古诗词

案头苏诗一编偶展读之有云龙钟三十九劳生已强半岁暮日斜时还为昔人叹公倅馀杭日作盖取白乐天语兴感也此公尚为摇落语吾辈宁无穷途之恸因成一章兼示舍弟虽然公兄弟名位穹显晚节各天而吾以早废弃故相守田亩间差为优耳他固不敢较也

王世贞

偶诵苏公诗,龙钟三十九。ǒu sòng sū gōng shī,lóng zhōng sān shí jiǔ。
身犹一方佐,名满天下口。shēn yóu yī fāng zuǒ,míng mǎn tiān xià kǒu。
伊余射策年,与公颇先后。yī yú shè cè nián,yǔ gōng pǒ xiān hòu。
虽忝大夫列,六载归南亩。suī tiǎn dà fū liè,liù zài guī nán mǔ。
人间失意事,所历无不有。rén jiān shī yì shì,suǒ lì wú bù yǒu。
多岐梦犹惴,百炼心欲朽。duō qí mèng yóu zhuì,bǎi liàn xīn yù xiǔ。
雌黄堕齿颊,雄白空知守。cí huáng duò chǐ jiá,xióng bái kōng zhī shǒu。
西风傲短褐,居然成野叟。xī fēng ào duǎn hè,jū rán chéng yě sǒu。
流年蠹书卷,残日渔杯酒。liú nián dù shū juǎn,cán rì yú bēi jiǔ。
用禅文寂寞,塞兑防秽呕。yòng chán wén jì mò,sāi duì fáng huì ǒu。
斋前种白杨,萧瑟鸣虚牖。zhāi qián zhǒng bái yáng,xiāo sè míng xū yǒu。
顾谓吾季方,吾言汝知否。gù wèi wú jì fāng,wú yán rǔ zhī fǒu。
今古伯仲名,无出苏公右。jīn gǔ bó zhòng míng,wú chū sū gōng yòu。
风云壮接翼,天地老分手。fēng yún zhuàng jiē yì,tiān dì lǎo fēn shǒu。
踯躅瘴海间,能无叹不偶。zhí zhú zhàng hǎi jiān,néng wú tàn bù ǒu。
万事吾敢如,一得颇无负。wàn shì wú gǎn rú,yī dé pǒ wú fù。
蓼莪固永废,棠棣幸终友。liǎo é gù yǒng fèi,táng dì xìng zhōng yǒu。
去去入吴山,相携共白首。qù qù rù wú shān,xiāng xié gòng bái shǒu。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

弘治宫词十二首

王世贞

琵琶双鸽暗凝尘,玉指生疏调未匀。pí pá shuāng gē àn níng chén,yù zhǐ shēng shū diào wèi yún。
自是经年无曲宴,不愁供奉数中人。zì shì jīng nián wú qū yàn,bù chóu gōng fèng shù zhōng rén。

弘治宫词十二首

王世贞

御前黄盖进羹汤,玉箸频停不肯尝。yù qián huáng gài jìn gēng tāng,yù zhù pín tíng bù kěn cháng。
应是司农闻水旱,蹙眉时读两三行。yīng shì sī nóng wén shuǐ hàn,cù méi shí dú liǎng sān xíng。

弘治宫词十二首

王世贞

静数莲筹第五更,寒鸦金井未分明。jìng shù lián chóu dì wǔ gèng,hán yā jīn jǐng wèi fēn míng。
披衣欲坐犹疑早,前殿连传警跸声。pī yī yù zuò yóu yí zǎo,qián diàn lián chuán jǐng bì shēng。

弘治宫词十二首

王世贞

雪乳冰糖巧簇新,坤宁尚食奉慈纶。xuě rǔ bīng táng qiǎo cù xīn,kūn níng shàng shí fèng cí lún。
祈年好在斋宫宿,莫遣羊车别院频。qí nián hǎo zài zhāi gōng sù,mò qiǎn yáng chē bié yuàn pín。

弘治宫词十二首

王世贞

掖庭愁闭自年年,今日承恩雨露边。yē tíng chóu bì zì nián nián,jīn rì chéng ēn yǔ lù biān。
又是铺宫新例薄,空劳少府积金钱。yòu shì pù gōng xīn lì báo,kōng láo shǎo fǔ jī jīn qián。

弘治宫词十二首

王世贞

急遣追锋召外家,南宫桃李正如霞。jí qiǎn zhuī fēng zhào wài jiā,nán gōng táo lǐ zhèng rú xiá。
自从光禄裁宣索,长日从容且赐茶。zì cóng guāng lù cái xuān suǒ,zhǎng rì cóng róng qiě cì chá。

正德宫词二十首

王世贞

十年彤管侍先皇,太液甘泉蔓草荒。shí nián tóng guǎn shì xiān huáng,tài yè gān quán màn cǎo huāng。
七叶神孙今好武,苑西新辟斗鸡场。qī yè shén sūn jīn hǎo wǔ,yuàn xī xīn pì dòu jī chǎng。

正德宫词二十首

王世贞

蜀马分弸对打毬,纤腰帖地涴青油。shǔ mǎ fēn péng duì dǎ qiú,xiān yāo tiē dì wò qīng yóu。
金牌银碗从渠爱,谁敢争先第一筹。jīn pái yín wǎn cóng qú ài,shuí gǎn zhēng xiān dì yī chóu。

正德宫词二十首

王世贞

仙《韶》别院奏新声,不按唐山曲里名。xiān sháo bié yuàn zòu xīn shēng,bù àn táng shān qū lǐ míng。
青鹞白翎俱入破,十三弦底似雷鸣。qīng yào bái líng jù rù pò,shí sān xián dǐ shì léi míng。

正德宫词二十首

王世贞

金鳌桥畔柳丝长,舴艋舱头有柘黄。jīn áo qiáo pàn liǔ sī zhǎng,zé měng cāng tóu yǒu zhè huáng。
六院少儿初病酒,御前亲自过鱼汤。liù yuàn shǎo ér chū bìng jiǔ,yù qián qīn zì guò yú tāng。

正德宫词二十首

王世贞

兔首熊蹯载后车,长杨辇道不须除。tù shǒu xióng fán zài hòu chē,zhǎng yáng niǎn dào bù xū chú。
敕教颁给言官了,玉几知无谏猎书。chì jiào bān gěi yán guān le,yù jǐ zhī wú jiàn liè shū。

正德宫词二十首

王世贞

窄衫盘凤称身裁,玉靶雕弓月样开。zhǎi shān pán fèng chēng shēn cái,yù bǎ diāo gōng yuè yàng kāi。
红粉别依回鹘队,君王亲自虎城来。hóng fěn bié yī huí gǔ duì,jūn wáng qīn zì hǔ chéng lái。

正德宫词二十首

王世贞

急敕甘泉暂解围,期门百骑少光辉。jí chì gān quán zàn jiě wéi,qī mén bǎi qí shǎo guāng huī。
中官昨夜闻歌管,知道初从长信归。zhōng guān zuó yè wén gē guǎn,zhī dào chū cóng zhǎng xìn guī。

正德宫词二十首

王世贞

玉水垂杨面面栽,豹房官邸接天开。yù shuǐ chuí yáng miàn miàn zāi,bào fáng guān dǐ jiē tiān kāi。
行人莫爱缠头锦,万乘亲歌压酒杯。xíng rén mò ài chán tóu jǐn,wàn chéng qīn gē yā jiǔ bēi。

正德宫词二十首

王世贞

夜半毬灯出未央,俄传鞞铎向平阳。yè bàn qiú dēng chū wèi yāng,é chuán bǐng duó xiàng píng yáng。
六宫处处秋如水,不独长门玉漏长。liù gōng chù chù qiū rú shuǐ,bù dú zhǎng mén yù lòu zhǎng。