古诗词

放歌赠子相考功出参闽省

王世贞

自从上帝与富媪不相得,展鳌一足摧一极。zì cóng shàng dì yǔ fù ǎo bù xiāng dé,zhǎn áo yī zú cuī yī jí。
黄河漰■向西北,赤水妖株扫奎壁,天下文章夺颜色。huáng hé pēng xiàng xī běi,chì shuǐ yāo zhū sǎo kuí bì,tiān xià wén zhāng duó yán sè。
君不见历下生尔时,脱屣辞承明。jūn bù jiàn lì xià shēng ěr shí,tuō xǐ cí chéng míng。
道傍黄绶不肯跪,刺史刺促惭颜赪。dào bàng huáng shòu bù kěn guì,cì shǐ cì cù cán yán chēng。
吴郎楚狂人,凤歌往往嘲公卿。wú láng chǔ kuáng rén,fèng gē wǎng wǎng cháo gōng qīng。
朝来襆被门下省,交游顷刻藏其名。cháo lái fú bèi mén xià shěng,jiāo yóu qǐng kè cáng qí míng。
丈夫得失为龙蛇,精灵变化空咨嗟。zhàng fū dé shī wèi lóng shé,jīng líng biàn huà kōng zī jiē。
君不见王世贞,其人口吻俱烟霞。jūn bù jiàn wáng shì zhēn,qí rén kǒu wěn jù yān xiá。
令裤铁裲裆守东海,探丸杀吏纷如麻,绿沈枪头雪生花。lìng kù tiě liǎng dāng shǒu dōng hǎi,tàn wán shā lì fēn rú má,lǜ shěn qiāng tóu xuě shēng huā。
腰间有骨不自保,屈曲脂韦竟谁道。yāo jiān yǒu gǔ bù zì bǎo,qū qū zhī wéi jìng shuí dào。
欲诣扶桑数红日,可向中原照颠倒。yù yì fú sāng shù hóng rì,kě xiàng zhōng yuán zhào diān dào。
数子岂不甘沉沦,长安城中一宗臣。shù zi qǐ bù gān chén lún,zhǎng ān chéng zhōng yī zōng chén。
酒酣击筑气益振,高歌四座空无人。jiǔ hān jī zhù qì yì zhèn,gāo gē sì zuò kōng wú rén。
恍如玉山映秋旻,句成不知有鬼神。huǎng rú yù shān yìng qiū mín,jù chéng bù zhī yǒu guǐ shén。
翩然黄鹄离天津,要驱娲石绣七闽。piān rán huáng gǔ lí tiān jīn,yào qū wā shí xiù qī mǐn。
霓为车,风为马,张石帆,槌河鼓。ní wèi chē,fēng wèi mǎ,zhāng shí fān,chuí hé gǔ。
叱来武夷君,余与汝细数。chì lái wǔ yí jūn,yú yǔ rǔ xì shù。
崇峰三十六,一一峰尖凤凰舞。chóng fēng sān shí liù,yī yī fēng jiān fèng huáng wǔ。
只今西太华、东岱宗,两山壁立峙太古。zhǐ jīn xī tài huá dōng dài zōng,liǎng shān bì lì zhì tài gǔ。
不知南天竟何力,谁撑柱。bù zhī nán tiān jìng hé lì,shuí chēng zhù。
乃今知有武夷之颠高巉岩,使君为益千仞岩,不忧岳神上相谗。nǎi jīn zhī yǒu wǔ yí zhī diān gāo chán yán,shǐ jūn wèi yì qiān rèn yán,bù yōu yuè shén shàng xiāng chán。
世贞昔东迁,宗也遗之宝剑篇。shì zhēn xī dōng qiān,zōng yě yí zhī bǎo jiàn piān。
试弹蒯缑歌,歌曲未竟风冷然。shì dàn kuǎi gōu gē,gē qū wèi jìng fēng lěng rán。
玄商起眦眦尽裂,回光滔荡难识察。xuán shāng qǐ zì zì jǐn liè,huí guāng tāo dàng nán shí chá。
遂令人间三尺铁,夜夜星辰莽回列。suì lìng rén jiān sān chǐ tiě,yè yè xīng chén mǎng huí liè。
我欲还君剑、报君诗。wǒ yù hái jūn jiàn bào jūn shī。
恐君试过延津道,化作双龙乘雨飞。kǒng jūn shì guò yán jīn dào,huà zuò shuāng lóng chéng yǔ fēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

题娄东卷

王世贞

我昔娄水曲,结茅生事微。wǒ xī lóu shuǐ qū,jié máo shēng shì wēi。
秋云挂江树,朝日满荆扉。qiū yún guà jiāng shù,cháo rì mǎn jīng fēi。
岁晚观穫罢,田家招饮归。suì wǎn guān huò bà,tián jiā zhāo yǐn guī。
偶为鸥鸟忌,虚惜鲈鱼肥。ǒu wèi ōu niǎo jì,xū xī lú yú féi。
见尔谈乡故,闻音疑是非。jiàn ěr tán xiāng gù,wén yīn yí shì fēi。
纶竿未能把,相对欲沾衣。lún gān wèi néng bǎ,xiāng duì yù zhān yī。

嘲周叔夜梦感

王世贞

客里深秋意,芸阁病周郎。kè lǐ shēn qiū yì,yún gé bìng zhōu láng。
魔障重难透,心兵躁未降。mó zhàng zhòng nán tòu,xīn bīng zào wèi jiàng。
幽期即中夜,故好隔兰房。yōu qī jí zhōng yè,gù hǎo gé lán fáng。
春卉留蝴蝶,晓雨殢高唐。chūn huì liú hú dié,xiǎo yǔ tì gāo táng。
惊回忽不见,思至自难忘。jīng huí hū bù jiàn,sī zhì zì nán wàng。
依依想颜色,濙濙湿泪光。yī yī xiǎng yán sè,yíng yíng shī lèi guāng。
千里倘同契,离睽讵云伤。qiān lǐ tǎng tóng qì,lí kuí jù yún shāng。

答伯承新喻

王世贞

柳条霜又绿,不忍记离群。liǔ tiáo shuāng yòu lǜ,bù rěn jì lí qún。
远道逢投札,空斋疑对君。yuǎn dào féng tóu zhá,kōng zhāi yí duì jūn。
梦将池草得,心以泽兰薰。mèng jiāng chí cǎo dé,xīn yǐ zé lán xūn。
露白金台月,山青玉笥云。lù bái jīn tái yuè,shān qīng yù sì yún。
毋深簿书意,期尔细论文。wú shēn bù shū yì,qī ěr xì lùn wén。

答伯承新喻

王世贞

李侯有仙骨,强尔加尘颜。lǐ hóu yǒu xiān gǔ,qiáng ěr jiā chén yán。
名在公卿外,身犹簿尉间。míng zài gōng qīng wài,shēn yóu bù wèi jiān。
开帘卧白日,推案得青山。kāi lián wò bái rì,tuī àn dé qīng shān。
公事多饶暇,新诗能往还。gōng shì duō ráo xiá,xīn shī néng wǎng hái。
独馀离群意,相望涕潺湲。dú yú lí qún yì,xiāng wàng tì chán yuán。

辛日之郊外小饮河亭即事

王世贞

息驾古亭边,流飙入壮筵。xī jià gǔ tíng biān,liú biāo rù zhuàng yán。
太液分波润,长杨选胜偏。tài yè fēn bō rùn,zhǎng yáng xuǎn shèng piān。
空林发鼓吹,曲岸绕楼船。kōng lín fā gǔ chuī,qū àn rào lóu chuán。
碧云空际合,朱规树杪县。bì yún kōng jì hé,zhū guī shù miǎo xiàn。
韦曲天尺五,新丰酒十千。wéi qū tiān chǐ wǔ,xīn fēng jiǔ shí qiān。
所欣居冗散,况此乐游年。suǒ xīn jū rǒng sàn,kuàng cǐ lè yóu nián。

送刘侍御清阅三吴军籍

王世贞

六月军书下,三吴宪节悬。liù yuè jūn shū xià,sān wú xiàn jié xuán。
日华浮组练,霜色护楼船。rì huá fú zǔ liàn,shuāng sè hù lóu chuán。
一使兼文武,孤忠失后先。yī shǐ jiān wén wǔ,gū zhōng shī hòu xiān。
海潮犀弩避,郡国虎符传。hǎi cháo xī nǔ bì,jùn guó hǔ fú chuán。
自昔东南地,曾分阃制权。zì xī dōng nán dì,céng fēn kǔn zhì quán。
挂帆当使马,耨火置屯田。guà fān dāng shǐ mǎ,nòu huǒ zhì tún tián。
将帅诛求里,逃亡涕泪前。jiāng shuài zhū qiú lǐ,táo wáng tì lèi qián。
刍粮还旧日,调发任他年。chú liáng hái jiù rì,diào fā rèn tā nián。
赤籍虚难满,苍生实可怜。chì jí xū nán mǎn,cāng shēng shí kě lián。
萧条石壕吏,悽恻采微篇。xiāo tiáo shí háo lì,qī cè cǎi wēi piān。
闾井眉须察,兵戈骨未全。lǘ jǐng méi xū chá,bīng gē gǔ wèi quán。
不堪家国计,为尔重悽然。bù kān jiā guó jì,wèi ěr zhòng qī rán。

送方居道之应天

王世贞

落日大江树,扬帆帝子洲。luò rì dà jiāng shù,yáng fān dì zi zhōu。
仙台看不尽,天堑划分流。xiān tái kàn bù jǐn,tiān qiàn huà fēn liú。
水击三千舶,云甍十二楼。shuǐ jī sān qiān bó,yún méng shí èr lóu。
腹心归掌握,参佐见风猷。fù xīn guī zhǎng wò,cān zuǒ jiàn fēng yóu。
吏事饶谈笑,公馀得卧游。lì shì ráo tán xiào,gōng yú dé wò yóu。
烟花驰道晚,霜叶禁宫秋。yān huā chí dào wǎn,shuāng yè jìn gōng qiū。
潮阔连沧海,天清辨虎丘。cháo kuò lián cāng hǎi,tiān qīng biàn hǔ qiū。
莼鲈未须羡,乡思总能酬。chún lú wèi xū xiàn,xiāng sī zǒng néng chóu。

送黄国范比部论京畿塞外狱便道归省

王世贞

敕罚归天吏,飞符出未央。chì fá guī tiān lì,fēi fú chū wèi yāng。
帝城千骑月,龙剑九秋霜。dì chéng qiān qí yuè,lóng jiàn jiǔ qiū shuāng。
草色乾坤老,军声关塞长。cǎo sè qián kūn lǎo,jūn shēng guān sāi zhǎng。
佩分华省玉,人是法曹郎。pèi fēn huá shěng yù,rén shì fǎ cáo láng。
三尺依城旦,双旌指冀方。sān chǐ yī chéng dàn,shuāng jīng zhǐ jì fāng。
恩深禹车泪,生转汉萦章。ēn shēn yǔ chē lèi,shēng zhuǎn hàn yíng zhāng。
渭水羞曾赤,箕星气独黄。wèi shuǐ xiū céng chì,jī xīng qì dú huáng。
别筵枫叶道,停锦荔枝乡。bié yán fēng yè dào,tíng jǐn lì zhī xiāng。
为有高门待,应夸结驷良。wèi yǒu gāo mén dài,yīng kuā jié sì liáng。

秋夜省直同李申二子登白云楼分韵得秋字

王世贞

何当白云吏,同上白云楼。hé dāng bái yún lì,tóng shàng bái yún lóu。
海月分余坐,天风揽客裘。hǎi yuè fēn yú zuò,tiān fēng lǎn kè qiú。
语来高岭失,曲罢片鸿愁。yǔ lái gāo lǐng shī,qū bà piàn hóng chóu。
刁斗期门夜,流黄永巷秋。diāo dòu qī mén yè,liú huáng yǒng xiàng qiū。
玉绳寒不落,金掌净堪收。yù shéng hán bù luò,jīn zhǎng jìng kān shōu。
未数陈登卧,聊为王粲游。wèi shù chén dēng wò,liáo wèi wáng càn yóu。
他时念历落,非土怅淹留。tā shí niàn lì luò,fēi tǔ chàng yān liú。
岁月孤踪并,乾坤万象稠。suì yuè gū zōng bìng,qián kūn wàn xiàng chóu。
尔曹珠炯炯,珍重欲谁投。ěr cáo zhū jiǒng jiǒng,zhēn zhòng yù shuí tóu。

二子诗多感边事再叠一首

王世贞

夜色舒长啸,西风吹满楼。yè sè shū zhǎng xiào,xī fēng chuī mǎn lóu。
边书白羽箭,宫诏紫貂裘。biān shū bái yǔ jiàn,gōng zhào zǐ diāo qiú。
天地心难测,关河气转愁。tiān dì xīn nán cè,guān hé qì zhuǎn chóu。
鼓鼙敲月晕,兵甲暗霜秋。gǔ pí qiāo yuè yūn,bīng jiǎ àn shuāng qiū。
万柝行营满,千金选士收。wàn tuò xíng yíng mǎn,qiān jīn xuǎn shì shōu。
请缨犹贾疏,勒碣几班游。qǐng yīng yóu jiǎ shū,lēi jié jǐ bān yóu。
金马名谁在,铜驼迹自留。jīn mǎ míng shuí zài,tóng tuó jì zì liú。
乘轩吾道薄,赐第主恩稠。chéng xuān wú dào báo,cì dì zhǔ ēn chóu。
远愧吴门卒,朝簪未敢投。yuǎn kuì wú mén zú,cháo zān wèi gǎn tóu。

送楚人曹生义乌令

王世贞

美人御瑶舄,别我去长安。měi rén yù yáo xì,bié wǒ qù zhǎng ān。
步草俱称植,栽花不让潘。bù cǎo jù chēng zhí,zāi huā bù ràng pān。
贤如楚令尹,秩是汉郎官。xián rú chǔ lìng yǐn,zhì shì hàn láng guān。
风物东阳近,声名西岘看。fēng wù dōng yáng jìn,shēng míng xī xiàn kàn。
人家稻禾足,公事酒杯宽。rén jiā dào hé zú,gōng shì jiǔ bēi kuān。
溪学郇公字,岩藏葛令丹。xī xué huán gōng zì,yán cáng gé lìng dān。
松间案猿鹤,花底集鹓鸾。sōng jiān àn yuán hè,huā dǐ jí yuān luán。
欲作临岐赠,冰壶秋月寒。yù zuò lín qí zèng,bīng hú qiū yuè hán。

送万郎中恤刑楚中

王世贞

都门惜别地,草色更油然。dōu mén xī bié dì,cǎo sè gèng yóu rán。
尔去金鸡诏,应过岳雁天。ěr qù jīn jī zhào,yīng guò yuè yàn tiān。
春波巫峡满,夏泽洞庭偏。chūn bō wū xiá mǎn,xià zé dòng tíng piān。
干羽尧阶后,轺车禹泪前。gàn yǔ yáo jiē hòu,yáo chē yǔ lèi qián。
莺啼五溪渡,花发百蛮烟。yīng tí wǔ xī dù,huā fā bǎi mán yān。
赋就如相问,江梅玉笛边。fù jiù rú xiāng wèn,jiāng méi yù dí biān。

寒食山陵道中

王世贞

马首春还薄,乾坤气未苏。mǎ shǒu chūn hái báo,qián kūn qì wèi sū。
乱山浮日断,危戍逼云孤。luàn shān fú rì duàn,wēi shù bī yún gū。
花发已如落,柳垂犹半枯。huā fā yǐ rú luò,liǔ chuí yóu bàn kū。
兵戈百战息,烟火数家无。bīng gē bǎi zhàn xī,yān huǒ shù jiā wú。
哭泣惊新鬼,扶携问老夫。kū qì jīng xīn guǐ,fú xié wèn lǎo fū。
石壕初避吏,榆岭复防胡。shí háo chū bì lì,yú lǐng fù fáng hú。
生事悲机杼,雄心抚仆姑。shēng shì bēi jī zhù,xióng xīn fǔ pū gū。
七陵佳气在,长拱帝王都。qī líng jiā qì zài,zhǎng gǒng dì wáng dōu。

过昌平拟上经略许中丞

王世贞

豹隐终南夺,龙韬蓟北专。bào yǐn zhōng nán duó,lóng tāo jì běi zhuān。
建牙三辅色,吹角七陵烟。jiàn yá sān fǔ sè,chuī jiǎo qī líng yān。
星斗青萍外,关河紫气前。xīng dòu qīng píng wài,guān hé zǐ qì qián。
双雕下鸣镝,万马听挥鞭。shuāng diāo xià míng dī,wàn mǎ tīng huī biān。
辟易胭支岭,峥嵘苜蓿天。pì yì yān zhī lǐng,zhēng róng mù xu tiān。
高楼明月啸,横槊大风篇。gāo lóu míng yuè xiào,héng shuò dà fēng piān。
白发筹边早,黄金募士偏。bái fā chóu biān zǎo,huáng jīn mù shì piān。
还应报烽火,不复近甘泉。hái yīng bào fēng huǒ,bù fù jìn gān quán。

吴山人将遍游北边谒予索诗云元戎苏相公迎之

王世贞

扩也负奇士,飘然辞帝京。kuò yě fù qí shì,piāo rán cí dì jīng。
乾坤双旅鬓,湖海一诗名。qián kūn shuāng lǚ bìn,hú hǎi yī shī míng。
蹑履身犹健,论兵气未平。niè lǚ shēn yóu jiàn,lùn bīng qì wèi píng。
风尘沙海戍,雨雪蓟门行。fēng chén shā hǎi shù,yǔ xuě jì mén xíng。
雁已思南度,人今赋北征。yàn yǐ sī nán dù,rén jīn fù běi zhēng。
褐衣春事晚,匕首壮心惊。hè yī chūn shì wǎn,bǐ shǒu zhuàng xīn jīng。
旧识周司寇,齐名汉子卿。jiù shí zhōu sī kòu,qí míng hàn zi qīng。
九关横却月,万里画长城。jiǔ guān héng què yuè,wàn lǐ huà zhǎng chéng。
幕客金貂贵,军锋铁骑精。mù kè jīn diāo guì,jūn fēng tiě qí jīng。
青油传夜色,白羽动秋声。qīng yóu chuán yè sè,bái yǔ dòng qiū shēng。
感遇多投笔,逢时会请缨。gǎn yù duō tóu bǐ,féng shí huì qǐng yīng。
燕然如可上,勒碣问班生。yàn rán rú kě shàng,lēi jié wèn bān shēng。