古诗词

昌平侯铁劵歌

王世贞

英皇昔日困鱼服,惨淡四庙精灵哭。yīng huáng xī rì kùn yú fú,cǎn dàn sì miào jīng líng kū。
乾坤膏血付边马,乌鹊昼向行人啄。qián kūn gāo xuè fù biān mǎ,wū què zhòu xiàng xíng rén zhuó。
于公石帅独当柄,指顾号令无翻覆。yú gōng shí shuài dú dāng bǐng,zhǐ gù hào lìng wú fān fù。
天下勤王颇不少,杨侯上谷能神速。tiān xià qín wáng pǒ bù shǎo,yáng hóu shàng gǔ néng shén sù。
鸣鞭游骑出飞狐,咋指单于遁涿鹿。míng biān yóu qí chū fēi hú,zǎ zhǐ dān yú dùn zhuō lù。
候气已见平吞敌,左右弧矢垂双箙。hòu qì yǐ jiàn píng tūn dí,zuǒ yòu hú shǐ chuí shuāng fú。
居庸关头落日黄,饥卒尽饱降人肉。jū yōng guān tóu luò rì huáng,jī zú jǐn bǎo jiàng rén ròu。
新皇论功独召宴,剑履醉向明光宿。xīn huáng lùn gōng dú zhào yàn,jiàn lǚ zuì xiàng míng guāng sù。
貂蝉换出惊妻子,犀玉手授称腰腹。diāo chán huàn chū jīng qī zi,xī yù shǒu shòu chēng yāo fù。
当时报功恨不极,促制铁劵黄金饰。dāng shí bào gōng hèn bù jí,cù zhì tiě juàn huáng jīn shì。
无论此劵一尺铁,带砺河山开社稷。wú lùn cǐ juàn yī chǐ tiě,dài lì hé shān kāi shè jì。
百年倏忽岂更远,里门不朱插荆棘。bǎi nián shū hū qǐ gèng yuǎn,lǐ mén bù zhū chā jīng jí。
洛下唯闻许史封,边陲尚指杨王力。luò xià wéi wén xǔ shǐ fēng,biān chuí shàng zhǐ yáng wáng lì。
即看铁劵黑似漆,金书,黯■无颜色。jí kàn tiě juàn hēi shì qī,jīn shū,àn wú yán sè。
岂唯金书无颜色,侯家子孙看不识。qǐ wéi jīn shū wú yán sè,hóu jiā zi sūn kàn bù shí。
为道己巳年间事,始复吞声泪填臆。wèi dào jǐ sì nián jiān shì,shǐ fù tūn shēng lèi tián yì。
昨者蓟门火,横连甘泉北。zuó zhě jì mén huǒ,héng lián gān quán běi。
捷书未必当贼锋,血战还应长见抑。jié shū wèi bì dāng zéi fēng,xuè zhàn hái yīng zhǎng jiàn yì。
尚方之劵陈如山,男儿赤手那可得。shàng fāng zhī juàn chén rú shān,nán ér chì shǒu nà kě dé。
君不见濠梁勋旧奚足数,坟墓秋霜窜鼷鼠。jūn bù jiàn háo liáng xūn jiù xī zú shù,fén mù qiū shuāng cuàn xī shǔ。
于公丧元石帅族,风尘久赖成心膂。yú gōng sàng yuán shí shuài zú,fēng chén jiǔ lài chéng xīn lǚ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

余所品顾家三白酒以甘败而近得其法者皆胜之因补三绝句而其一以贻胡家

王世贞

品酒新诗亦浪传,顾家三白大非前。pǐn jiǔ xīn shī yì làng chuán,gù jiā sān bái dà fēi qián。
如何夺署青帘字,把向胡生店里悬。rú hé duó shǔ qīng lián zì,bǎ xiàng hú shēng diàn lǐ xuán。

余所品顾家三白酒以甘败而近得其法者皆胜之因补三绝句而其一以贻胡家

王世贞

扫地人间色味铨,自将真趣媚丹田。sǎo dì rén jiān sè wèi quán,zì jiāng zhēn qù mèi dān tián。
从教扬子中泠品,不及沙头第一泉。cóng jiào yáng zi zhōng líng pǐn,bù jí shā tóu dì yī quán。

余所品顾家三白酒以甘败而近得其法者皆胜之因补三绝句而其一以贻胡家

王世贞

压得檀槽瑟瑟珠,泻时犹有看成无。yā dé tán cáo sè sè zhū,xiè shí yóu yǒu kàn chéng wú。
谁能闲步桃花涧,不向章郎乞一壶。shuí néng xián bù táo huā jiàn,bù xiàng zhāng láng qǐ yī hú。

清明日偶题

王世贞

秾李夭桃各斗新,伤心眼底上坟人。nóng lǐ yāo táo gè dòu xīn,shāng xīn yǎn dǐ shàng fén rén。
生憎介子成寒食,破损风光一日春。shēng zēng jiè zi chéng hán shí,pò sǔn fēng guāng yī rì chūn。

清明日偶题

王世贞

典却寒襦挂纸钱,又闻呼役向杨川。diǎn què hán rú guà zhǐ qián,yòu wén hū yì xiàng yáng chuān。
三家两舍无薪米,错认江南也禁烟。sān jiā liǎng shě wú xīn mǐ,cuò rèn jiāng nán yě jìn yān。

过瞻美弟饮题

王世贞

傍水诛茅三五椽,网鱼沽酒杏花前。bàng shuǐ zhū máo sān wǔ chuán,wǎng yú gū jiǔ xìng huā qián。
欲知何物堪难弟,夜半酣歌不肯眠。yù zhī hé wù kān nán dì,yè bàn hān gē bù kěn mián。

过从子学贤饮

王世贞

小阮才余犊鼻裈,海棠花底奏清尊。xiǎo ruǎn cái yú dú bí kūn,hǎi táng huā dǐ zòu qīng zūn。
春光如此休教负,明日催租任打门。chūn guāng rú cǐ xiū jiào fù,míng rì cuī zū rèn dǎ mén。

乡居晏起

王世贞

小楼烟雨乍霏霏,支枕消教酒力微。xiǎo lóu yān yǔ zhà fēi fēi,zhī zhěn xiāo jiào jiǔ lì wēi。
除却西邻呼酒外,判无剥啄到荆扉。chú què xī lín hū jiǔ wài,pàn wú bō zhuó dào jīng fēi。

走笔再送冯使君之楚

王世贞

三吴重地古来闻,全楚雄藩更不群。sān wú zhòng dì gǔ lái wén,quán chǔ xióng fān gèng bù qún。
江岸送迎饶竹马,何人不颂大冯君。jiāng àn sòng yíng ráo zhú mǎ,hé rén bù sòng dà féng jūn。

走笔再送冯使君之楚

王世贞

卷雾凌风青雀开,分明一坐玉山来。juǎn wù líng fēng qīng què kāi,fēn míng yī zuò yù shān lái。
悬知傲杀南楼月,重见千秋庾亮才。xuán zhī ào shā nán lóu yuè,zhòng jiàn qiān qiū yǔ liàng cái。

赠张老

王世贞

莫欺贫惫少生涯,半亩沙田百种花。mò qī pín bèi shǎo shēng yá,bàn mǔ shā tián bǎi zhǒng huā。
笑杀东篱黄菊后,春光全不到陶家。xiào shā dōng lí huáng jú hòu,chūn guāng quán bù dào táo jiā。

调姚山人匡叔

王世贞

羽扇藤衫竹箨冠,自言亲受九还丹。yǔ shàn téng shān zhú tuò guān,zì yán qīn shòu jiǔ hái dān。
无端却爱人间好,不怕山房丹灶寒。wú duān què ài rén jiān hǎo,bù pà shān fáng dān zào hán。

鳦先以书自通于屠青浦有国士之遇赋此赠之

王世贞

于生书记似邹阳,片纸能专上客床。yú shēng shū jì shì zōu yáng,piàn zhǐ néng zhuān shàng kè chuáng。
不信比来知己事,试闻犹有令君香。bù xìn bǐ lái zhī jǐ shì,shì wén yóu yǒu lìng jūn xiāng。

朱定国解馆归明州赠之得三绝

王世贞

风物清佳浣客愁,不知何事忆明州。fēng wù qīng jiā huàn kè chóu,bù zhī hé shì yì míng zhōu。
轻舠泛尽东湖色,应向娄江问旧游。qīng dāo fàn jǐn dōng hú sè,yīng xiàng lóu jiāng wèn jiù yóu。

朱定国解馆归明州赠之得三绝

王世贞

两儿头角渐嶙峋,三载东风绛帐春。liǎng ér tóu jiǎo jiàn lín xún,sān zài dōng fēng jiàng zhàng chūn。
白虎倘逢明主问,可能忘得授经人。bái hǔ tǎng féng míng zhǔ wèn,kě néng wàng dé shòu jīng rén。