古诗词

寿申封君歌题青鸟图

王世贞

君不见申公七尺虬髯苍,双目棱棱紫石光。jūn bù jiàn shēn gōng qī chǐ qiú rán cāng,shuāng mù léng léng zǐ shí guāng。
赋成不肯献天子,大笑拂衣归故乡。fù chéng bù kěn xiàn tiān zi,dà xiào fú yī guī gù xiāng。
生驹挽弓三石强,妙舞剑器黄金装。shēng jū wǎn gōng sān shí qiáng,miào wǔ jiàn qì huáng jīn zhuāng。
解言报恩公子里,亦曾结客少年场。jiě yán bào ēn gōng zi lǐ,yì céng jié kè shǎo nián chǎng。
怀中蓝田双白璧,但令心知轻一掷。huái zhōng lán tián shuāng bái bì,dàn lìng xīn zhī qīng yī zhì。
归来叩床忽绝倒,绿酒新熟琥珀色。guī lái kòu chuáng hū jué dào,lǜ jiǔ xīn shú hǔ pò sè。
何言中路多龃龉,闭户谈玄学冲举。hé yán zhōng lù duō jǔ yǔ,bì hù tán xuán xué chōng jǔ。
石室时窥龙虎文,洪崖亦送烟霞醑。shí shì shí kuī lóng hǔ wén,hóng yá yì sòng yān xiá xǔ。
邺河之旁春卜居,三花琪树郁庭闾。yè hé zhī páng chūn bo jū,sān huā qí shù yù tíng lǘ。
忽闻青鸟瑶池使,衔得长安天子书。hū wén qīng niǎo yáo chí shǐ,xián dé zhǎng ān tiān zi shū。
囊中岂无羽化药,相期且尽人间乐。náng zhōng qǐ wú yǔ huà yào,xiāng qī qiě jǐn rén jiān lè。
玳筵急管醉莫辞,迟尔三山驾鸾鹤。dài yán jí guǎn zuì mò cí,chí ěr sān shān jià luán hè。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

赠谭道人

王世贞

昂藏九秋鹤,悦怿三春柳。áng cáng jiǔ qiū hè,yuè yì sān chūn liǔ。
宛似谭景升,化书可成否。wǎn shì tán jǐng shēng,huà shū kě chéng fǒu。

赠谭道人

王世贞

闻汝返金山,何不焦山住。wén rǔ fǎn jīn shān,hé bù jiāo shān zhù。
焦光虽苦生,郭第能供具。jiāo guāng suī kǔ shēng,guō dì néng gōng jù。

赠谭道人

王世贞

汝携王孙诗,为标国香集。rǔ xié wáng sūn shī,wèi biāo guó xiāng jí。
将过沅澧间,秋兰见应泣。jiāng guò yuán lǐ jiān,qiū lán jiàn yīng qì。

题奕棋图

王世贞

松下两仙人,棋声日敲击。sōng xià liǎng xiān rén,qí shēng rì qiāo jī。
不愁清景移,愁它杀机发。bù chóu qīng jǐng yí,chóu tā shā jī fā。

文殊洞

王世贞

老大妙德躯,于焉暂栖止。lǎo dà miào dé qū,yú yān zàn qī zhǐ。
犹胜运乖时,棹入粥锅底。yóu shèng yùn guāi shí,zhào rù zhōu guō dǐ。

辟支塔

王世贞

自参薄伽梵,悔作辟支佛。zì cān báo gā fàn,huǐ zuò pì zhī fú。
舍利何足言,劫前一枯骨。shě lì hé zú yán,jié qián yī kū gǔ。

又题清凉台

王世贞

别借金刚窟,微分室利场。bié jiè jīn gāng kū,wēi fēn shì lì chǎng。
羞他石卫尉,火宅号清凉。xiū tā shí wèi wèi,huǒ zhái hào qīng liáng。

公瑕先生在白下两月许别去得四绝句送之皆实际语也

王世贞

长干一万家,半是君题壁。zhǎng gàn yī wàn jiā,bàn shì jūn tí bì。
欲赠草书歌,惭余非李白。yù zèng cǎo shū gē,cán yú fēi lǐ bái。

公瑕先生在白下两月许别去得四绝句送之皆实际语也

王世贞

同是金陵客,君归我不归。tóng shì jīn líng kè,jūn guī wǒ bù guī。
江头一延颈,悔杀是朝衣。jiāng tóu yī yán jǐng,huǐ shā shì cháo yī。

公瑕先生在白下两月许别去得四绝句送之皆实际语也

王世贞

尔卖梅花庄,我冷芙蓉墅。ěr mài méi huā zhuāng,wǒ lěng fú róng shù。
乐处不得归,归即无乐处。lè chù bù dé guī,guī jí wú lè chù。

公瑕先生在白下两月许别去得四绝句送之皆实际语也

王世贞

念汝西河戚,身罹隔谷悲。niàn rǔ xī hé qī,shēn lí gé gǔ bēi。
人生缺陷地,同是白头时。rén shēng quē xiàn dì,tóng shì bái tóu shí。

追补姚元白市隐园十八咏玉林

王世贞

天坠白玉簪,矗作君家林。tiān zhuì bái yù zān,chù zuò jūn jiā lín。
忽尔天籁发,珊瑚环佩音。hū ěr tiān lài fā,shān hú huán pèi yīn。

追补姚元白市隐园十八咏玉林

王世贞

先从陆羽品,旋向君谟斗。xiān cóng lù yǔ pǐn,xuán xiàng jūn mó dòu。
蟹眼初泼时,灵犀已潜透。xiè yǎn chū pō shí,líng xī yǐ qián tòu。

追补姚元白市隐园十八咏玉林

王世贞

长林四周遭,于中可避世。zhǎng lín sì zhōu zāo,yú zhōng kě bì shì。
何必学黄公,商山寻地肺。hé bì xué huáng gōng,shāng shān xún dì fèi。

追补姚元白市隐园十八咏玉林

王世贞

栖君思玄室,诵君思玄赋。qī jūn sī xuán shì,sòng jūn sī xuán fù。
此意无可言,莫为平子误。cǐ yì wú kě yán,mò wèi píng zi wù。