古诗词

送徐汝思郎中使蜀虑囚兼悉鄙志

王世贞

长安二月百花明,花间好鸟嘤其鸣。zhǎng ān èr yuè bǎi huā míng,huā jiān hǎo niǎo yīng qí míng。
骑马低回问所适,眼中何人一李生。qí mǎ dī huí wèn suǒ shì,yǎn zhōng hé rén yī lǐ shēng。
李生为予赋白雪,击节高歌唾壶缺。lǐ shēng wèi yǔ fù bái xuě,jī jié gāo gē tuò hú quē。
两心炯炯中自知,至赏岂得逢人说。liǎng xīn jiǒng jiǒng zhōng zì zhī,zhì shǎng qǐ dé féng rén shuō。
谁其之子清而扬,抚琴不弹弦意长。shuí qí zhī zi qīng ér yáng,fǔ qín bù dàn xián yì zhǎng。
高山流水偶自会,浮云落日那能忘。gāo shān liú shuǐ ǒu zì huì,fú yún luò rì nà néng wàng。
从此论诗更吾子,予也开襟荐兰芷。cóng cǐ lùn shī gèng wú zi,yǔ yě kāi jīn jiàn lán zhǐ。
沉钩溟渤红珊瑚,明月波光夜深起。chén gōu míng bó hóng shān hú,míng yuè bō guāng yè shēn qǐ。
文章陆沉世所贱,千年得失人不见。wén zhāng lù chén shì suǒ jiàn,qiān nián dé shī rén bù jiàn。
其若天涯生咫尺,陌头飞英乱飘霰。qí ruò tiān yá shēng zhǐ chǐ,mò tóu fēi yīng luàn piāo xiàn。
青丝鹔鹴桃叶马,徐卿持节称使者。qīng sī sù shuāng táo yè mǎ,xú qīng chí jié chēng shǐ zhě。
倾城冠盖走相送,众中无言泪盈把。qīng chéng guān gài zǒu xiāng sòng,zhòng zhōng wú yán lèi yíng bǎ。
汉天西尽有光辉,诏许推环国士知。hàn tiān xī jǐn yǒu guāng huī,zhào xǔ tuī huán guó shì zhī。
陇云马首三千折,栈道猿声十二时。lǒng yún mǎ shǒu sān qiān zhé,zhàn dào yuán shēng shí èr shí。
峨眉山深白日照,锦官溪冷东风吹。é méi shān shēn bái rì zhào,jǐn guān xī lěng dōng fēng chuī。
巴人诵檄输賨布,夷女迎船歌竹枝。bā rén sòng xí shū cóng bù,yí nǚ yíng chuán gē zhú zhī。
滟滪秋沉疾如矢,白帝江陵七百里。yàn yù qiū chén jí rú shǐ,bái dì jiāng líng qī bǎi lǐ。
锦袍嵬坐映江水,徐卿丈夫当尔尔,岂无故人王与李。jǐn páo wéi zuò yìng jiāng shuǐ,xú qīng zhàng fū dāng ěr ěr,qǐ wú gù rén wáng yǔ lǐ。
足迹凄凉金马门,烽烟慷慨铜驼里。zú jì qī liáng jīn mǎ mén,fēng yān kāng kǎi tóng tuó lǐ。
古人恒悲生别离,灞桥水东不复西。gǔ rén héng bēi shēng bié lí,bà qiáo shuǐ dōng bù fù xī。
朱颜鬒鬓有时易,蕙质兰芬应未携。zhū yán zhěn bìn yǒu shí yì,huì zhì lán fēn yīng wèi xié。
对君长揖藏吴钩,鸊鹈膏湿寒芒愁。duì jūn zhǎng yī cáng wú gōu,pì tí gāo shī hán máng chóu。
它日延津倘相遇,三星斗间银河流。tā rì yán jīn tǎng xiāng yù,sān xīng dòu jiān yín hé liú。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

送比部吴枢季之金陵时舍弟在仪部

王世贞

东山六月下何迟,此去风流建业知。dōng shān liù yuè xià hé chí,cǐ qù fēng liú jiàn yè zhī。
行李夜投朱雀巷,墨花秋染白云司。xíng lǐ yè tóu zhū què xiàng,mò huā qiū rǎn bái yún sī。
棠阴故郡迎舟出,槐色清人抱案移。táng yīn gù jùn yíng zhōu chū,huái sè qīng rén bào àn yí。
欲觅阳春春署在,侬家团扇是新词。yù mì yáng chūn chūn shǔ zài,nóng jiā tuán shàn shì xīn cí。

赠潘中丞时良尝视北畿学按部南中

王世贞

十年华省隔鸣珂,惊见勋名霄汉多。shí nián huá shěng gé míng kē,jīng jiàn xūn míng xiāo hàn duō。
揽辔马群空冀北,按章霜色扫牂牁。lǎn pèi mǎ qún kōng jì běi,àn zhāng shuāng sè sǎo zāng kē。
中丞饷道专持节,天子宣房宠赐歌。zhōng chéng xiǎng dào zhuān chí jié,tiān zi xuān fáng chǒng cì gē。
何似君家潘博士,萧条拙宦二毛过。hé shì jūn jiā pān bó shì,xiāo tiáo zhuō huàn èr máo guò。

邀中丞潘时良大参陆理之登岘山作

王世贞

岘山云锁玉璘珣,洼顶尊开兴自新。xiàn shān yún suǒ yù lín xún,wā dǐng zūn kāi xīng zì xīn。
名胜东南元此地,文章潘陆更何人。míng shèng dōng nán yuán cǐ dì,wén zhāng pān lù gèng hé rén。
平湖涨起高青雀,刺史吟成老白蘋。píng hú zhǎng qǐ gāo qīng què,cì shǐ yín chéng lǎo bái píng。
虾菜吴兴知不贵,过从休惜郡厨贫。xiā cài wú xīng zhī bù guì,guò cóng xiū xī jùn chú pín。

陆大参别余与潘中丞登飞英塔

王世贞

招提只在白云封,绝顶岧峣望莫从。zhāo tí zhǐ zài bái yún fēng,jué dǐng tiáo yáo wàng mò cóng。
忽有丹梯通箭栝,还如玉井护芙蓉。hū yǒu dān tī tōng jiàn guā,hái rú yù jǐng hù fú róng。
菰城午色烟争袅,苕水春流雨自重。gū chéng wǔ sè yān zhēng niǎo,sháo shuǐ chūn liú yǔ zì zhòng。
可道诸天无别思,愁君明日度千峰。kě dào zhū tiān wú bié sī,chóu jūn míng rì dù qiān fēng。

袁鲁望考功奏最不上与舍弟留饮白下赋此促之

王世贞

三月朝天理传车,不将留滞惜居诸。sān yuè cháo tiān lǐ chuán chē,bù jiāng liú zhì xī jū zhū。
清曹爱弟难为别,上考知君已自书。qīng cáo ài dì nán wèi bié,shàng kǎo zhī jūn yǐ zì shū。
酒尽长干须策马,花明幕府又牵裾。jiǔ jǐn zhǎng gàn xū cè mǎ,huā míng mù fǔ yòu qiān jū。
何如且作移旬去,鲈鲙莼丝到有馀。hé rú qiě zuò yí xún qù,lú kuài chún sī dào yǒu yú。

赠别惟敬北上兼简梁舍人

王世贞

渺渺吴江西逝波,峭帆风紧奈君何。miǎo miǎo wú jiāng xī shì bō,qiào fān fēng jǐn nài jūn hé。
遇来龙剑无长合,裁就骊驹未忍歌。yù lái lóng jiàn wú zhǎng hé,cái jiù lí jū wèi rěn gē。
鸡舌可沾供奉赐,凤毛谁较舍人多。jī shé kě zhān gōng fèng cì,fèng máo shuí jiào shě rén duō。
中朝旧是夸联璧,晓对双星白玉珂。zhōng cháo jiù shì kuā lián bì,xiǎo duì shuāng xīng bái yù kē。

岘山赠故孙宪副

王世贞

十年归泛五湖舟,蓬鬓翛然守一丘。shí nián guī fàn wǔ hú zhōu,péng bìn xiāo rán shǒu yī qiū。
家似桃源非避难,身如桑楚更奚求。jiā shì táo yuán fēi bì nán,shēn rú sāng chǔ gèng xī qiú。
紫衫不解为何物,青眼唯将向旧游。zǐ shān bù jiě wèi hé wù,qīng yǎn wéi jiāng xiàng jiù yóu。
好语吴兴诸掌故,岘山今日重风流。hǎo yǔ wú xīng zhū zhǎng gù,xiàn shān jīn rì zhòng fēng liú。

黎惟敬内翰自南海访余吴兴登岘山分韵

王世贞

为具青山莫厌贫,天涯惊见赏心人。wèi jù qīng shān mò yàn pín,tiān yá jīng jiàn shǎng xīn rén。
还将温室中郎树,来咏吴兴太守蘋。hái jiāng wēn shì zhōng láng shù,lái yǒng wú xīng tài shǒu píng。
霅水远拖双带玉,何峰斜抹一钩银。zhà shuǐ yuǎn tuō shuāng dài yù,hé fēng xié mǒ yī gōu yín。
明朝尘世应夸取,未必蓬莱事事真。míng cháo chén shì yīng kuā qǔ,wèi bì péng lái shì shì zhēn。

黎惟敬内翰自南海访余吴兴登岘山分韵

王世贞

岘山亦是关情地,屈指从君话旧长。xiàn shān yì shì guān qíng dì,qū zhǐ cóng jūn huà jiù zhǎng。
此夕梅花辞大庾,十年秋雁隔清湘。cǐ xī méi huā cí dà yǔ,shí nián qiū yàn gé qīng xiāng。
应徐笔底多陈迹,吴粤尊前暂一乡。yīng xú bǐ dǐ duō chén jì,wú yuè zūn qián zàn yī xiāng。
披藓为磨方石在,只凭诗句敌襄阳。pī xiǎn wèi mó fāng shí zài,zhǐ píng shī jù dí xiāng yáng。

寄陈太常廷祼

王世贞

帝念先朝折槛郎,徵书贺色动明光。dì niàn xiān cháo zhé kǎn láng,zhēng shū hè sè dòng míng guāng。
还将白简酬青琐,不厌清斋守太常。hái jiāng bái jiǎn chóu qīng suǒ,bù yàn qīng zhāi shǒu tài cháng。
天峻容台多日月,夜严宣室傍星霜。tiān jùn róng tái duō rì yuè,yè yán xuān shì bàng xīng shuāng。
未须论到波臣事,推案看山也自强。wèi xū lùn dào bō chén shì,tuī àn kàn shān yě zì qiáng。

送长谷徐先生赴罗仙翁约炼药玉阳山房

王世贞

青鸟衔书向薜萝,下元今日上升多。qīng niǎo xián shū xiàng bì luó,xià yuán jīn rì shàng shēng duō。
西行侍者还徐甲,无上仙人是大罗。xī xíng shì zhě hái xú jiǎ,wú shàng xiān rén shì dà luó。
玉柱故应句曲有,瑶箱只待阿环过。yù zhù gù yīng jù qū yǒu,yáo xiāng zhǐ dài ā huán guò。
三天倘草诸公制,谁应宏词第一科。sān tiān tǎng cǎo zhū gōng zhì,shuí yīng hóng cí dì yī kē。

送长谷徐先生赴罗仙翁约炼药玉阳山房

王世贞

闻君拟炼大还丹,与唱仙家行路难。wén jūn nǐ liàn dà hái dān,yǔ chàng xiān jiā xíng lù nán。
空里云车骄欲堕,风前石髓健堪餐。kōng lǐ yún chē jiāo yù duò,fēng qián shí suǐ jiàn kān cān。
胡髯日射黄金鼎,蜕骨天遗白玉棺。hú rán rì shè huáng jīn dǐng,tuì gǔ tiān yí bái yù guān。
何似幂䍦藏宛若,年年春色醉长安。hé shì mì lí cáng wǎn ruò,nián nián chūn sè zuì zhǎng ān。

御史大夫南充王公俯为先君子作传悲感之极情见乎辞

王世贞

中丞自握如椽笔,绝胜班生在石渠。zhōng chéng zì wò rú chuán bǐ,jué shèng bān shēng zài shí qú。
片语褒能光日月,千秋事敢借吹嘘。piàn yǔ bāo néng guāng rì yuè,qiān qiū shì gǎn jiè chuī xū。
从看京兆阡头草,长护延陵墓里书。cóng kàn jīng zhào qiān tóu cǎo,zhǎng hù yán líng mù lǐ shū。
纵有鲛人一掬泪,不堪持报愧恩虚。zòng yǒu jiāo rén yī jū lèi,bù kān chí bào kuì ēn xū。

寄赠杨锦衣今太宰公子时上以秋日大阅杨当扈从

王世贞

左櫜明月绣蝥弧,右箙连星银仆姑。zuǒ gāo míng yuè xiù máo hú,yòu fú lián xīng yín pū gū。
别赐戟门丞相里,新从缇骑执金吾。bié cì jǐ mén chéng xiāng lǐ,xīn cóng tí qí zhí jīn wú。
山西将帅古来有,越公儿郎天下无。shān xī jiāng shuài gǔ lái yǒu,yuè gōng ér láng tiān xià wú。
夺得头标还草檄,君王宴镐赐醍醐。duó dé tóu biāo hái cǎo xí,jūn wáng yàn gǎo cì tí hú。

同年彭子殷贻诗见寄君令新淦三月而调郎白下一岁而免

王世贞

屈指行藏转自嗟,让君今日弄烟霞。qū zhǐ xíng cáng zhuǎn zì jiē,ràng jūn jīn rì nòng yān xiá。
千秋建业归时草,三月河阳梦里花。qiān qiū jiàn yè guī shí cǎo,sān yuè hé yáng mèng lǐ huā。
揽镜清霜争岁色,题诗白雪失天涯。lǎn jìng qīng shuāng zhēng suì sè,tí shī bái xuě shī tiān yá。
江州卤簿由来简,倘许相携过酒家。jiāng zhōu lǔ bù yóu lái jiǎn,tǎng xǔ xiāng xié guò jiǔ jiā。