古诗词

刁斗篇

王世贞

匈奴铁骑动妖氛,大汉金城上属云。xiōng nú tiě qí dòng yāo fēn,dà hàn jīn chéng shàng shǔ yún。
始隶西宫程卫尉,还从骠骑霍将军。shǐ lì xī gōng chéng wèi wèi,hái cóng biāo qí huò jiāng jūn。
将军令严鼓声急,辕门夜寒刁斗发。jiāng jūn lìng yán gǔ shēng jí,yuán mén yè hán diāo dòu fā。
淅沥频敲万古霜,凄清坐转三更月。xī lì pín qiāo wàn gǔ shuāng,qī qīng zuò zhuǎn sān gèng yuè。
剥剥啄啄如有情,丁丁鍧鍧咽复鸣。bō bō zhuó zhuó rú yǒu qíng,dīng dīng hōng hōng yàn fù míng。
初疑玉漏传筹响,忽忆银砧捣练声。chū yí yù lòu chuán chóu xiǎng,hū yì yín zhēn dǎo liàn shēng。
六边健儿好身手,中夜闻之气盈肘。liù biān jiàn ér hǎo shēn shǒu,zhōng yè wén zhī qì yíng zhǒu。
匹马横度祁连道,弯弓射得单于首。pǐ mǎ héng dù qí lián dào,wān gōng shè dé dān yú shǒu。
绝塞唯言奏凯歌,中原不复听刁斗。jué sāi wéi yán zòu kǎi gē,zhōng yuán bù fù tīng diāo dòu。
城南少妇郁金香,织却流黄不下堂。chéng nán shǎo fù yù jīn xiāng,zhī què liú huáng bù xià táng。
愿得凭风试吹去,要知此声能断肠。yuàn dé píng fēng shì chuī qù,yào zhī cǐ shēng néng duàn cháng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

企喻歌

王世贞

饥拔两刃刀,割肉行自吞。jī bá liǎng rèn dāo,gē ròu xíng zì tūn。
情知饥难忍,不拟受人恩。qíng zhī jī nán rěn,bù nǐ shòu rén ēn。

慕容家自鲁企由谷歌

王世贞

人言慕容恶,慕容剧不恶。rén yán mù róng è,mù róng jù bù è。
凤皇化鸱枭,生缘好逐雀。fèng huáng huà chī xiāo,shēng yuán hǎo zhú què。

黄淡思歌

王世贞

归归黄淡思,百结系郎衣。guī guī huáng dàn sī,bǎi jié xì láng yī。
归归黄淡思,千结系郎足。guī guī huáng dàn sī,qiān jié xì láng zú。

黄淡思歌

王世贞

与郎指刀头,明镜中天流。yǔ láng zhǐ dāo tóu,míng jìng zhōng tiān liú。
一夕深一夕,明镜化为钩。yī xī shēn yī xī,míng jìng huà wèi gōu。

黄淡思歌

王世贞

黄金将作碗,独饮不得满。huáng jīn jiāng zuò wǎn,dú yǐn bù dé mǎn。
白玉将作床,独眠不得长。bái yù jiāng zuò chuáng,dú mián bù dé zhǎng。

黄淡思歌

王世贞

床碗忽光辉,报郎骑马归。chuáng wǎn hū guāng huī,bào láng qí mǎ guī。

地驱乐歌

王世贞

穹沙大潴,天公模糊。qióng shā dà zhū,tiān gōng mó hú。
逐得一羊,走死一驹。zhú dé yī yáng,zǒu sǐ yī jū。

地驱乐歌

王世贞

媪爱小女,不愿女苦。ǎo ài xiǎo nǚ,bù yuàn nǚ kǔ。
愿女成长,多得夫婿。yuàn nǚ chéng zhǎng,duō dé fū xù。

地驱乐歌

王世贞

头上倭髻,珍珠累垂。tóu shàng wō jì,zhēn zhū lèi chuí。
要郎解髻,妾自解衣。yào láng jiě jì,qiè zì jiě yī。

地驱乐歌

王世贞

愿为郎席,不愿为被。yuàn wèi láng xí,bù yuàn wèi bèi。
得郎在身,胜郎下睡。dé láng zài shēn,shèng láng xià shuì。

地驱乐歌

王世贞

郎骑白马妾坐车,偷眼少年郎不如。láng qí bái mǎ qiè zuò chē,tōu yǎn shǎo nián láng bù rú。

陇头歌

王世贞

陇水霏微,望如一丝。lǒng shuǐ fēi wēi,wàng rú yī sī。
中有百调,令人伤悲。zhōng yǒu bǎi diào,lìng rén shāng bēi。

陇头歌

王世贞

将刀画水,水断不流。jiāng dāo huà shuǐ,shuǐ duàn bù liú。
男儿心肠,不在眉头。nán ér xīn cháng,bù zài méi tóu。

幽州马行客歌

王世贞

为郎闺中妇,不若辕下驹。wèi láng guī zhōng fù,bù ruò yuán xià jū。
百金买鞍鞯,十金买辔头。bǎi jīn mǎi ān jiān,shí jīn mǎi pèi tóu。

幽州马行客歌

王世贞

爱马有何好,马走千里道。ài mǎ yǒu hé hǎo,mǎ zǒu qiān lǐ dào。
郎但不出门,那得颜色老。láng dàn bù chū mén,nà dé yán sè lǎo。