古诗词

天子诏职方张君子畏发齐兵平吴世贞吴人也恨不得从一卒之列慨然歌五言长篇为赠

王世贞

太空下欃枪,化作千长鲸。tài kōng xià chán qiāng,huà zuò qiān zhǎng jīng。
血吹海波立,高天斗峥嵘。xuè chuī hǎi bō lì,gāo tiān dòu zhēng róng。
白骨为丘山,草木杀气腥。bái gǔ wèi qiū shān,cǎo mù shā qì xīng。
朅来佳艳地,倏忽无所凭。qiè lái jiā yàn dì,shū hū wú suǒ píng。
昨夜明光宫,君王议南征。zuó yè míng guāng gōng,jūn wáng yì nán zhēng。
青齐良家子,少小学纵横。qīng qí liáng jiā zi,shǎo xiǎo xué zòng héng。
白马雕蝥弧,银鎗鬘胡缨。bái mǎ diāo máo hú,yín qiāng mán hú yīng。
匣中报雠剑,得施欢自鸣。xiá zhōng bào chóu jiàn,dé shī huān zì míng。
横流一鼓噪,黄河西北行。héng liú yī gǔ zào,huáng hé xī běi xíng。
能使赤日暗,又令秋云明。néng shǐ chì rì àn,yòu lìng qiū yún míng。
不待发远县,临淄人尽兵。bù dài fā yuǎn xiàn,lín zī rén jǐn bīng。
立看徒步间,往往足公卿。lì kàn tú bù jiān,wǎng wǎng zú gōng qīng。
此时羽檄使,矫若双千城。cǐ shí yǔ xí shǐ,jiǎo ruò shuāng qiān chéng。
乘传张廷尉,结袜王先生。chéng chuán zhāng tíng wèi,jié wà wáng xiān shēng。
慷慨大风歌,发指上填膺。kāng kǎi dà fēng gē,fā zhǐ shàng tián yīng。
轻飙荡雄心,散入鼓角声。qīng biāo dàng xióng xīn,sàn rù gǔ jiǎo shēng。
长鲸肉万类,终就鼎俎烹。zhǎng jīng ròu wàn lèi,zhōng jiù dǐng zǔ pēng。
举头笑真宰,此辈竟何成。jǔ tóu xiào zhēn zǎi,cǐ bèi jìng hé chéng。
惟应千年后,独书公等名。wéi yīng qiān nián hòu,dú shū gōng děng míng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

青骢白马

王世贞

马蹄烁电耳决风,何不遣置迎取侬。mǎ tí shuò diàn ěr jué fēng,hé bù qiǎn zhì yíng qǔ nóng。

青骢白马

王世贞

娇娘逞娇不肯行,碧幰五步一步停。jiāo niáng chěng jiāo bù kěn xíng,bì xiǎn wǔ bù yī bù tíng。

青骢白马

王世贞

娇娘到时不逞娇,银缸穗帷可怜宵。jiāo niáng dào shí bù chěng jiāo,yín gāng suì wéi kě lián xiāo。

青骢白马

王世贞

唱著可怜令人慆,久唱人怜令人老。chàng zhù kě lián lìng rén tāo,jiǔ chàng rén lián lìng rén lǎo。

共戏乐

王世贞

玉烛濙濙调化机,日月寒暑生四时。yù zhú yíng yíng diào huà jī,rì yuè hán shǔ shēng sì shí。

共戏乐

王世贞

梁肉美酒合大宴,骨腾肉飞赴流湎。liáng ròu měi jiǔ hé dà yàn,gǔ téng ròu fēi fù liú miǎn。

共戏乐

王世贞

扬袂顺风去若轻,徘徊顾盻若深情。yáng mèi shùn fēng qù ruò qīng,pái huái gù xì ruò shēn qíng。

共戏乐

王世贞

仙仙妙舞乐未央,陛下万寿民悦康。xiān xiān miào wǔ lè wèi yāng,bì xià wàn shòu mín yuè kāng。

西乌夜飞

王世贞

朴遫乌夜飞,去踏谁家树。pǔ chì wū yè fēi,qù tà shuí jiā shù。
欢须无两翼,教住不肯住。huān xū wú liǎng yì,jiào zhù bù kěn zhù。

钜鹿公主歌

王世贞

七萌香车五华旆,黄犊遥遥出花外。qī méng xiāng chē wǔ huá pèi,huáng dú yáo yáo chū huā wài。

钜鹿公主歌

王世贞

去如流飙不相待,馀芬吹尘帖裙带。qù rú liú biāo bù xiāng dài,yú fēn chuī chén tiē qún dài。

钜鹿公主歌

王世贞

钜鹿公主殷郎妹,万乘玉体慎自爱。jù lù gōng zhǔ yīn láng mèi,wàn chéng yù tǐ shèn zì ài。

乌夜啼

王世贞

窗前白颈乌,双飞复双栖。chuāng qián bái jǐng wū,shuāng fēi fù shuāng qī。
不知何懊恼,犹自恰恰啼。bù zhī hé ào nǎo,yóu zì qià qià tí。

乌夜啼

王世贞

欢作马行客,妾歌乌夜啼。huān zuò mǎ xíng kè,qiè gē wū yè tí。
妾啼端忆汝,乌啼今为谁。qiè tí duān yì rǔ,wū tí jīn wèi shuí。

子夜春歌

王世贞

双枕不成起,单枕不成眠。shuāng zhěn bù chéng qǐ,dān zhěn bù chéng mián。
春风饶冷暖,吹作两种天。chūn fēng ráo lěng nuǎn,chuī zuò liǎng zhǒng tiān。