古诗词

谢生歌七夕送脱屣老人谢榛

王世贞

长安送别今七夕,北斗卓地银河昃。zhǎng ān sòng bié jīn qī xī,běi dòu zhuó dì yín hé zè。
此时痛饮不快意,青衣行酒无颜色。cǐ shí tòng yǐn bù kuài yì,qīng yī xíng jiǔ wú yán sè。
呜呜击筑为秦声,和以短铗霜纵横。wū wū jī zhù wèi qín shēng,hé yǐ duǎn jiá shuāng zòng héng。
大白入手葡萄惊,慷慨为尔歌平生。dà bái rù shǒu pú táo jīng,kāng kǎi wèi ěr gē píng shēng。
谢生长河朔,奇笔破万卷。xiè shēng zhǎng hé shuò,qí bǐ pò wàn juǎn。
日月纵游翱,乾坤任偃蹇。rì yuè zòng yóu áo,qián kūn rèn yǎn jiǎn。
开元以来八百载,少陵诸公竟安在。kāi yuán yǐ lái bā bǎi zài,shǎo líng zhū gōng jìng ān zài。
精爽虽然付元气,骨格已见沉沧海。jīng shuǎng suī rán fù yuán qì,gǔ gé yǐ jiàn chén cāng hǎi。
先朝北地复信阳,一柱不障东澜狂。xiān cháo běi dì fù xìn yáng,yī zhù bù zhàng dōng lán kuáng。
人握隋珠户和璧,及吐中夜无精光。rén wò suí zhū hù hé bì,jí tǔ zhōng yè wú jīng guāng。
谢家一瓿椒浆水,晨兴自荐开元鬼。xiè jiā yī bù jiāo jiāng shuǐ,chén xīng zì jiàn kāi yuán guǐ。
俯仰宁教俗子骂,声名肯傍豪贤起。fǔ yǎng níng jiào sú zi mà,shēng míng kěn bàng háo xián qǐ。
妻孥生计环向愁,掉头且吟五岳游。qī nú shēng jì huán xiàng chóu,diào tóu qiě yín wǔ yuè yóu。
青春断不淹富贵,白眼何以干公侯。qīng chūn duàn bù yān fù guì,bái yǎn hé yǐ gàn gōng hóu。
赵王自是平原君,玳簪珠履三千人。zhào wáng zì shì píng yuán jūn,dài zān zhū lǚ sān qiān rén。
生衣短衣巾角巾,握管从容踞上宾。shēng yī duǎn yī jīn jiǎo jīn,wò guǎn cóng róng jù shàng bīn。
从此王名贤好士,浊漳往往成清醴。cóng cǐ wáng míng xián hǎo shì,zhuó zhāng wǎng wǎng chéng qīng lǐ。
座中谁出夷门右,海内愿为公子死。zuò zhōng shuí chū yí mén yòu,hǎi nèi yuàn wèi gōng zi sǐ。
生岂不恋王家濡,龌龊忍为辕下驹。shēng qǐ bù liàn wáng jiā rú,wò chuò rěn wèi yuán xià jū。
仰天大笑失所向,忽复束书来帝都。yǎng tiān dà xiào shī suǒ xiàng,hū fù shù shū lái dì dōu。
帝都云甍接九衢,委巷独满群公车。dì dōu yún méng jiē jiǔ qú,wěi xiàng dú mǎn qún gōng chē。
剧谈麈尾击唾壶,囊中欲探一钱无。jù tán zhǔ wěi jī tuò hú,náng zhōng yù tàn yī qián wú。
其时卢楠下浚狱,白雪无功白云辱。qí shí lú nán xià jùn yù,bái xuě wú gōng bái yún rǔ。
九歌草就人不知,生也手持向人读。jiǔ gē cǎo jiù rén bù zhī,shēng yě shǒu chí xiàng rén dú。
读之未竟泪簌簌,清霜倒飞鬼神哭。dú zhī wèi jìng lèi sù sù,qīng shuāng dào fēi guǐ shén kū。
绣衣使者从天来,幽谷暖吹邹律灰,欢声欲动黄金台。xiù yī shǐ zhě cóng tiān lái,yōu gǔ nuǎn chuī zōu lǜ huī,huān shēng yù dòng huáng jīn tái。
朝为俘囚夕贵客,生言于楠何有哉。cháo wèi fú qiú xī guì kè,shēng yán yú nán hé yǒu zāi。
忆初识尔崔都尉,何人不慑回天势。yì chū shí ěr cuī dōu wèi,hé rén bù shè huí tiān shì。
谑浪时存尔汝交,酒盏肯及县官事。xuè làng shí cún ěr rǔ jiāo,jiǔ zhǎn kěn jí xiàn guān shì。
乃知豪杰无不可,婴儿世态狎乳虎。nǎi zhī háo jié wú bù kě,yīng ér shì tài xiá rǔ hǔ。
片语能令万象归,雄心直向千秋吐。piàn yǔ néng lìng wàn xiàng guī,xióng xīn zhí xiàng qiān qiū tǔ。
生今去余向何所,生不在天之上、地之下。shēng jīn qù yú xiàng hé suǒ,shēng bù zài tiān zhī shàng dì zhī xià。
前不值古人,后不值来者。qián bù zhí gǔ rén,hòu bù zhí lái zhě。
纵无长绳系汝足,安能一揖轻相舍。zòng wú zhǎng shéng xì rǔ zú,ān néng yī yī qīng xiāng shě。
为言聚散等流萍,贯月查来可暂停。wèi yán jù sàn děng liú píng,guàn yuè chá lái kě zàn tíng。
明年牛女桥成夜,指点依稀见客星。míng nián niú nǚ qiáo chéng yè,zhǐ diǎn yī xī jiàn kè xīng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

夜宿天池雨归作

王世贞

石榻梦能浅,偶然甘雨零。shí tà mèng néng qiǎn,ǒu rán gān yǔ líng。
乱烟萦处合,幽梵坐来停。luàn yān yíng chù hé,yōu fàn zuò lái tíng。
薜挂疑相媚,松眠乍欲醒。bì guà yí xiāng mèi,sōng mián zhà yù xǐng。
遥淙斗飞白,断壁吐空青。yáo cóng dòu fēi bái,duàn bì tǔ kōng qīng。
涧发琴中水,池添镜里星。jiàn fā qín zhōng shuǐ,chí tiān jìng lǐ xīng。
破萍龟浴甲,缀草鹤梳翎。pò píng guī yù jiǎ,zhuì cǎo hè shū líng。
步步堪回屐,时时忽建瓴。bù bù kān huí jī,shí shí hū jiàn líng。
肯分香积饭,十日代翻经。kěn fēn xiāng jī fàn,shí rì dài fān jīng。

月夜天池上方作

王世贞

天池此夜月,回彩映诸天。tiān chí cǐ yè yuè,huí cǎi yìng zhū tiān。
忽自牟尼捧,如从象罔悬。hū zì móu ní pěng,rú cóng xiàng wǎng xuán。
千林青琐碎,一涧碧潺湲。qiān lín qīng suǒ suì,yī jiàn bì chán yuán。
峰夺五湖色,城嘘万井烟。fēng duó wǔ hú sè,chéng xū wàn jǐng yān。
静闻僧偈惋,深现佛灯圆。jìng wén sēng jì wǎn,shēn xiàn fú dēng yuán。
玉借莲花顶,金添贝叶编。yù jiè lián huā dǐng,jīn tiān bèi yè biān。
独栖成水观,小坐息尘缘。dú qī chéng shuǐ guān,xiǎo zuò xī chén yuán。
何处生公石,残更又管弦。hé chù shēng gōng shí,cán gèng yòu guǎn xián。

卧病掩关即事有感示友人

王世贞

三旬不冠栉,始可称闲居。sān xún bù guān zhì,shǐ kě chēng xián jū。
衰至颇知疾,懒来兼废书。shuāi zhì pǒ zhī jí,lǎn lái jiān fèi shū。
悠然紫薇静,时见白云舒。yōu rán zǐ wēi jìng,shí jiàn bái yún shū。
稚子争为傲,穷交也自疏。zhì zi zhēng wèi ào,qióng jiāo yě zì shū。
卿应用卿法,吾亦爱吾庐。qīng yīng yòng qīng fǎ,wú yì ài wú lú。
鸡黍从耕有,莺花逐梦除。jī shǔ cóng gēng yǒu,yīng huā zhú mèng chú。
子桑今自得,泄柳古何如。zi sāng jīn zì dé,xiè liǔ gǔ hé rú。
莫作时名拟,身拚齿颊馀。mò zuò shí míng nǐ,shēn pàn chǐ jiá yú。

答赠戚都督二十韵

王世贞

十年缠杀气,闽海欲沈沦。shí nián chán shā qì,mǐn hǎi yù shěn lún。
自展风云略,因窥天地仁。zì zhǎn fēng yún lüè,yīn kuī tiān dì rén。
一餐思报主,百战肯谋身。yī cān sī bào zhǔ,bǎi zhàn kěn móu shēn。
宝剑酬心热,钱刀结侠贫。bǎo jiàn chóu xīn rè,qián dāo jié xiá pín。
捣批期尽敌,跳荡不无神。dǎo pī qī jǐn dí,tiào dàng bù wú shén。
纩挟单言转,醪投万念均。kuàng xié dān yán zhuǎn,láo tóu wàn niàn jūn。
昆阳愁虎豹,充国让麒麟。kūn yáng chóu hǔ bào,chōng guó ràng qí lín。
梦协非熊久,恩看锡马频。mèng xié fēi xióng jiǔ,ēn kàn xī mǎ pín。
重茅颁节钺,双绶绾金银。zhòng máo bān jié yuè,shuāng shòu wǎn jīn yín。
日月宽南顾,星河捧北辰。rì yuè kuān nán gù,xīng hé pěng běi chén。
耳闻铃阁暇,手写道经新。ěr wén líng gé xiá,shǒu xiě dào jīng xīn。
馀力开文苑,孤怀寄酒人。yú lì kāi wén yuàn,gū huái jì jiǔ rén。
忽来鸿雁色,乍与薜萝春。hū lái hóng yàn sè,zhà yǔ bì luó chūn。
缟纻乡仍贵,琼瑶报未真。gǎo zhù xiāng réng guì,qióng yáo bào wèi zhēn。
病馀疑管鲍,意外得雷陈。bìng yú yí guǎn bào,yì wài dé léi chén。
己铩抟猋翼,谁沾涸辙鳞。jǐ shā tuán biāo yì,shuí zhān hé zhé lín。
千秋空在掌,五岳自为邻。qiān qiū kōng zài zhǎng,wǔ yuè zì wèi lín。
筐篚惭宗测,壶歌忆祭遵。kuāng fěi cán zōng cè,hú gē yì jì zūn。
几时青雀舫,相对白纶巾。jǐ shí qīng què fǎng,xiāng duì bái lún jīn。
颇诧为渔旧,桃花好问津。pǒ chà wèi yú jiù,táo huā hǎo wèn jīn。

久病作

王世贞

一卧三钻火,扶携厌此身。yī wò sān zuān huǒ,fú xié yàn cǐ shēn。
验来方渐少,点罢药堪贫。yàn lái fāng jiàn shǎo,diǎn bà yào kān pín。
万事须归病,千秋肯傍人。wàn shì xū guī bìng,qiān qiū kěn bàng rén。
傲春僵后木,愁影钓馀鳞。ào chūn jiāng hòu mù,chóu yǐng diào yú lín。
绿醑判教负,黄花也自颦。lǜ xǔ pàn jiào fù,huáng huā yě zì pín。
久甘吾道左,翻得物情真。jiǔ gān wú dào zuǒ,fān dé wù qíng zhēn。
书癖仍玄晏,诗名岂照邻。shū pǐ réng xuán yàn,shī míng qǐ zhào lín。
亦知多掩镜,揽罢易沾巾。yì zhī duō yǎn jìng,lǎn bà yì zhān jīn。

傅司理母守节

王世贞

握手无存没,遗孤自始终。wò shǒu wú cún méi,yí gū zì shǐ zhōng。
此生唯泣鹄,不死为丸熊。cǐ shēng wéi qì gǔ,bù sǐ wèi wán xióng。
玉貌先年毁,冰心后日融。yù mào xiān nián huǐ,bīng xīn hòu rì róng。
天留素机月,人诵柏舟风。tiān liú sù jī yuè,rén sòng bǎi zhōu fēng。
太史诗垂采,仙郎籍已通。tài shǐ shī chuí cǎi,xiān láng jí yǐ tōng。
事归彤管上,名在紫泥中。shì guī tóng guǎn shàng,míng zài zǐ ní zhōng。
隽箸时堪进,潘舆乐未穷。juàn zhù shí kān jìn,pān yú lè wèi qióng。
请看臣向传,能复几人同。qǐng kàn chén xiàng chuán,néng fù jǐ rén tóng。

题琉璃河新桥

王世贞

御水瀛州北,新桥大卤中。yù shuǐ yíng zhōu běi,xīn qiáo dà lǔ zhōng。
桥横三辅壮,水压九河雄。qiáo héng sān fǔ zhuàng,shuǐ yā jiǔ hé xióng。
的历琼瑶砌,蜿蜒雾雨笼。de lì qióng yáo qì,wān yán wù yǔ lóng。
神人为驱石,车马若排空。shén rén wèi qū shí,chē mǎ ruò pái kōng。
洞偃初亏月,楣飞欲霁虹。dòng yǎn chū kuī yuè,méi fēi yù jì hóng。
梵天从幻降,玄圃或潜通。fàn tiān cóng huàn jiàng,xuán pǔ huò qián tōng。
鲸跃昆池雨,乌惊银浦风。jīng yuè kūn chí yǔ,wū jīng yín pǔ fēng。
霜蹄催凿落,霞舫破冲瀜。shuāng tí cuī záo luò,xiá fǎng pò chōng róng。
真作布金地,如窥献宝宫。zhēn zuò bù jīn dì,rú kuī xiàn bǎo gōng。
今来题柱客,应小乘舆功。jīn lái tí zhù kè,yīng xiǎo chéng yú gōng。

焦山作

王世贞

胜地幽能辟,奇探倦转豪。shèng dì yōu néng pì,qí tàn juàn zhuǎn háo。
一丸分铁瓮,双柱是金鳌。yī wán fēn tiě wèng,shuāng zhù shì jīn áo。
潮压楼台小,云含薜荔高。cháo yā lóu tái xiǎo,yún hán bì lì gāo。
中峰带海色,半壁漱春涛。zhōng fēng dài hǎi sè,bàn bì shù chūn tāo。
僧饭斋时得,乡愁醉里抛。sēng fàn zhāi shí dé,xiāng chóu zuì lǐ pāo。
欲寻焦处士,今古只蓬蒿。yù xún jiāo chù shì,jīn gǔ zhǐ péng hāo。

焦山作

王世贞

青山望不断,一一凤凰飞。qīng shān wàng bù duàn,yī yī fèng huáng fēi。
驾海双轮古,襟天匹练肥。jià hǎi shuāng lún gǔ,jīn tiān pǐ liàn féi。
鱼因听梵出,鹤为瘗铭归。yú yīn tīng fàn chū,hè wèi yì míng guī。
客坐苔能席,僧房薜自衣。kè zuò tái néng xí,sēng fáng bì zì yī。
争潮渔鼓乱,离岸寺钟微。zhēng cháo yú gǔ luàn,lí àn sì zhōng wēi。
馀兴还能贾,长歌送落晖。yú xīng hái néng jiǎ,zhǎng gē sòng luò huī。

故关

王世贞

四塞河山险,中通一线行。sì sāi hé shān xiǎn,zhōng tōng yī xiàn xíng。
雄关蔽全赵,叠嶂拱神京。xióng guān bì quán zhào,dié zhàng gǒng shén jīng。
尺地分寒暑,中天各晦明。chǐ dì fēn hán shǔ,zhōng tiān gè huì míng。
秋英开绣壁,夕照吐金城。qiū yīng kāi xiù bì,xī zhào tǔ jīn chéng。
屋似浮空置,田疑傍汉耕。wū shì fú kōng zhì,tián yí bàng hàn gēng。
云根穿作窦,石髓借为粳。yún gēn chuān zuò dòu,shí suǐ jiè wèi jīng。
树杂旌旗拥,峰陪剑戟迎。shù zá jīng qí yōng,fēng péi jiàn jǐ yíng。
符从襄子计,阵拟率然名。fú cóng xiāng zi jì,zhèn nǐ lǜ rán míng。
广武堪称客,成安未晓兵。guǎng wǔ kān chēng kè,chéng ān wèi xiǎo bīng。
古来兴废事,太半误儒生。gǔ lái xīng fèi shì,tài bàn wù rú shēng。

赠魏生十四韵吾迩来未尝作此许人语也其毋负我

王世贞

秀气钟全魏,名家自信陵。xiù qì zhōng quán wèi,míng jiā zì xìn líng。
风期一代出,眉宇九秋澄。fēng qī yī dài chū,méi yǔ jiǔ qiū chéng。
龙产看为骥,鲲游化是鹏。lóng chǎn kàn wèi jì,kūn yóu huà shì péng。
霜蹄宽小蹶,月窟勇先登。shuāng tí kuān xiǎo jué,yuè kū yǒng xiān dēng。
法取夔州细,才从大历增。fǎ qǔ kuí zhōu xì,cái cóng dà lì zēng。
五言融摆脱,只字斗骁腾。wǔ yán róng bǎi tuō,zhǐ zì dòu xiāo téng。
不作依刘表,谁堪御李膺。bù zuò yī liú biǎo,shuí kān yù lǐ yīng。
天雄驱建节,云卧夺中兴。tiān xióng qū jiàn jié,yún wò duó zhōng xīng。
得汝愁真破,归与老自矜。dé rǔ chóu zhēn pò,guī yǔ lǎo zì jīn。
句淘漳水浊,谈削太行层。jù táo zhāng shuǐ zhuó,tán xuē tài xíng céng。
白雪无前后,朱颜有爱憎。bái xuě wú qián hòu,zhū yán yǒu ài zēng。
流年姑裋褐,要路阻担簦。liú nián gū shù hè,yào lù zǔ dān dēng。
骨在金终许,胫伤玉可凭。gǔ zài jīn zhōng xǔ,jìng shāng yù kě píng。
还将代兴意,对酒颂如渑。hái jiāng dài xīng yì,duì jiǔ sòng rú miǎn。

题寄殷无美掩关

王世贞

桃李飞欲尽,衡荆犹寂如。táo lǐ fēi yù jǐn,héng jīng yóu jì rú。
无劳长者辙,自有古人书。wú láo zhǎng zhě zhé,zì yǒu gǔ rén shū。
白眼酬交少,清尊问字虚。bái yǎn chóu jiāo shǎo,qīng zūn wèn zì xū。
禽情宽渐狎,草色傲能舒。qín qíng kuān jiàn xiá,cǎo sè ào néng shū。
业已潜夫就,终难求仲疏。yè yǐ qián fū jiù,zhōng nán qiú zhòng shū。
还将一鸣意,从尔扣三馀。hái jiāng yī míng yì,cóng ěr kòu sān yú。

九里松

王世贞

未叩三天竺,先过九里松。wèi kòu sān tiān zhú,xiān guò jiǔ lǐ sōng。
青葱表河润,夭矫失秦封。qīng cōng biǎo hé rùn,yāo jiǎo shī qín fēng。
云结诸天座,风和万壑钟。yún jié zhū tiān zuò,fēng hé wàn hè zhōng。
翔空尾鸾凤,坼地甲虬龙。xiáng kōng wěi luán fèng,chè dì jiǎ qiú lóng。
花满馀杭酿,脂充石室供。huā mǎn yú háng niàng,zhī chōng shí shì gōng。
唯输道傍客,行止一藜筇。wéi shū dào bàng kè,xíng zhǐ yī lí qióng。

灵隐寺

王世贞

步屧径垂尽,招提天忽开。bù xiè jìng chuí jǐn,zhāo tí tiān hū kāi。
山驱丹鹫下,泉卷白龙回。shān qū dān jiù xià,quán juǎn bái lóng huí。
石气清僧席,藤阴袅佛台。shí qì qīng sēng xí,téng yīn niǎo fú tái。
铁衣双大士,金粟万如来。tiě yī shuāng dà shì,jīn sù wàn rú lái。
寺愧题名隐,诗怜异代才。sì kuì tí míng yǐn,shī lián yì dài cái。
游人日何限,无地着苍苔。yóu rén rì hé xiàn,wú dì zhe cāng tái。

赠吕光禄

王世贞

少小事结束,薄游倾五陵。shǎo xiǎo shì jié shù,báo yóu qīng wǔ líng。
飘然杖屦去,不爱帛书徵。piāo rán zhàng jù qù,bù ài bó shū zhēng。
人拟白衣相,自称黔鬓僧。rén nǐ bái yī xiāng,zì chēng qián bìn sēng。
雄心付磨灭,幽思削凭陵。xióng xīn fù mó miè,yōu sī xuē píng líng。
汗马乾坤小,雕虫岁月增。hàn mǎ qián kūn xiǎo,diāo chóng suì yuè zēng。
妙能探众有,穷始向真乘。miào néng tàn zhòng yǒu,qióng shǐ xiàng zhēn chéng。
踏尽空山锡,谁堪续日灯。tà jǐn kōng shān xī,shuí kān xù rì dēng。
相逢但指口,吾意慕孙登。xiāng féng dàn zhǐ kǒu,wú yì mù sūn dēng。