古诗词

拟古七十首李都尉陵从军

王世贞

海色摇地绿,昆仑插天青。hǎi sè yáo dì lǜ,kūn lún chā tiān qīng。
天地不相忌,千秋弄精灵。tiān dì bù xiāng jì,qiān qiū nòng jīng líng。
偶然复生余,抟作世人形。ǒu rán fù shēng yú,tuán zuò shì rén xíng。
俗眼不能识,强呼为岁星。sú yǎn bù néng shí,qiáng hū wèi suì xīng。
昨歌咸阳市,如意击玉瓶。zuó gē xián yáng shì,rú yì jī yù píng。
醉骂文成侯,白眼春冥冥。zuì mà wén chéng hóu,bái yǎn chūn míng míng。
新丰酒初熟,胡姬手如玉。xīn fēng jiǔ chū shú,hú jī shǒu rú yù。
十千换一斗,醉即垆头宿。shí qiān huàn yī dòu,zuì jí lú tóu sù。
中夜黎眉騧,银珰响相逐。zhōng yè lí méi guā,yín dāng xiǎng xiāng zhú。
上帝奏钧天,名姓登紫箓。shàng dì zòu jūn tiān,míng xìng dēng zǐ lù。
蛾眉七十二,停筝待新曲。é méi qī shí èr,tíng zhēng dài xīn qū。
揽笔虹霞生,鸣毫风雨促。lǎn bǐ hóng xiá shēng,míng háo fēng yǔ cù。
天姬粲瑶齿,重瞳亦回瞩。tiān jī càn yáo chǐ,zhòng tóng yì huí zhǔ。
衣我宫锦袍,葡萄发醽醁。yī wǒ gōng jǐn páo,pú táo fā líng lù。
片言朝不投,夕买范生舟。piàn yán cháo bù tóu,xī mǎi fàn shēng zhōu。
三神未欲返,五湖且须游。sān shén wèi yù fǎn,wǔ hú qiě xū yóu。
鱼龙听咸池,遂为钓者求。yú lóng tīng xián chí,suì wèi diào zhě qiú。
愀然发长啸,千金等云浮。qiǎo rán fā zhǎng xiào,qiān jīn děng yún fú。
虞帝放丹均,波应及许由。yú dì fàng dān jūn,bō yīng jí xǔ yóu。
不然箕山客,今作浔阳囚。bù rán jī shān kè,jīn zuò xún yáng qiú。
黄鹄脱樊笼,低身瞰九州。huáng gǔ tuō fán lóng,dī shēn kàn jiǔ zhōu。
衔珠报恩德,然后访丹丘。xián zhū bào ēn dé,rán hòu fǎng dān qiū。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

酒间偶题

王世贞

解道死生俱是梦,纵饶勘破亦奚为。jiě dào sǐ shēng jù shì mèng,zòng ráo kān pò yì xī wèi。
何如总付不思议,权向糟丘住几时。hé rú zǒng fù bù sī yì,quán xiàng zāo qiū zhù jǐ shí。

沈嘉则作灶乃金陵赵子实法也子实索言又为口占一绝

王世贞

一肩行灶付奚奴,欲采寒山处处苏。yī jiān xíng zào fù xī nú,yù cǎi hán shān chù chù sū。
煮得凉州泉水熟,不将身到酒家胡。zhǔ dé liáng zhōu quán shuǐ shú,bù jiāng shēn dào jiǔ jiā hú。

题画瓯碧牡丹

王世贞

沉香亭畔玉傞俄,叠叠春山捧翠螺。chén xiāng tíng pàn yù suō é,dié dié chūn shān pěng cuì luó。
何似江南天水碧,周娘亲为剪宫罗。hé shì jiāng nán tiān shuǐ bì,zhōu niáng qīn wèi jiǎn gōng luó。

朱宸卿葬母

王世贞

浦西阡畔草离离,肠断怜君负土时。pǔ xī qiān pàn cǎo lí lí,cháng duàn lián jūn fù tǔ shí。
乌鸟能啼两行血,白杨偏送四时悲。wū niǎo néng tí liǎng xíng xuè,bái yáng piān sòng sì shí bēi。

朱宸卿葬母

王世贞

手栽松柏泪和烟,念母谁如朱百年。shǒu zāi sōng bǎi lèi hé yān,niàn mǔ shuí rú zhū bǎi nián。
一自寒庐鸡骨后,至今犹道不禁绵。yī zì hán lú jī gǔ hòu,zhì jīn yóu dào bù jìn mián。

周公瑕导余至胥口不能渡走笔有嘲

王世贞

不烦风浪便回舟,兴尽真成王子猷。bù fán fēng làng biàn huí zhōu,xīng jǐn zhēn chéng wáng zi yóu。
若遇鸱夷应大笑,笑君难作五湖游。ruò yù chī yí yīng dà xiào,xiào jūn nán zuò wǔ hú yóu。

倚家弟调送张元春游岭南四绝

王世贞

朔风吹雨欲成花,病起青衫便离家。shuò fēng chuī yǔ yù chéng huā,bìng qǐ qīng shān biàn lí jiā。
此去不愁腰带减,古来勾漏有丹砂。cǐ qù bù chóu yāo dài jiǎn,gǔ lái gōu lòu yǒu dān shā。

倚家弟调送张元春游岭南四绝

王世贞

粤女簪头红佛桑,夷歌一曲压君觞。yuè nǚ zān tóu hóng fú sāng,yí gē yī qū yā jūn shāng。
莫嫌椰酒难成醉,也解宽人万里肠。mò xián yē jiǔ nán chéng zuì,yě jiě kuān rén wàn lǐ cháng。

倚家弟调送张元春游岭南四绝

王世贞

笔底江山已自灵,千峰匹马锦囊停。bǐ dǐ jiāng shān yǐ zì líng,qiān fēng pǐ mǎ jǐn náng tíng。
荆家莫诧关仝好,大庾南头分外青。jīng jiā mò chà guān tóng hǎo,dà yǔ nán tóu fēn wài qīng。

倚家弟调送张元春游岭南四绝

王世贞

小奴全似黑昆仑,雀跃行装道不贫。xiǎo nú quán shì hēi kūn lún,què yuè xíng zhuāng dào bù pín。
留得越中筒布在,绨袍还有旧游人。liú dé yuè zhōng tǒng bù zài,tí páo hái yǒu jiù yóu rén。

题虎丘剑池

王世贞

吴王爱女瘗山丘,宝剑三千白虎游。wú wáng ài nǚ yì shān qiū,bǎo jiàn sān qiān bái hǔ yóu。
当时未解平亲怨,又见胥江洗属镂。dāng shí wèi jiě píng qīn yuàn,yòu jiàn xū jiāng xǐ shǔ lòu。

陆羽泉

王世贞

康王谷瀑中泠水,何似山僧屋后泉。kāng wáng gǔ pù zhōng líng shuǐ,hé shì shān sēng wū hòu quán。
客至试探禅悦味,玉团初辗浪花圆。kè zhì shì tàn chán yuè wèi,yù tuán chū niǎn làng huā yuán。

白莲池

王世贞

晓风零落滴瑶华,游女争搴似若耶。xiǎo fēng líng luò dī yáo huá,yóu nǚ zhēng qiān shì ruò yé。
若问什公应有解,淤泥元自出莲花。ruò wèn shén gōng yīng yǒu jiě,yū ní yuán zì chū lián huā。

养鹤涧

王世贞

龙华会上仙音鸟,任是青田未许同。lóng huá huì shàng xiān yīn niǎo,rèn shì qīng tián wèi xǔ tóng。
肯向远公争卓锡,只凭支遁一开笼。kěn xiàng yuǎn gōng zhēng zhuó xī,zhǐ píng zhī dùn yī kāi lóng。

赠胡生

王世贞

秃衿单帻据胡床,白眼狂呼罄索郎。tū jīn dān zé jù hú chuáng,bái yǎn kuáng hū qìng suǒ láng。
不为螟蛉收不得,千山秋色满奚囊。bù wèi míng líng shōu bù dé,qiān shān qiū sè mǎn xī náng。