古诗词

醉后信口劝客饮

王世贞

今日为客,挂却头上豸,解我腰间鱼。jīn rì wèi kè,guà què tóu shàng zhì,jiě wǒ yāo jiān yú。
簪缨缧绁不足道,形骸土木终何如。zān yīng léi xiè bù zú dào,xíng hái tǔ mù zhōng hé rú。
少年弹棋六博兼摴蒱,一一将置前庭除,与客递起为欢娱。shǎo nián dàn qí liù bó jiān chū pú,yī yī jiāng zhì qián tíng chú,yǔ kè dì qǐ wèi huān yú。
东流之水西上舻,世人自贤吾自愚。dōng liú zhī shuǐ xī shàng lú,shì rén zì xián wú zì yú。
客不见洛阳苏生恶少年,开口造化俱无权。kè bù jiàn luò yáng sū shēng è shǎo nián,kāi kǒu zào huà jù wú quán。
横六黄金五车裂,总为城南二顷田。héng liù huáng jīn wǔ chē liè,zǒng wèi chéng nán èr qǐng tián。
客不见魏齐声势同山丘,厕中死人断君头。kè bù jiàn wèi qí shēng shì tóng shān qiū,cè zhōng sǐ rén duàn jūn tóu。
黥徒马食相堂下,当时溺者秦应侯。qíng tú mǎ shí xiāng táng xià,dāng shí nì zhě qín yīng hóu。
人生反覆难预期,精灵一别千忧随。rén shēng fǎn fù nán yù qī,jīng líng yī bié qiān yōu suí。
请看草木有荣悴,荣者何恩怨者谁。qǐng kàn cǎo mù yǒu róng cuì,róng zhě hé ēn yuàn zhě shuí。
丈夫不能龌龊权门取荣贵,驱遣七尺供妻子。zhàng fū bù néng wò chuò quán mén qǔ róng guì,qū qiǎn qī chǐ gōng qī zi。
又不能仰面看屋梁,万岁千秋亦如此。yòu bù néng yǎng miàn kàn wū liáng,wàn suì qiān qiū yì rú cǐ。
浊泾清渭何能理,先生一言客记取,拍浮酒船吾足矣。zhuó jīng qīng wèi hé néng lǐ,xiān shēng yī yán kè jì qǔ,pāi fú jiǔ chuán wú zú yǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

答徐文果

王世贞

雪压湖绵鲙水晶,书邮岁岁不曾停。xuě yā hú mián kuài shuǐ jīng,shū yóu suì suì bù céng tíng。
纵然苕霅如双眼,可似徐郎分外青。zòng rán sháo zhà rú shuāng yǎn,kě shì xú láng fēn wài qīng。

赠苏山人

王世贞

读君鹦鹉怨中辞,何似东方爱滑稽。dú jūn yīng wǔ yuàn zhōng cí,hé shì dōng fāng ài huá jī。
俳调一成天笑动,黄金将出换蛾眉。pái diào yī chéng tiān xiào dòng,huáng jīn jiāng chū huàn é méi。

赠新蔡李生

王世贞

十日平原酒未醒,千回谑浪不曾停。shí rì píng yuán jiǔ wèi xǐng,qiān huí xuè làng bù céng tíng。
从他娄水能如眼,可似王家伯仲青。cóng tā lóu shuǐ néng rú yǎn,kě shì wáng jiā bó zhòng qīng。

赠新蔡李生

王世贞

缥缈楼前玉万家,银瓶美酒不须赊。piāo miǎo lóu qián yù wàn jiā,yín píng měi jiǔ bù xū shē。
请看正月江南雪,争似河南二月花。qǐng kàn zhèng yuè jiāng nán xuě,zhēng shì hé nán èr yuè huā。

瓜步山

王世贞

佛狸南牧已千秋,百草犹沾毳殿愁。fú lí nán mù yǐ qiān qiū,bǎi cǎo yóu zhān cuì diàn chóu。
驱得王庭还大漠,高皇九叶奠神州。qū dé wáng tíng hái dà mò,gāo huáng jiǔ yè diàn shén zhōu。

赠封比部金翁

王世贞

绯衫不碍鬓丝苍,令子承恩在帝乡。fēi shān bù ài bìn sī cāng,lìng zi chéng ēn zài dì xiāng。
欲识故园山色好,一官犹号白云郎。yù shí gù yuán shān sè hǎo,yī guān yóu hào bái yún láng。

赠封比部金翁

王世贞

龙章亲捧帝音归,七十兼闻自古稀。lóng zhāng qīn pěng dì yīn guī,qī shí jiān wén zì gǔ xī。
种得秫田都是酒,不须随处典朝衣。zhǒng dé shú tián dōu shì jiǔ,bù xū suí chù diǎn cháo yī。

登蛾眉亭有感

王世贞

回首江南黯澹云,蛾眉亭畔思纷纷。huí shǒu jiāng nán àn dàn yún,é méi tíng pàn sī fēn fēn。
何因却作姑溪水,流到长江尚不分。hé yīn què zuò gū xī shuǐ,liú dào zhǎng jiāng shàng bù fēn。

金翁八十矣为小祇园作新词游戏三昧语走笔为谢

王世贞

长千里头春事繁,家家玉树待君翻。zhǎng qiān lǐ tóu chūn shì fán,jiā jiā yù shù dài jūn fān。
多情却是频伽鸟,自谱仙音供世尊。duō qíng què shì pín gā niǎo,zì pǔ xiān yīn gōng shì zūn。

金翁八十矣为小祇园作新词游戏三昧语走笔为谢

王世贞

词场海内旧知名,到处烟花月旦评。cí chǎng hǎi nèi jiù zhī míng,dào chù yān huā yuè dàn píng。
若使维摩天女在,白莲将赠古先生。ruò shǐ wéi mó tiān nǚ zài,bái lián jiāng zèng gǔ xiān shēng。

望钟山

王世贞

划成天堑抱天关,铁马戈船日日闲。huà chéng tiān qiàn bào tiān guān,tiě mǎ gē chuán rì rì xián。
九叶神孙当北极,千年紫气满钟山。jiǔ yè shén sūn dāng běi jí,qiān nián zǐ qì mǎn zhōng shān。

黄石矶

王世贞

黄石矶头波乱流,前军铙吹后宫愁。huáng shí jī tóu bō luàn liú,qián jūn náo chuī hòu gōng chóu。
莫因鱼服怜牙爪,自有真龙在上游。mò yīn yú fú lián yá zhǎo,zì yǒu zhēn lóng zài shàng yóu。

阻风安庆

王世贞

长怜拙宦似今朝,愁水愁风上汉遥。zhǎng lián zhuō huàn shì jīn cháo,chóu shuǐ chóu fēng shàng hàn yáo。
何似长年回鹢去,满帆秋色下枫桥。hé shì zhǎng nián huí yì qù,mǎn fān qiū sè xià fēng qiáo。

从彭泽望庐山决策往游示同舟者

王世贞

看尽千峰意不关,青天忽接是庐山。kàn jǐn qiān fēng yì bù guān,qīng tiān hū jiē shì lú shān。
来朝紫气君休怪,身在嵯峨峭旧间。lái cháo zǐ qì jūn xiū guài,shēn zài cuó é qiào jiù jiān。

董中丞淑化寄饷酒赀

王世贞

浔阳江波波刺天,峭风偏对下江船。xún yáng jiāng bō bō cì tiān,qiào fēng piān duì xià jiāng chuán。
从他九日滩头坐,乞得中丞买酒钱。cóng tā jiǔ rì tān tóu zuò,qǐ dé zhōng chéng mǎi jiǔ qián。