古诗词

放歌赠子相考功出参闽省

王世贞

自从上帝与富媪不相得,展鳌一足摧一极。zì cóng shàng dì yǔ fù ǎo bù xiāng dé,zhǎn áo yī zú cuī yī jí。
黄河漰■向西北,赤水妖株扫奎壁,天下文章夺颜色。huáng hé pēng xiàng xī běi,chì shuǐ yāo zhū sǎo kuí bì,tiān xià wén zhāng duó yán sè。
君不见历下生尔时,脱屣辞承明。jūn bù jiàn lì xià shēng ěr shí,tuō xǐ cí chéng míng。
道傍黄绶不肯跪,刺史刺促惭颜赪。dào bàng huáng shòu bù kěn guì,cì shǐ cì cù cán yán chēng。
吴郎楚狂人,凤歌往往嘲公卿。wú láng chǔ kuáng rén,fèng gē wǎng wǎng cháo gōng qīng。
朝来襆被门下省,交游顷刻藏其名。cháo lái fú bèi mén xià shěng,jiāo yóu qǐng kè cáng qí míng。
丈夫得失为龙蛇,精灵变化空咨嗟。zhàng fū dé shī wèi lóng shé,jīng líng biàn huà kōng zī jiē。
君不见王世贞,其人口吻俱烟霞。jūn bù jiàn wáng shì zhēn,qí rén kǒu wěn jù yān xiá。
令裤铁裲裆守东海,探丸杀吏纷如麻,绿沈枪头雪生花。lìng kù tiě liǎng dāng shǒu dōng hǎi,tàn wán shā lì fēn rú má,lǜ shěn qiāng tóu xuě shēng huā。
腰间有骨不自保,屈曲脂韦竟谁道。yāo jiān yǒu gǔ bù zì bǎo,qū qū zhī wéi jìng shuí dào。
欲诣扶桑数红日,可向中原照颠倒。yù yì fú sāng shù hóng rì,kě xiàng zhōng yuán zhào diān dào。
数子岂不甘沉沦,长安城中一宗臣。shù zi qǐ bù gān chén lún,zhǎng ān chéng zhōng yī zōng chén。
酒酣击筑气益振,高歌四座空无人。jiǔ hān jī zhù qì yì zhèn,gāo gē sì zuò kōng wú rén。
恍如玉山映秋旻,句成不知有鬼神。huǎng rú yù shān yìng qiū mín,jù chéng bù zhī yǒu guǐ shén。
翩然黄鹄离天津,要驱娲石绣七闽。piān rán huáng gǔ lí tiān jīn,yào qū wā shí xiù qī mǐn。
霓为车,风为马,张石帆,槌河鼓。ní wèi chē,fēng wèi mǎ,zhāng shí fān,chuí hé gǔ。
叱来武夷君,余与汝细数。chì lái wǔ yí jūn,yú yǔ rǔ xì shù。
崇峰三十六,一一峰尖凤凰舞。chóng fēng sān shí liù,yī yī fēng jiān fèng huáng wǔ。
只今西太华、东岱宗,两山壁立峙太古。zhǐ jīn xī tài huá dōng dài zōng,liǎng shān bì lì zhì tài gǔ。
不知南天竟何力,谁撑柱。bù zhī nán tiān jìng hé lì,shuí chēng zhù。
乃今知有武夷之颠高巉岩,使君为益千仞岩,不忧岳神上相谗。nǎi jīn zhī yǒu wǔ yí zhī diān gāo chán yán,shǐ jūn wèi yì qiān rèn yán,bù yōu yuè shén shàng xiāng chán。
世贞昔东迁,宗也遗之宝剑篇。shì zhēn xī dōng qiān,zōng yě yí zhī bǎo jiàn piān。
试弹蒯缑歌,歌曲未竟风冷然。shì dàn kuǎi gōu gē,gē qū wèi jìng fēng lěng rán。
玄商起眦眦尽裂,回光滔荡难识察。xuán shāng qǐ zì zì jǐn liè,huí guāng tāo dàng nán shí chá。
遂令人间三尺铁,夜夜星辰莽回列。suì lìng rén jiān sān chǐ tiě,yè yè xīng chén mǎng huí liè。
我欲还君剑、报君诗。wǒ yù hái jūn jiàn bào jūn shī。
恐君试过延津道,化作双龙乘雨飞。kǒng jūn shì guò yán jīn dào,huà zuò shuāng lóng chéng yǔ fēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

题襄王含春亭

王世贞

初曦启群象,兹亭独先得。chū xī qǐ qún xiàng,zī tíng dú xiān dé。
君子感退藏,翛然闭一室。jūn zi gǎn tuì cáng,xiāo rán bì yī shì。
珠玉岂不光,含之润山泽。zhū yù qǐ bù guāng,hán zhī rùn shān zé。

题坦庵老人诗画册为甥金博士

王世贞

坦庵一老人,荡荡躬履素。tǎn ān yī lǎo rén,dàng dàng gōng lǚ sù。
里多明哲士,琅琅相标署。lǐ duō míng zhé shì,láng láng xiāng biāo shǔ。
词翰犹若新,人与庵非故。cí hàn yóu ruò xīn,rén yǔ ān fēi gù。
居易仰前修,宅平谐所慕。jū yì yǎng qián xiū,zhái píng xié suǒ mù。
介然桃李蹊,迷阳安得妒。jiè rán táo lǐ qī,mí yáng ān dé dù。
方寸苟不夷,羊肠起中路。fāng cùn gǒu bù yí,yáng cháng qǐ zhōng lù。
寄言宅相子,毋为狭邪误。jì yán zhái xiāng zi,wú wèi xiá xié wù。

洪山人自永嘉偕肖甫司马过吴门轻舟入访云将入燕赴平津之约余时病起为蔬食以供从容久之因成一章为别

王世贞

白日丽中天,群星环北极。bái rì lì zhōng tiān,qún xīng huán běi jí。
麟凤既郊游,猿鹤不遑息。lín fèng jì jiāo yóu,yuán hè bù huáng xī。
策杖辞永嘉,呼舠凌震泽。cè zhàng cí yǒng jiā,hū dāo líng zhèn zé。
欣陪元礼济,将首赣君席。xīn péi yuán lǐ jì,jiāng shǒu gàn jūn xí。
余时病初起,苍苔绣行迹。yú shí bìng chū qǐ,cāng tái xiù xíng jì。
一刺破衡门,胡床下东壁。yī cì pò héng mén,hú chuáng xià dōng bì。
暂割周颙嗜,聊充井丹食。zàn gē zhōu yóng shì,liáo chōng jǐng dān shí。
宿酝挏乳浓,新炊菰米黑。sù yùn dòng rǔ nóng,xīn chuī gū mǐ hēi。
饭罢何所为,嗒然竟日夕。fàn bà hé suǒ wèi,dā rán jìng rì xī。
空名无可借,实际嗟何得。kōng míng wú kě jiè,shí jì jiē hé dé。
试看眉宇间,宁无首阳色。shì kàn méi yǔ jiān,níng wú shǒu yáng sè。

先师移龛日忽已三周晨兴作供感叹有述

王世贞

昔在岁庚辰,仲冬月二吉。xī zài suì gēng chén,zhòng dōng yuè èr jí。
于时自徐墓,少女风转疾。yú shí zì xú mù,shǎo nǚ fēng zhuǎn jí。
冒雨扶师龛,仓皇以身衵。mào yǔ fú shī kān,cāng huáng yǐ shēn yì。
密幂无际云,熹微露隙日。mì mì wú jì yún,xī wēi lù xì rì。
倏尔四垂净,荧然一星出。shū ěr sì chuí jìng,yíng rán yī xīng chū。
千旌斗缤沓,万户奏芬苾。qiān jīng dòu bīn dá,wàn hù zòu fēn bì。
师龛既已奠,余亦宁耳室。shī kān jì yǐ diàn,yú yì níng ěr shì。
虽谢衾枕殢,而多笔研役。suī xiè qīn zhěn tì,ér duō bǐ yán yì。
厌事事转多,问心心或轶。yàn shì shì zhuǎn duō,wèn xīn xīn huò yì。
良友多中溃,竖子时见嫉。liáng yǒu duō zhōng kuì,shù zi shí jiàn jí。
三载俄已周,所得无一实。sān zài é yǐ zhōu,suǒ dé wú yī shí。
夜雪射晶荧,晨霞吐鲜霱。yè xuě shè jīng yíng,chén xiá tǔ xiān yù。
仿佛灵驾过,能无内惭怵。fǎng fú líng jià guò,néng wú nèi cán chù。
更矢蹈海言,仰希出世术。gèng shǐ dǎo hǎi yán,yǎng xī chū shì shù。
将从咫尺地,泛扫万缘毕。jiāng cóng zhǐ chǐ dì,fàn sǎo wàn yuán bì。

见有演关侯斩貂蝉传奇者感而有述

王世贞

董姬昔为吕,貂蝉居上头。dǒng jī xī wèi lǚ,diāo chán jū shàng tóu。
自夸预帷幄,肯作抱衾裯。zì kuā yù wéi wò,kěn zuò bào qīn chóu。
一朝事势异,改服媚其仇。yī cháo shì shì yì,gǎi fú mèi qí chóu。
心心托汉寿,语语厌温侯。xīn xīn tuō hàn shòu,yǔ yǔ yàn wēn hóu。
忿激义鹘拳,眦裂丹凤眸。fèn jī yì gǔ quán,zì liè dān fèng móu。
孤魄残舞衣,腥血溅吴钩。gū pò cán wǔ yī,xīng xuè jiàn wú gōu。
兹事岂必真,可以快千秋。zī shì qǐ bì zhēn,kě yǐ kuài qiān qiū。
旦闻抱琵琶,夕弄他人舟。dàn wén bào pí pá,xī nòng tā rén zhōu。
售者何足言,受者能不羞。shòu zhě hé zú yán,shòu zhě néng bù xiū。
宁如楚虞姬,一死不徇刘。níng rú chǔ yú jī,yī sǐ bù xùn liú。

周子家会稽狮山傍因以狮屏自号其游吴也诸生多从受经魏子请余赋之

王世贞

会稽有狮山,之子庐其岫。huì jī yǒu shī shān,zhī zi lú qí xiù。
生平富经术,所至必教授。shēng píng fù jīng shù,suǒ zhì bì jiào shòu。
精言散不乱,雄气摄群斗。jīng yán sàn bù luàn,xióng qì shè qún dòu。
坛专师利座,义夺法王吼。tán zhuān shī lì zuò,yì duó fǎ wáng hǒu。
雾豹奚足言,云龙终有遘。wù bào xī zú yán,yún lóng zhōng yǒu gòu。
何必拥皋比,诸生群且就。hé bì yōng gāo bǐ,zhū shēng qún qiě jiù。

题赠虹皋子

王世贞

昔睹蓬莱虹,维时午初霁。xī dǔ péng lái hóng,wéi shí wǔ chū jì。
恍若梵天桥,旌拂拥螺髻。huǎng ruò fàn tiān qiáo,jīng fú yōng luó jì。
有桥吴江湄,列星七十二。yǒu qiáo wú jiāng méi,liè xīng qī shí èr。
连蜷下饮水,夭矫垂虹势。lián quán xià yǐn shuǐ,yāo jiǎo chuí hóng shì。
结庐栖近皋,之子托深契。jié lú qī jìn gāo,zhī zi tuō shēn qì。
文彩成五色,中含不平气。wén cǎi chéng wǔ sè,zhōng hán bù píng qì。
虽等望云渴,毋取贯日锐。suī děng wàng yún kě,wú qǔ guàn rì ruì。
变幻俄顷间,造物小儿戏。biàn huàn é qǐng jiān,zào wù xiǎo ér xì。
何似以桥名,千秋恒利济。hé shì yǐ qiáo míng,qiān qiū héng lì jì。

题海峰图为故金同文先生作

王世贞

六鳌既失守,十洲俄半摧。liù áo jì shī shǒu,shí zhōu é bàn cuī。
苍然东海色,忽堕一峰来。cāng rán dōng hǎi sè,hū duò yī fēng lái。
插云斗柄出,浴日扶桑开。chā yún dòu bǐng chū,yù rì fú sāng kāi。
停琴听洪涛,乘桴问九垓。tíng qín tīng hóng tāo,chéng fú wèn jiǔ gāi。
鲁连无世念,安期有仙才。lǔ lián wú shì niàn,ān qī yǒu xiān cái。
高踪不可即,披图良快哉。gāo zōng bù kě jí,pī tú liáng kuài zāi。

张秀才母七十

王世贞

夫人昔归张,中道损欢燕。fū rén xī guī zhāng,zhōng dào sǔn huān yàn。
清心玉同洁,劲节霜不变。qīng xīn yù tóng jié,jìn jié shuāng bù biàn。
有子熊丸训,早登鸿都选。yǒu zi xióng wán xùn,zǎo dēng hóng dōu xuǎn。
岁裁尚方服,日割大官膳。suì cái shàng fāng fú,rì gē dà guān shàn。
夫人不色喜,谓尔必陈善。fū rén bù sè xǐ,wèi ěr bì chén shàn。
持纲忤上宰,积媾承严谴。chí gāng wǔ shàng zǎi,jī gòu chéng yán qiǎn。
相与耕绵田,夷然了无怨。xiāng yǔ gēng mián tián,yí rán le wú yuàn。
今来赐环日,再展添筹宴。jīn lái cì huán rì,zài zhǎn tiān chóu yàn。
欲知孟母贤,请诵子舆传。yù zhī mèng mǔ xián,qǐng sòng zi yú chuán。

用韵自警

王世贞

寂尔当春昼,恍然现余过。jì ěr dāng chūn zhòu,huǎng rán xiàn yú guò。
仅晓身外师,不识师中我。jǐn xiǎo shēn wài shī,bù shí shī zhōng wǒ。
逞笔亡所裁,几复酿语祸。chěng bǐ wáng suǒ cái,jǐ fù niàng yǔ huò。
回涂涂转迷,蹈海海仍苦。huí tú tú zhuǎn mí,dǎo hǎi hǎi réng kǔ。
所执但空花,而乃希真果。suǒ zhí dàn kōng huā,ér nǎi xī zhēn guǒ。
俯惭抖擞念,仰愧慈悲父。fǔ cán dǒu sǒu niàn,yǎng kuì cí bēi fù。
名欲一线牵,百愆成子母。míng yù yī xiàn qiān,bǎi qiān chéng zi mǔ。
搜之若微细,任之终失堕。sōu zhī ruò wēi xì,rèn zhī zhōng shī duò。
真一苟有亏,毕生莫能补。zhēn yī gǒu yǒu kuī,bì shēng mò néng bǔ。
冉冉崦嵫照,沉沉北邙土。rǎn rǎn yān zī zhào,chén chén běi máng tǔ。
不解去日愁,为昧来时路。bù jiě qù rì chóu,wèi mèi lái shí lù。
试一唤王生,王生必回顾。shì yī huàn wáng shēng,wáng shēng bì huí gù。
惺惺与昏昏,两反当两助。xīng xīng yǔ hūn hūn,liǎng fǎn dāng liǎng zhù。
于此尚因循,贤圣莫能度。yú cǐ shàng yīn xún,xián shèng mò néng dù。

赠别邢氏邢子愿按吴吴人德之而迁楚藩少参以去不佞尤有慨焉因成二章盖比兴之义胜云尔

王世贞

三吴昔沴疠,原野何葳蕤。sān wú xī lì lì,yuán yě hé wēi ruí。
灵雨从北来,为我日夜滋。líng yǔ cóng běi lái,wèi wǒ rì yè zī。
破块将作膏,润枯将作荑。pò kuài jiāng zuò gāo,rùn kū jiāng zuò tí。
旱魃何相仇,狂飙中夺之。hàn bá hé xiāng chóu,kuáng biāo zhōng duó zhī。
一展衡巫云,再展七泽?。yī zhǎn héng wū yún,zài zhǎn qī zé。
吴民泣相呴,焉用真宰为。wú mín qì xiāng xǔ,yān yòng zhēn zǎi wèi。
虚矣诅楚言,楚氓仍见私。xū yǐ zǔ chǔ yán,chǔ máng réng jiàn sī。

赠别邢氏邢子愿按吴吴人德之而迁楚藩少参以去不佞尤有慨焉因成二章盖比兴之义胜云尔

王世贞

日余困薖轴,上书方乞骸。rì yú kùn kē zhóu,shàng shū fāng qǐ hái。
感君缠绵意,报君缱绻怀。gǎn jūn chán mián yì,bào jūn qiǎn quǎn huái。
北风荡征尘,昼暝十二街。běi fēng dàng zhēng chén,zhòu míng shí èr jiē。
我以为兄弟,焉知虎与豺。wǒ yǐ wèi xiōng dì,yān zhī hǔ yǔ chái。
青镜光不亏,浮尘焉见霾。qīng jìng guāng bù kuī,fú chén yān jiàn mái。
韶年负奇蓄,胜际未讵涯。sháo nián fù qí xù,shèng jì wèi jù yá。
椹衫黄金带,紫盖白鼻騧。shèn shān huáng jīn dài,zǐ gài bái bí guā。
楚游诚云乐,和郢况不乖。chǔ yóu chéng yún lè,hé yǐng kuàng bù guāi。

袁母劳夫人六十

王世贞

吾友袁汝南,英英瑚琏器。wú yǒu yuán rǔ nán,yīng yīng hú liǎn qì。
晚达仍坎轲,才高遽倾弃。wǎn dá réng kǎn kē,cái gāo jù qīng qì。
少宽黔娄橐,未毕向平累。shǎo kuān qián lóu tuó,wèi bì xiàng píng lèi。
七女仅一儿,右军遘全异。qī nǚ jǐn yī ér,yòu jūn gòu quán yì。
矫矫劳夫人,为之代终事。jiǎo jiǎo láo fū rén,wèi zhī dài zhōng shì。
婚嫁悉以偿,庐产毋中废。hūn jià xī yǐ cháng,lú chǎn wú zhōng fèi。
诲子必义方,不迁隃孟氏。huì zi bì yì fāng,bù qiān shù mèng shì。
头角俄崭然,箕裘当有继。tóu jiǎo é zhǎn rán,jī qiú dāng yǒu jì。
雅闻甲子周,轩冕光照地。yǎ wén jiǎ zi zhōu,xuān miǎn guāng zhào dì。
桑榆蔼余照,松柏绵晚翠。sāng yú ǎi yú zhào,sōng bǎi mián wǎn cuì。
道韫无报客,贤声自吴会。dào yùn wú bào kè,xián shēng zì wú huì。

故将军何维圣自维扬来礼昙师毕即出新编见示斐然之感遂成四韵赠之

王世贞

何逊在扬州,轻舠访娄浒。hé xùn zài yáng zhōu,qīng dāo fǎng lóu hǔ。
骠骑雅佞佛,将军不好武。biāo qí yǎ nìng fú,jiāng jūn bù hǎo wǔ。
旃檀袅犹馥,牟尼烱还吐。zhān tán niǎo yóu fù,móu ní jiǒng hái tǔ。
毋使罔象求,留之媚灵腑。wú shǐ wǎng xiàng qiú,liú zhī mèi líng fǔ。

送顾吏部迁山东臬副并托访于鳞冢

王世贞

顾荣江左彦,藻翰复超绝。gù róng jiāng zuǒ yàn,zǎo hàn fù chāo jué。
一辞笠泽云,十倡钟山雪。yī cí lì zé yún,shí chàng zhōng shān xuě。
水镜含春温,冰壶朗秋月。shuǐ jìng hán chūn wēn,bīng hú lǎng qiū yuè。
时烦巨源启,遂佐东秦臬。shí fán jù yuán qǐ,suì zuǒ dōng qín niè。
褰帷风泱泱,摇笔霜列冽。qiān wéi fēng yāng yāng,yáo bǐ shuāng liè liè。
旧游三十年,约略为子说。jiù yóu sān shí nián,yuē lüè wèi zi shuō。
上有华不注,下有和郢骨。shàng yǒu huá bù zhù,xià yǒu hé yǐng gǔ。
微言犹若新,与山斗巀嵲。wēi yán yóu ruò xīn,yǔ shān dòu jié niè。
吾子虽异时,同调必心悦。wú zi suī yì shí,tóng diào bì xīn yuè。
倘表郑公乡,千古偕不灭。tǎng biǎo zhèng gōng xiāng,qiān gǔ xié bù miè。