古诗词

寄赠李顺德于鳞

王世贞

昨秋送我蓟门侧,天日黯作琉璃碧。zuó qiū sòng wǒ jì mén cè,tiān rì àn zuò liú lí bì。
强以雄心挥别泪,俯视万象俱堪掷。qiáng yǐ xióng xīn huī bié lèi,fǔ shì wàn xiàng jù kān zhì。
千言昵昵未肯尽,片语仓皇各深惜。qiān yán nì nì wèi kěn jǐn,piàn yǔ cāng huáng gè shēn xī。
高艑长驱不断风,被发悲歌向震泽。gāo biàn zhǎng qū bù duàn fēng,bèi fā bēi gē xiàng zhèn zé。
道逢北使行相问,生其果厌承明席。dào féng běi shǐ xíng xiāng wèn,shēng qí guǒ yàn chéng míng xí。
钜鹿西驰七百里,扶风秩中二千石。jù lù xī chí qī bǎi lǐ,fú fēng zhì zhōng èr qiān shí。
黄金横带历下过,里门高车排画戟。huáng jīn héng dài lì xià guò,lǐ mén gāo chē pái huà jǐ。
海内但不书生穷,大笑便出长安陌。hǎi nèi dàn bù shū shēng qióng,dà xiào biàn chū zhǎng ān mò。
何能毫末见文章,乍可沉沦就时格。hé néng háo mò jiàn wén zhāng,zhà kě chén lún jiù shí gé。
贞也高阳一狂客,英雄草莽成莫逆。zhēn yě gāo yáng yī kuáng kè,yīng xióng cǎo mǎng chéng mò nì。
杯酒浮沉到处非,寸心炯炯留生识。bēi jiǔ fú chén dào chù fēi,cùn xīn jiǒng jiǒng liú shēng shí。
昔者击鹿过徐卿,匕首忽奋珊瑚惊。xī zhě jī lù guò xú qīng,bǐ shǒu hū fèn shān hú jīng。
立谈秋风搏雕鹗,纵饮沧海吞鲵鲸。lì tán qiū fēng bó diāo è,zòng yǐn cāng hǎi tūn ní jīng。
生独嶷然摄神气,太华千叠云峥嵘。shēng dú yí rán shè shén qì,tài huá qiān dié yún zhēng róng。
须臾瞪目奇句发,独扫满座无留行。xū yú dèng mù qí jù fā,dú sǎo mǎn zuò wú liú xíng。
更为击筑变清羽,起视河汉西北倾。gèng wèi jī zhù biàn qīng yǔ,qǐ shì hé hàn xī běi qīng。
生骑羸马出秋曙,一榻已下相予迎。shēng qí léi mǎ chū qiū shǔ,yī tà yǐ xià xiāng yǔ yíng。
每寻知已必往古,倘示新篇非世名。měi xún zhī yǐ bì wǎng gǔ,tǎng shì xīn piān fēi shì míng。
今予北来更牢落,眼中徐卿渐有情。jīn yǔ běi lái gèng láo luò,yǎn zhōng xú qīng jiàn yǒu qíng。
拂袖低回望牛斗,掩耳刺促愁蝇声。fú xiù dī huí wàng niú dòu,yǎn ěr cì cù chóu yíng shēng。
勉㫋与生各自爱,胡为局蹐多哀鸣。miǎn yǔ shēng gè zì ài,hú wèi jú jí duō āi míng。
请看日月岂相比,万古不废东西明。qǐng kàn rì yuè qǐ xiāng bǐ,wàn gǔ bù fèi dōng xī míng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

即景二首

王世贞

斜阳远山一抹,流水桃花几湾。xié yáng yuǎn shān yī mǒ,liú shuǐ táo huā jǐ wān。
橛头受风欺住,缸面且自偷闲。jué tóu shòu fēng qī zhù,gāng miàn qiě zì tōu xián。

谢吴总兵赠白苎帏

王世贞

不须元帅武帐,敢学中郎绛帏。bù xū yuán shuài wǔ zhàng,gǎn xué zhōng láng jiàng wéi。
领取新秋白苎,睡醒瑶台露晞。lǐng qǔ xīn qiū bái zhù,shuì xǐng yáo tái lù xī。

醉后放言

王世贞

快哉老伶荷锸,至竟还输一筹。kuài zāi lǎo líng hé chā,zhì jìng hái shū yī chóu。
死亦不须埋我,教他蚁乐鸢愁。sǐ yì bù xū mái wǒ,jiào tā yǐ lè yuān chóu。

醉后放言

王世贞

神仙自有官府,朝市翻夸隐沦。shén xiān zì yǒu guān fǔ,cháo shì fān kuā yǐn lún。
何用为渠评骘,醉乡且住逡巡。hé yòng wèi qú píng zhì,zuì xiāng qiě zhù qūn xún。

醉后放言

王世贞

杖头一瓢共饮,但醉莫问姓名。zhàng tóu yī piáo gòng yǐn,dàn zuì mò wèn xìng míng。
无才无德老子,半痴半黠先生。wú cái wú dé lǎo zi,bàn chī bàn xiá xiān shēng。

醉后放言

王世贞

秫田七百斛米,屈指未了残年。shú tián qī bǎi hú mǐ,qū zhǐ wèi le cán nián。
东家新篘正熟,耐可瓮畔酣眠。dōng jiā xīn chōu zhèng shú,nài kě wèng pàn hān mián。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

一贵一贱转眼,得意失意片言。yī guì yī jiàn zhuǎn yǎn,dé yì shī yì piàn yán。
丈夫自管六尺,莫拟轻受人恩。zhàng fū zì guǎn liù chǐ,mò nǐ qīng shòu rén ēn。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

眷属偶然萍聚,此身亦是蓬飘。juàn shǔ ǒu rán píng jù,cǐ shēn yì shì péng piāo。
从他千古万古,何异明朝昨朝。cóng tā qiān gǔ wàn gǔ,hé yì míng cháo zuó cháo。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

为问夹毂周道,何如耦耕老农。wèi wèn jiā gǔ zhōu dào,hé rú ǒu gēng lǎo nóng。
六州铁铸成错,一尺布尚可缝。liù zhōu tiě zhù chéng cuò,yī chǐ bù shàng kě fèng。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

谷秕不如稗成,贵死不如贱生。gǔ bǐ bù rú bài chéng,guì sǐ bù rú jiàn shēng。
东家送丧鼓吹,西家嫁女哭声。dōng jiā sòng sàng gǔ chuī,xī jiā jià nǚ kū shēng。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

在山亦名小草,辞钓却唤阳鱎。zài shān yì míng xiǎo cǎo,cí diào què huàn yáng jiǎo。
何似一群鸾鹤,饱吃鳅鳝翀霄。hé shì yī qún luán hè,bǎo chī qiū shàn chōng xiāo。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

小人请学为圃,愚公始爱移山。xiǎo rén qǐng xué wèi pǔ,yú gōng shǐ ài yí shān。
不至终身钱孔,似胜天下辙环。bù zhì zhōng shēn qián kǒng,shì shèng tiān xià zhé huán。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

刘项蜗角千里,彭聃蜉蝣片时。liú xiàng wō jiǎo qiān lǐ,péng dān fú yóu piàn shí。
唯有腾腾酒睡,唤作小劫须弥。wéi yǒu téng téng jiǔ shuì,huàn zuò xiǎo jié xū mí。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

右丞辋川胜地,少傅履道新居。yòu chéng wǎng chuān shèng dì,shǎo fù lǚ dào xīn jū。
此生大堪假息,身后岂必吾庐。cǐ shēng dà kān jiǎ xī,shēn hòu qǐ bì wú lú。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

法书名画古鼎,诗卷茶垆酒鎗。fǎ shū míng huà gǔ dǐng,shī juǎn chá lú jiǔ qiāng。
人呼六一居士,自号乌有先生。rén hū liù yī jū shì,zì hào wū yǒu xiān shēng。