古诗词

岁暮事稀偶展白傅长庆集不觉有入戏作

王世贞

亦知忧造物,衰怯未辞官。yì zhī yōu zào wù,shuāi qiè wèi cí guān。
薄禄消无计,微名损甚难。báo lù xiāo wú jì,wēi míng sǔn shén nán。
书斋陶甓旧,灯火白诗残。shū zhāi táo pì jiù,dēng huǒ bái shī cán。
依约中人业,青天可见宽。yī yuē zhōng rén yè,qīng tiān kě jiàn kuān。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

立春日戏为梁陈体于青州作

王世贞

青州青帝乡,春至冠群方。qīng zhōu qīng dì xiāng,chūn zhì guān qún fāng。
凌霜回太簇,条风鼓少阳。líng shuāng huí tài cù,tiáo fēng gǔ shǎo yáng。
冰写滹沱色,雪厌寿阳妆。bīng xiě hū tuó sè,xuě yàn shòu yáng zhuāng。
茧文初映绿,卵色未舒黄。jiǎn wén chū yìng lǜ,luǎn sè wèi shū huáng。
鹰目微回盻,雉乳正群翔。yīng mù wēi huí xì,zhì rǔ zhèng qún xiáng。
击鞠诸田族,粘屣临淄倡。jī jū zhū tián zú,zhān xǐ lín zī chàng。
留髡东第酒,角驷上阑缰。liú kūn dōng dì jiǔ,jiǎo sì shàng lán jiāng。
繁雄将自始,欢愉殊未央。fán xióng jiāng zì shǐ,huān yú shū wèi yāng。
毋忧万凋瘵,左个在明堂。wú yōu wàn diāo zhài,zuǒ gè zài míng táng。

题东溪书屋其人中丞南溪公兄也

王世贞

徵君夙有尚,卜筑东溪头。zhēng jūn sù yǒu shàng,bo zhù dōng xī tóu。
人如叔度朗,宅比剡中幽。rén rú shū dù lǎng,zhái bǐ shàn zhōng yōu。
地润双珠吐,天空一镜收。dì rùn shuāng zhū tǔ,tiān kōng yī jìng shōu。
朝宗竹箭水,解冻桃花流。cháo zōng zhú jiàn shuǐ,jiě dòng táo huā liú。
初日绮文悦,条风罗带愁。chū rì qǐ wén yuè,tiáo fēng luó dài chóu。
渔家薜荔网,浣女木兰舟。yú jiā bì lì wǎng,huàn nǚ mù lán zhōu。
拄颊西山晓,濯缨沧渚秋。zhǔ jiá xī shān xiǎo,zhuó yīng cāng zhǔ qiū。
君仍洗颍去,仲乃钓磻游。jūn réng xǐ yǐng qù,zhòng nǎi diào pán yóu。
雨雪何年夜,能容王子猷。yǔ xuě hé nián yè,néng róng wáng zi yóu。

送姜佥宪始分省江西

王世贞

万庾敖仓粟,千帆下濑兵。wàn yǔ áo cāng sù,qiān fān xià lài bīng。
伊谁任保障,南北一书生。yī shuí rèn bǎo zhàng,nán běi yī shū shēng。
命岂冯唐晚,恩元介子轻。mìng qǐ féng táng wǎn,ēn yuán jiè zi qīng。
拮据双鬓在,留滞寸心明。jié jù shuāng bìn zài,liú zhì cùn xīn míng。
金紫当年物,丹青异日名。jīn zǐ dāng nián wù,dān qīng yì rì míng。
除书历下里,襆被斗边城。chú shū lì xià lǐ,fú bèi dòu biān chéng。
家接三江近,人如九派清。jiā jiē sān jiāng jìn,rén rú jiǔ pài qīng。
还逢狱中剑,拂拭请长缨。hái féng yù zhōng jiàn,fú shì qǐng zhǎng yīng。

新乐端惠王挽诗一首

王世贞

帝纪年元狩,先王建社初。dì jì nián yuán shòu,xiān wáng jiàn shè chū。
地分齐渤海,亲比汉朱虚。dì fēn qí bó hǎi,qīn bǐ hàn zhū xū。
壁有先贤籍,门多处士车。bì yǒu xiān xián jí,mén duō chù shì chē。
蛟龙一夕变,鸡犬亦无馀。jiāo lóng yī xī biàn,jī quǎn yì wú yú。
明月空丹辇,流云自绮疏。míng yuè kōng dān niǎn,liú yún zì qǐ shū。
犹闻刘向在,能读枕中书。yóu wén liú xiàng zài,néng dú zhěn zhōng shū。

闻岛寇警有感因呈兵宪王使君

王世贞

烽火年年是,乾坤处处残。fēng huǒ nián nián shì,qián kūn chù chù cán。
仓皇趋白羽,澒洞及黄冠。cāng huáng qū bái yǔ,hòng dòng jí huáng guān。
忽改汾阳色,知登汉将坛。hū gǎi fén yáng sè,zhī dēng hàn jiāng tán。
天横须虑合,月上庵庐寒。tiān héng xū lǜ hé,yuè shàng ān lú hán。
剑客雄争奋,兵符静不欢。jiàn kè xióng zhēng fèn,bīng fú jìng bù huān。
挥鞭画吴海,飞捷动长安。huī biān huà wú hǎi,fēi jié dòng zhǎng ān。
名已丹青刻,囊毋赤白看。míng yǐ dān qīng kè,náng wú chì bái kàn。
渔樵吾计晚,戈甲此身难。yú qiáo wú jì wǎn,gē jiǎ cǐ shēn nán。
筹策须时定,农耕稍自宽。chóu cè xū shí dìng,nóng gēng shāo zì kuān。
好将铙吹曲,来奏柏台端。hǎo jiāng náo chuī qū,lái zòu bǎi tái duān。

过子与二十韵

王世贞

汝官今复罢,吾晚欲看谁。rǔ guān jīn fù bà,wú wǎn yù kàn shuí。
一棹沧江色,孤城落木时。yī zhào cāng jiāng sè,gū chéng luò mù shí。
应门欢竞发,倒屣唤犹迟。yīng mén huān jìng fā,dào xǐ huàn yóu chí。
青眼穷交甚,苍头夙嗜知。qīng yǎn qióng jiāo shén,cāng tóu sù shì zhī。
岕茶云入筥,渚稻雪分匙。jiè chá yún rù jǔ,zhǔ dào xuě fēn shi。
软剥迎霜栗,纤供裛露葵。ruǎn bō yíng shuāng lì,xiān gōng yì lù kuí。
鹿寒红玉肪,鲂鲙白银丝。lù hán hóng yù fáng,fáng kuài bái yín sī。
画烛双频换,清尊百不辞。huà zhú shuāng pín huàn,qīng zūn bǎi bù cí。
坐移难辨客,谈胜各相师。zuò yí nán biàn kè,tán shèng gè xiāng shī。
远漏寒声短,疏棂曙影窥。yuǎn lòu hán shēng duǎn,shū líng shǔ yǐng kuī。
凌兢追往事,飞动及新诗。líng jīng zhuī wǎng shì,fēi dòng jí xīn shī。
天欲人才尽,身仍我辈私。tiān yù rén cái jǐn,shēn réng wǒ bèi sī。
总无惭凤德,应不悔蛾眉。zǒng wú cán fèng dé,yīng bù huǐ é méi。
野服安群态,时名舍众疑。yě fú ān qún tài,shí míng shě zhòng yí。
酒徒殊未少,醉尉尔何为。jiǔ tú shū wèi shǎo,zuì wèi ěr hé wèi。
老厌乾坤束,归凭日月欺。lǎo yàn qián kūn shù,guī píng rì yuè qī。
浮云轻剑玦,返路有埙篪。fú yún qīng jiàn jué,fǎn lù yǒu xūn chí。
好展求羊径,重为嵇吕期。hǎo zhǎn qiú yáng jìng,zhòng wèi jī lǚ qī。
此生唯斗健,得句莫伤离。cǐ shēng wéi dòu jiàn,dé jù mò shāng lí。
长揖苕溪畔,茫茫信所之。zhǎng yī sháo xī pàn,máng máng xìn suǒ zhī。

哭徐汝思宪副十韵

王世贞

平原公子道,冰雪见追寻。píng yuán gōng zi dào,bīng xuě jiàn zhuī xún。
我自愁梁狱,君能操越吟。wǒ zì chóu liáng yù,jūn néng cāo yuè yín。
古今成握手,天地各抽簪。gǔ jīn chéng wò shǒu,tiān dì gè chōu zān。
急难朋情露,艰虞物态侵。jí nán péng qíng lù,jiān yú wù tài qīn。
一官身并掷,万卷恨俱沈。yī guān shēn bìng zhì,wàn juǎn hèn jù shěn。
病但怜埋玉,穷谁问铄金。bìng dàn lián mái yù,qióng shuí wèn shuò jīn。
芰荷辞世早,萝薜畏人深。jì hé cí shì zǎo,luó bì wèi rén shēn。
风郁铜川色,云横石室阴。fēng yù tóng chuān sè,yún héng shí shì yīn。
烟波迟执绋,山水怅知音。yān bō chí zhí fú,shān shuǐ chàng zhī yīn。
未有延陵剑,空馀国士心。wèi yǒu yán líng jiàn,kōng yú guó shì xīn。

寄张见父

王世贞

万事俱不作,终年恒论诗。wàn shì jù bù zuò,zhōng nián héng lùn shī。
伯氏既以屈,汝诗欲何为。bó shì jì yǐ qū,rǔ shī yù hé wèi。
清淮破白后,上蔡飞苍时。qīng huái pò bái hòu,shàng cài fēi cāng shí。
兄酬复弟劝,吹埙还和篪。xiōng chóu fù dì quàn,chuī xūn hái hé chí。
片语不孤赏,焉用他人知。piàn yǔ bù gū shǎng,yān yòng tā rén zhī。

寄张见父

王世贞

吴下忝两陆,汝南推二陈。wú xià tiǎn liǎng lù,rǔ nán tuī èr chén。
毋论青云器,各致白雪身。wú lùn qīng yún qì,gè zhì bái xuě shēn。
五马驱騀駊,双鸿散逡巡。wǔ mǎ qū ě pǒ,shuāng hóng sàn qūn xún。
晋楚齐秦匹,东西南北人。jìn chǔ qí qín pǐ,dōng xī nán běi rén。
何当一杯酒,相向和阳春。hé dāng yī bēi jiǔ,xiāng xiàng hé yáng chūn。

书怀

王世贞

欲询归后况,高枕即生涯。yù xún guī hòu kuàng,gāo zhěn jí shēng yá。
懒入时情甚,衰从物态加。lǎn rù shí qíng shén,shuāi cóng wù tài jiā。
浮踪付蕉鹿,宿疴笑弓蛇。fú zōng fù jiāo lù,sù kē xiào gōng shé。
酒渐输中户,诗仍讳大家。jiǔ jiàn shū zhōng hù,shī réng huì dà jiā。
宽心篱外鴳,寄恨井中蛙。kuān xīn lí wài yàn,jì hèn jǐng zhōng wā。
星斗终何预,江湖敢自夸。xīng dòu zhōng hé yù,jiāng hú gǎn zì kuā。
畏称徵士柳,羞种故侯瓜。wèi chēng zhēng shì liǔ,xiū zhǒng gù hóu guā。
不齿交游尽,何颜岁月赊。bù chǐ jiāo yóu jǐn,hé yán suì yuè shē。
荣名真嚼蜡,眷属似抟沙。róng míng zhēn jué là,juàn shǔ shì tuán shā。
唯有空王观,能消梦里花。wéi yǒu kōng wáng guān,néng xiāo mèng lǐ huā。

赋得双纱屏十韵

王世贞

云母翳槐席,火齐列延清。yún mǔ yì huái xí,huǒ qí liè yán qīng。
讵若兹屏丽,湛湛复盈盈。jù ruò zī píng lì,zhàn zhàn fù yíng yíng。
织从鲛手细,画出虎头精。zhī cóng jiāo shǒu xì,huà chū hǔ tóu jīng。
含雾花如笑,栖烟鸟欲惊。hán wù huā rú xiào,qī yān niǎo yù jīng。
蝇令仲谋误,牛作武秋鸣。yíng lìng zhòng móu wù,niú zuò wǔ qiū míng。
玉魄壶堪濯,冰神镜转明。yù pò hú kān zhuó,bīng shén jìng zhuǎn míng。
窥妆却月艳,障舞避风轻。kuī zhuāng què yuè yàn,zhàng wǔ bì fēng qīng。
清芬昼不隔,澄晖夕未倾。qīng fēn zhòu bù gé,chéng huī xī wèi qīng。
星流帝女制,池夺影娥名。xīng liú dì nǚ zhì,chí duó yǐng é míng。
自有淮王赋,春光甲汉京。zì yǒu huái wáng fù,chūn guāng jiǎ hàn jīng。

送张幼于扶侍还越舅家因檀施诸寺

王世贞

宁亲为令子,似舅即贤甥。níng qīn wèi lìng zi,shì jiù jí xián shēng。
我有王维句,重贻张仲行。wǒ yǒu wáng wéi jù,zhòng yí zhāng zhòng xíng。
玉看家宅相,花作板舆程。yù kàn jiā zhái xiāng,huā zuò bǎn yú chéng。
峰色两高紫,松阴九里清。fēng sè liǎng gāo zǐ,sōng yīn jiǔ lǐ qīng。
忘忧行际草,惜别梦中荆。wàng yōu xíng jì cǎo,xī bié mèng zhōng jīng。
钿宝施贫域,篦金引化城。diàn bǎo shī pín yù,bì jīn yǐn huà chéng。
莫深慈母虑,斟酌锦囊轻。mò shēn cí mǔ lǜ,zhēn zhuó jǐn náng qīng。

赠昆山何丞之靖江国官

王世贞

一尊从父老,握手吴江湄。yī zūn cóng fù lǎo,wò shǒu wú jiāng méi。
旧读何侯传,能贻宦后思。jiù dú hé hóu chuán,néng yí huàn hòu sī。
莫寻陶令兴,便托去来辞。mò xún táo lìng xīng,biàn tuō qù lái cí。
客席今虚左,王门尽自宜。kè xí jīn xū zuǒ,wáng mén jǐn zì yí。
赋高梁苑雪,花满郁林枝。fù gāo liáng yuàn xuě,huā mǎn yù lín zhī。
卧看驰驱者,应言汉使卑。wò kàn chí qū zhě,yīng yán hàn shǐ bēi。

奉送子敬宗兄之建宁司理因简明卿邵武

王世贞

大令吾宗彦,风流今在君。dà lìng wú zōng yàn,fēng liú jīn zài jūn。
八蚕清转励,五马重仍分。bā cán qīng zhuǎn lì,wǔ mǎ zhòng réng fēn。
瘴色凭骢破,乡书与雁闻。zhàng sè píng cōng pò,xiāng shū yǔ yàn wén。
名题岘山月,诗忆幔亭云。míng tí xiàn shān yuè,shī yì màn tíng yún。
狱吏愁丹笔,门人惜练裙。yù lì chóu dān bǐ,mén rén xī liàn qún。
如逢郢中客,何以结殷勤。rú féng yǐng zhōng kè,hé yǐ jié yīn qín。

夜宿天池雨归作

王世贞

石榻梦能浅,偶然甘雨零。shí tà mèng néng qiǎn,ǒu rán gān yǔ líng。
乱烟萦处合,幽梵坐来停。luàn yān yíng chù hé,yōu fàn zuò lái tíng。
薜挂疑相媚,松眠乍欲醒。bì guà yí xiāng mèi,sōng mián zhà yù xǐng。
遥淙斗飞白,断壁吐空青。yáo cóng dòu fēi bái,duàn bì tǔ kōng qīng。
涧发琴中水,池添镜里星。jiàn fā qín zhōng shuǐ,chí tiān jìng lǐ xīng。
破萍龟浴甲,缀草鹤梳翎。pò píng guī yù jiǎ,zhuì cǎo hè shū líng。
步步堪回屐,时时忽建瓴。bù bù kān huí jī,shí shí hū jiàn líng。
肯分香积饭,十日代翻经。kěn fēn xiāng jī fàn,shí rì dài fān jīng。