古诗词

谢生歌七夕送脱屣老人谢榛

王世贞

长安送别今七夕,北斗卓地银河昃。zhǎng ān sòng bié jīn qī xī,běi dòu zhuó dì yín hé zè。
此时痛饮不快意,青衣行酒无颜色。cǐ shí tòng yǐn bù kuài yì,qīng yī xíng jiǔ wú yán sè。
呜呜击筑为秦声,和以短铗霜纵横。wū wū jī zhù wèi qín shēng,hé yǐ duǎn jiá shuāng zòng héng。
大白入手葡萄惊,慷慨为尔歌平生。dà bái rù shǒu pú táo jīng,kāng kǎi wèi ěr gē píng shēng。
谢生长河朔,奇笔破万卷。xiè shēng zhǎng hé shuò,qí bǐ pò wàn juǎn。
日月纵游翱,乾坤任偃蹇。rì yuè zòng yóu áo,qián kūn rèn yǎn jiǎn。
开元以来八百载,少陵诸公竟安在。kāi yuán yǐ lái bā bǎi zài,shǎo líng zhū gōng jìng ān zài。
精爽虽然付元气,骨格已见沉沧海。jīng shuǎng suī rán fù yuán qì,gǔ gé yǐ jiàn chén cāng hǎi。
先朝北地复信阳,一柱不障东澜狂。xiān cháo běi dì fù xìn yáng,yī zhù bù zhàng dōng lán kuáng。
人握隋珠户和璧,及吐中夜无精光。rén wò suí zhū hù hé bì,jí tǔ zhōng yè wú jīng guāng。
谢家一瓿椒浆水,晨兴自荐开元鬼。xiè jiā yī bù jiāo jiāng shuǐ,chén xīng zì jiàn kāi yuán guǐ。
俯仰宁教俗子骂,声名肯傍豪贤起。fǔ yǎng níng jiào sú zi mà,shēng míng kěn bàng háo xián qǐ。
妻孥生计环向愁,掉头且吟五岳游。qī nú shēng jì huán xiàng chóu,diào tóu qiě yín wǔ yuè yóu。
青春断不淹富贵,白眼何以干公侯。qīng chūn duàn bù yān fù guì,bái yǎn hé yǐ gàn gōng hóu。
赵王自是平原君,玳簪珠履三千人。zhào wáng zì shì píng yuán jūn,dài zān zhū lǚ sān qiān rén。
生衣短衣巾角巾,握管从容踞上宾。shēng yī duǎn yī jīn jiǎo jīn,wò guǎn cóng róng jù shàng bīn。
从此王名贤好士,浊漳往往成清醴。cóng cǐ wáng míng xián hǎo shì,zhuó zhāng wǎng wǎng chéng qīng lǐ。
座中谁出夷门右,海内愿为公子死。zuò zhōng shuí chū yí mén yòu,hǎi nèi yuàn wèi gōng zi sǐ。
生岂不恋王家濡,龌龊忍为辕下驹。shēng qǐ bù liàn wáng jiā rú,wò chuò rěn wèi yuán xià jū。
仰天大笑失所向,忽复束书来帝都。yǎng tiān dà xiào shī suǒ xiàng,hū fù shù shū lái dì dōu。
帝都云甍接九衢,委巷独满群公车。dì dōu yún méng jiē jiǔ qú,wěi xiàng dú mǎn qún gōng chē。
剧谈麈尾击唾壶,囊中欲探一钱无。jù tán zhǔ wěi jī tuò hú,náng zhōng yù tàn yī qián wú。
其时卢楠下浚狱,白雪无功白云辱。qí shí lú nán xià jùn yù,bái xuě wú gōng bái yún rǔ。
九歌草就人不知,生也手持向人读。jiǔ gē cǎo jiù rén bù zhī,shēng yě shǒu chí xiàng rén dú。
读之未竟泪簌簌,清霜倒飞鬼神哭。dú zhī wèi jìng lèi sù sù,qīng shuāng dào fēi guǐ shén kū。
绣衣使者从天来,幽谷暖吹邹律灰,欢声欲动黄金台。xiù yī shǐ zhě cóng tiān lái,yōu gǔ nuǎn chuī zōu lǜ huī,huān shēng yù dòng huáng jīn tái。
朝为俘囚夕贵客,生言于楠何有哉。cháo wèi fú qiú xī guì kè,shēng yán yú nán hé yǒu zāi。
忆初识尔崔都尉,何人不慑回天势。yì chū shí ěr cuī dōu wèi,hé rén bù shè huí tiān shì。
谑浪时存尔汝交,酒盏肯及县官事。xuè làng shí cún ěr rǔ jiāo,jiǔ zhǎn kěn jí xiàn guān shì。
乃知豪杰无不可,婴儿世态狎乳虎。nǎi zhī háo jié wú bù kě,yīng ér shì tài xiá rǔ hǔ。
片语能令万象归,雄心直向千秋吐。piàn yǔ néng lìng wàn xiàng guī,xióng xīn zhí xiàng qiān qiū tǔ。
生今去余向何所,生不在天之上、地之下。shēng jīn qù yú xiàng hé suǒ,shēng bù zài tiān zhī shàng dì zhī xià。
前不值古人,后不值来者。qián bù zhí gǔ rén,hòu bù zhí lái zhě。
纵无长绳系汝足,安能一揖轻相舍。zòng wú zhǎng shéng xì rǔ zú,ān néng yī yī qīng xiāng shě。
为言聚散等流萍,贯月查来可暂停。wèi yán jù sàn děng liú píng,guàn yuè chá lái kě zàn tíng。
明年牛女桥成夜,指点依稀见客星。míng nián niú nǚ qiáo chéng yè,zhǐ diǎn yī xī jiàn kè xīng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

五歌

王世贞

我所惜,在容城。wǒ suǒ xī,zài róng chéng。
弱弧奋欲除欃枪。ruò hú fèn yù chú chán qiāng。
词组触天天怒惊。cí zǔ chù tiān tiān nù jīng。
狴犴血肉纷纵横。bì àn xuè ròu fēn zòng héng。
为君轻身破不平。wèi jūn qīng shēn pò bù píng。
君言汝身未可轻。jūn yán rǔ shēn wèi kě qīng。
呜呼五歌兮昼吞声。wū hū wǔ gē xī zhòu tūn shēng。
气塞万古长如生。qì sāi wàn gǔ zhǎng rú shēng。
彼竖父子五鼎烹。bǐ shù fù zi wǔ dǐng pēng。

赠管将军守备杨舍

王世贞

将军自称三百斤,跃马跳荡风前云。jiāng jūn zì chēng sān bǎi jīn,yuè mǎ tiào dàng fēng qián yún。
曾探虎穴得其子,未许麟阁像素勋。céng tàn hǔ xué dé qí zi,wèi xǔ lín gé xiàng sù xūn。
千金买名呼国士,百战捐身报知已。qiān jīn mǎi míng hū guó shì,bǎi zhàn juān shēn bào zhī yǐ。
腰间若若未银黄,麾下纷纷半朱紫。yāo jiān ruò ruò wèi yín huáng,huī xià fēn fēn bàn zhū zǐ。
玺书迭下明光宫,别部戈船始属公。xǐ shū dié xià míng guāng gōng,bié bù gē chuán shǐ shǔ gōng。
古人不怕鸡林险,翻谓天将贵此翁。gǔ rén bù pà jī lín xiǎn,fān wèi tiān jiāng guì cǐ wēng。

第二犹子士騄十八应试与余省捷岁同诗以壮之

王世贞

世皇二十有二载,弱冠留京忝材杰。shì huáng èr shí yǒu èr zài,ruò guān liú jīng tiǎn cái jié。
折花卷尽朱雀帘,骑马醉踏长干月。zhé huā juǎn jǐn zhū què lián,qí mǎ zuì tà zhǎng gàn yuè。
垂晚犹尘六卿佐,中年已谢三镇节。chuí wǎn yóu chén liù qīng zuǒ,zhōng nián yǐ xiè sān zhèn jié。
吾家琅玕幸不乏,汝今行年亦十八。wú jiā láng gān xìng bù fá,rǔ jīn xíng nián yì shí bā。
即看蒜发乳尚腥,试展霜蹄汗如血。jí kàn suàn fā rǔ shàng xīng,shì zhǎn shuāng tí hàn rú xuè。
故家毋但足箕裘,往事吾将付衣钵。gù jiā wú dàn zú jī qiú,wǎng shì wú jiāng fù yī bō。
汝生已是气凌云,汝伯何妨发如雪。rǔ shēng yǐ shì qì líng yún,rǔ bó hé fáng fā rú xuě。
长安卿相多少年,此意虽卑聊为说。zhǎng ān qīng xiāng duō shǎo nián,cǐ yì suī bēi liáo wèi shuō。

金坛王叟六十寿之

王世贞

同是缑山裔,况同花甲周。tóng shì gōu shān yì,kuàng tóng huā jiǎ zhōu。
唯偏金坛隐,独领瑶池秋。wéi piān jīn tán yǐn,dú lǐng yáo chí qiū。
瑶池碧桃若鸡卵,更有交梨大于碗。yáo chí bì táo ruò jī luǎn,gèng yǒu jiāo lí dà yú wǎn。
君如欲勒弇岭名,共策逾轮追穆满。jūn rú yù lēi yǎn lǐng míng,gòng cè yú lún zhuī mù mǎn。

题画海棠双白头为王大参旸德七十寿

王世贞

召伯蔽芾余甘棠,咏歌千载流芬芳。zhào bó bì fèi yú gān táng,yǒng gē qiān zài liú fēn fāng。
今之王翁古召伯,三吴有棠仅十霜,其荫已足笼丘冈。jīn zhī wáng wēng gǔ zhào bó,sān wú yǒu táng jǐn shí shuāng,qí yīn yǐ zú lóng qiū gāng。
上有一双白头鸟,相与宛转啼春阳。shàng yǒu yī shuāng bái tóu niǎo,xiāng yǔ wǎn zhuǎn tí chūn yáng。
问谁者图吴周昉,拟借诗史献寿昌。wèn shuí zhě tú wú zhōu fǎng,nǐ jiè shī shǐ xiàn shòu chāng。
此物虽微感星气,不与凡鸟同摧藏。cǐ wù suī wēi gǎn xīng qì,bù yǔ fán niǎo tóng cuī cáng。
百舌能见谗,要自非我匹。bǎi shé néng jiàn chán,yào zì fēi wǒ pǐ。
凤皇故自尊,竹实非我食。fèng huáng gù zì zūn,zhú shí fēi wǒ shí。
安期东海枣已丹,王母西池桃更碧。ān qī dōng hǎi zǎo yǐ dān,wáng mǔ xī chí táo gèng bì。
白头鸟,不足招,召伯之棠,不足栽。bái tóu niǎo,bù zú zhāo,zhào bó zhī táng,bù zú zāi。
王翁兮王翁,且偕樊夫人,共登旸湖之上,超然拍手呼鸾叩月窟,是时金粟丛丛开。wáng wēng xī wáng wēng,qiě xié fán fū rén,gòng dēng yáng hú zhī shàng,chāo rán pāi shǒu hū luán kòu yuè kū,shì shí jīn sù cóng cóng kāi。
桂浆吸罢不饥渴,揽辔下仪娄江隈。guì jiāng xī bà bù jī kě,lǎn pèi xià yí lóu jiāng wēi。
娄江父老俱白头,依依棠树傍,跪称万年杯。lóu jiāng fù lǎo jù bái tóu,yī yī táng shù bàng,guì chēng wàn nián bēi。
王翁不乐胡为哉。wáng wēng bù lè hú wèi zāi。

闫希言先生道成而游戏人间任真自适闻之久矣今年来访弇园谈笑无间忽语余欲返武当故馆一叩元帝先生有故人不二头陀范丫髻亦余旧识也因歌以赠先生并寄声焉

王世贞

足下不履头不巾,一衲寒暑长随身。zú xià bù lǚ tóu bù jīn,yī nà hán shǔ zhǎng suí shēn。
有酒时过犊鼻子,得钱即散鹑衣人。yǒu jiǔ shí guò dú bí zi,dé qián jí sàn chún yī rén。
马藏阴相任儿戏,熊经外道胡足论。mǎ cáng yīn xiāng rèn ér xì,xióng jīng wài dào hú zú lùn。
是口那曾挂臧否,无心何处容贪嗔。shì kǒu nà céng guà zāng fǒu,wú xīn hé chù róng tān chēn。
访余东海近旬日,云往天柱朝元真。fǎng yú dōng hǎi jìn xún rì,yún wǎng tiān zhù cháo yuán zhēn。
左珰之柳夙好事,为尔筑馆襄江滨。zuǒ dāng zhī liǔ sù hǎo shì,wèi ěr zhù guǎn xiāng jiāng bīn。
夜斗低徊挂檐栋,朝暾晃耀开金银。yè dòu dī huái guà yán dòng,cháo tūn huǎng yào kāi jīn yín。
虎岩不二范丫髻,岁寒且共栖嶙峋。hǔ yán bù èr fàn yā jì,suì hán qiě gòng qī lín xún。
道余鼯鼠技已尽,薄有雕虫名亦沦。dào yú wú shǔ jì yǐ jǐn,báo yǒu diāo chóng míng yì lún。
闲披缁衲礼禅客,或戴黄冠称道民。xián pī zī nà lǐ chán kè,huò dài huáng guān chēng dào mín。
三尸上天鲜可诉,何苦役役防庚申。sān shī shàng tiān xiān kě sù,hé kǔ yì yì fáng gēng shēn。
蓬莱宁复闭贤路,桃花亦自通迷津。péng lái níng fù bì xián lù,táo huā yì zì tōng mí jīn。
只愁鹤背太清瘦,可载笨伯凌青旻。zhǐ chóu hè bèi tài qīng shòu,kě zài bèn bó líng qīng mín。

偶成自戏二首

王世贞

愚公自笑昔日愚,日对黄卷声伊吾。yú gōng zì xiào xī rì yú,rì duì huáng juǎn shēng yī wú。
那知愚公今更愚,问着胸中一字无。nà zhī yú gōng jīn gèng yú,wèn zhe xiōng zhōng yī zì wú。
贫子自笑昔日贫,但有载籍无金银。pín zi zì xiào xī rì pín,dàn yǒu zài jí wú jīn yín。
那知贫子今更贫,一丝不挂悲田身。nà zhī pín zi jīn gèng pín,yī sī bù guà bēi tián shēn。
贫子之贫犹未误,更有愚公堪笑处。pín zi zhī pín yóu wèi wù,gèng yǒu yú gōng kān xiào chù。
蹒跚两足钝于鸭,便欲高飞向天去。pán shān liǎng zú dùn yú yā,biàn yù gāo fēi xiàng tiān qù。

偶成自戏二首

王世贞

向来学痴儿,痴儿只了公家事。xiàng lái xué chī ér,chī ér zhǐ le gōng jiā shì。
晚岁学愚公,愚公日作移山计。wǎn suì xué yú gōng,yú gōng rì zuò yí shān jì。
有官不作山不居,自言可免愚与痴。yǒu guān bù zuò shān bù jū,zì yán kě miǎn yú yǔ chī。
何当更有愚痴处,说与聪明人不知。hé dāng gèng yǒu yú chī chù,shuō yǔ cōng míng rén bù zhī。

故将军曾侯子澄见访长歌赠之

王世贞

曾侯意气高天云,少小弯弓三百斤。céng hóu yì qì gāo tiān yún,shǎo xiǎo wān gōng sān bǎi jīn。
抗表那愁中执法,入门长揖大将军。kàng biǎo nà chóu zhōng zhí fǎ,rù mén zhǎng yī dà jiāng jūn。
尺书立扫无诸烬,一箭能收下濑勋。chǐ shū lì sǎo wú zhū jìn,yī jiàn néng shōu xià lài xūn。
名大中山饶谤箧,家贫太史絓深文。míng dà zhōng shān ráo bàng qiè,jiā pín tài shǐ guà shēn wén。
脱骖始释越石父,买丝肯绣平原君。tuō cān shǐ shì yuè shí fù,mǎi sī kěn xiù píng yuán jūn。
归来自种南山豆,有饭仍夸菜三九。guī lái zì zhǒng nán shān dòu,yǒu fàn réng kuā cài sān jiǔ。
春秋癖喜元凯先,月旦评甘子将后。chūn qiū pǐ xǐ yuán kǎi xiān,yuè dàn píng gān zi jiāng hòu。
亭午方餐法喜食,六时不醉声闻酒。tíng wǔ fāng cān fǎ xǐ shí,liù shí bù zuì shēng wén jiǔ。
林间豹蔚长迷雾,匣里龙渊空犯斗。lín jiān bào wèi zhǎng mí wù,xiá lǐ lóng yuān kōng fàn dòu。
偶闻时事忽抚膺,及语功名但摇首。ǒu wén shí shì hū fǔ yīng,jí yǔ gōng míng dàn yáo shǒu。
扁舟过我娄江城,紫气煜煜如拖旌。biǎn zhōu guò wǒ lóu jiāng chéng,zǐ qì yù yù rú tuō jīng。
主人病聋复病哑,枉汝谈佛仍谈兵。zhǔ rén bìng lóng fù bìng yǎ,wǎng rǔ tán fú réng tán bīng。
初疑藕孔修罗出,稍觉莲花般若生。chū yí ǒu kǒng xiū luó chū,shāo jué lián huā bān ruò shēng。
天下总需公辈在,人间岂数王郎名。tiān xià zǒng xū gōng bèi zài,rén jiān qǐ shù wáng láng míng。
何如抖擞无明尽,携手金鳌顶上行。hé rú dǒu sǒu wú míng jǐn,xié shǒu jīn áo dǐng shàng xíng。

谢吴断事惠茶笋歌一章

王世贞

雨前茗芽细胜粟,雨后笋萌碧于玉。yǔ qián míng yá xì shèng sù,yǔ hòu sǔn méng bì yú yù。
道人嗜茗以代酒,且复为笋将断肉。dào rén shì míng yǐ dài jiǔ,qiě fù wèi sǔn jiāng duàn ròu。
吴郎昔佐郧中阃,拂袖高眠白驹谷。wú láng xī zuǒ yún zhōng kǔn,fú xiù gāo mián bái jū gǔ。
生不恋山阴八月莼,亦不夸江陵千头木。shēng bù liàn shān yīn bā yuè chún,yì bù kuā jiāng líng qiān tóu mù。
为余雀舌损数筐,更脯龙鳞逾百束。wèi yú què shé sǔn shù kuāng,gèng pú lóng lín yú bǎi shù。
初开鼻观已芬爽,久苦肠肥荷汤沐。chū kāi bí guān yǐ fēn shuǎng,jiǔ kǔ cháng féi hé tāng mù。
新诗报汝汝不俗,净洗荒伧酪奴辱。xīn shī bào rǔ rǔ bù sú,jìng xǐ huāng cāng lào nú rǔ。
但愿清渭溪头竹信安,紫花濑口茶租熟。dàn yuàn qīng wèi xī tóu zhú xìn ān,zǐ huā lài kǒu chá zū shú。
慧山水递更一家,道人湖田没尽饥亦足。huì shān shuǐ dì gèng yī jiā,dào rén hú tián méi jǐn jī yì zú。

屠田叔弃秋官幕归侍司马公公殁乞余志墓且求一歌为赠

王世贞

屠郎读书破万卷,不及区区三语掾。tú láng dú shū pò wàn juǎn,bù jí qū qū sān yǔ yuàn。
以兹耻共侏儒粟,归侍髯翁寿清宴。yǐ zī chǐ gòng zhū rú sù,guī shì rán wēng shòu qīng yàn。
菽水一勺轻千钟,况有今古蟠其胸。shū shuǐ yī sháo qīng qiān zhōng,kuàng yǒu jīn gǔ pán qí xiōng。
朝看明海欱日月,夕爱赤堇摅烟虹。cháo kàn míng hǎi hē rì yuè,xī ài chì jǐn shū yān hóng。
天贻玉棺唤髯去,肯向东园借官具。tiān yí yù guān huàn rán qù,kěn xiàng dōng yuán jiè guān jù。
娄江忽有孝廉船,问我求题君子墓。lóu jiāng hū yǒu xiào lián chuán,wèn wǒ qiú tí jūn zi mù。
谀墓古来人所嗤,髯翁遗爱吾何疑。yú mù gǔ lái rén suǒ chī,rán wēng yí ài wú hé yí。
始知吴札千金剑,奚若中郎七尺碑。shǐ zhī wú zhá qiān jīn jiàn,xī ruò zhōng láng qī chǐ bēi。
念余年来倦笔研,欲焚弃之心更懦。niàn yú nián lái juàn bǐ yán,yù fén qì zhī xīn gèng nuò。
乞汝相携老文苑,人间一官味诚短。qǐ rǔ xiāng xié lǎo wén yuàn,rén jiān yī guān wèi chéng duǎn。

张山人平叔五岳歌

王世贞

人间再见张平叔,能否长将悟真读。rén jiān zài jiàn zhāng píng shū,néng fǒu zhǎng jiāng wù zhēn dú。
四明狂客偶见许,五岳山人生不辱。sì míng kuáng kè ǒu jiàn xǔ,wǔ yuè shān rén shēng bù rǔ。
三花近扑二室粉,雪山远接峨眉玉。sān huā jìn pū èr shì fěn,xuě shān yuǎn jiē é méi yù。
所恨恒阳寓公石,仅捧太华莲花足。suǒ hèn héng yáng yù gōng shí,jǐn pěng tài huá lián huā zú。
归来贫惫游兴孤,卢敖之杖不可呼。guī lái pín bèi yóu xīng gū,lú áo zhī zhàng bù kě hū。
少文画壁毋乃迂,胡不乞写真形图。shǎo wén huà bì wú nǎi yū,hú bù qǐ xiě zhēn xíng tú。
侑以廓落流金符,自称紫阳游玉都。yòu yǐ kuò luò liú jīn fú,zì chēng zǐ yáng yóu yù dōu。
君不见王郎手创团焦不盈丈,跬武以还皆草莽。jūn bù jiàn wáng láng shǒu chuàng tuán jiāo bù yíng zhàng,kuǐ wǔ yǐ hái jiē cǎo mǎng。
偓佺安期却来往,何但区区五岳观,千亿须弥托吾掌。wò quán ān qī què lái wǎng,hé dàn qū qū wǔ yuè guān,qiān yì xū mí tuō wú zhǎng。

昙阳子性命三十六体仙篆歌

王世贞

地衣味美身无光,欲凿不凿混沌忙。dì yī wèi měi shēn wú guāng,yù záo bù záo hùn dùn máng。
结绳诸繁忽已忘,河马洛龟亦披猖。jié shéng zhū fán hū yǐ wàng,hé mǎ luò guī yì pī chāng。
平林夜鬼愁羲苍,鸟迹而下至岐阳。píng lín yè guǐ chóu xī cāng,niǎo jì ér xià zhì qí yáng。
彼籀之徒始滥觞,斯高小竖澜遂狂。bǐ zhòu zhī tú shǐ làn shāng,sī gāo xiǎo shù lán suì kuáng。
吾师八法初未详,冶炼至阴成干刚。wú shī bā fǎ chū wèi xiáng,yě liàn zhì yīn chéng gàn gāng。
悟性立命寿无疆,遂谒金母朝紫皇。wù xìng lì mìng shòu wú jiāng,suì yè jīn mǔ cháo zǐ huáng。
授以三元明光章,悯余溷浊同秕糠。shòu yǐ sān yuán míng guāng zhāng,mǐn yú hùn zhuó tóng bǐ kāng。
示以性命俾不忘,字字心画纮天纲。shì yǐ xìng mìng bǐ bù wàng,zì zì xīn huà hóng tiān gāng。
三十六气枢雷罡,七十二字拱素王。sān shí liù qì shū léi gāng,qī shí èr zì gǒng sù wáng。
星回汉流雨露香,龙跳虎卧鸾鸿翔。xīng huí hàn liú yǔ lù xiāng,lóng tiào hǔ wò luán hóng xiáng。
魄夺秦汉超黄唐,十二小劫追赤明。pò duó qín hàn chāo huáng táng,shí èr xiǎo jié zhuī chì míng。
邺架夜色何煌煌,检之白玉尺锦囊。yè jià yè sè hé huáng huáng,jiǎn zhī bái yù chǐ jǐn náng。
五色流苏束牙箱,山卿俗书点良常。wǔ sè liú sū shù yá xiāng,shān qīng sú shū diǎn liáng cháng。
王烈不识怜嵇康,紫点未肯传杨郎。wáng liè bù shí lián jī kāng,zǐ diǎn wèi kěn chuán yáng láng。
我生何幸依大方,此书此躯偕未央,蕊珠人鸟长彷徉。wǒ shēng hé xìng yī dà fāng,cǐ shū cǐ qū xié wèi yāng,ruǐ zhū rén niǎo zhǎng páng yáng。

吴明卿雪山冰井歌

王世贞

饶州磁缸莹不瑕,将乐块石霜?砑。ráo zhōu cí gāng yíng bù xiá,jiāng lè kuài shí shuāng yà。
无烦世尊诵贝叶,何必玉女揽莲花。wú fán shì zūn sòng bèi yè,hé bì yù nǚ lǎn lián huā。
左安雪山右冰井,凉思习习穿帷纱。zuǒ ān xuě shān yòu bīng jǐng,liáng sī xí xí chuān wéi shā。
殷红冽齿房陵李,沈绿沁腑青门瓜。yīn hóng liè chǐ fáng líng lǐ,shěn lǜ qìn fǔ qīng mén guā。
中间别有清凉宅,在君四大君不识。zhōng jiān bié yǒu qīng liáng zhái,zài jūn sì dà jūn bù shí。
赤脚高凌一万层,辘轳直下三千尺。chì jiǎo gāo líng yī wàn céng,lù lú zhí xià sān qiān chǐ。
中池之外无它润,太古以还唯一色。zhōng chí zhī wài wú tā rùn,tài gǔ yǐ hái wéi yī sè。
长安炙手殊可怜,骄日欲夺天公权。zhǎng ān zhì shǒu shū kě lián,jiāo rì yù duó tiān gōng quán。
须臾火尽灰欲冷,惟有寸心犹自燃。xū yú huǒ jǐn huī yù lěng,wéi yǒu cùn xīn yóu zì rán。
与君共饱冰雪意,高枕鼓跌庄生眠。yǔ jūn gòng bǎo bīng xuě yì,gāo zhěn gǔ diē zhuāng shēng mián。

蕲州李先生见访之夕即仙师上升时也寻出所校定本草求叙戏赠之

王世贞

李叟维稍直塘树,便睹仙真跨龙去。lǐ sǒu wéi shāo zhí táng shù,biàn dǔ xiān zhēn kuà lóng qù。
却出青囊肘后书,似求元晏先生序。què chū qīng náng zhǒu hòu shū,shì qiú yuán yàn xiān shēng xù。
华阳真逸临欲仙,误注本草迟十年。huá yáng zhēn yì lín yù xiān,wù zhù běn cǎo chí shí nián。
何如但附贤郎舄,羊角横抟上九天。hé rú dàn fù xián láng xì,yáng jiǎo héng tuán shàng jiǔ tiān。