古诗词

放歌赠子相考功出参闽省

王世贞

自从上帝与富媪不相得,展鳌一足摧一极。zì cóng shàng dì yǔ fù ǎo bù xiāng dé,zhǎn áo yī zú cuī yī jí。
黄河漰■向西北,赤水妖株扫奎壁,天下文章夺颜色。huáng hé pēng xiàng xī běi,chì shuǐ yāo zhū sǎo kuí bì,tiān xià wén zhāng duó yán sè。
君不见历下生尔时,脱屣辞承明。jūn bù jiàn lì xià shēng ěr shí,tuō xǐ cí chéng míng。
道傍黄绶不肯跪,刺史刺促惭颜赪。dào bàng huáng shòu bù kěn guì,cì shǐ cì cù cán yán chēng。
吴郎楚狂人,凤歌往往嘲公卿。wú láng chǔ kuáng rén,fèng gē wǎng wǎng cháo gōng qīng。
朝来襆被门下省,交游顷刻藏其名。cháo lái fú bèi mén xià shěng,jiāo yóu qǐng kè cáng qí míng。
丈夫得失为龙蛇,精灵变化空咨嗟。zhàng fū dé shī wèi lóng shé,jīng líng biàn huà kōng zī jiē。
君不见王世贞,其人口吻俱烟霞。jūn bù jiàn wáng shì zhēn,qí rén kǒu wěn jù yān xiá。
令裤铁裲裆守东海,探丸杀吏纷如麻,绿沈枪头雪生花。lìng kù tiě liǎng dāng shǒu dōng hǎi,tàn wán shā lì fēn rú má,lǜ shěn qiāng tóu xuě shēng huā。
腰间有骨不自保,屈曲脂韦竟谁道。yāo jiān yǒu gǔ bù zì bǎo,qū qū zhī wéi jìng shuí dào。
欲诣扶桑数红日,可向中原照颠倒。yù yì fú sāng shù hóng rì,kě xiàng zhōng yuán zhào diān dào。
数子岂不甘沉沦,长安城中一宗臣。shù zi qǐ bù gān chén lún,zhǎng ān chéng zhōng yī zōng chén。
酒酣击筑气益振,高歌四座空无人。jiǔ hān jī zhù qì yì zhèn,gāo gē sì zuò kōng wú rén。
恍如玉山映秋旻,句成不知有鬼神。huǎng rú yù shān yìng qiū mín,jù chéng bù zhī yǒu guǐ shén。
翩然黄鹄离天津,要驱娲石绣七闽。piān rán huáng gǔ lí tiān jīn,yào qū wā shí xiù qī mǐn。
霓为车,风为马,张石帆,槌河鼓。ní wèi chē,fēng wèi mǎ,zhāng shí fān,chuí hé gǔ。
叱来武夷君,余与汝细数。chì lái wǔ yí jūn,yú yǔ rǔ xì shù。
崇峰三十六,一一峰尖凤凰舞。chóng fēng sān shí liù,yī yī fēng jiān fèng huáng wǔ。
只今西太华、东岱宗,两山壁立峙太古。zhǐ jīn xī tài huá dōng dài zōng,liǎng shān bì lì zhì tài gǔ。
不知南天竟何力,谁撑柱。bù zhī nán tiān jìng hé lì,shuí chēng zhù。
乃今知有武夷之颠高巉岩,使君为益千仞岩,不忧岳神上相谗。nǎi jīn zhī yǒu wǔ yí zhī diān gāo chán yán,shǐ jūn wèi yì qiān rèn yán,bù yōu yuè shén shàng xiāng chán。
世贞昔东迁,宗也遗之宝剑篇。shì zhēn xī dōng qiān,zōng yě yí zhī bǎo jiàn piān。
试弹蒯缑歌,歌曲未竟风冷然。shì dàn kuǎi gōu gē,gē qū wèi jìng fēng lěng rán。
玄商起眦眦尽裂,回光滔荡难识察。xuán shāng qǐ zì zì jǐn liè,huí guāng tāo dàng nán shí chá。
遂令人间三尺铁,夜夜星辰莽回列。suì lìng rén jiān sān chǐ tiě,yè yè xīng chén mǎng huí liè。
我欲还君剑、报君诗。wǒ yù hái jūn jiàn bào jūn shī。
恐君试过延津道,化作双龙乘雨飞。kǒng jūn shì guò yán jīn dào,huà zuò shuāng lóng chéng yǔ fēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

短歌答张幼于茂才

王世贞

白龙宛转逢泥淖,渔人色喜路人笑。bái lóng wǎn zhuǎn féng ní nào,yú rén sè xǐ lù rén xiào。
空衔一寸明月珠,眼底无恩可相报。kōng xián yī cùn míng yuè zhū,yǎn dǐ wú ēn kě xiāng bào。
张生赠余瑶华篇,狂歌陨泪秋风前。zhāng shēng zèng yú yáo huá piān,kuáng gē yǔn lèi qiū fēng qián。
何时共鼓沧波去,海击三山吞紫烟。hé shí gòng gǔ cāng bō qù,hǎi jī sān shān tūn zǐ yān。

罢官杂言则鲍明远体十章

王世贞

肃肃南山松,本不畏雪霜。sù sù nán shān sōng,běn bù wèi xuě shuāng。
东家牛羊西家斧,剥琢憔悴令人伤。dōng jiā niú yáng xī jiā fǔ,bō zuó qiáo cuì lìng rén shāng。
丈夫四十彊乃仕,我今三十四还乡。zhàng fū sì shí jiàng nǎi shì,wǒ jīn sān shí sì hái xiāng。
非因倦游恋丘壑,直是家难谢冠裳。fēi yīn juàn yóu liàn qiū hè,zhí shì jiā nán xiè guān shang。
邻里老翁怪我红颜未凋歇,前劝葡萄美酒玻璃觞。lín lǐ lǎo wēng guài wǒ hóng yán wèi diāo xiē,qián quàn pú táo měi jiǔ bō lí shāng。
再拜谢老翁,我今有酒不敢尝。zài bài xiè lǎo wēng,wǒ jīn yǒu jiǔ bù gǎn cháng。
胸中珠玑十二斛,斛斛十黄金。xiōng zhōng zhū jī shí èr hú,hú hú shí huáng jīn。
欲吐复摧藏,留照男儿一寸心。yù tǔ fù cuī cáng,liú zhào nán ér yī cùn xīn。
丰城宝剑如得出,改作镰刈向长林。fēng chéng bǎo jiàn rú dé chū,gǎi zuò lián yì xiàng zhǎng lín。

罢官杂言则鲍明远体十章

王世贞

梁王太傅三十三,日夜掩泣向重原。liáng wáng tài fù sān shí sān,rì yè yǎn qì xiàng zhòng yuán。
我今幸加一日长,罢官归去复何言。wǒ jīn xìng jiā yī rì zhǎng,bà guān guī qù fù hé yán。
南山谷头一种兰,获免剪刈愁霜寒。nán shān gǔ tóu yī zhǒng lán,huò miǎn jiǎn yì chóu shuāng hán。
折置怀袖中,虽云枯槁香未残。zhé zhì huái xiù zhōng,suī yún kū gǎo xiāng wèi cán。
千秋意气尽今日,别有长技出人端。qiān qiū yì qì jǐn jīn rì,bié yǒu zhǎng jì chū rén duān。
请看樊郦绛灌竟谁在,曲肱蔬食不足叹。qǐng kàn fán lì jiàng guàn jìng shuí zài,qū gōng shū shí bù zú tàn。

罢官杂言则鲍明远体十章

王世贞

东家请急归,骊驹玉勒多光辉。dōng jiā qǐng jí guī,lí jū yù lēi duō guāng huī。
西家乞骸还,秋风尽买南山田。xī jiā qǐ hái hái,qiū fēng jǐn mǎi nán shān tián。
我今遘家难,仓皇荷恩休。wǒ jīn gòu jiā nán,cāng huáng hé ēn xiū。
囊中俸钱支取尽,明年要典鹔鹴裘。náng zhōng fèng qián zhī qǔ jǐn,míng nián yào diǎn sù shuāng qiú。
男儿有身饥亦可,恨不饱杀安昌侯。nán ér yǒu shēn jī yì kě,hèn bù bǎo shā ān chāng hóu。

罢官杂言则鲍明远体十章

王世贞

昔时骑羊总角儿,三三两两诵书诗。xī shí qí yáng zǒng jiǎo ér,sān sān liǎng liǎng sòng shū shī。
颜衰鬓秃不称意,犹挟残编乞有司。yán shuāi bìn tū bù chēng yì,yóu xié cán biān qǐ yǒu sī。
人生欲官不可得,问我得官胡弃之。rén shēng yù guān bù kě dé,wèn wǒ dé guān hú qì zhī。
六月绣襦绮袷黄金胄,行人拍手好威仪。liù yuè xiù rú qǐ jiá huáng jīn zhòu,xíng rén pāi shǒu hǎo wēi yí。
与君谈苦君未信,请君自衣还自知。yǔ jūn tán kǔ jūn wèi xìn,qǐng jūn zì yī hái zì zhī。

罢官杂言则鲍明远体十章

王世贞

今我对酒哽咽不能饮,诸君且为尽一觞。jīn wǒ duì jiǔ gěng yàn bù néng yǐn,zhū jūn qiě wèi jǐn yī shāng。
南山耿雉入兔网,北山甜李代桃僵。nán shān gěng zhì rù tù wǎng,běi shān tián lǐ dài táo jiāng。
直弦曲钩那足问,齐竽赵瑟不相当。zhí xián qū gōu nà zú wèn,qí yú zhào sè bù xiāng dāng。
少年读书数万字,一字不入五侯七贵场。shǎo nián dú shū shù wàn zì,yī zì bù rù wǔ hóu qī guì chǎng。
孔家熙先悔作贼,三十左右尚书郎。kǒng jiā xī xiān huǐ zuò zéi,sān shí zuǒ yòu shàng shū láng。

罢官杂言则鲍明远体十章

王世贞

昨日罢官归,今日度关梁。zuó rì bà guān guī,jīn rì dù guān liáng。
关吏喧呼前致诘,胡不倾倒书生囊。guān lì xuān hū qián zhì jí,hú bù qīng dào shū shēng náng。
磬折听讥征,一一为奉偿。qìng zhé tīng jī zhēng,yī yī wèi fèng cháng。
僮仆面如土,怨我鱼服不自量。tóng pū miàn rú tǔ,yuàn wǒ yú fú bù zì liàng。
我今舍此欲何服,金带错莫无精光。wǒ jīn shě cǐ yù hé fú,jīn dài cuò mò wú jīng guāng。
诸君但怨莫相就,养鸡牧豕正仓忙。zhū jūn dàn yuàn mò xiāng jiù,yǎng jī mù shǐ zhèng cāng máng。

罢官杂言则鲍明远体十章

王世贞

东船少年破衣不掩胫,秋风肃肃皮肉冷。dōng chuán shǎo nián pò yī bù yǎn jìng,qiū fēng sù sù pí ròu lěng。
昨者蒲博胜十钱,从朝欢呼迫至暝。zuó zhě pú bó shèng shí qián,cóng cháo huān hū pò zhì míng。
西船老翁紫衣何赫奕,七十悬车二千石。xī chuán lǎo wēng zǐ yī hé hè yì,qī shí xuán chē èr qiān shí。
少儿恩请未授官,日日抚髀长太息。shǎo ér ēn qǐng wèi shòu guān,rì rì fǔ bì zhǎng tài xī。
人生悲喜宁有穷,老翁冉冉向下舂,但令少年作老翁。rén shēng bēi xǐ níng yǒu qióng,lǎo wēng rǎn rǎn xiàng xià chōng,dàn lìng shǎo nián zuò lǎo wēng。

罢官杂言则鲍明远体十章

王世贞

饮用葡萄九酝清泠之美酒,焚用都梁百和旖旎之妙香。yǐn yòng pú táo jiǔ yùn qīng líng zhī měi jiǔ,fén yòng dōu liáng bǎi hé yǐ nǐ zhī miào xiāng。
骑用金錽流铃蹑恍之宛马,坐用垂苏浑银平脱之胡床。qí yòng jīn wàn liú líng niè huǎng zhī wǎn mǎ,zuò yòng chuí sū hún yín píng tuō zhī hú chuáng。
博场姬馆使意气,东郊南陌争辉光。bó chǎng jī guǎn shǐ yì qì,dōng jiāo nán mò zhēng huī guāng。
顾谓竖儒子安用,终日仰面看屋梁。gù wèi shù rú zi ān yòng,zhōng rì yǎng miàn kàn wū liáng。
胸中贮书千万卷,两人担将瘗北邙。xiōng zhōng zhù shū qiān wàn juǎn,liǎng rén dān jiāng yì běi máng。

罢官杂言则鲍明远体十章

王世贞

爰居海上来,飞至鲁东门,鸣钟击鼓奏牺尊。yuán jū hǎi shàng lái,fēi zhì lǔ dōng mén,míng zhōng jī gǔ zòu xī zūn。
低头结嗉不能饮,哀鸣踯躅欲有言。dī tóu jié sù bù néng yǐn,āi míng zhí zhú yù yǒu yán。
温沂寒泗有息壤,区区饮啄自生存。wēn yí hán sì yǒu xī rǎng,qū qū yǐn zhuó zì shēng cún。
女家司寇接淅就长道,何不留置明堂享清庙。nǚ jiā sī kòu jiē xī jiù zhǎng dào,hé bù liú zhì míng táng xiǎng qīng miào。
于嗟三卿太草草,可以人而不如鸟。yú jiē sān qīng tài cǎo cǎo,kě yǐ rén ér bù rú niǎo。

罢官杂言则鲍明远体十章

王世贞

君不见汉班姬,增成避宠时,团扇掩泣秋萤低。jūn bù jiàn hàn bān jī,zēng chéng bì chǒng shí,tuán shàn yǎn qì qiū yíng dī。
银床象簟一半冷,绮户寂历流蛛丝。yín chuáng xiàng diàn yī bàn lěng,qǐ hù jì lì liú zhū sī。
此时飞燕在昭阳,君王一身尚不足,赤凤飞来燕侍郎。cǐ shí fēi yàn zài zhāo yáng,jūn wáng yī shēn shàng bù zú,chì fèng fēi lái yàn shì láng。
十五吹箫庆安世,寻常掣履冯无方。shí wǔ chuī xiāo qìng ān shì,xún cháng chè lǚ féng wú fāng。
长安道上黄金偏,但至西坊甲第不复前。zhǎng ān dào shàng huáng jīn piān,dàn zhì xī fāng jiǎ dì bù fù qián。
竖儒杖头挑一钱,亦足买醉春风颠,我今无言君且眠。shù rú zhàng tóu tiāo yī qián,yì zú mǎi zuì chūn fēng diān,wǒ jīn wú yán jūn qiě mián。

德甫数辱解衣之惠而负约不来乃成此赠

王世贞

邂逅逢君蓟门市,一语绨袍解相衣。xiè hòu féng jūn jì mén shì,yī yǔ tí páo jiě xiāng yī。
课儿日日扫衡门,五马朝天不时诣。kè ér rì rì sǎo héng mén,wǔ mǎ cháo tiān bù shí yì。
乍可成都典鹔鹴,谁从北海怜精卫。zhà kě chéng dōu diǎn sù shuāng,shuí cóng běi hǎi lián jīng wèi。
青门祖道自衣冠,搔首何人泪暗弹。qīng mén zǔ dào zì yī guān,sāo shǒu hé rén lèi àn dàn。
读罢残编游侠传,五陵霜色至今寒。dú bà cán biān yóu xiá chuán,wǔ líng shuāng sè zhì jīn hán。

长短句奉赠沂阳王子

王世贞

君不见沂阳子,胸中磊块无不有。jūn bù jiàn yí yáng zi,xiōng zhōng lěi kuài wú bù yǒu。
鸿都十上垂白首,七尺犹沈阛阓间,片言虚落公卿口。hóng dōu shí shàng chuí bái shǒu,qī chǐ yóu shěn huán huì jiān,piàn yán xū luò gōng qīng kǒu。
归来买田无负郭,抱膝哀吟动寥廓。guī lái mǎi tián wú fù guō,bào xī āi yín dòng liáo kuò。
琥珀春浮大白明,芙蓉日抱双丸跃。hǔ pò chūn fú dà bái míng,fú róng rì bào shuāng wán yuè。
沂阳子,卓荦一丈夫,何不南扫百粤北幽都。yí yáng zi,zhuó luò yī zhàng fū,hé bù nán sǎo bǎi yuè běi yōu dōu。
虎可咀,龙可屠,六翮欲奋青云徂。hǔ kě jǔ,lóng kě tú,liù hé yù fèn qīng yún cú。
沂阳子,咄咄勒成五千言,胡为乎长风东南来,吹上赪鲤鱼。yí yáng zi,duō duō lēi chéng wǔ qiān yán,hú wèi hū zhǎng fēng dōng nán lái,chuī shàng chēng lǐ yú。
两角外衔垂流苏,中有三尺素,启之灿烂霞文舒。liǎng jiǎo wài xián chuí liú sū,zhōng yǒu sān chǐ sù,qǐ zhī càn làn xiá wén shū。
奕者刘生致区区,道尔问讯余何如。yì zhě liú shēng zhì qū qū,dào ěr wèn xùn yú hé rú。
又不见野人自䗶几两屐,日日吴山弄秋色。yòu bù jiàn yě rén zì là jǐ liǎng jī,rì rì wú shān nòng qiū sè。
沂阳子,仰面看屋梁,万岁千秋更愁寂。yí yáng zi,yǎng miàn kàn wū liáng,wàn suì qiān qiū gèng chóu jì。

徐子与自郡谪归诸名士同泛石湖分韵得纸字

王世贞

石湖天开镜中水,烟涛东浸吴王垒。shí hú tiān kāi jìng zhōng shuǐ,yān tāo dōng jìn wú wáng lěi。
峰头古刹接上方,松阴半落澄波里。fēng tóu gǔ shā jiē shàng fāng,sōng yīn bàn luò chéng bō lǐ。
日月浮沉总跳丸,云霞舒卷时成绮。rì yuè fú chén zǒng tiào wán,yún xiá shū juǎn shí chéng qǐ。
问谁游者徐使君,归来沾沾殊自喜。wèn shuí yóu zhě xú shǐ jūn,guī lái zhān zhān shū zì xǐ。
高第不拜颍川金,新诗空贵洛阳纸。gāo dì bù bài yǐng chuān jīn,xīn shī kōng guì luò yáng zhǐ。
以兹五马倦买臣,欲泛扁舟随范蠡。yǐ zī wǔ mǎ juàn mǎi chén,yù fàn biǎn zhōu suí fàn lí。
野夫兄弟操酒船,重以吴下诸名士。yě fū xiōng dì cāo jiǔ chuán,zhòng yǐ wú xià zhū míng shì。
据石雄披万里襟,枕流清洗千秋耳。jù shí xióng pī wàn lǐ jīn,zhěn liú qīng xǐ qiān qiū ěr。
醉狂颠倒为子歌,立波摧空大风起。zuì kuáng diān dào wèi zi gē,lì bō cuī kōng dà fēng qǐ。
榜人色夺催欲罢,回首中原暮山紫。bǎng rén sè duó cuī yù bà,huí shǒu zhōng yuán mù shān zǐ。
骊龙有珠郁未吐,夜色苍茫暗归舣。lí lóng yǒu zhū yù wèi tǔ,yè sè cāng máng àn guī yǐ。
但住十日了不妨,君不见五湖已属王元美。dàn zhù shí rì le bù fáng,jūn bù jiàn wǔ hú yǐ shǔ wáng yuán měi。

林公励志薰修七日不食走笔问之

王世贞

东林公,东林公,禅房寂寂苍苔空。dōng lín gōng,dōng lín gōng,chán fáng jì jì cāng tái kōng。
七日不受人天供,出门双颊桃花红。qī rì bù shòu rén tiān gōng,chū mén shuāng jiá táo huā hóng。
我不愿白牛乳,回汝黄金色。wǒ bù yuàn bái niú rǔ,huí rǔ huáng jīn sè。
亦不愿一麻复一米,令汝肌肤削如腊。yì bù yuàn yī má fù yī mǐ,lìng rǔ jī fū xuē rú là。
藜羹豆饭香且圆,树影忽过窗西偏。lí gēng dòu fàn xiāng qiě yuán,shù yǐng hū guò chuāng xī piān。
即呼杂食吾亦可,饱啜松风任意眠。jí hū zá shí wú yì kě,bǎo chuài sōng fēng rèn yì mián。