古诗词

送凌云鹄谏议之南京兆

王世贞

左掖梧桐色,清阴自宛然。zuǒ yē wú tóng sè,qīng yīn zì wǎn rán。
龙鳞明主易,鸡舌近臣偏。lóng lín míng zhǔ yì,jī shé jìn chén piān。
高议留青琐,殷怀尽绮筵。gāo yì liú qīng suǒ,yīn huái jǐn qǐ yán。
横金兹日贵,倚玉异时缘。héng jīn zī rì guì,yǐ yù yì shí yuán。
暖眼名流外,降心拙宦前。nuǎn yǎn míng liú wài,jiàng xīn zhuō huàn qián。
狂歌动星象,高会失风烟。kuáng gē dòng xīng xiàng,gāo huì shī fēng yān。
骨肉悲欢共,襟期笑语传。gǔ ròu bēi huān gòng,jīn qī xiào yǔ chuán。
应门邀缓带,归马熟停鞭。yīng mén yāo huǎn dài,guī mǎ shú tíng biān。
偃蹇忘宾事,峥嵘竞酒权。yǎn jiǎn wàng bīn shì,zhēng róng jìng jiǔ quán。
但知频乐圣,宁解羡登仙。dàn zhī pín lè shèng,níng jiě xiàn dēng xiān。
离毕商秋月,悬参北斗天。lí bì shāng qiū yuè,xuán cān běi dòu tiān。
云低石头旆,花簇大江船。yún dī shí tóu pèi,huā cù dà jiāng chuán。
河尹官曹副,丹阳郡国先。hé yǐn guān cáo fù,dān yáng jùn guó xiān。
关山王者气,宫阙帝京篇。guān shān wáng zhě qì,gōng quē dì jīng piān。
麈尾轻刘惔,刀环识吕虔。zhǔ wěi qīng liú tán,dāo huán shí lǚ qián。
二难知并美,三乐问俱全。èr nán zhī bìng měi,sān lè wèn jù quán。
蛙黾甘留滞,鹓鸿惜翥骞。wā mǐn gān liú zhì,yuān hóng xī zhù qiān。
赵张贤不数,嵇阮意谁宣。zhào zhāng xián bù shù,jī ruǎn yì shuí xuān。
海内兵为日,吾侪醉是年。hǎi nèi bīng wèi rì,wú chái zuì shì nián。
渐怜飞盖小,徙倚阆风巅。jiàn lián fēi gài xiǎo,xǐ yǐ láng fēng diān。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

闲居无事偶亿古人恒语成联者因以所感足之不论其合与否也

王世贞

有儿不明经,好读子与史。yǒu ér bù míng jīng,hǎo dú zi yǔ shǐ。
仲容已预之,卿不得复尔。zhòng róng yǐ yù zhī,qīng bù dé fù ěr。

闲居无事偶亿古人恒语成联者因以所感足之不论其合与否也

王世贞

解绶还神虎,买舟向吴会。jiě shòu hái shén hǔ,mǎi zhōu xiàng wú huì。
冷如鬼手馨,强来捉人臂。lěng rú guǐ shǒu xīn,qiáng lái zhuō rén bì。

春游

王世贞

碧濑春粼粼,芳洲遍绿蘋。bì lài chūn lín lín,fāng zhōu biàn lǜ píng。
摘花惊坐鸟,飞絮惹游人。zhāi huā jīng zuò niǎo,fēi xù rě yóu rén。

题金陵景送康永锡一绝

王世贞

莫催桃叶艇,去泛秦淮色。mò cuī táo yè tǐng,qù fàn qín huái sè。
有兴展此图,一挂高斋壁。yǒu xīng zhǎn cǐ tú,yī guà gāo zhāi bì。

半峰亭

王世贞

不爱天上游,不爱人间住。bù ài tiān shàng yóu,bù ài rén jiān zhù。
爱此半峰间,卧看云来去。ài cǐ bàn fēng jiān,wò kàn yún lái qù。

清晖轩

王世贞

微风卷帷起,面面延清晖。wēi fēng juǎn wéi qǐ,miàn miàn yán qīng huī。
无生一话后,日晏不成归。wú shēng yī huà hòu,rì yàn bù chéng guī。

碧玉沼

王世贞

一片荆山玉,琢成秋月圆。yī piàn jīng shān yù,zuó chéng qiū yuè yuán。
风波落叶尽,下有蔚蓝天。fēng bō luò yè jǐn,xià yǒu wèi lán tiān。

观音岩

王世贞

洗髻碧流润,绕龛红叶深。xǐ jì bì liú rùn,rào kān hóng yè shēn。
松风定中过,不是海潮音。sōng fēng dìng zhōng guò,bù shì hǎi cháo yīn。

白龙洞

王世贞

春雷地底发,匹练空中飞。chūn léi dì dǐ fā,pǐ liàn kōng zhōng fēi。
毋劳久行雨,解旱便应归。wú láo jiǔ xíng yǔ,jiě hàn biàn yīng guī。

多景岩

王世贞

千岩荐奇色,使我劳清瞬。qiān yán jiàn qí sè,shǐ wǒ láo qīng shùn。
其若老僧何,不见亦无尽。qí ruò lǎo sēng hé,bù jiàn yì wú jǐn。

宝云井

王世贞

片片胜鬘云,坠入功德井。piàn piàn shèng mán yún,zhuì rù gōng dé jǐng。
山僧解夏还,和云煮新茗。shān sēng jiě xià hái,hé yún zhǔ xīn míng。

偃盖松

王世贞

青松作偃盖,相与谈禅理。qīng sōng zuò yǎn gài,xiāng yǔ tán chán lǐ。
折取松下枝,与师充麈尾。zhé qǔ sōng xià zhī,yǔ shī chōng zhǔ wěi。

铁塔

王世贞

当时铁轮王,建此七宝树。dāng shí tiě lún wáng,jiàn cǐ qī bǎo shù。
风送黑云归,岩栖不知处。fēng sòng hēi yún guī,yán qī bù zhī chù。

妙高峰

王世贞

金山妙高台,飞到峰头住。jīn shān miào gāo tái,fēi dào fēng tóu zhù。
逢师卓锡声,不敢复飞去。féng shī zhuó xī shēng,bù gǎn fù fēi qù。

东斋

王世贞

月出东林端,不照东斋屋。yuè chū dōng lín duān,bù zhào dōng zhāi wū。
趺坐看西山,千岩散金粟。fū zuò kàn xī shān,qiān yán sàn jīn sù。