古诗词

赠石给事拱辰

王世贞

烈士婴逆鳞,岂在明月珠。liè shì yīng nì lín,qǐ zài míng yuè zhū。
念欲醒睡龙,润泽四海枯。niàn yù xǐng shuì lóng,rùn zé sì hǎi kū。
我逢石中郎,白晰好丈夫。wǒ féng shí zhōng láng,bái xī hǎo zhàng fū。
韶年入青琐,玉树含冰壶。sháo nián rù qīng suǒ,yù shù hán bīng hú。
气塞指鹿臣,愿行斩马诛。qì sāi zhǐ lù chén,yuàn xíng zhǎn mǎ zhū。
封事八九条,一一社稷谟。fēng shì bā jiǔ tiáo,yī yī shè jì mó。
雷霆横白日,人鬼在须臾。léi tíng héng bái rì,rén guǐ zài xū yú。
九关虎豹号,魑魅亦揶揄。jiǔ guān hǔ bào hào,chī mèi yì yé yú。
一为蔺生叱,万发立头颅。yī wèi lìn shēng chì,wàn fā lì tóu lú。
捶摘纷下来,血肉顿模糊。chuí zhāi fēn xià lái,xuè ròu dùn mó hú。
君家铁如意,欲碎红珊瑚。jūn jiā tiě rú yì,yù suì hóng shān hú。
微贱何足言,毋乃圣德渝。wēi jiàn hé zú yán,wú nǎi shèng dé yú。
昨窥中兴诏,坐见海宇苏。zuó kuī zhōng xīng zhào,zuò jiàn hǎi yǔ sū。
惜哉反掌间,迷阳罥天衢。xī zāi fǎn zhǎng jiān,mí yáng juàn tiān qú。
岂不愿良臣,良臣不易图。qǐ bù yuàn liáng chén,liáng chén bù yì tú。
搆茅漳伾傍,天锡万死躯。gòu máo zhāng pī bàng,tiān xī wàn sǐ qū。
朝与牧竖出,夕归樵父俱。cháo yǔ mù shù chū,xī guī qiáo fù jù。
贫无南山田,足挂牛角书。pín wú nán shān tián,zú guà niú jiǎo shū。
余本骨体人,为君重踟蹰。yú běn gǔ tǐ rén,wèi jūn zhòng chí chú。
男儿未盖棺,各自智其愚。nán ér wèi gài guān,gè zì zhì qí yú。
宇宙大茫茫,努力爱前驱。yǔ zhòu dà máng máng,nǔ lì ài qián qū。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

七夕张园遇雨与子相明卿肖甫德甫各赋

王世贞

七月七日雷雨恶,穿萝坼磴沾人衣。qī yuè qī rì léi yǔ è,chuān luó chè dèng zhān rén yī。
即妨河鼓淼难渡,欲挽仙槎高未归。jí fáng hé gǔ miǎo nán dù,yù wǎn xiān chá gāo wèi guī。
海内风尘余转拙,人间岐路会仍稀。hǎi nèi fēng chén yú zhuǎn zhuō,rén jiān qí lù huì réng xī。
歌长酒醒不知曙,骤有空林乌鹊飞。gē zhǎng jiǔ xǐng bù zhī shǔ,zhòu yǒu kōng lín wū què fēi。

寄张通政

王世贞

十年高枕寄松萝,天地风尘缓颊过。shí nián gāo zhěn jì sōng luó,tiān dì fēng chén huǎn jiá guò。
吴下青山双屐满,霅中明月片帆多。wú xià qīng shān shuāng jī mǎn,zhà zhōng míng yuè piàn fān duō。
清秋杀气回长啸,迟暮生涯起浩歌。qīng qiū shā qì huí zhǎng xiào,chí mù shēng yá qǐ hào gē。
一自挂冠神武后,蓟门霜色有铜驼。yī zì guà guān shén wǔ hòu,jì mén shuāng sè yǒu tóng tuó。

送张侍御按应天

王世贞

旧识埋轮都下亭,新看直指破青冥。jiù shí mái lún dōu xià tíng,xīn kàn zhí zhǐ pò qīng míng。
金陵亦是先皇地,玉节仍分汉使星。jīn líng yì shì xiān huáng dì,yù jié réng fēn hàn shǐ xīng。
朱桁路从飞驭辟,白门人为避骢停。zhū héng lù cóng fēi yù pì,bái mén rén wèi bì cōng tíng。
凭高倘有张衡思,两赋应传蓟北听。píng gāo tǎng yǒu zhāng héng sī,liǎng fù yīng chuán jì běi tīng。

冬夜同莫膳部张户曹蔡衡州谢山人过吴比部分韵得重字

王世贞

高城积雪禁烟重,驻马劳君设夜供。gāo chéng jī xuě jìn yān zhòng,zhù mǎ láo jūn shè yè gōng。
江左文章争唾玉,座中谈笑尽雕龙。jiāng zuǒ wén zhāng zhēng tuò yù,zuò zhōng tán xiào jǐn diāo lóng。
同心竞结逢时带,如意长骄醉后锋。tóng xīn jìng jié féng shí dài,rú yì zhǎng jiāo zuì hòu fēng。
最是兴来那可败,五更愁听未央钟。zuì shì xīng lái nà kě bài,wǔ gèng chóu tīng wèi yāng zhōng。

立春日诗呈王新甫先是新甫梦与予分韵得香字

王世贞

帝城佳气近青阳,腊月流澌出建章。dì chéng jiā qì jìn qīng yáng,là yuè liú sī chū jiàn zhāng。
邸第楼台争动色,掖垣花树暗回香。dǐ dì lóu tái zhēng dòng sè,yē yuán huā shù àn huí xiāng。
妖姬自写青缯帜,公子亲除击鞠场。yāo jī zì xiě qīng zēng zhì,gōng zi qīn chú jī jū chǎng。
欲向阳春听一曲,故将幽梦属仙郎。yù xiàng yáng chūn tīng yī qū,gù jiāng yōu mèng shǔ xiān láng。

妻叔李六丈下第秋时始归赋此为别因怅然也

王世贞

高城落木奏寒砧,醉后殷勤离思深。gāo chéng luò mù zòu hán zhēn,zuì hòu yīn qín lí sī shēn。
不去非关上林树,将归实有广陵琴。bù qù fēi guān shàng lín shù,jiāng guī shí yǒu guǎng líng qín。
霜秋塞外兵戈色,岁暮天涯儿女心。shuāng qiū sāi wài bīng gē sè,suì mù tiān yá ér nǚ xīn。
便欲联飞时振羽,因耽薄禄未投簪。biàn yù lián fēi shí zhèn yǔ,yīn dān báo lù wèi tóu zān。

答寄王提学新甫

王世贞

褰帷花满郁林枝,尺素春题雁到迟。qiān wéi huā mǎn yù lín zhī,chǐ sù chūn tí yàn dào chí。
山逼璇霄夸独秀,江涵璧月号相思。shān bī xuán xiāo kuā dú xiù,jiāng hán bì yuè hào xiāng sī。
夷荒盘木唐蒙颂,日暮苍梧虞帝祠。yí huāng pán mù táng méng sòng,rì mù cāng wú yú dì cí。
比邑诸生多骏发,只应联袂读君辞。bǐ yì zhū shēng duō jùn fā,zhǐ yīng lián mèi dú jūn cí。

除夕示弟

王世贞

寒灯煜煜不忍眠,吾与汝曹俱长年。hán dēng yù yù bù rěn mián,wú yǔ rǔ cáo jù zhǎng nián。
汝当勤苦去宿态,吾尚淹留虚奉钱。rǔ dāng qín kǔ qù sù tài,wú shàng yān liú xū fèng qián。
过眼白驹愁未挽,离人黄鹄梦相牵。guò yǎn bái jū chóu wèi wǎn,lí rén huáng gǔ mèng xiāng qiān。
何时得见翻飞后,上苑椒花取次传。hé shí dé jiàn fān fēi hòu,shàng yuàn jiāo huā qǔ cì chuán。

初夏长日睡起

王世贞

卯酒初消午睡匀,误他期会任教嗔。mǎo jiǔ chū xiāo wǔ shuì yún,wù tā qī huì rèn jiào chēn。
偶缘隙日偷无事,己笑频年掷此身。ǒu yuán xì rì tōu wú shì,jǐ xiào pín nián zhì cǐ shēn。
霁雨黄鹂偏睍睆,条风红叶太精神。jì yǔ huáng lí piān xiàn huàn,tiáo fēng hóng yè tài jīng shén。
欲将春色闲商略,春去衡门有隔旬。yù jiāng chūn sè xián shāng lüè,chūn qù héng mén yǒu gé xún。

同省中诸君过徐丈

王世贞

词客真同河朔游,主人偏解孟公留。cí kè zhēn tóng hé shuò yóu,zhǔ rén piān jiě mèng gōng liú。
高城雨过凉生席,残夜花明月满楼。gāo chéng yǔ guò liáng shēng xí,cán yè huā míng yuè mǎn lóu。
紫玉行杯弹出塞,红牙催拍按伊州。zǐ yù xíng bēi dàn chū sāi,hóng yá cuī pāi àn yī zhōu。
更怜少日阊门侣,菱叶芙蓉湖上舟。gèng lián shǎo rì chāng mén lǚ,líng yè fú róng hú shàng zhōu。

送顾水部监荆州税

王世贞

仙郎使节出燕台,直向荆门万里开。xiān láng shǐ jié chū yàn tái,zhí xiàng jīng mén wàn lǐ kāi。
贾舶春随巴雪下,塞鸿秋共岳云回。jiǎ bó chūn suí bā xuě xià,sāi hóng qiū gòng yuè yún huí。
南州竹箭人称美,少府金钱日更催。nán zhōu zhú jiàn rén chēng měi,shǎo fǔ jīn qián rì gèng cuī。
便酌贪泉知不变,期君还有济川才。biàn zhuó tān quán zhī bù biàn,qī jūn hái yǒu jì chuān cái。

祈雪斋居次峻伯寅长韵

王世贞

画省森沈坐掩门,斋心应自远尘氛。huà shěng sēn shěn zuò yǎn mén,zhāi xīn yīng zì yuǎn chén fēn。
仙郎曲调裁春雪,武帝祠坛礼白云。xiān láng qū diào cái chūn xuě,wǔ dì cí tán lǐ bái yún。
天阔苑钟空外度,夜寒宫漏梦中分。tiān kuò yuàn zhōng kōng wài dù,yè hán gōng lòu mèng zhōng fēn。
柏梁何限丰年颂,今日琼瑶祇报君。bǎi liáng hé xiàn fēng nián sòng,jīn rì qióng yáo qí bào jūn。

孟冬晦日夜梦得句云天寒北极仍充使日落黄河未稳流及后二语醒不复全记因足成之

王世贞

马棰频年客帝州,茂陵心折问刀头。mǎ chuí pín nián kè dì zhōu,mào líng xīn zhé wèn dāo tóu。
天寒北极仍充使,日落黄河未稳流。tiān hán běi jí réng chōng shǐ,rì luò huáng hé wèi wěn liú。
笛里龙吟金井夜,砧前寒度玉关秋。dí lǐ lóng yín jīn jǐng yè,zhēn qián hán dù yù guān qiū。
深闺几恨青娥月,燕颔西来已拜侯。shēn guī jǐ hèn qīng é yuè,yàn hàn xī lái yǐ bài hóu。

于鳞贻诗见怀云上计非远率尔志喜

王世贞

美人赠我珊瑚钩,十五方城赵璧愁。měi rén zèng wǒ shān hú gōu,shí wǔ fāng chéng zhào bì chóu。
睥睨雄风生鹿野,纵横艺苑割鸿沟。pì nì xióng fēng shēng lù yě,zòng héng yì yuàn gē hóng gōu。
白虹寒贯中原日,赤帜高悬大卤秋。bái hóng hán guàn zhōng yuán rì,chì zhì gāo xuán dà lǔ qiū。
岂谓吾曹能气象,稍闻车马发邢州。qǐ wèi wú cáo néng qì xiàng,shāo wén chē mǎ fā xíng zhōu。

秋日登毗卢阁

王世贞

上方台殿白云深,处处旃檀有布金。shàng fāng tái diàn bái yún shēn,chù chù zhān tán yǒu bù jīn。
法座嘘烟盘宝树,香池浴日满祗林。fǎ zuò xū yān pán bǎo shù,xiāng chí yù rì mǎn zhī lín。
凭栏一气河山合,振铎诸天帝释临。píng lán yī qì hé shān hé,zhèn duó zhū tiān dì shì lín。
摇落登高吾不恨,已从初地变尘心。yáo luò dēng gāo wú bù hèn,yǐ cóng chū dì biàn chén xīn。