古诗词

昌平侯铁劵歌

王世贞

英皇昔日困鱼服,惨淡四庙精灵哭。yīng huáng xī rì kùn yú fú,cǎn dàn sì miào jīng líng kū。
乾坤膏血付边马,乌鹊昼向行人啄。qián kūn gāo xuè fù biān mǎ,wū què zhòu xiàng xíng rén zhuó。
于公石帅独当柄,指顾号令无翻覆。yú gōng shí shuài dú dāng bǐng,zhǐ gù hào lìng wú fān fù。
天下勤王颇不少,杨侯上谷能神速。tiān xià qín wáng pǒ bù shǎo,yáng hóu shàng gǔ néng shén sù。
鸣鞭游骑出飞狐,咋指单于遁涿鹿。míng biān yóu qí chū fēi hú,zǎ zhǐ dān yú dùn zhuō lù。
候气已见平吞敌,左右弧矢垂双箙。hòu qì yǐ jiàn píng tūn dí,zuǒ yòu hú shǐ chuí shuāng fú。
居庸关头落日黄,饥卒尽饱降人肉。jū yōng guān tóu luò rì huáng,jī zú jǐn bǎo jiàng rén ròu。
新皇论功独召宴,剑履醉向明光宿。xīn huáng lùn gōng dú zhào yàn,jiàn lǚ zuì xiàng míng guāng sù。
貂蝉换出惊妻子,犀玉手授称腰腹。diāo chán huàn chū jīng qī zi,xī yù shǒu shòu chēng yāo fù。
当时报功恨不极,促制铁劵黄金饰。dāng shí bào gōng hèn bù jí,cù zhì tiě juàn huáng jīn shì。
无论此劵一尺铁,带砺河山开社稷。wú lùn cǐ juàn yī chǐ tiě,dài lì hé shān kāi shè jì。
百年倏忽岂更远,里门不朱插荆棘。bǎi nián shū hū qǐ gèng yuǎn,lǐ mén bù zhū chā jīng jí。
洛下唯闻许史封,边陲尚指杨王力。luò xià wéi wén xǔ shǐ fēng,biān chuí shàng zhǐ yáng wáng lì。
即看铁劵黑似漆,金书,黯■无颜色。jí kàn tiě juàn hēi shì qī,jīn shū,àn wú yán sè。
岂唯金书无颜色,侯家子孙看不识。qǐ wéi jīn shū wú yán sè,hóu jiā zi sūn kàn bù shí。
为道己巳年间事,始复吞声泪填臆。wèi dào jǐ sì nián jiān shì,shǐ fù tūn shēng lèi tián yì。
昨者蓟门火,横连甘泉北。zuó zhě jì mén huǒ,héng lián gān quán běi。
捷书未必当贼锋,血战还应长见抑。jié shū wèi bì dāng zéi fēng,xuè zhàn hái yīng zhǎng jiàn yì。
尚方之劵陈如山,男儿赤手那可得。shàng fāng zhī juàn chén rú shān,nán ér chì shǒu nà kě dé。
君不见濠梁勋旧奚足数,坟墓秋霜窜鼷鼠。jūn bù jiàn háo liáng xūn jiù xī zú shù,fén mù qiū shuāng cuàn xī shǔ。
于公丧元石帅族,风尘久赖成心膂。yú gōng sàng yuán shí shuài zú,fēng chén jiǔ lài chéng xīn lǚ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

王怀中先生泉人也与余有通家分年七十有七矣貌壮丽健举止饮啖兼人既深东越建昌之学又善语玄素之秘访余弇中颇倾向言事诸少而刺辇上君子寻飘然远别得排律八韵赠之

王世贞

不必通家刺,衣裳为倒颠。bù bì tōng jiā cì,yī shang wèi dào diān。
乍惊颜转少,相对意俱玄。zhà jīng yán zhuǎn shǎo,xiāng duì yì jù xuán。
贮腹有千卷,问囊无一钱。zhù fù yǒu qiān juǎn,wèn náng wú yī qián。
尽驱妻子累,翻结宰官缘。jǐn qū qī zi lèi,fān jié zǎi guān yuán。
泣路支离叟,怀人党锢篇。qì lù zhī lí sǒu,huái rén dǎng gù piān。
自因长住世,那可不忧天。zì yīn zhǎng zhù shì,nà kě bù yōu tiān。
甚矣吾衰矣,其然君岂然。shén yǐ wú shuāi yǐ,qí rán jūn qǐ rán。
太湖无限好,一曲养残年。tài hú wú xiàn hǎo,yī qū yǎng cán nián。

慕椿林翁寿言

王世贞

六十犹婴慕,栖迟似鲁生。liù shí yóu yīng mù,qī chí shì lǔ shēng。
家传和靖隐,人识孝廉名。jiā chuán hé jìng yǐn,rén shí xiào lián míng。
必轶齐梁驾,还追李杜盟。bì yì qí liáng jià,hái zhuī lǐ dù méng。
有雏俱五彩,合璧并连城。yǒu chú jù wǔ cǎi,hé bì bìng lián chéng。
纶綍传西掖,冠裳自上京。lún fú chuán xī yē,guān shang zì shàng jīng。
峰如双髻黑,身似九仙轻。fēng rú shuāng jì hēi,shēn shì jiǔ xiān qīng。
小饮收春树,端居咏太平。xiǎo yǐn shōu chūn shù,duān jū yǒng tài píng。
瑶池万年实,并益寿颜赪。yáo chí wàn nián shí,bìng yì shòu yán chēng。

白雀寺秀上人新诗时有开元以前调又能作本色语出行卷谒余求订且将北游赋此送之

王世贞

六朝富僧藻,末宋始逃禅。liù cháo fù sēng zǎo,mò sòng shǐ táo chán。
及尔操觚日,逢余瘗砚年。jí ěr cāo gū rì,féng yú yì yàn nián。
曹溪一偈后,衣钵几人传。cáo xī yī jì hòu,yī bō jǐ rén chuán。
琢叶妨元气,拈花合自然。zuó yè fáng yuán qì,niān huā hé zì rán。
思超灵鹫表,格逸景龙前。sī chāo líng jiù biǎo,gé yì jǐng lóng qián。
莫以文通拙,徒成怨别篇。mò yǐ wén tōng zhuō,tú chéng yuàn bié piān。

咏江令

王世贞

江令好为佞,佞辞何太工。jiāng lìng hǎo wèi nìng,nìng cí hé tài gōng。
拈来摄山草,吹着后庭风。niān lái shè shān cǎo,chuī zhe hòu tíng fēng。
佛日不相照,君恩难望终。fú rì bù xiāng zhào,jūn ēn nán wàng zhōng。
犹输孔范死,虚慨鲁侯忠。yóu shū kǒng fàn sǐ,xū kǎi lǔ hóu zhōng。
搏颊咸阳市,伤心建业宫。bó jiá xián yáng shì,shāng xīn jiàn yè gōng。
南冠无故墅,应始悟三空。nán guān wú gù shù,yīng shǐ wù sān kōng。

答赠张太学孺愿兼寄示沈嘉则屠长卿孺愿之先人为大司马公嘉则长卿俱其客且与孺愿善序其诗而不能无白首之叹故云

王世贞

明海张司马,龙门一世师。míng hǎi zhāng sī mǎ,lóng mén yī shì shī。
久钦鲸力大,不尽凤毛奇。jiǔ qīn jīng lì dà,bù jǐn fèng máo qí。
业称元方弟,名高蔡克儿。yè chēng yuán fāng dì,míng gāo cài kè ér。
有才疑梦笔,无意仅为箕。yǒu cái yí mèng bǐ,wú yì jǐn wèi jī。
天向金陵辟,虹从赤董垂。tiān xiàng jīn líng pì,hóng cóng chì dǒng chuí。
诸生俱避席,祭酒亦低帷。zhū shēng jù bì xí,jì jiǔ yì dī wéi。
柳态犹长绪,兰心祗项斯。liǔ tài yóu zhǎng xù,lán xīn zhī xiàng sī。
寄声屠与沈,须忆御膺时。jì shēng tú yǔ shěn,xū yì yù yīng shí。

齐王孙仲望邀同周公瑕陆成叔登清凉台分韵得风字

王世贞

绝磴盘天界,方台枕法宫。jué dèng pán tiān jiè,fāng tái zhěn fǎ gōng。
白龙衡划堑,丹鹫远排空。bái lóng héng huà qiàn,dān jiù yuǎn pái kōng。
宝树青冥底,金茎紫气中。bǎo shù qīng míng dǐ,jīn jīng zǐ qì zhōng。
曼殊分化迹,石跪逊人工。màn shū fēn huà jì,shí guì xùn rén gōng。
岭似高低鸑,城疑断续虹。lǐng shì gāo dī yuè,chéng yí duàn xù hóng。
一依文佛日,四起大王风。yī yī wén fú rì,sì qǐ dà wáng fēng。
目极神从爽,心清境自同。mù jí shén cóng shuǎng,xīn qīng jìng zì tóng。
诸贤今鲍谢,能益帝都雄。zhū xián jīn bào xiè,néng yì dì dōu xióng。

慰梅禹金试金陵放落一首

王世贞

昔时梅宛陵,欧九并驰称。xī shí méi wǎn líng,ōu jiǔ bìng chí chēng。
万古一诗在,青山白发憎。wàn gǔ yī shī zài,qīng shān bái fā zēng。
云孙更蹭蹬,雪曲有飞腾。yún sūn gèng cèng dēng,xuě qū yǒu fēi téng。
桃叶双头楫,芙蓉半臂绫。táo yè shuāng tóu jí,fú róng bàn bì líng。
此时吴女队,让汝独先登。cǐ shí wú nǚ duì,ràng rǔ dú xiān dēng。

送许京兆救故友李中丞左迁

王世贞

岂浅冯唐对,几同左伯冤。qǐ qiǎn féng táng duì,jǐ tóng zuǒ bó yuān。
一书存友道,迁客是君恩。yī shū cún yǒu dào,qiān kè shì jūn ēn。
幞被辞京府,倾都恸国门。fú bèi cí jīng fǔ,qīng dōu tòng guó mén。
江云自舒卷,山色任晴昏。jiāng yún zì shū juǎn,shān sè rèn qíng hūn。
剩得支离叟,空为款曲言。shèng dé zhī lí sǒu,kōng wèi kuǎn qū yán。
赐环须有待,弟子莫招魂。cì huán xū yǒu dài,dì zi mò zhāo hún。

故人卓澄甫光禄补官北上过金陵饮官舍赋此送之且订留署之约

王世贞

颠倒欣相命,翻飞不自胜。diān dào xīn xiāng mìng,fān fēi bù zì shèng。
词人武林社,天子大官丞。cí rén wǔ lín shè,tiān zi dà guān chéng。
醉态倾嵇叔,高标愧李膺。zuì tài qīng jī shū,gāo biāo kuì lǐ yīng。
望迷金掌露,坐莹玉壶冰。wàng mí jīn zhǎng lù,zuò yíng yù hú bīng。
我自难燕市,君应乞秣陵。wǒ zì nán yàn shì,jūn yīng qǐ mò líng。
莫嫌留署冷,官酒尚如渑。mò xián liú shǔ lěng,guān jiǔ shàng rú miǎn。

访明征君事读唐高御碑有感

王世贞

征君不可迹,萝薜望来深。zhēng jūn bù kě jì,luó bì wàng lái shēn。
更藉空王力,高明传至今。gèng jí kōng wáng lì,gāo míng chuán zhì jīn。
蒲轮三起诏,螭首一纶青。pú lún sān qǐ zhào,chī shǒu yī lún qīng。
虽表旌贤美,终非遁世心。suī biǎo jīng xián měi,zhōng fēi dùn shì xīn。
欲伸苹芷荐,念尔不余歆。yù shēn píng zhǐ jiàn,niàn ěr bù yú xīn。

朱定国失意后访我金陵赋此赠之

王世贞

十年真畏友,词组足儿师。shí nián zhēn wèi yǒu,cí zǔ zú ér shī。
访我金陵夕,犹衔璧刖悲。fǎng wǒ jīn líng xī,yóu xián bì yuè bēi。
三山横秀色,六代吐雄词。sān shān héng xiù sè,liù dài tǔ xióng cí。
是处堪携酒,何妨且咏诗。shì chù kān xié jiǔ,hé fáng qiě yǒng shī。
绸缪追往事,飞动卜前期。chóu móu zhuī wǎng shì,fēi dòng bo qián qī。
海错携来富,犹堪住少时。hǎi cuò xié lái fù,yóu kān zhù shǎo shí。

朱虞葑先为贤令入郎考功冰蘖之操皎然人口出视江右学政于其行赋此志别

王世贞

卓尔松筠操,皎然冰玉姿。zhuó ěr sōng yún cāo,jiǎo rán bīng yù zī。
已标循吏冠,复作儒林师。yǐ biāo xún lì guān,fù zuò rú lín shī。
左蠡扬澜日,丰城辨斗时。zuǒ lí yáng lán rì,fēng chéng biàn dòu shí。
青衿归水鉴,绛帐吐风仪。qīng jīn guī shuǐ jiàn,jiàng zhàng tǔ fēng yí。
鹭渚飞扬旆,鸡山黯澹卮。lù zhǔ fēi yáng pèi,jī shān àn dàn zhī。
老夫贪一壑,后会恐无期。lǎo fū tān yī hè,hòu huì kǒng wú qī。

观潮娄浒作

王世贞

七月十八日,潮头何壮哉。qī yuè shí bā rì,cháo tóu hé zhuàng zāi。
平驱银海立,忽卷雪山来。píng qū yín hǎi lì,hū juǎn xuě shān lái。
汹汹喷晴雪,殷殷动远雷。xiōng xiōng pēn qíng xuě,yīn yīn dòng yuǎn léi。
千艘催簸荡,万弩屈喧豗。qiān sōu cuī bǒ dàng,wàn nǔ qū xuān huī。
笑缓枚生发,争先伍相才。xiào huǎn méi shēng fā,zhēng xiān wǔ xiāng cái。
老人惊未睹,尊酒喜重开。lǎo rén jīng wèi dǔ,zūn jiǔ xǐ zhòng kāi。
飞瀑庐山破,奔流砥柱摧。fēi pù lú shān pò,bēn liú dǐ zhù cuī。
乾坤此三绝,欲返重徘徊。qián kūn cǐ sān jué,yù fǎn zhòng pái huái。

过陆震卿大行读书处有赠

王世贞

过君读书处,破壁侵菰芦。guò jūn dú shū chù,pò bì qīn gū lú。
不厌饥时麦,难挑旱后蔬。bù yàn jī shí mài,nán tiāo hàn hòu shū。
沈沦诗更好,飞动意能无。shěn lún shī gèng hǎo,fēi dòng yì néng wú。
莫以鹬冠聚,尤深鱼服虞。mò yǐ yù guān jù,yóu shēn yú fú yú。
时清宁任侠,宦薄且为儒。shí qīng níng rèn xiá,huàn báo qiě wèi rú。
但使星文就,君王自按图。dàn shǐ xīng wén jiù,jūn wáng zì àn tú。

顾仲韩携酒船相送倾倒尤深因赠仲韩并及张长舆朱氏三子

王世贞

绿水摇晴旭,沧洲动午烟。lǜ shuǐ yáo qíng xù,cāng zhōu dòng wǔ yān。
谁携若下酒,来唤子猷船。shuí xié ruò xià jiǔ,lái huàn zi yóu chuán。
屑玉玄谈美,披沙丽句圆。xiè yù xuán tán měi,pī shā lì jù yuán。
书探龙爪秘,画得虎头传。shū tàn lóng zhǎo mì,huà dé hǔ tóu chuán。
泥饮推三雅,风流数七贤。ní yǐn tuī sān yǎ,fēng liú shù qī xián。
老夫从袜解,不待长君前。lǎo fū cóng wà jiě,bù dài zhǎng jūn qián。