古诗词

赠明竺上人

王世贞

竺师震旦秀,天骨何昂藏。zhú shī zhèn dàn xiù,tiān gǔ hé áng cáng。
一雨万流合,斜阳千岭苍。yī yǔ wàn liú hé,xié yáng qiān lǐng cāng。
坐来杨枝水,忽发梅檀香。zuò lái yáng zhī shuǐ,hū fā méi tán xiāng。
拟问西方路,人天并杳茫。nǐ wèn xī fāng lù,rén tiān bìng yǎo máng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

送谈思重太常北上

王世贞

三月江南花柳齐,玉壶移饯慧山西。sān yuè jiāng nán huā liǔ qí,yù hú yí jiàn huì shān xī。
稍闻隐酒辞金马,仍见为郎祀碧鸡。shāo wén yǐn jiǔ cí jīn mǎ,réng jiàn wèi láng sì bì jī。
宵向受釐天语得,朝看陈祝御名题。xiāo xiàng shòu lí tiān yǔ dé,cháo kàn chén zhù yù míng tí。
垆香自袅烟云上,黼座傍瞻象纬低。lú xiāng zì niǎo yān yún shàng,fǔ zuò bàng zhān xiàng wěi dī。
艾绿袍文萦瑞鹘,水苍珂色压青骊。ài lǜ páo wén yíng ruì gǔ,shuǐ cāng kē sè yā qīng lí。
驺从卤簿班前引,乌忆中丞署里啼。zōu cóng lǔ bù bān qián yǐn,wū yì zhōng chéng shǔ lǐ tí。
唯是清斋三百日,可能今日醉如泥。wéi shì qīng zhāi sān bǎi rì,kě néng jīn rì zuì rú ní。

归自胥门会子与自滇南入贺有赠

王世贞

初闻单舫驻官河,喜极翻惊泪眼沱。chū wén dān fǎng zhù guān hé,xǐ jí fān jīng lèi yǎn tuó。
名士风流垂欲尽,故人星聚拟如何。míng shì fēng liú chuí yù jǐn,gù rén xīng jù nǐ rú hé。
萧然短鬓争秋白,少选衰颜入夜酡。xiāo rán duǎn bìn zhēng qiū bái,shǎo xuǎn shuāi yán rù yè tuó。
六诏天留双剑合,五湖人借片帆过。liù zhào tiān liú shuāng jiàn hé,wǔ hú rén jiè piàn fān guò。
袅蹄绣错铁如意,琥珀光淩金叵罗。niǎo tí xiù cuò tiě rú yì,hǔ pò guāng líng jīn pǒ luó。
出箧寸心同解脱,拜嘉双眼为摩挲。chū qiè cùn xīn tóng jiě tuō,bài jiā shuāng yǎn wèi mó sā。
吾安雁序联耕耒,尔道龙标有荷戈。wú ān yàn xù lián gēng lěi,ěr dào lóng biāo yǒu hé gē。
汉典可仍金马祀,夷荒曾嗣白狼歌。hàn diǎn kě réng jīn mǎ sì,yí huāng céng sì bái láng gē。
宠王恩数新当减,司隶威仪旧不它。chǒng wáng ēn shù xīn dāng jiǎn,sī lì wēi yí jiù bù tā。
太华也应莲掌色,昆明亦否石鲸波。tài huá yě yīng lián zhǎng sè,kūn míng yì fǒu shí jīng bō。
先朝玉帛嵩呼盛,今代衣冠禹贡多。xiān cháo yù bó sōng hū shèng,jīn dài yī guān yǔ gòng duō。
三事旧游如见及,第言樗朽合烟萝。sān shì jiù yóu rú jiàn jí,dì yán chū xiǔ hé yān luó。

寄邓兵宪

王世贞

治郡功名不让黄,玺书频见下明光。zhì jùn gōng míng bù ràng huáng,xǐ shū pín jiàn xià míng guāng。
谁将吴地随车雨,去作闽天列戟霜。shuí jiāng wú dì suí chē yǔ,qù zuò mǐn tiān liè jǐ shuāng。
射日龙文开组练,腾波鲸血偃馀皇。shè rì lóng wén kāi zǔ liàn,téng bō jīng xuè yǎn yú huáng。
何人不借寇河内,有父唯呼邓护羌。hé rén bù jiè kòu hé nèi,yǒu fù wéi hū dèng hù qiāng。
童稚至今期竹马,东南是处爱甘棠。tóng zhì zhì jīn qī zhú mǎ,dōng nán shì chù ài gān táng。
知君岂假讴谣重,总为骊珠逐孟尝。zhī jūn qǐ jiǎ ōu yáo zhòng,zǒng wèi lí zhū zhú mèng cháng。

尚书学士吴兴董公过小祗园作

王世贞

惊传星象傍吾庐,孺子能勤长者车。jīng chuán xīng xiàng bàng wú lú,rú zi néng qín zhǎng zhě chē。
林竹选留诗句后,石苔开识履声馀。lín zhú xuǎn liú shī jù hòu,shí tái kāi shí lǚ shēng yú。
先春丽藻争思御,及暝玄言转自舒。xiān chūn lì zǎo zhēng sī yù,jí míng xuán yán zhuǎn zì shū。
不独马曹堪拄笏,从他学士也焚鱼。bù dú mǎ cáo kān zhǔ hù,cóng tā xué shì yě fén yú。
扳留一水元衣带,惜别孤蟾似髻梳。bān liú yī shuǐ yuán yī dài,xī bié gū chán shì jì shū。
为约把杯挥麈地,五陵车马万花初。wèi yuē bǎ bēi huī zhǔ dì,wǔ líng chē mǎ wàn huā chū。

余赴太仆北上宴督漕王中丞新甫所感事有赠

王世贞

青灯浊酒坐相酬,感事惊心论旧游。qīng dēng zhuó jiǔ zuò xiāng chóu,gǎn shì jīng xīn lùn jiù yóu。
犯斗故怜双剑在,照车先让一珠收。fàn dòu gù lián shuāng jiàn zài,zhào chē xiān ràng yī zhū shōu。
毋惊粒玉峨珂集,不睹台金蹀?愁。wú jīng lì yù é kē jí,bù dǔ tái jīn dié chóu。
愧我老非张万岁,念君功待鄂千秋。kuì wǒ lǎo fēi zhāng wàn suì,niàn jūn gōng dài è qiān qiū。
天空苜蓿霜难饱,春暖桃花水自流。tiān kōng mù xu shuāng nán bǎo,chūn nuǎn táo huā shuǐ zì liú。
任是囧书称太仆,何如计相拜通侯。rèn shì jiǒng shū chēng tài pū,hé rú jì xiāng bài tōng hóu。

寄挽黄淳父丈

王世贞

少微东壁两星虚,偏落吴江恨有馀。shǎo wēi dōng bì liǎng xīng xū,piān luò wú jiāng hèn yǒu yú。
见失奉高犹自可,听亡叔度转愁予。jiàn shī fèng gāo yóu zì kě,tīng wáng shū dù zhuǎn chóu yǔ。
松能傲雪还成槁,兰岂当门也自锄。sōng néng ào xuě hái chéng gǎo,lán qǐ dāng mén yě zì chú。
若个曾偷江左集,何人不购永兴书。ruò gè céng tōu jiāng zuǒ jí,hé rén bù gòu yǒng xīng shū。
窗前谷雨分茶鼎,屧底春山却笋舆。chuāng qián gǔ yǔ fēn chá dǐng,xiè dǐ chūn shān què sǔn yú。
种种风流今日尽,可应南望不欷歔。zhǒng zhǒng fēng liú jīn rì jǐn,kě yīng nán wàng bù xī xū。

同日得承天曾丈参知及其子以三中丞蜀中书

王世贞

山城幕府叹离居,朋旧青云积渐疏。shān chéng mù fǔ tàn lí jū,péng jiù qīng yún jī jiàn shū。
湘浦春深谁附雁,蜀江南下不通鱼。xiāng pǔ chūn shēn shuí fù yàn,shǔ jiāng nán xià bù tōng yú。
方愁晋代浮沉语,并得殷侯父子书。fāng chóu jìn dài fú chén yǔ,bìng dé yīn hóu fù zi shū。
只字造从倡雪后,寸笺裁自浣花馀。zhǐ zì zào cóng chàng xuě hòu,cùn jiān cái zì huàn huā yú。
银钩并美看难辨,玉案双酬愧不如。yín gōu bìng měi kàn nán biàn,yù àn shuāng chóu kuì bù rú。
益部只今徵小许,凤毛池上莫教虚。yì bù zhǐ jīn zhēng xiǎo xǔ,fèng máo chí shàng mò jiào xū。

大司寇王公扶侍太夫人驰传还里赋此为赠

王世贞

将母仍为昼锦身,亲从玉殿捧恩纶。jiāng mǔ réng wèi zhòu jǐn shēn,qīn cóng yù diàn pěng ēn lún。
旌旗自北风云近,花柳从南雨露匀。jīng qí zì běi fēng yún jìn,huā liǔ cóng nán yǔ lù yún。
出入两朝中执法,起居八座太夫人。chū rù liǎng cháo zhōng zhí fǎ,qǐ jū bā zuò tài fū rén。
莱衣姓老看还少,粉署名秋别有春。lái yī xìng lǎo kàn hái shǎo,fěn shǔ míng qiū bié yǒu chūn。
桃实供从王母旧,履声听识郑公真。táo shí gōng cóng wáng mǔ jiù,lǚ shēng tīng shí zhèng gōng zhēn。
那应北斗虚喉舌,共望中台领缙绅。nà yīng běi dòu xū hóu shé,gòng wàng zhōng tái lǐng jìn shēn。
明主总深乌鸟慰,可能无意画麒麟。míng zhǔ zǒng shēn wū niǎo wèi,kě néng wú yì huà qí lín。

助甫携见甫过郧镇留饮喜赠

王世贞

握手踟蹰惜鬓丝,且先呼酒后论诗。wò shǒu chí chú xī bìn sī,qiě xiān hū jiǔ hòu lùn shī。
文章李益难终贱,兄弟岑参并好奇。wén zhāng lǐ yì nán zhōng jiàn,xiōng dì cén cān bìng hǎo qí。
佩玉享来元自蔡,颔珠投罢即称随。pèi yù xiǎng lái yuán zì cài,hàn zhū tóu bà jí chēng suí。
青油幕下堪移日,玄武峰头合后期。qīng yóu mù xià kān yí rì,xuán wǔ fēng tóu hé hòu qī。
折节客惊麇子地,跳梁人忆虎丘时。zhé jié kè jīng jūn zi dì,tiào liáng rén yì hǔ qiū shí。
年光并得偏吾老,春色从公到汝迟。nián guāng bìng dé piān wú lǎo,chūn sè cóng gōng dào rǔ chí。
但是词人阳九过,无妨物态暮三疑。dàn shì cí rén yáng jiǔ guò,wú fáng wù tài mù sān yí。
欲酬荃蕙须防化,莫遣东风道上吹。yù chóu quán huì xū fáng huà,mò qiǎn dōng fēng dào shàng chuī。

敬美尚宝弟以七言长律卅句及洪崖图古方壶为寿倚语作答数亦如之而悽然之旨殊矣

王世贞

叨开制府国西陲,听说悬弧已自悲。dāo kāi zhì fǔ guó xī chuí,tīng shuō xuán hú yǐ zì bēi。
晚得一城如斗大,可云千骑上头宜。wǎn dé yī chéng rú dòu dà,kě yún qiān qí shàng tóu yí。
交同矍圃三差在,迹似湘峰九尽疑。jiāo tóng jué pǔ sān chà zài,jì shì xiāng fēng jiǔ jǐn yí。
地远青山无捷径,天寒白雪有连枝。dì yuǎn qīng shān wú jié jìng,tiān hán bái xuě yǒu lián zhī。
洪崖画迹开元代,梁苑罍樽武帝时。hóng yá huà jì kāi yuán dài,liáng yuàn léi zūn wǔ dì shí。
万里并将棠棣颂,百年先废蓼莪诗。wàn lǐ bìng jiāng táng dì sòng,bǎi nián xiān fèi liǎo é shī。
夜听风雨床难接,春勒池塘草更迟。yè tīng fēng yǔ chuáng nán jiē,chūn lēi chí táng cǎo gèng chí。
五短久应输散骑,二难端合避僧弥。wǔ duǎn jiǔ yīng shū sàn qí,èr nán duān hé bì sēng mí。
清朝尚玺强增秩,醉客将军谬保持。qīng cháo shàng xǐ qiáng zēng zhì,zuì kè jiāng jūn miù bǎo chí。
所愿赐绯行简并,宁容剪白表微嗤。suǒ yuàn cì fēi xíng jiǎn bìng,níng róng jiǎn bái biǎo wēi chī。
雄心老骥羞人问,小技雕虫懒众知。xióng xīn lǎo jì xiū rén wèn,xiǎo jì diāo chóng lǎn zhòng zhī。
今是昨非孤抱合,宦情文思一时衰。jīn shì zuó fēi gū bào hé,huàn qíng wén sī yī shí shuāi。
长怜北海如流语,未信平原柰乐词。zhǎng lián běi hǎi rú liú yǔ,wèi xìn píng yuán nài lè cí。
家有鉴湖那用乞,车还下泽不言疲。jiā yǒu jiàn hú nà yòng qǐ,chē hái xià zé bù yán pí。
由来损益多深味,学易年今尚可追。yóu lái sǔn yì duō shēn wèi,xué yì nián jīn shàng kě zhuī。

避暑园居得长律二十句

王世贞

今年毒热异常年,似为吾园稍见蠲。jīn nián dú rè yì cháng nián,shì wèi wú yuán shāo jiàn juān。
谢客琴樽宽约束,亲人鱼鸟恣留连。xiè kè qín zūn kuān yuē shù,qīn rén yú niǎo zì liú lián。
已多苔色侵衣上,时有松声到枕边。yǐ duō tái sè qīn yī shàng,shí yǒu sōng shēng dào zhěn biān。
凿就双溪长贮月,迭成三岛别藏天。záo jiù shuāng xī zhǎng zhù yuè,dié chéng sān dǎo bié cáng tiān。
莺花得所朝偏丽,虾菜趋时晚更鲜。yīng huā dé suǒ cháo piān lì,xiā cài qū shí wǎn gèng xiān。
中散酒鎗盛沆瀣,右军书笔走云烟。zhōng sàn jiǔ qiāng shèng hàng xiè,yòu jūn shū bǐ zǒu yún yān。
弦中白雪非江左,箧里青山是辋川。xián zhōng bái xuě fēi jiāng zuǒ,qiè lǐ qīng shān shì wǎng chuān。
大雅诗歌篇十九,古文金石卷三千。dà yǎ shī gē piān shí jiǔ,gǔ wén jīn shí juǎn sān qiān。
乍谈飒尔凉飙至,小坐翛然大火捐。zhà tán sà ěr liáng biāo zhì,xiǎo zuò xiāo rán dà huǒ juān。
见说长安饶炙手,可容分借北窗眠。jiàn shuō zhǎng ān ráo zhì shǒu,kě róng fēn jiè běi chuāng mián。

吾州有王三翁者沙人也年一百六常住明上人燕人也年一百四今秋眉州刘大瓢来访自言历三丁丑年百二十一度其状貌亦似百许岁人期以闰月之十二日会吾山园喜而有赋

王世贞

三老三百三十岁,一农一道一山僧。sān lǎo sān bǎi sān shí suì,yī nóng yī dào yī shān sēng。
俱称献寿来南极,直数生年到裕陵。jù chēng xiàn shòu lái nán jí,zhí shù shēng nián dào yù líng。
长就鹤形骄婉姱,炼成松骨斗崚嶒。zhǎng jiù hè xíng jiāo wǎn kuā,liàn chéng sōng gǔ dòu léng céng。
囊余伏翼千秋饵,手拄胡孙万岁藤。náng yú fú yì qiān qiū ěr,shǒu zhǔ hú sūn wàn suì téng。
迤逦降庭犹恨少,依稀杖国向来曾。yí lǐ jiàng tíng yóu hèn shǎo,yī xī zhàng guó xiàng lái céng。
他年太学应亲割,今日清尊暂作朋。tā nián tài xué yīng qīn gē,jīn rì qīng zūn zàn zuò péng。
疏上壶关名是茂,篇留陌上姓为应。shū shàng hú guān míng shì mào,piān liú mò shàng xìng wèi yīng。
悬知太史占星象,厕我嘉弧恐未能。xuán zhī tài shǐ zhàn xīng xiàng,cè wǒ jiā hú kǒng wèi néng。

诗成之明日而王翁疾甚又明日就木矣感叹之余复得一章

王世贞

一百六年难老身,半刹那间隔世尘。yī bǎi liù nián nán lǎo shēn,bàn shā nà jiān gé shì chén。
飞去独为华表鹤,化来双剩禹门鳞。fēi qù dú wèi huá biǎo hè,huà lái shuāng shèng yǔ mén lín。
空教休琏歌三叟,赢得商于仅二人。kōng jiào xiū liǎn gē sān sǒu,yíng dé shāng yú jǐn èr rén。
海为桑田垂沮洳,峰如华顶断嶙峋。hǎi wèi sāng tián chuí jǔ rù,fēng rú huá dǐng duàn lín xún。
虎溪他日不成笑,橘叟兹秋聊对论。hǔ xī tā rì bù chéng xiào,jú sǒu zī qiū liáo duì lùn。
彭祖较来差尚夭,黔娄谥后未为贫。péng zǔ jiào lái chà shàng yāo,qián lóu shì hòu wèi wèi pín。
客从逝水浮云去,交许清风明月新。kè cóng shì shuǐ fú yún qù,jiāo xǔ qīng fēng míng yuè xīn。
更道岁寒还有托,老梅拳曲伴松筠。gèng dào suì hán hái yǒu tuō,lǎo méi quán qū bàn sōng yún。

大宗伯吴兴董公枉棹海滨道返命进士长君代访且赠长律饰奖过情愧感之情托之申和

王世贞

元老三朝鬓未苍,碧澜天目供文章。yuán lǎo sān cháo bìn wèi cāng,bì lán tiān mù gōng wén zhāng。
初将息念归祗树,雅有高名在柏梁。chū jiāng xī niàn guī zhī shù,yǎ yǒu gāo míng zài bǎi liáng。
冀北群群空騕袅,淮南字字挟风霜。jì běi qún qún kōng yǎo niǎo,huái nán zì zì xié fēng shuāng。
书成旧锡黄银印,梦醒犹疑白玉堂。shū chéng jiù xī huáng yín yìn,mèng xǐng yóu yí bái yù táng。
善诲门墙多末照,怜才齿颊有余香。shàn huì mén qiáng duō mò zhào,lián cái chǐ jiá yǒu yú xiāng。
齐纨忽展银钩赠,越锦难轻玉案偿。qí wán hū zhǎn yín gōu zèng,yuè jǐn nán qīng yù àn cháng。
共道贤良惟一董,可能京兆拟三王。gòng dào xián liáng wéi yī dǒng,kě néng jīng zhào nǐ sān wáng。
芃芃兰桂秋逾茂,蔼蔼桑榆日未央。péng péng lán guì qiū yú mào,ǎi ǎi sāng yú rì wèi yāng。
丹穴凤毛开气色,清时狐笔借飞扬。dān xué fèng máo kāi qì sè,qīng shí hú bǐ jiè fēi yáng。
莫言兴尽山阴舫,衣带居然一水乡。mò yán xīng jǐn shān yīn fǎng,yī dài jū rán yī shuǐ xiāng。

杜清甫丈九十矣而矍铄如少年曾忆白香山赠裴淄州云九十不衰真地仙因倚起语寿之

王世贞

九十不衰真地仙,姓名无忝杜延年。jiǔ shí bù shuāi zhēn dì xiān,xìng míng wú tiǎn dù yán nián。
围棋纵负人人墅,卖药能宽处处田。wéi qí zòng fù rén rén shù,mài yào néng kuān chù chù tián。
春暖弦歌秦女巷,午晴诗画米家船。chūn nuǎn xián gē qín nǚ xiàng,wǔ qíng shī huà mǐ jiā chuán。
携来鸠杖那防噎,赠得羊裘不肯穿。xié lái jiū zhàng nà fáng yē,zèng dé yáng qiú bù kěn chuān。
自剔残灯书小令,旋烹新茗结清缘。zì tī cán dēng shū xiǎo lìng,xuán pēng xīn míng jié qīng yuán。
惟应蓟子摩铜狄,见尔垂髫学数钱。wéi yīng jì zi mó tóng dí,jiàn ěr chuí tiáo xué shù qián。