古诗词

岁暮事稀偶展白傅长庆集不觉有入戏作

王世贞

亦知忧造物,衰怯未辞官。yì zhī yōu zào wù,shuāi qiè wèi cí guān。
薄禄消无计,微名损甚难。báo lù xiāo wú jì,wēi míng sǔn shén nán。
书斋陶甓旧,灯火白诗残。shū zhāi táo pì jiù,dēng huǒ bái shī cán。
依约中人业,青天可见宽。yī yuē zhōng rén yè,qīng tiān kě jiàn kuān。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

任户部自密云回道却敌事甚悉寻贬官武定诗送之

王世贞

见说卢龙塞,番兵夜合围。jiàn shuō lú lóng sāi,fān bīng yè hé wéi。
笳吹城欲动,烽逼雁仍稀。jiā chuī chéng yù dòng,fēng bī yàn réng xī。
仗节星郎驻,飞刍代马肥。zhàng jié xīng láng zhù,fēi chú dài mǎ féi。
晴虹袖匕首,秋月满戎衣。qíng hóng xiù bǐ shǒu,qiū yuè mǎn róng yī。
万死身犹在,孤臣事易非。wàn sǐ shēn yóu zài,gū chén shì yì fēi。
还看谢州簿,白羽暮年挥。hái kàn xiè zhōu bù,bái yǔ mù nián huī。

送刘比部恤刑云贵

王世贞

轺车小司寇,鼓吹黄金台。yáo chē xiǎo sī kòu,gǔ chuī huáng jīn tái。
天欲南荒尽,春还北极来。tiān yù nán huāng jǐn,chūn hái běi jí lái。
泣珠恩自远,祝网面仍开。qì zhū ēn zì yuǎn,zhù wǎng miàn réng kāi。
贵竹披层瘴,昆池暖劫灰。guì zhú pī céng zhàng,kūn chí nuǎn jié huī。
客传星使部,人忆夜郎才。kè chuán xīng shǐ bù,rén yì yè láng cái。
不识秋鸿外,新诗可寄裁。bù shí qiū hóng wài,xīn shī kě jì cái。

赋得纱灯

王世贞

谁剪纱为叶,翻怜玉作枝。shuí jiǎn shā wèi yè,fān lián yù zuò zhī。
霜轻织女制,星散影娥池。shuāng qīng zhī nǚ zhì,xīng sàn yǐng é chí。
流黄动金缀,分红入翠卮。liú huáng dòng jīn zhuì,fēn hóng rù cuì zhī。
灿烂欺萤耀,霏薄胜蛛丝。càn làn qī yíng yào,fēi báo shèng zhū sī。
还同瑟瑟幕,不掩丽娟姿。hái tóng sè sè mù,bù yǎn lì juān zī。

赠梅将军

王世贞

无论汉飞将,驰射尔谁先。wú lùn hàn fēi jiāng,chí shè ěr shuí xiān。
一剑酬知已,千金结少年。yī jiàn chóu zhī yǐ,qiān jīn jié shǎo nián。
建牙沧海日,挥羽蓟门烟。jiàn yá cāng hǎi rì,huī yǔ jì mén yān。
韎韐戎王锦,珊瑚宛马鞭。mèi gé róng wáng jǐn,shān hú wǎn mǎ biān。
乾坤兵事重,将帅主恩偏。qián kūn bīng shì zhòng,jiāng shuài zhǔ ēn piān。
欲问汾阳贵,吾夸未遇前。yù wèn fén yáng guì,wú kuā wèi yù qián。

回龙观

王世贞

绛节春时憩,玄宫夜不扃。jiàng jié chūn shí qì,xuán gōng yè bù jiōng。
薛衣屏日月,松骨破雷霆。xuē yī píng rì yuè,sōng gǔ pò léi tíng。
剥落群真像,凄凉上帝庭。bō luò qún zhēn xiàng,qī liáng shàng dì tíng。
蚁台留雉堞,蜗壁断丹青。yǐ tái liú zhì dié,wō bì duàn dān qīng。
王气千年合,銮舆一夕经。wáng qì qiān nián hé,luán yú yī xī jīng。
河山被容卫,草木吐精灵。hé shān bèi róng wèi,cǎo mù tǔ jīng líng。
谷忆三呼应,云疑五彩停。gǔ yì sān hū yīng,yún yí wǔ cǎi tíng。
莫将荣辱理,来此叩桑溟。mò jiāng róng rǔ lǐ,lái cǐ kòu sāng míng。

过天津

王世贞

此地辟天津,关城万马屯。cǐ dì pì tiān jīn,guān chéng wàn mǎ tún。
势临南极迥,威拥上游尊。shì lín nán jí jiǒng,wēi yōng shàng yóu zūn。
日月分三辅,风烟接九藩。rì yuè fēn sān fǔ,fēng yān jiē jiǔ fān。
雕盘秋气肃,鲸击夜涛奔。diāo pán qiū qì sù,jīng jī yè tāo bēn。
赤羽边庭檄,青油使者轩。chì yǔ biān tíng xí,qīng yóu shǐ zhě xuān。
北来多破胆,南望易消魂。běi lái duō pò dǎn,nán wàng yì xiāo hún。
人意明群盗,天心暗陆浑。rén yì míng qún dào,tiān xīn àn lù hún。
凭舷仗尊酒,孤抱向谁论。píng xián zhàng zūn jiǔ,gū bào xiàng shuí lùn。

过清源李宪使宴作

王世贞

河山初执手,天地一掀髯。hé shān chū zhí shǒu,tiān dì yī xiān rán。
月拥齐藩节,霜回汉使幨。yuè yōng qí fān jié,shuāng huí hàn shǐ chān。
宦途乡语细,军令酒杯严。huàn tú xiāng yǔ xì,jūn lìng jiǔ bēi yán。
白苎调歌管,青衣度舞帘。bái zhù diào gē guǎn,qīng yī dù wǔ lián。
香抄云子饭,洁称水晶盐。xiāng chāo yún zi fàn,jié chēng shuǐ jīng yán。
笳鼓行营急,兰膏北海淹。jiā gǔ xíng yíng jí,lán gāo běi hǎi yān。
金吾应不怕,为许夜厌厌。jīn wú yīng bù pà,wèi xǔ yè yàn yàn。

自天津南所经由亡不陆沈者聊成短述兼志忧年得十六韵

王世贞

脉涌中原破,堤平万穴趋。mài yǒng zhōng yuán pò,dī píng wàn xué qū。
青天回碣石,大壑播方壶。qīng tiān huí jié shí,dà hè bō fāng hú。
甲子尧年偶,庚辰禹佐殊。jiǎ zi yáo nián ǒu,gēng chén yǔ zuǒ shū。
向来分水陆,兹往混江湖。xiàng lái fēn shuǐ lù,zī wǎng hùn jiāng hú。
远舍晨都鳄,危樯夜宅乌。yuǎn shě chén dōu è,wēi qiáng yè zhái wū。
鸥行饶道路,桧偃夺菰蒲。ōu xíng ráo dào lù,guì yǎn duó gū pú。
急瀑千珠溅,宽流一镜铺。jí pù qiān zhū jiàn,kuān liú yī jìng pù。
縠文寒茧栗,锦色昼模糊。hú wén hán jiǎn lì,jǐn sè zhòu mó hú。
紫凤疑来往,天吴或有无。zǐ fèng yí lái wǎng,tiān wú huò yǒu wú。
?驱惊倏忽,帆迫乱喧呼。qū jīng shū hū,fān pò luàn xuān hū。
怒激钲声废,微争线力扶。nù jī zhēng shēng fèi,wēi zhēng xiàn lì fú。
身轻仍燕雀,势定始妻孥。shēn qīng réng yàn què,shì dìng shǐ qī nú。
瘗马祠空白,看龟目易朱。yì mǎ cí kōng bái,kàn guī mù yì zhū。
客程兹地险,民力几时苏。kè chéng zī dì xiǎn,mín lì jǐ shí sū。
沈灶生涯尽,投薪骨髓枯。shěn zào shēng yá jǐn,tóu xīn gǔ suǐ kū。
茫茫上帝远,吾意欲招巫。máng máng shàng dì yuǎn,wú yì yù zhāo wū。

寄李于鳞二十四韵

王世贞

四顾空搔首,中原独抚膺。sì gù kōng sāo shǒu,zhōng yuán dú fǔ yīng。
月寒青海雁,风偃赤霄鹏。yuè hán qīng hǎi yàn,fēng yǎn chì xiāo péng。
道路逢他辈,声华亦可凭。dào lù féng tā bèi,shēng huá yì kě píng。
强为知已语,敢并故人称。qiáng wèi zhī yǐ yǔ,gǎn bìng gù rén chēng。
忆自唯吾汝,相逢属废兴。yì zì wéi wú rǔ,xiāng féng shǔ fèi xīng。
舟联私郭泰,楼卧仰陈登。zhōu lián sī guō tài,lóu wò yǎng chén dēng。
落月过三市,高秋问七陵。luò yuè guò sān shì,gāo qiū wèn qī líng。
河奔浩莽荡,岳削重崚嶒。hé bēn hào mǎng dàng,yuè xuē zhòng léng céng。
没羽真疑虎,疏韝乍纵鹰。méi yǔ zhēn yí hǔ,shū gōu zhà zòng yīng。
风烟身许混,天地目频瞪。fēng yān shēn xǔ hùn,tiān dì mù pín dèng。
俗就谁心折,篇成岂价增。sú jiù shuí xīn zhé,piān chéng qǐ jià zēng。
拙于贫贱共,狂得古今憎。zhuō yú pín jiàn gòng,kuáng dé gǔ jīn zēng。
岭表梁公实,山东李伯承。lǐng biǎo liáng gōng shí,shān dōng lǐ bó chéng。
宗徐少卓荦,榛也老飞腾。zōng xú shǎo zhuó luò,zhēn yě lǎo fēi téng。
独往时难遏,横行意颇矜。dú wǎng shí nán è,héng xíng yì pǒ jīn。
英雄方识尔,踯躅有来朋。yīng xióng fāng shí ěr,zhí zhú yǒu lái péng。
眉宇千年色,襟期万壑冰。méi yǔ qiān nián sè,jīn qī wàn hè bīng。
过从原不偶,聚散忽因仍。guò cóng yuán bù ǒu,jù sàn hū yīn réng。
别路人如织,微官我独绳。bié lù rén rú zhī,wēi guān wǒ dú shéng。
孤槎春气迥,双剑斗文凝。gū chá chūn qì jiǒng,shuāng jiàn dòu wén níng。
酬酢怀翻切,浮沉道鲜能。chóu cù huái fān qiè,fú chén dào xiān néng。
暂归依酒伴,随泊访渔灯。zàn guī yī jiǔ bàn,suí pō fǎng yú dēng。
此物期终遇,生予或可徵。cǐ wù qī zhōng yù,shēng yǔ huò kě zhēng。
亦知疑白璧,代尔任青蝇。yì zhī yí bái bì,dài ěr rèn qīng yíng。

奉送大司寇应公还天台

王世贞

投劾心初遂,生平节未磷。tóu hé xīn chū suì,shēng píng jié wèi lín。
两朝均出入,一代借陶甄。liǎng cháo jūn chū rù,yī dài jiè táo zhēn。
有念俱生物,无营独任真。yǒu niàn jù shēng wù,wú yíng dú rèn zhēn。
向传铜柱徼,曾拥绣衣巡。xiàng chuán tóng zhù jiǎo,céng yōng xiù yī xún。
羌笮乾坤尽,甘棠雨露匀。qiāng zé qián kūn jǐn,gān táng yǔ lù yún。
戢兵驱揖让,吹律起沈沦。jí bīng qū yī ràng,chuī lǜ qǐ shěn lún。
直道萋菲易,归装薏苡贫。zhí dào qī fēi yì,guī zhuāng yì yǐ pín。
至今看颂德,犹自满文身。zhì jīn kàn sòng dé,yóu zì mǎn wén shēn。
海岱严旌钺,阿衡领缙绅。hǎi dài yán jīng yuè,ā héng lǐng jìn shēn。
名齐山相远,治访盖公纯。míng qí shān xiāng yuǎn,zhì fǎng gài gōng chún。
北斗官逾贵,西曹法转新。běi dòu guān yú guì,xī cáo fǎ zhuǎn xīn。
自来惟重意,或少不冤民。zì lái wéi zhòng yì,huò shǎo bù yuān mín。
在宥求明主,遗安惠老臣。zài yòu qiú míng zhǔ,yí ān huì lǎo chén。
但无惭竹简,何必问蒲轮。dàn wú cán zhú jiǎn,hé bì wèn pú lún。
瀑布遥飞汉,衡门岂避秦。pù bù yáo fēi hàn,héng mén qǐ bì qín。
月来天柱晓,花发石桥春。yuè lái tiān zhù xiǎo,huā fā shí qiáo chūn。
白首风波隔,红颜药物亲。bái shǒu fēng bō gé,hóng yán yào wù qīn。
栖迟馀故吏,黯淡走庸人。qī chí yú gù lì,àn dàn zǒu yōng rén。
拙计穷缘木,微才老积薪。zhuō jì qióng yuán mù,wēi cái lǎo jī xīn。
空为国士语,南望重伤神。kōng wèi guó shì yǔ,nán wàng zhòng shāng shén。

淮阳公署遣怀二首

王世贞

空馆云常合,荒阶叶易平。kōng guǎn yún cháng hé,huāng jiē yè yì píng。
风霜私俗吏,天地狭狂生。fēng shuāng sī sú lì,tiān dì xiá kuáng shēng。
啸引双长铗,愁依一短檠。xiào yǐn shuāng zhǎng jiá,chóu yī yī duǎn qíng。
惜眠晨鼓罢,散食午禽鸣。xī mián chén gǔ bà,sàn shí wǔ qín míng。
刀笔难违世,文章肯近名。dāo bǐ nán wéi shì,wén zhāng kěn jìn míng。
翛然竟何语,奇思独能惊。xiāo rán jìng hé yǔ,qí sī dú néng jīng。

淮阳公署遣怀二首

王世贞

向惜湘累有,行求越石非。xiàng xī xiāng lèi yǒu,xíng qiú yuè shí fēi。
官宁为吾设,事颇与心违。guān níng wèi wú shè,shì pǒ yǔ xīn wéi。
随遇浮沉足,相知积渐稀。suí yù fú chén zú,xiāng zhī jī jiàn xī。
庭阴候吏散,树色晚鸦归。tíng yīn hòu lì sàn,shù sè wǎn yā guī。
白发过搔首,青云阻拂衣。bái fā guò sāo shǒu,qīng yún zǔ fú yī。
淮南小山桂,乡思欲翻飞。huái nán xiǎo shān guì,xiāng sī yù fān fēi。

李南雄而进

王世贞

尔父南宫老,尊为帝者师。ěr fù nán gōng lǎo,zūn wèi dì zhě shī。
向来麟阁重,况有凤毛奇。xiàng lái lín gé zhòng,kuàng yǒu fèng máo qí。
难弟曾双戟,中年暂一麾。nán dì céng shuāng jǐ,zhōng nián zàn yī huī。
累朝悬赐履,万里借褰帷。lèi cháo xuán cì lǚ,wàn lǐ jiè qiān wéi。
庾岭熊轩过,凌江雀舫移。yǔ lǐng xióng xuān guò,líng jiāng què fǎng yí。
宦资装石见,心事买山知。huàn zī zhuāng shí jiàn,xīn shì mǎi shān zhī。
乔木风霜古,渔樵日月私。qiáo mù fēng shuāng gǔ,yú qiáo rì yuè sī。
浮云回意气,流水莹须眉。fú yún huí yì qì,liú shuǐ yíng xū méi。
学稼兴时早,看花散每迟。xué jià xīng shí zǎo,kàn huā sàn měi chí。
不须求大药,即此是仙资。bù xū qiú dà yào,jí cǐ shì xiān zī。

赠浦翁

王世贞

早应公车辟,亡何爱隐沦。zǎo yīng gōng chē pì,wáng hé ài yǐn lún。
传经问心事,却杖转精神。chuán jīng wèn xīn shì,què zhàng zhuǎn jīng shén。
守黑偏柔物,耽玄颇避人。shǒu hēi piān róu wù,dān xuán pǒ bì rén。
乾坤为圃意,湖海狎鸥身。qián kūn wèi pǔ yì,hú hǎi xiá ōu shēn。
鸡黍能谋岁,莺花自与春。jī shǔ néng móu suì,yīng huā zì yǔ chūn。
东林倘开社,识尔白纶巾。dōng lín tǎng kāi shè,shí ěr bái lún jīn。

同陆象孙咏玉兰

王世贞

暂藉辛夷质,仍分薝卜光。zàn jí xīn yí zhì,réng fēn zhān bo guāng。
微风催万舞,好雨净千妆。wēi fēng cuī wàn wǔ,hǎo yǔ jìng qiān zhuāng。
月向瑶台并,春还锦障藏。yuè xiàng yáo tái bìng,chūn hái jǐn zhàng cáng。
高枝疑汉掌,艳蕊胜唐昌。gāo zhī yí hàn zhǎng,yàn ruǐ shèng táng chāng。
神女曾捐佩,宫妃欲施香。shén nǚ céng juān pèi,gōng fēi yù shī xiāng。
谁为后庭奏,一曲按霓裳。shuí wèi hòu tíng zòu,yī qū àn ní shang。