古诗词

昌平侯铁劵歌

王世贞

英皇昔日困鱼服,惨淡四庙精灵哭。yīng huáng xī rì kùn yú fú,cǎn dàn sì miào jīng líng kū。
乾坤膏血付边马,乌鹊昼向行人啄。qián kūn gāo xuè fù biān mǎ,wū què zhòu xiàng xíng rén zhuó。
于公石帅独当柄,指顾号令无翻覆。yú gōng shí shuài dú dāng bǐng,zhǐ gù hào lìng wú fān fù。
天下勤王颇不少,杨侯上谷能神速。tiān xià qín wáng pǒ bù shǎo,yáng hóu shàng gǔ néng shén sù。
鸣鞭游骑出飞狐,咋指单于遁涿鹿。míng biān yóu qí chū fēi hú,zǎ zhǐ dān yú dùn zhuō lù。
候气已见平吞敌,左右弧矢垂双箙。hòu qì yǐ jiàn píng tūn dí,zuǒ yòu hú shǐ chuí shuāng fú。
居庸关头落日黄,饥卒尽饱降人肉。jū yōng guān tóu luò rì huáng,jī zú jǐn bǎo jiàng rén ròu。
新皇论功独召宴,剑履醉向明光宿。xīn huáng lùn gōng dú zhào yàn,jiàn lǚ zuì xiàng míng guāng sù。
貂蝉换出惊妻子,犀玉手授称腰腹。diāo chán huàn chū jīng qī zi,xī yù shǒu shòu chēng yāo fù。
当时报功恨不极,促制铁劵黄金饰。dāng shí bào gōng hèn bù jí,cù zhì tiě juàn huáng jīn shì。
无论此劵一尺铁,带砺河山开社稷。wú lùn cǐ juàn yī chǐ tiě,dài lì hé shān kāi shè jì。
百年倏忽岂更远,里门不朱插荆棘。bǎi nián shū hū qǐ gèng yuǎn,lǐ mén bù zhū chā jīng jí。
洛下唯闻许史封,边陲尚指杨王力。luò xià wéi wén xǔ shǐ fēng,biān chuí shàng zhǐ yáng wáng lì。
即看铁劵黑似漆,金书,黯■无颜色。jí kàn tiě juàn hēi shì qī,jīn shū,àn wú yán sè。
岂唯金书无颜色,侯家子孙看不识。qǐ wéi jīn shū wú yán sè,hóu jiā zi sūn kàn bù shí。
为道己巳年间事,始复吞声泪填臆。wèi dào jǐ sì nián jiān shì,shǐ fù tūn shēng lèi tián yì。
昨者蓟门火,横连甘泉北。zuó zhě jì mén huǒ,héng lián gān quán běi。
捷书未必当贼锋,血战还应长见抑。jié shū wèi bì dāng zéi fēng,xuè zhàn hái yīng zhǎng jiàn yì。
尚方之劵陈如山,男儿赤手那可得。shàng fāng zhī juàn chén rú shān,nán ér chì shǒu nà kě dé。
君不见濠梁勋旧奚足数,坟墓秋霜窜鼷鼠。jūn bù jiàn háo liáng xūn jiù xī zú shù,fén mù qiū shuāng cuàn xī shǔ。
于公丧元石帅族,风尘久赖成心膂。yú gōng sàng yuán shí shuài zú,fēng chén jiǔ lài chéng xīn lǚ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

助甫中丞解夏州节候次新蔡里中得二律寄之

王世贞

解组归来乐自余,胎簪桐柏绕君庐。jiě zǔ guī lái lè zì yú,tāi zān tóng bǎi rào jūn lú。
依然上蔡东门猎,不害中山满箧书。yī rán shàng cài dōng mén liè,bù hài zhōng shān mǎn qiè shū。
万事总输文苑在,百年难共酒人疏。wàn shì zǒng shū wén yuàn zài,bǎi nián nán gòng jiǔ rén shū。
老夫丘壑差无恙,好为相思一命车。lǎo fū qiū hè chà wú yàng,hǎo wèi xiāng sī yī mìng chē。

送杨司理被征

王世贞

清白关西代不衰,风猷吴下去还思。qīng bái guān xī dài bù shuāi,fēng yóu wú xià qù hái sī。
生平自是无三惑,暮夜何烦有四知。shēng píng zì shì wú sān huò,mù yè hé fán yǒu sì zhī。
明主自传青琐钥,举朝争诵皂囊辞。míng zhǔ zì chuán qīng suǒ yào,jǔ cháo zhēng sòng zào náng cí。
莫谈江汉垂纶叟,十载天容一壑私。mò tán jiāng hàn chuí lún sǒu,shí zài tiān róng yī hè sī。

张将军要余与沈令尹潘林曹三子骏儿同泛海时风日清美颇穷胜概乐而赋之

王世贞

天鸡唤白晓云和,历历帆樯镜里过。tiān jī huàn bái xiǎo yún hé,lì lì fān qiáng jìng lǐ guò。
羽扇徐挥散鹅鹳,石梁初解辨鼋鼍。yǔ shàn xú huī sàn é guàn,shí liáng chū jiě biàn yuán tuó。
回风迭鼓浑疑近,映水横旌转觉多。huí fēng dié gǔ hún yí jìn,yìng shuǐ héng jīng zhuǎn jué duō。
应有越裳来贡舶,只今犹自不扬波。yīng yǒu yuè shang lái gòng bó,zhǐ jīn yóu zì bù yáng bō。

张将军要余与沈令尹潘林曹三子骏儿同泛海时风日清美颇穷胜概乐而赋之

王世贞

空青一片引牙樯,不遣乾坤属混茫。kōng qīng yī piàn yǐn yá qiáng,bù qiǎn qián kūn shǔ hùn máng。
风伯挽波回碣石,日君排雾上扶桑。fēng bó wǎn bō huí jié shí,rì jūn pái wù shàng fú sāng。
承平渐偃千烽色,转饷曾飞万庾霜。chéng píng jiàn yǎn qiān fēng sè,zhuǎn xiǎng céng fēi wàn yǔ shuāng。
任使兴公心境杂,也应安坐听鸣榔。rèn shǐ xīng gōng xīn jìng zá,yě yīng ān zuò tīng míng láng。

月夜与张将军及诸贤合饮海舶即事

王世贞

暝色苍然迥自开,舵楼殊胜妙高台。míng sè cāng rán jiǒng zì kāi,duò lóu shū shèng miào gāo tái。
灯如列宿黏空出,乐似钧天飨帝来。dēng rú liè sù nián kōng chū,lè shì jūn tiān xiǎng dì lái。
忽捧骊珠霞潋滟,乍惊鳌足水潆洄。hū pěng lí zhū xiá liàn yàn,zhà jīng áo zú shuǐ yíng huí。
老夫大有挥毫兴,欲嗣玄虚愧不才。lǎo fū dà yǒu huī háo xīng,yù sì xuán xū kuì bù cái。

月夜与张将军及诸贤合饮海舶即事

王世贞

万顷清光溢建牙,孤城隐隐送悲笳。wàn qǐng qīng guāng yì jiàn yá,gū chéng yǐn yǐn sòng bēi jiā。
真人自稳凌风叶,使者频窥贯月槎。zhēn rén zì wěn líng fēng yè,shǐ zhě pín kuī guàn yuè chá。
急下酒筹缘舞柘,繁敲羯鼓为催花。jí xià jiǔ chóu yuán wǔ zhè,fán qiāo jié gǔ wèi cuī huā。
不须指点蓬莱境,回首人间便可夸。bù xū zhǐ diǎn péng lái jìng,huí shǒu rén jiān biàn kě kuā。

卓澄甫光禄邀汪司马及仲季诸社友大会西湖南屏选伎征声分韵赋诗伯玉以高字韵见寄俾余同作得二首

王世贞

一时江左擅风骚,遂使湖山应接劳。yī shí jiāng zuǒ shàn fēng sāo,suì shǐ hú shān yīng jiē láo。
花坞乱扶卿月上,筚门孤掩客星高。huā wù luàn fú qīng yuè shàng,bì mén gū yǎn kè xīng gāo。
纵呼陶令愁难入,不学苏生醉始逃。zòng hū táo lìng chóu nán rù,bù xué sū shēng zuì shǐ táo。
若问弇园佳胜事,翛然坐对一方袍。ruò wèn yǎn yuán jiā shèng shì,xiāo rán zuò duì yī fāng páo。

卓澄甫光禄邀汪司马及仲季诸社友大会西湖南屏选伎征声分韵赋诗伯玉以高字韵见寄俾余同作得二首

王世贞

秋半南屏景更饶,六桥新水碧于醪。qiū bàn nán píng jǐng gèng ráo,liù qiáo xīn shuǐ bì yú láo。
社中名胜推三雅,湖上诗篇斗两高。shè zhōng míng shèng tuī sān yǎ,hú shàng shī piān dòu liǎng gāo。
客重王孙骄自得,操成司马兴逾豪。kè zhòng wáng sūn jiāo zì dé,cāo chéng sī mǎ xīng yú háo。
非缘彦辅书生语,老去风流付尔曹。fēi yuán yàn fǔ shū shēng yǔ,lǎo qù fēng liú fù ěr cáo。

为王光禄赋白燕

王世贞

不向残阳逐倦鸦,暂依新月隐梨花。bù xiàng cán yáng zhú juàn yā,zàn yī xīn yuè yǐn lí huā。
玉关霜被将军颔,银剪春裁浣女纱。yù guān shuāng bèi jiāng jūn hàn,yín jiǎn chūn cái huàn nǚ shā。
玄鸟色移新亳社,乌衣名改旧王家。xuán niǎo sè yí xīn bó shè,wū yī míng gǎi jiù wáng jiā。
令人转忆昭灵合,曾睹瑶钗压鬓斜。lìng rén zhuǎn yì zhāo líng hé,céng dǔ yáo chāi yā bìn xié。

顾进士懋善令闽之瓯宁

王世贞

别酒吴江更一卮,与君聊说宦游奇。bié jiǔ wú jiāng gèng yī zhī,yǔ jūn liáo shuō huàn yóu qí。
七闽山翠偏夸胜,十月林红正弄姿。qī mǐn shān cuì piān kuā shèng,shí yuè lín hóng zhèng nòng zī。
渡忆骖鸾仙吏好,山逢灵鹫宰官慈。dù yì cān luán xiān lì hǎo,shān féng líng jiù zǎi guān cí。
莫贪烟路凫飞近,且漫看云度武夷。mò tān yān lù fú fēi jìn,qiě màn kàn yún dù wǔ yí。

丙戌仲冬五日为余悬弧之辰与敬美弟及子孙谓南北二峰小饮得一七言近体

王世贞

今年今月有虞世,此日此时生甫辰。jīn nián jīn yuè yǒu yú shì,cǐ rì cǐ shí shēng fǔ chén。
世间甲子粗已足,历尾支干仍换新。shì jiān jiǎ zi cū yǐ zú,lì wěi zhī gàn réng huàn xīn。
诗书馥郁见三代,骨肉都卢完十人。shī shū fù yù jiàn sān dài,gǔ ròu dōu lú wán shí rén。
莫愁玄冥鼓朔气,自许红友招青春。mò chóu xuán míng gǔ shuò qì,zì xǔ hóng yǒu zhāo qīng chūn。

丁亥元日即事

王世贞

今岁元正大阴晦,儿童寂寂收笑喧。jīn suì yuán zhèng dà yīn huì,ér tóng jì jì shōu xiào xuān。
已无云物媚清旦,只有雷电摇黄昏。yǐ wú yún wù mèi qīng dàn,zhǐ yǒu léi diàn yáo huáng hūn。
老慵不作画鸡帖,病废何知白虎樽。lǎo yōng bù zuò huà jī tiē,bìng fèi hé zhī bái hǔ zūn。
嗒然匡坐了吾事,莫教剥啄惊柴门。dā rán kuāng zuò le wú shì,mò jiào bō zhuó jīng chái mén。

题陈方伯玉叔天尺楼

王世贞

高楼去天只一尺,韦杜城南那许同。gāo lóu qù tiān zhǐ yī chǐ,wéi dù chéng nán nà xǔ tóng。
倚槛星河翻下界,卷帘阊阖吐刚风。yǐ kǎn xīng hé fān xià jiè,juǎn lián chāng hé tǔ gāng fēng。
自怜王粲登临懒,不怕陈登意气雄。zì lián wáng càn dēng lín lǎn,bù pà chén dēng yì qì xióng。
尔道神仙好居此,刘郎井干委秋蓬。ěr dào shén xiān hǎo jū cǐ,liú láng jǐng gàn wěi qiū péng。

寄宗良国尉

王世贞

江水粼粼无限声,接天风雨豫章城。jiāng shuǐ lín lín wú xiàn shēng,jiē tiān fēng yǔ yù zhāng chéng。
俱传子政为亲累,不拟文休入弟评。jù chuán zi zhèng wèi qīn lèi,bù nǐ wén xiū rù dì píng。
朱户蓬蒿添傲色,清斋橡栗助饥鸣。zhū hù péng hāo tiān ào sè,qīng zhāi xiàng lì zhù jī míng。
蒲团欲掷人间世,却为交游感慨生。pú tuán yù zhì rén jiān shì,què wèi jiāo yóu gǎn kǎi shēng。

二月三十日清明又唐初晦节

王世贞

二月已破三月新,清明节晦来争春。èr yuè yǐ pò sān yuè xīn,qīng míng jié huì lái zhēng chūn。
阶前蓂荚落不惜,陌上桃花娇自亲。jiē qián míng jiá luò bù xī,mò shàng táo huā jiāo zì qīn。
分无久住世间客,何用悲他泉下人。fēn wú jiǔ zhù shì jiān kè,hé yòng bēi tā quán xià rén。
纸钱拭罢枯泪眼,长有残酒呼西邻。zhǐ qián shì bà kū lèi yǎn,zhǎng yǒu cán jiǔ hū xī lín。