨新绿苔,长安车辙无时来。mén qián chūn yǔ xīn lǜ tái,zhǎng ān chē zhé wú shí lái。
杜鹃吞声鹡鸰哭,空庭寂寂荆花开。dù juān tūn shēng jí líng kū,kōng tíng jì jì jīng huā kāi。
王郎昔卧平津馆,裘马春生上林晚。wáng láng xī wò píng jīn guǎn,qiú mǎ chūn shēng shàng lín wǎn。
不合污它丞相裀,何人更进王孙饭。bù hé wū tā chéng xiāng yīn,hé rén gèng jìn wáng sūn fàn。
月比侏儒少一囊,谁怜贫病有东方。yuè bǐ zhū rú shǎo yī náng,shuí lián pín bìng yǒu dōng fāng。
昨夜细君应见让,不如枚叔去游梁。zuó yè xì jūn yīng jiàn ràng,bù rú méi shū qù yóu liáng。
慷慨相逢并羁旅,狐白何当御君暑。kāng kǎi xiāng féng bìng jī lǚ,hú bái hé dāng yù jūn shǔ。
亦知羊角卧空山,亲在微躯未堪许。yì zhī yáng jiǎo wò kōng shān,qīn zài wēi qū wèi kān xǔ。

吴明卿以再调至京值余方事家难不数数见也于其行聊以拟古歌二章赠之南冠楚音相对歔欷无复易水慷慨之致繇才气都尽耳

王世贞

薰风如饴昼履霜,之子何役向河梁。xūn fēng rú yí zhòu lǚ shuāng,zhī zi hé yì xiàng hé liáng。
哀鸿摧弦离披翔,有似游子不获宁。āi hóng cuī xián lí pī xiáng,yǒu shì yóu zi bù huò níng。
往遘千绪结中肠,欲言未言以彷徨。wǎng gòu qiān xù jié zhōng cháng,yù yán wèi yán yǐ páng huáng。
浮云踟蹰鉴我伤,谁言无情不见明。fú yún chí chú jiàn wǒ shāng,shuí yán wú qíng bù jiàn míng。
连城如山拉然崩,穿墉啸莽伏豺狼。lián chéng rú shān lā rán bēng,chuān yōng xiào mǎng fú chái láng。
鬼车旦鸣獝猖狂,嗟嗟独留殢高堂。guǐ chē dàn míng xù chāng kuáng,jiē jiē dú liú tì gāo táng。
黄河浊流限清湘,子今胡为厌故疆。huáng hé zhuó liú xiàn qīng xiāng,zi jīn hú wèi yàn gù jiāng。

吴明卿以再调至京值余方事家难不数数见也于其行聊以拟古歌二章赠之南冠楚音相对歔欷无复易水慷慨之致繇才气都尽耳

王世贞

浮云淡淡日就沦,请室漫漫何时晨。fú yún dàn dàn rì jiù lún,qǐng shì màn màn hé shí chén。
我欲偕子眇无因,美人如花玉为颜。wǒ yù xié zi miǎo wú yīn,měi rén rú huā yù wèi yán。
妙舞黄鹄体仙仙,何以当笑黄金千。miào wǔ huáng gǔ tǐ xiān xiān,hé yǐ dāng xiào huáng jīn qiān。
众女谣诼令亲疏,失身为君君不愉。zhòng nǚ yáo zhuó lìng qīn shū,shī shēn wèi jūn jūn bù yú。
空房迢迢清夜徂,东邻弃娃仲卿妻。kōng fáng tiáo tiáo qīng yè cú,dōng lín qì wá zhòng qīng qī。
生少不谐常独栖,兰摧璧陨委涂泥。shēng shǎo bù xié cháng dú qī,lán cuī bì yǔn wěi tú ní。
兰摧璧陨宁再全,君恩虽逝犹当还。lán cuī bì yǔn níng zài quán,jūn ēn suī shì yóu dāng hái。
为君抵节歌盘桓,栈马当刍意流连。wèi jūn dǐ jié gē pán huán,zhàn mǎ dāng chú yì liú lián。
仰看北斗正阑干,迹往虞来伤肺肝。yǎng kàn běi dòu zhèng lán gàn,jì wǎng yú lái shāng fèi gān。