古诗词

今岁忽已知命仲冬五日为悬弧之旦不胜感怆聊叙今昔得六百字

王世贞

薄游狎流光,五帙俄已至。báo yóu xiá liú guāng,wǔ zhì é yǐ zhì。
今为悬弧旦,使我废朝食。jīn wèi xuán hú dàn,shǐ wǒ fèi cháo shí。
窃拊有尽身,自抆终天泪。qiè fǔ yǒu jǐn shēn,zì wěn zhōng tiān lèi。
罢牙息众嚣,闭阁负馀惴。bà yá xī zhòng xiāo,bì gé fù yú zhuì。
离疏非冠日,通籍乃韶岁。lí shū fēi guān rì,tōng jí nǎi sháo suì。
为郎典方迓,业已三上计。wèi láng diǎn fāng yà,yè yǐ sān shàng jì。
比舍饶俊民,兴辞骛遥诣。bǐ shě ráo jùn mín,xīng cí wù yáo yì。
虽匪大国香,岂为当门植。suī fěi dà guó xiāng,qǐ wèi dāng mén zhí。
众嫭方奏淫,如何独求退。zhòng hù fāng zòu yín,rú hé dú qiú tuì。
栖迟三辅谳,屏营东秦寄。qī chí sān fǔ yàn,píng yíng dōng qín jì。
雈苻既如浣,萧斧永绝试。huán fú jì rú huàn,xiāo fǔ yǒng jué shì。
烈炎弥原来,玉石同迸碎。liè yán mí yuán lái,yù shí tóng bèng suì。
龃龉缇萦书,艰危子坚祀。jǔ yǔ tí yíng shū,jiān wēi zi jiān sì。
扣阍不睹天,洒血空坟地。kòu hūn bù dǔ tiān,sǎ xuè kōng fén dì。
岂无经渎念,处死殊以未。qǐ wú jīng dú niàn,chù sǐ shū yǐ wèi。
流哀悴松柏,馀辱蒙萝薜。liú āi cuì sōng bǎi,yú rǔ méng luó bì。
屯夷理垂极,鼎革时初际。tún yí lǐ chuí jí,dǐng gé shí chū jì。
皇瞩回覆盆,谷灰起幽吹。huáng zhǔ huí fù pén,gǔ huī qǐ yōu chuī。
徊徨深隐恻,踯躅窥慈意。huái huáng shēn yǐn cè,zhí zhú kuī cí yì。
南舟遍楚越,北辕轘晋魏。nán zhōu biàn chǔ yuè,běi yuán huán jìn wèi。
蓬心绝羝触,栎质惭鼯技。péng xīn jué dī chù,lì zhì cán wú jì。
畴谓偏奇禀,谬中通人嗜。chóu wèi piān qí bǐng,miù zhōng tōng rén shì。
三台敢希历,九列无乃赘。sān tái gǎn xī lì,jiǔ liè wú nǎi zhuì。
牵马似有曹,攻驹岂吾艺。qiān mǎ shì yǒu cáo,gōng jū qǐ wú yì。
是时秋欲暮,天子问郧帅。shì shí qiū yù mù,tiān zi wèn yún shuài。
尔以中执法,其往司节制。ěr yǐ zhōng zhí fǎ,qí wǎng sī jié zhì。
寻叨玺书宠,仍拜宫壶赐。xún dāo xǐ shū chǒng,réng bài gōng hú cì。
肃肃萃冠簪,悠悠度旌旆。sù sù cuì guān zān,yōu yōu dù jīng pèi。
如何渭桥色,已作天涯视。rú hé wèi qiáo sè,yǐ zuò tiān yá shì。
严霜逐飞盖,修路疲征驷。yán shuāng zhú fēi gài,xiū lù pí zhēng sì。
汉水擘峡来,嵾峰蹈空置。hàn shuǐ bāi xiá lái,cēn fēng dǎo kōng zhì。
褒斜绾单毂,井陉艰列骑。bāo xié wǎn dān gǔ,jǐng xíng jiān liè qí。
偶同王遵叱,无取子阳喟。ǒu tóng wáng zūn chì,wú qǔ zi yáng kuì。
片檄寝赤丸,尺棰走墨吏。piàn xí qǐn chì wán,chǐ chuí zǒu mò lì。
捃拾虞军兴,纵舍伸主惠。jùn shí yú jūn xīng,zòng shě shēn zhǔ huì。
窃窥宽大朝,因驿上封事。qiè kuī kuān dà cháo,yīn yì shàng fēng shì。
愚得或有一,斯狂岂可二。yú dé huò yǒu yī,sī kuáng qǐ kě èr。
既采葑菲诚,复贷尸俎罪。jì cǎi fēng fēi chéng,fù dài shī zǔ zuì。
虽尔竭涓涘,何由报恩施。suī ěr jié juān sì,hé yóu bào ēn shī。
芳已凋蕙兰,辛犹残姜桂。fāng yǐ diāo huì lán,xīn yóu cán jiāng guì。
揶揄路鬼讥,婵媛女媭詈。yé yú lù guǐ jī,chán yuàn nǚ xū lì。
策足趣暮闉,长鸣顿其辔。cè zú qù mù yīn,zhǎng míng dùn qí pèi。
甘为退飞鹢,不作骧首骥。gān wèi tuì fēi yì,bù zuò xiāng shǒu jì。
松柏偶然乔,宁因青阳媚。sōng bǎi ǒu rán qiáo,níng yīn qīng yáng mèi。
誓墓今已乖,入宫频见忌。shì mù jīn yǐ guāi,rù gōng pín jiàn jì。
谬陪七子列,恐为颜延弃。miù péi qī zi liè,kǒng wèi yán yán qì。
虽谢三君后,未甘李膺易。suī xiè sān jūn hòu,wèi gān lǐ yīng yì。
数往已自疑,揣来人同愧。shù wǎng yǐ zì yí,chuāi lái rén tóng kuì。
伊昔虞舜慕,五十犹不替。yī xī yú shùn mù,wǔ shí yóu bù tì。
惟彼曼容秩,六百旋请致。wéi bǐ màn róng zhì,liù bǎi xuán qǐng zhì。
而我独何为,心迹两成悖。ér wǒ dú hé wèi,xīn jì liǎng chéng bèi。
鬓讶蒲柳零,身安匏瓜系。bìn yà pú liǔ líng,shēn ān páo guā xì。
雕虫业久贱,小草名还细。diāo chóng yè jiǔ jiàn,xiǎo cǎo míng hái xì。
服政政欲疲,知命命何冀。fú zhèng zhèng yù pí,zhī mìng mìng hé jì。
纵识去者非,焉睹来者是。zòng shí qù zhě fēi,yān dǔ lái zhě shì。
昔人多无闻,今余焉足畏。xī rén duō wú wén,jīn yú yān zú wèi。
秋叶旦暮零,亲知同飘坠。qiū yè dàn mù líng,qīn zhī tóng piāo zhuì。
江水日夜流,富贵亦偕逝。jiāng shuǐ rì yè liú,fù guì yì xié shì。
驻颜问刀圭,多难损根器。zhù yán wèn dāo guī,duō nán sǔn gēn qì。
皈诚悟正觉,庶矣超人世。guī chéng wù zhèng jué,shù yǐ chāo rén shì。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

由太平堤诣省作

王世贞

辰出太平门,褰帷太平堤。chén chū tài píng mén,qiān wéi tài píng dī。
不知身上下,苍山时高低。bù zhī shēn shàng xià,cāng shān shí gāo dī。
右鉴渺平湖,左玦汇清溪。yòu jiàn miǎo píng hú,zuǒ jué huì qīng xī。
残绿稽芰荷,小白散凫鹥。cán lǜ jī jì hé,xiǎo bái sàn fú yī。
是时秋始暮,风物繁以凄。shì shí qiū shǐ mù,fēng wù fán yǐ qī。
迤逦贯索垣,愀然念圜?。yí lǐ guàn suǒ yuán,qiǎo rán niàn huán bī。
冥冥天就寒,冉冉日沈西。míng míng tiān jiù hán,rǎn rǎn rì shěn xī。
首领且不顾,焉问母与妻。shǒu lǐng qiě bù gù,yān wèn mǔ yǔ qī。
比屋苟可封,咎繇亦易齐。bǐ wū gǒu kě fēng,jiù yáo yì yì qí。

小泛入三台洞

王世贞

浩荡万里流,屹立万古壁。hào dàng wàn lǐ liú,yì lì wàn gǔ bì。
下有鲛人居,沈冥不可识。xià yǒu jiāo rén jū,shěn míng bù kě shí。
真宰欲献奇,冲波为洗剔。zhēn zǎi yù xiàn qí,chōng bō wèi xǐ tī。
恍尔日御来,呀然坤维坼。huǎng ěr rì yù lái,ya rán kūn wéi chè。
云去挟飞樯,涛来溅坐席。yún qù xié fēi qiáng,tāo lái jiàn zuò xí。
涧隈涸细鳞,雪乳县伏翼。jiàn wēi hé xì lín,xuě rǔ xiàn fú yì。
四顾若已穷,傍有梯空石。sì gù ruò yǐ qióng,bàng yǒu tī kōng shí。
与客倾一卮,呼童进双屐。yǔ kè qīng yī zhī,hū tóng jìn shuāng jī。
陋矣三台名,此岂五丁力。lòu yǐ sān tái míng,cǐ qǐ wǔ dīng lì。

别留都诸公卿大夫

王世贞

君王眷故都,所命必国桢。jūn wáng juàn gù dōu,suǒ mìng bì guó zhēn。
八坐饶耆哲,参陪皆俊英。bā zuò ráo qí zhé,cān péi jiē jùn yīng。
皎皎素丝风,蔼蔼披赤诚。jiǎo jiǎo sù sī fēng,ǎi ǎi pī chì chéng。
不以菅蒯微,欢爱若同生。bù yǐ jiān kuǎi wēi,huān ài ruò tóng shēng。
宴游恒相籍,有吐靡不倾。yàn yóu héng xiāng jí,yǒu tǔ mí bù qīng。
缅怀止足分,休沐荷时清。miǎn huái zhǐ zú fēn,xiū mù hé shí qīng。
桑梓有余映,鹓鸿寻夙盟。sāng zǐ yǒu yú yìng,yuān hóng xún sù méng。
挥手谢群公,努力赞休明。huī shǒu xiè qún gōng,nǔ lì zàn xiū míng。
迹远心不睽,何慕在合并。jì yuǎn xīn bù kuí,hé mù zài hé bìng。

别留都诸公卿大夫

王世贞

爰居飨鲁门,虩虩念大荒。yuán jū xiǎng lǔ mén,xì xì niàn dà huāng。
枯藿因风起,虽高故不长。kū huò yīn fēng qǐ,suī gāo gù bù zhǎng。
余本山泽癯,晚收窃岩廊。yú běn shān zé qú,wǎn shōu qiè yán láng。
夕陪鸾凤栖,朝与群龙翔。xī péi luán fèng qī,cháo yǔ qún lóng xiáng。
荏苒历再秋,鬓发日以霜。rěn rǎn lì zài qiū,bìn fā rì yǐ shuāng。
萋菲亘天至,其究乃我臧。qī fēi gèn tiān zhì,qí jiū nǎi wǒ zāng。
归计业已成,离思故难忘。guī jì yè yǐ chéng,lí sī gù nán wàng。
愿垂金石契,申此缱绻章。yuàn chuí jīn shí qì,shēn cǐ qiǎn quǎn zhāng。

太宰前司寇陆公少司寇朱公中丞石公廷尉陈公同乡右宗伯赵公太常顾公及苏侍御汤考功俞驾部孙右军诸君追饯摄山栖霞寺遇达公小谈

王世贞

夕奉赐骸书,晨趋古兰若。xī fèng cì hái shū,chén qū gǔ lán ruò。
候舟少滞留,敛迹栖寂寞。hòu zhōu shǎo zhì liú,liǎn jì qī jì mò。
午景悬松杉,金紫忽萦络。wǔ jǐng xuán sōng shān,jīn zǐ hū yíng luò。
上宰追古欢,三卿示哀托。shàng zǎi zhuī gǔ huān,sān qīng shì āi tuō。
及我维桑友,结兰谊不薄。jí wǒ wéi sāng yǒu,jié lán yì bù báo。
款款续绪言,厌厌恣深酌。kuǎn kuǎn xù xù yán,yàn yàn zì shēn zhuó。
羁鸟快摩空,犹然怀饮啄。jī niǎo kuài mó kōng,yóu rán huái yǐn zhuó。
非繇开士喻,畴为脱缠缚。fēi yáo kāi shì yù,chóu wèi tuō chán fù。
宁直解离忧,兼忘思归乐。níng zhí jiě lí yōu,jiān wàng sī guī lè。

别秋省诸郎

王世贞

少习城旦言,谬窃文苑迹。shǎo xí chéng dàn yán,miù qiè wén yuàn jì。
晚途不自意,秋省忝常伯。wǎn tú bù zì yì,qiū shěng tiǎn cháng bó。
峨峨贯索垣,一星化为客。é é guàn suǒ yuán,yī xīng huà wèi kè。
诸贤感诚契,送我太平陌。zhū xián gǎn chéng qì,sòng wǒ tài píng mò。
言别无期会,我衰何足惜。yán bié wú qī huì,wǒ shuāi hé zú xī。
曾氏语哀矜,杨公称不惑。céng shì yǔ āi jīn,yáng gōng chēng bù huò。
此身勿易视,此日勿轻掷。cǐ shēn wù yì shì,cǐ rì wù qīng zhì。
勿以簿牍繁,于心生别择。wù yǐ bù dú fán,yú xīn shēng bié zé。
心境苟未光,诗书有徽纆。xīn jìng gǒu wèi guāng,shī shū yǒu huī mò。

客中贵谈中军朱大夫王光禄追饯栖霞有作

王世贞

归辙何所爱,爱此中林幽。guī zhé hé suǒ ài,ài cǐ zhōng lín yōu。
感叹我良友,驱马迫相求。gǎn tàn wǒ liáng yǒu,qū mǎ pò xiāng qiú。
晨供伊蒲馔,晚橐出珍羞。chén gōng yī pú zhuàn,wǎn tuó chū zhēn xiū。
贵人徇新知,涕泗纵横流。guì rén xùn xīn zhī,tì sì zòng héng liú。
中军追故欢,茕然若无俦。zhōng jūn zhuī gù huān,qióng rán ruò wú chóu。
慷慨朱大夫,誓欲命扁舟。kāng kǎi zhū dà fū,shì yù mìng biǎn zhōu。
沉沉王光禄,悔不昔绸缪。chén chén wáng guāng lù,huǐ bù xī chóu móu。
志士歌伐木,颓老恋首丘。zhì shì gē fá mù,tuí lǎo liàn shǒu qiū。
诚知中肠异,别泪不可收。chéng zhī zhōng cháng yì,bié lèi bù kě shōu。

恩许归田重过摄山栖霞言念旧游有感因扣达观法师

王世贞

前岁栖霞来,萋萋怨芳草。qián suì qī xiá lái,qī qī yuàn fāng cǎo。
今岁栖霞去,恰恰欣黄鸟。jīn suì qī xiá qù,qià qià xīn huáng niǎo。
来似江总持,去则明僧绍。lái shì jiāng zǒng chí,qù zé míng sēng shào。
偶然分别心,山色成丑好。ǒu rán fēn bié xīn,shān sè chéng chǒu hǎo。
出处何足言,生死尚未了。chū chù hé zú yán,shēng sǐ shàng wèi le。
欲了此一关,应须参达老。yù le cǐ yī guān,yīng xū cān dá lǎo。

为王学士题金鸡山

王世贞

山作金鸡鸣,海收银蟾魄。shān zuò jīn jī míng,hǎi shōu yín chán pò。
俄顷天地开,五岭同一白。é qǐng tiān dì kāi,wǔ lǐng tóng yī bái。
主人不雄冠,委蛇备其德。zhǔ rén bù xióng guān,wěi shé bèi qí dé。
为草彤竿赦,时儤玉堂直。wèi cǎo tóng gān shè,shí bào yù táng zhí。
异日拜相晨,不惊翰音翼。yì rì bài xiāng chén,bù jīng hàn yīn yì。

题琢庵卷赠白大夫

王世贞

白玉白于雪,琢作芙蓉觥。bái yù bái yú xuě,zuó zuò fú róng gōng。
云龙隐成粟,煜煜夜光明。yún lóng yǐn chéng sù,yù yù yè guāng míng。
一朝献秦廷,价夺十五城。yī cháo xiàn qín tíng,jià duó shí wǔ chéng。
皭然绛州守,何异此壶冰。jiào rán jiàng zhōu shǒu,hé yì cǐ hú bīng。

题毗山精舍是潘中丞读书处

王世贞

清远吴兴古山水,毗山去郡不十里。qīng yuǎn wú xīng gǔ shān shuǐ,pí shān qù jùn bù shí lǐ。
一塔飞英到峰堕,万井炊烟并云起。yī tǎ fēi yīng dào fēng duò,wàn jǐng chuī yān bìng yún qǐ。
梁国才人柳侍中,构亭争胜白苹风。liáng guó cái rén liǔ shì zhōng,gòu tíng zhēng shèng bái píng fēng。
棠阴欲尽兔葵出,千载风流指顾空。táng yīn yù jǐn tù kuí chū,qiān zài fēng liú zhǐ gù kōng。
仿佛山灵诉天帝,遣作中丞读书地。fǎng fú shān líng sù tiān dì,qiǎn zuò zhōng chéng dú shū dì。
洗砚池含星斗文,题诗壁吐云霞气。xǐ yàn chí hán xīng dòu wén,tí shī bì tǔ yún xiá qì。
修廊复阁冠坡陀,美筱苍藤衣涧阿。xiū láng fù gé guān pō tuó,měi xiǎo cāng téng yī jiàn ā。
花如怀县斋前密,果比闲居赋里多。huā rú huái xiàn zhāi qián mì,guǒ bǐ xián jū fù lǐ duō。
我歌一赠毗山长,为是浮家易来往。wǒ gē yī zèng pí shān zhǎng,wèi shì fú jiā yì lái wǎng。
糟丘好酿三百斛,莫遣王猷信仍爽。zāo qiū hǎo niàng sān bǎi hú,mò qiǎn wáng yóu xìn réng shuǎng。

奉寿御史大夫杨公五帙长歌

王世贞

公不见,杨伯起,关西处处称夫子。gōng bù jiàn,yáng bó qǐ,guān xī chù chù chēng fū zi。
四世犹传掌武冠,千秋尚说衔环里。sì shì yóu chuán zhǎng wǔ guān,qiān qiū shàng shuō xián huán lǐ。
又不见杨楼船,银黄若若悬腰间。yòu bù jiàn yáng lóu chuán,yín huáng ruò ruò xuán yāo jiān。
已惊三组冠朝列,复展百里家函关。yǐ jīng sān zǔ guān cháo liè,fù zhǎn bǎi lǐ jiā hán guān。
公今自是名贤裔,少小长怀请缨志。gōng jīn zì shì míng xián yì,shǎo xiǎo zhǎng huái qǐng yīng zhì。
天子临轩下玺书,单于远塞知名字。tiān zi lín xuān xià xǐ shū,dān yú yuǎn sāi zhī míng zì。
有时扫氛瀚海头,有时夺幕王庭秋。yǒu shí sǎo fēn hàn hǎi tóu,yǒu shí duó mù wáng tíng qiū。
浴铁争听白羽扇,赐金仍侑紫貂裘。yù tiě zhēng tīng bái yǔ shàn,cì jīn réng yòu zǐ diāo qiú。
辽海波澄塞烽熄,降将辕门但啧啧。liáo hǎi bō chéng sāi fēng xī,jiàng jiāng yuán mén dàn zé zé。
从尔和戎魏大夫,我自屯田赵充国。cóng ěr hé róng wèi dà fū,wǒ zì tún tián zhào chōng guó。
初登服政鬓未霜,已闻召命出明光。chū dēng fú zhèng bìn wèi shuāng,yǐ wén zhào mìng chū míng guāng。
万八千户彻侯印,二十四考中书堂。wàn bā qiān hù chè hóu yìn,èr shí sì kǎo zhōng shū táng。
野夫恨识荆州未,倘公偶记交承事。yě fū hèn shí jīng zhōu wèi,tǎng gōng ǒu jì jiāo chéng shì。
试言文举报曹公,公今五十余加二。shì yán wén jǔ bào cáo gōng,gōng jīn wǔ shí yú jiā èr。

戴仲德善诗酒过余吴中寻当游楚乘醉歌以送之

王世贞

我不能学郤氏子,为安道营剡下宅,令汝四明老狂客。wǒ bù néng xué xì shì zi,wèi ān dào yíng shàn xià zhái,lìng rǔ sì míng lǎo kuáng kè。
又不能学吴趋儿,为仲若卜吴中室,令我湖山长秋色。yòu bù néng xué wú qū ér,wèi zhòng ruò bo wú zhōng shì,lìng wǒ hú shān zhǎng qiū sè。
惟有新诗书卷头,送汝扁舟凌七泽。wéi yǒu xīn shī shū juǎn tóu,sòng rǔ biǎn zhōu líng qī zé。
楚天看尽歌归来,少文故事亦快哉。chǔ tiān kàn jǐn gē guī lái,shǎo wén gù shì yì kuài zāi。
壁间指点旧游处,一处同倾一百杯。bì jiān zhǐ diǎn jiù yóu chù,yī chù tóng qīng yī bǎi bēi。

公瑕为余书道德经戏谢

王世贞

昙?村头夜雷雨,敕取真文向天去。tán rǎng cūn tóu yè léi yǔ,chì qǔ zhēn wén xiàng tiān qù。
天上唯贪逸少书,人间岂断伯阳语。tiān shàng wéi tān yì shǎo shū,rén jiān qǐ duàn bó yáng yǔ。
周郎妙摄山阴魂,一扫重睹五千言。zhōu láng miào shè shān yīn hún,yī sǎo zhòng dǔ wǔ qiān yán。
厌说笼鹅成故事,揖余袖手返吴门。yàn shuō lóng é chéng gù shì,yī yú xiù shǒu fǎn wú mén。

题王叔明湖山清晓图

王世贞

谁捐吴绫写萧瑟,乍看无乃王摩诘。shuí juān wú líng xiě xiāo sè,zhà kàn wú nǎi wáng mó jí。
即非摩诘或思训,敢谓黄鹤樵人笔。jí fēi mó jí huò sī xùn,gǎn wèi huáng hè qiáo rén bǐ。
黄鹤夜半不肯眠,欲换凡翼求真筌。huáng hè yè bàn bù kěn mián,yù huàn fán yì qiú zhēn quán。
吸将三斛碧沆瀣,吐作八尺青婵娟。xī jiāng sān hú bì hàng xiè,tǔ zuò bā chǐ qīng chán juān。
空青蒙碧犹未已,似有天鸡唤山起。kōng qīng méng bì yóu wèi yǐ,shì yǒu tiān jī huàn shān qǐ。
零露枝枝璎珞珠,初阳处处葡萄绮。líng lù zhī zhī yīng luò zhū,chū yáng chù chù pú táo qǐ。
问余展卷胡留连,欲言不言心惘然。wèn yú zhǎn juǎn hú liú lián,yù yán bù yán xīn wǎng rán。
市朝少选车马急,方信此中殊有天。shì cháo shǎo xuǎn chē mǎ jí,fāng xìn cǐ zhōng shū yǒu tiān。