古诗词

梦游虞山拂水岩

王世贞

虞山近乡国,今隔二千里。yú shān jìn xiāng guó,jīn gé èr qiān lǐ。
我攀元气蹑恍忽,一夜飞度大江水。wǒ pān yuán qì niè huǎng hū,yī yè fēi dù dà jiāng shuǐ。
大江云渺弥,为我送置虞山侧。dà jiāng yún miǎo mí,wèi wǒ sòng zhì yú shān cè。
千林鸟啼尚不断,倏然已坐颠岩石。qiān lín niǎo tí shàng bù duàn,shū rán yǐ zuò diān yán shí。
下有阴壑流潺湲,罡风倒吹飞满山。xià yǒu yīn hè liú chán yuán,gāng fēng dào chuī fēi mǎn shān。
恍若神人散天花,喷流瑟瑟明秋霞。huǎng ruò shén rén sàn tiān huā,pēn liú sè sè míng qiū xiá。
中间一道或如练,上注银河星斗斜。zhōng jiān yī dào huò rú liàn,shàng zhù yín hé xīng dòu xié。
洪涛汹汹,溪谷谽谺。hóng tāo xiōng xiōng,xī gǔ hān xiā。
擘拆老桧,屈蟠龙蛇,鳞甲隐起紏纷拿。bāi chāi lǎo guì,qū pán lóng shé,lín jiǎ yǐn qǐ tǒu fēn ná。
蒙阴黯淡不辨色,西看茫茫大江碧。méng yīn àn dàn bù biàn sè,xī kàn máng máng dà jiāng bì。
欲招李白天姥颠,跋浪鲸鱼竟难测。yù zhāo lǐ bái tiān lǎo diān,bá làng jīng yú jìng nán cè。
谁?清泉洗余耳,下视浊世俱浮蚁。shuí qīng quán xǐ yú ěr,xià shì zhuó shì jù fú yǐ。
长啸归来始自惊,犹疑几席岚烟起。zhǎng xiào guī lái shǐ zì jīng,yóu yí jǐ xí lán yān qǐ。
往者王使君,邀余上客华阳巾。wǎng zhě wáng shǐ jūn,yāo yú shàng kè huá yáng jīn。
酒酣剑门峡,手弄兹山云。jiǔ hān jiàn mén xiá,shǒu nòng zī shān yún。
转头不见秋霏霏,但馀香雾沾人衣。zhuǎn tóu bù jiàn qiū fēi fēi,dàn yú xiāng wù zhān rén yī。
昨来梦境更奇绝,试问庄生谁是非。zuó lái mèng jìng gèng qí jué,shì wèn zhuāng shēng shuí shì fēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

阜平汤泉

王世贞

浴罢支颐坐自看,五台如案五云端。yù bà zhī yí zuò zì kàn,wǔ tái rú àn wǔ yún duān。
清凉蠲尽人间暑,此水仍驱万古寒。qīng liáng juān jǐn rén jiān shǔ,cǐ shuǐ réng qū wàn gǔ hán。

南和道中

王世贞

流水湾环去马迟,淡黄斜日印沙陂。liú shuǐ wān huán qù mǎ chí,dàn huáng xié rì yìn shā bēi。
枫人虽老稻孙少,不到江南应不知。fēng rén suī lǎo dào sūn shǎo,bù dào jiāng nán yīng bù zhī。

寄赠漳浦张封君

王世贞

闽海金波返照开,一星南极傍三台。mǐn hǎi jīn bō fǎn zhào kāi,yī xīng nán jí bàng sān tái。
君家天上张公子,曾向郎官宿里来。jūn jiā tiān shàng zhāng gōng zi,céng xiàng láng guān sù lǐ lái。

寄赠漳浦张封君

王世贞

十二梁山青刺天,宁阳七十二飞泉。shí èr liáng shān qīng cì tiān,níng yáng qī shí èr fēi quán。
一泉一岁酿春酒,好致梁山张果前。yī quán yī suì niàng chūn jiǔ,hǎo zhì liáng shān zhāng guǒ qián。

寄赠漳浦张封君

王世贞

蜡湖春涨读书堂,纱帽膝衫坐隐囊。là hú chūn zhǎng dú shū táng,shā mào xī shān zuò yǐn náng。
总为新诗似何逊,山人今带水曹郎。zǒng wèi xīn shī shì hé xùn,shān rén jīn dài shuǐ cáo láng。

谢万曰忠并询之

王世贞

髡尽垂杨千万枝,又教冰雪拥皴皮。kūn jǐn chuí yáng qiān wàn zhī,yòu jiào bīng xuě yōng cūn pí。
不知生意犹存否,惭愧东风特地吹。bù zhī shēng yì yóu cún fǒu,cán kuì dōng fēng tè dì chuī。

谢万曰忠并询之

王世贞

一唱天鸡海日红,中原曙色满千峰。yī chàng tiān jī hǎi rì hóng,zhōng yuán shǔ sè mǎn qiān fēng。
无端更遇姑苏客,依旧青山夜半钟。wú duān gèng yù gū sū kè,yī jiù qīng shān yè bàn zhōng。

谢万曰忠并询之

王世贞

幂历千林雨色中,浮云忽卷现长空。mì lì qiān lín yǔ sè zhōng,fú yún hū juǎn xiàn zhǎng kōng。
欲知为雨为云际,元是青天万里同。yù zhī wèi yǔ wèi yún jì,yuán shì qīng tiān wàn lǐ tóng。

谢万曰忠并询之

王世贞

沧海那如性海澄,此中无减亦无增。cāng hǎi nà rú xìng hǎi chéng,cǐ zhōng wú jiǎn yì wú zēng。
只怜拈破真乘后,依旧人间属小乘。zhǐ lián niān pò zhēn chéng hòu,yī jiù rén jiān shǔ xiǎo chéng。

别周公瑕

王世贞

月明乌鹊动离愁,歌到周郎莫点头。yuè míng wū què dòng lí chóu,gē dào zhōu láng mò diǎn tóu。
三竺六桥浑似画,可能无意向杭州。sān zhú liù qiáo hún shì huà,kě néng wú yì xiàng háng zhōu。

还宫怨

王世贞

阿监初传唤故姬,六宫先已妒蛾眉。ā jiān chū chuán huàn gù jī,liù gōng xiān yǐ dù é méi。
昭阳夜甃寒如水,元似增成奉帚时。zhāo yáng yè zhòu hán rú shuǐ,yuán shì zēng chéng fèng zhǒu shí。

还宫怨

王世贞

报道羊车指日临,莫题纨扇罢悲吟。bào dào yáng chē zhǐ rì lín,mò tí wán shàn bà bēi yín。
双蛾欲画仍教洗,恐负当年辞辇心。shuāng é yù huà réng jiào xǐ,kǒng fù dāng nián cí niǎn xīn。

别尤子求沈道振

王世贞

风软波平天地宽,玉壶银酎水晶盘。fēng ruǎn bō píng tiān dì kuān,yù hú yín zhòu shuǐ jīng pán。
离筵好景俱堪写,只是归鸿目送难。lí yán hǎo jǐng jù kān xiě,zhǐ shì guī hóng mù sòng nán。

吕侍郎自制桑落酒绝佳以一瓿见饷赋此为谢并乞酿方

王世贞

酦醅初绿豆花香,稳胜河东旧索郎。pò pēi chū lǜ dòu huā xiāng,wěn shèng hé dōng jiù suǒ láng。
今夜五更残月色,不须惆怅醉为乡。jīn yè wǔ gèng cán yuè sè,bù xū chóu chàng zuì wèi xiāng。

吕侍郎自制桑落酒绝佳以一瓿见饷赋此为谢并乞酿方

王世贞

故园桑落霜风软,紫蟹黄甘事事丰。gù yuán sāng luò shuāng fēng ruǎn,zǐ xiè huáng gān shì shì fēng。
乞得君家刘白堕,步兵明日下江东。qǐ dé jūn jiā liú bái duò,bù bīng míng rì xià jiāng dōng。