古诗词

淮阴侯庙歌

王世贞

咸阳倾城葬祖龙,嫔嫱掩泣千花红。xián yáng qīng chéng zàng zǔ lóng,pín qiáng yǎn qì qiān huā hóng。
十二金人销不尽,揭竿斩木飘于风。shí èr jīn rén xiāo bù jǐn,jiē gān zhǎn mù piāo yú fēng。
是时韩生业钓者,其志固已无山东。shì shí hán shēng yè diào zhě,qí zhì gù yǐ wú shān dōng。
辕门执戟重瞳子,巴蜀为坛隆准公。yuán mén zhí jǐ zhòng tóng zi,bā shǔ wèi tán lóng zhǔn gōng。
白帝雄图久成灭,乌江独马非为功。bái dì xióng tú jiǔ chéng miè,wū jiāng dú mǎ fēi wèi gōng。
归来故乡高筑宫,黄金如山一日空。guī lái gù xiāng gāo zhù gōng,huáng jīn rú shān yī rì kōng。
齐赵诸侯在指掌,俯仰宇内无英雄。qí zhào zhū hóu zài zhǐ zhǎng,fǔ yǎng yǔ nèi wú yīng xióng。
三夺军权再被缚,束手不待如发蒙。sān duó jūn quán zài bèi fù,shù shǒu bù dài rú fā méng。
乃知天授岂人力,代相之约何匆匆,当时幸不烹蒯通。nǎi zhī tiān shòu qǐ rén lì,dài xiāng zhī yuē hé cōng cōng,dāng shí xìng bù pēng kuǎi tōng。
呜呼馀子焉足数,往往铁劵埋膏斧。wū hū yú zi yān zú shù,wǎng wǎng tiě juàn mái gāo fǔ。
骊山刑客布乎王,长安彻侯哙等伍。lí shān xíng kè bù hū wáng,zhǎng ān chè hóu kuài děng wǔ。
微时犹营万家墓,贵日翻悭一抔土。wēi shí yóu yíng wàn jiā mù,guì rì fān qiān yī póu tǔ。
尚令黄河羞汉带,日夜崩涛夺钲鼓。shàng lìng huáng hé xiū hàn dài,rì yè bēng tāo duó zhēng gǔ。
乍可吾徒设瓣香,莫令儿辈陈牲酤。zhà kě wú tú shè bàn xiāng,mò lìng ér bèi chén shēng gū。
荒阶突兀见老桧,乾坤荧荧日渐吐。huāng jiē tū wù jiàn lǎo guì,qián kūn yíng yíng rì jiàn tǔ。
五陵王气横亘天,亦复寂寞成今古。wǔ líng wáng qì héng gèn tiān,yì fù jì mò chéng jīn gǔ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

鸡鸣峰

王世贞

喔喔天鸡三两声,招摇北指汉南倾。ō ō tiān jī sān liǎng shēng,zhāo yáo běi zhǐ hàn nán qīng。
九关应是无豺虎,排比云辎觐玉京。jiǔ guān yīng shì wú chái hǔ,pái bǐ yún zī jìn yù jīng。

九渡峰

王世贞

曾介长房谒汝翁,壶中天地尽堪容。céng jiè zhǎng fáng yè rǔ wēng,hú zhōng tiān dì jǐn kān róng。
只教三试还难过,九渡深溪九渡峰。zhǐ jiào sān shì hái nán guò,jiǔ dù shēn xī jiǔ dù fēng。

伏魔峰

王世贞

三尺青荧太乙波,铸成魔欲柰吾何。sān chǐ qīng yíng tài yǐ bō,zhù chéng mó yù nài wú hé。
山深莫道多魔事,屈指人间事事魔。shān shēn mò dào duō mó shì,qū zhǐ rén jiān shì shì mó。

松萝峰

王世贞

清泉古樾坐盘陀,览处无多会处多。qīng quán gǔ yuè zuò pán tuó,lǎn chù wú duō huì chù duō。
土木时来俱绮绣,兹峰不改旧松萝。tǔ mù shí lái jù qǐ xiù,zī fēng bù gǎi jiù sōng luó。

会仙峰

王世贞

王母戴胜凌弱波,上元夫人持底过。wáng mǔ dài shèng líng ruò bō,shàng yuán fū rén chí dǐ guò。
双成拍手为余唱,少壮几时柰老何。shuāng chéng pāi shǒu wèi yú chàng,shǎo zhuàng jǐ shí nài lǎo hé。

眉棱峰

王世贞

八字春山淡淡秋,微云如黛雨如油。bā zì chūn shān dàn dàn qiū,wēi yún rú dài yǔ rú yóu。
自从名挂朝元籍,纵有眉棱不系愁。zì cóng míng guà cháo yuán jí,zòng yǒu méi léng bù xì chóu。

金锁峰

王世贞

铁柱洪都压怪螭,龟山金笮系支祈。tiě zhù hóng dōu yā guài chī,guī shān jīn zé xì zhī qí。
何如玄帝峰头锁,问着仙人总不知。hé rú xuán dì fēng tóu suǒ,wèn zhe xiān rén zǒng bù zhī。

阳鹤峰

王世贞

老鹤巢杉朱顶圆,欲充仙骑上青天。lǎo hè cháo shān zhū dǐng yuán,yù chōng xiān qí shàng qīng tiān。
何当羽客偏多肉,拳足寒云不记年。hé dāng yǔ kè piān duō ròu,quán zú hán yún bù jì nián。

紫盖峰

王世贞

飞符霹雳走逡巡,玉节珠幡总不真。fēi fú pī lì zǒu qūn xún,yù jié zhū fān zǒng bù zhēn。
若说古来蛇虎饭,不知何限谪仙人。ruò shuō gǔ lái shé hǔ fàn,bù zhī hé xiàn zhé xiān rén。

大夷峰

王世贞

大夷峰头天地宽,不似武夷山九盘。dà yí fēng tóu tiān dì kuān,bù shì wǔ yí shān jiǔ pán。
寄语浔阳江上客,游时莫作小姑看。jì yǔ xún yáng jiāng shàng kè,yóu shí mò zuò xiǎo gū kàn。

玉虚岩

王世贞

葛巾藤屦白蕉衫,偶带中台独坐衔。gé jīn téng jù bái jiāo shān,ǒu dài zhōng tái dú zuò xián。
原是玉清宫里客,不教长住玉虚岩。yuán shì yù qīng gōng lǐ kè,bù jiào zhǎng zhù yù xū yán。

常春岩

王世贞

道人高卧嵾山崖,时挟青童酣紫霞。dào rén gāo wò cēn shān yá,shí xié qīng tóng hān zǐ xiá。
戴胜长鸣三月候,条风不断四时花。dài shèng zhǎng míng sān yuè hòu,tiáo fēng bù duàn sì shí huā。

崇福岩

王世贞

若论太上高真福,黄阁如云不要开。ruò lùn tài shàng gāo zhēn fú,huáng gé rú yún bù yào kāi。
粗衣淡饭无他事,一岁看山一百回。cū yī dàn fàn wú tā shì,yī suì kàn shān yī bǎi huí。

尹喜岩

王世贞

太上流沙去不还,犹馀紫气在函关。tài shàng liú shā qù bù hái,yóu yú zǐ qì zài hán guān。
不知元始真人位,玉局张卿第几班。bù zhī yuán shǐ zhēn rén wèi,yù jú zhāng qīng dì jǐ bān。

飞升台

王世贞

鹅笙凤管奏春风,玉节金麾满太空。é shēng fèng guǎn zòu chūn fēng,yù jié jīn huī mǎn tài kōng。
今日广成成后进,不知何事恋崆峒。jīn rì guǎng chéng chéng hòu jìn,bù zhī hé shì liàn kōng dòng。