古诗词

送大司寇顾公还山歌

王世贞

孝皇宾天五十载,海内喁喁想颜色。xiào huáng bīn tiān wǔ shí zài,hǎi nèi yóng yóng xiǎng yán sè。
曾传策士吁真才,往往睹接夔龙席。céng chuán cè shì xū zhēn cái,wǎng wǎng dǔ jiē kuí lóng xí。
呜呼此意苍茫竟谁答,一老岿然峙南极。wū hū cǐ yì cāng máng jìng shuí dá,yī lǎo kuī rán zhì nán jí。
日月长悬魏阙心,波涛竟展渑池翼。rì yuè zhǎng xuán wèi quē xīn,bō tāo jìng zhǎn miǎn chí yì。
自从拂袖离夫椒,安石强折苍生腰。zì cóng fú xiù lí fū jiāo,ān shí qiáng zhé cāng shēng yāo。
十年再压铜柱碛,两都重肃金天飙。shí nián zài yā tóng zhù qì,liǎng dōu zhòng sù jīn tiān biāo。
巍如大衡悬东序,耸若乔木干层霄。wēi rú dà héng xuán dōng xù,sǒng ruò qiáo mù gàn céng xiāo。
珊瑚欲枯沧海钓,云母隔坐天门朝。shān hú yù kū cāng hǎi diào,yún mǔ gé zuò tiān mén cháo。
谁其青骢绣为袍,望公崔嵬不得骄。shuí qí qīng cōng xiù wèi páo,wàng gōng cuī wéi bù dé jiāo。
片言出口捩眼鼻,一疏脱屣甘渔樵。piàn yán chū kǒu liè yǎn bí,yī shū tuō xǐ gān yú qiáo。
菰城社者刘司空,啸作鼓吹惊鸿蒙。gū chéng shè zhě liú sī kōng,xiào zuò gǔ chuī jīng hóng méng。
轻舟握手慰劳苦,苕水尽发桃花红,青山无言忽两翁。qīng zhōu wò shǒu wèi láo kǔ,sháo shuǐ jǐn fā táo huā hóng,qīng shān wú yán hū liǎng wēng。
为公萋菲意良厚,时有时才任奔走。wèi gōng qī fēi yì liáng hòu,shí yǒu shí cái rèn bēn zǒu。
阴森狐狸固城社,潦落麟凤沈郊薮。yīn sēn hú lí gù chéng shè,lǎo luò lín fèng shěn jiāo sǒu。
不堪屈指孝皇年,试论更得如公否。bù kān qū zhǐ xiào huáng nián,shì lùn gèng dé rú gōng fǒu。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

挽程广文三绝句

王世贞

三绝风流数郑虔,到头生事仅寒毡。sān jué fēng liú shù zhèng qián,dào tóu shēng shì jǐn hán zhān。
古来文苑君知否,一卷残编了百年。gǔ lái wén yuàn jūn zhī fǒu,yī juǎn cán biān le bǎi nián。

赵中丞良弼便道过里为促其行

王世贞

武昌为祖接天开,六月风清御史台。wǔ chāng wèi zǔ jiē tiān kāi,liù yuè fēng qīng yù shǐ tái。
休汝莫令车骑众,燕中专待一骢来。xiū rǔ mò lìng chē qí zhòng,yàn zhōng zhuān dài yī cōng lái。

寄送侄孙鸿胪定鼎

王世贞

青衫垂故鬓丝新,解带能眠丞相茵。qīng shān chuí gù bìn sī xīn,jiě dài néng mián chéng xiāng yīn。
纵有悬河君莫尽,古来三语定何人。zòng yǒu xuán hé jūn mò jǐn,gǔ lái sān yǔ dìng hé rén。

寄送侄孙鸿胪定鼎

王世贞

当年公望有安期,今日蓝田玉一枝。dāng nián gōng wàng yǒu ān qī,jīn rì lán tián yù yī zhī。
若问江东米贵贱,但言王掾未全痴。ruò wèn jiāng dōng mǐ guì jiàn,dàn yán wáng yuàn wèi quán chī。

寄送侄孙鸿胪定鼎

王世贞

吴阊风起木兰桡,祖道秋新绿旆骄。wú chāng fēng qǐ mù lán ráo,zǔ dào qiū xīn lǜ pèi jiāo。
见说时清官更好,教人何地问渔樵。jiàn shuō shí qīng guān gèng hǎo,jiào rén hé dì wèn yú qiáo。

寄送侄孙鸿胪定鼎

王世贞

金马门前无限春,岁星何处不藏身。jīn mǎ mén qián wú xiàn chūn,suì xīng hé chù bù cáng shēn。
明年社肉初颁后,可向天涯忆远臣。míng nián shè ròu chū bān hòu,kě xiàng tiān yá yì yuǎn chén。

送孙兆孺还华容

王世贞

玄经罢草不胜闲,愁遣幽人问字还。xuán jīng bà cǎo bù shèng xián,chóu qiǎn yōu rén wèn zì hái。
别后相思何所道,尊前秋色似君山。bié hòu xiāng sī hé suǒ dào,zūn qián qiū sè shì jūn shān。

送孙兆孺还华容

王世贞

铃阁深沈漏渐稀,新凉綷縩上荷衣。líng gé shēn shěn lòu jiàn xī,xīn liáng cuì cài shàng hé yī。
相逢始信无官好,今夜思家明夜归。xiāng féng shǐ xìn wú guān hǎo,jīn yè sī jiā míng yè guī。

补题冬日村居四绝

王世贞

纬萧风急蟹全肥,黄雀头头饱不飞。wěi xiāo fēng jí xiè quán féi,huáng què tóu tóu bǎo bù fēi。
自有牵绵新酿在,不烦机妇授寒衣。zì yǒu qiān mián xīn niàng zài,bù fán jī fù shòu hán yī。

补题冬日村居四绝

王世贞

莫怪田家置酒频,绵花盈椟米盈囷。mò guài tián jiā zhì jiǔ pín,mián huā yíng dú mǐ yíng qūn。
从他俗饮无妨事,七贵筵头俗杀人。cóng tā sú yǐn wú fáng shì,qī guì yán tóu sú shā rén。

补题冬日村居四绝

王世贞

踏车?水欲深池,看网银鳞过别陂。tà chē shuǐ yù shēn chí,kàn wǎng yín lín guò bié bēi。
刮面西风浑不峭,烹鱼压酒夕阳时。guā miàn xī fēng hún bù qiào,pēng yú yā jiǔ xī yáng shí。

补题冬日村居四绝

王世贞

冲寒来叩野人家,不遣萧条负岁华。chōng hán lái kòu yě rén jiā,bù qiǎn xiāo tiáo fù suì huá。
蜜结苔梅俱馨口,青葱簇出水仙花。mì jié tái méi jù xīn kǒu,qīng cōng cù chū shuǐ xiān huā。

送于信夫还武陵

王世贞

千叠青山拥上游,戟门翻见武陵舟。qiān dié qīng shān yōng shàng yóu,jǐ mén fān jiàn wǔ líng zhōu。
郧江一线成归路,可似桃花洞口流。yún jiāng yī xiàn chéng guī lù,kě shì táo huā dòng kǒu liú。

送于信夫还武陵

王世贞

抛却铜符十五年,谈玄倦了复谈禅。pāo què tóng fú shí wǔ nián,tán xuán juàn le fù tán chán。
石头路滑君知否,明月家山自在圆。shí tóu lù huá jūn zhī fǒu,míng yuè jiā shān zì zài yuán。

沈侍御汝材按秦至耀州而卒为四绝挽之

王世贞

秦中秋尽法星残,祋祤城头黯淡看。qín zhōng qiū jǐn fǎ xīng cán,duì yǔ chéng tóu àn dàn kàn。
从此柏台乌不住,白杨风色四时寒。cóng cǐ bǎi tái wū bù zhù,bái yáng fēng sè sì shí hán。